“C-cảm ơn, cảm ơn, thật cảm ơn anh.”
Lúc này, Hứa Nam bên ngoài màn hình mới kịp phản ứng lại, gần như nói năng lộn xộn cảm tạ đối phương.
Cậu ta nói xong, không nhịn được nhìn về phía Thiệu Kì đang nằm ngay đơ trên mặt đất: “Cậu ta làm sao thế này? Không, ý tôi là, từ nãy đến giờ xảy ra chuyện gì?”
Một màn ly kỳ huyền huyễn vừa rồi làm đầu óc của cậu ta quay như chong chóng, đầu óc hữu hạn của cậu ta chưa bao giờ nghĩ mình có thể gặp loại chuyện ma quỷ thế này, suy đoán nói: “Tôi vừa gặp quỷ sao, bạn của tôi bị sao thế này?... Quỷ nhập?”
Nam sinh tựa như cảm thấy mới lạ với phản ứng của cậu ta, liếc mắt nhìn Thiệu Kì một cái rồi mới lên tiếng: “Không phải.”
Cậu xoay người, nhặt thứ gì đó hình tam giác trên mặt đất, trên mặt có chữ viết màu đỏ: 'Lấy mạng đổi mạng, tá thọ duyên thanh.'
Vài chữ viết nhỏ giương nanh múa vuốt giống như ngay sau đó có thể từ trên tờ giấy tam giác kia nhảy xuống, tuy Hứa Nam không hiểu mấy thứ này nhưng trong lòng vẫn dâng lên sợ hãi theo bản năng, hỏi: “Đây là cái gì?”
Nam sinh áng chừng đồ vật trong tay: “Cái này gọi là bùa tá thọ. Bạn của cậu đã chết rồi, muốn tìm người chết thay nên đã dùng mạng của cậu để kéo dài tuổi thọ.”
“Người chết thay? Bùa tá thọ?” Hứa Nam kinh ngạc nhìn Thiệu Kì, cảm thấy lời nói của cao nhân nghe rất cao siêu. “Hả?”
Đối với nghi vấn của cậu ta, nam sinh nhướn mày, gọi một tiếng “Thiệu Kì.”
“Gió lớn mưa lạnh, tôi không muốn tốn thời gian tại nơi này.” Cậu nói với Thiệu Kì không ho he tiếng nào trên mặt đất “Đừng bắt mọi người phải đoán câu chuyện phía sau.”
Trong tình huống này, Thiệu Kì không có đường cự tuyệt yêu cầu của cậu, vì thế sau một phen giải thích, mọi chuyện liền rõ ràng.
Thật ra trước khi Thiệu Kì đưa Hứa Nam quay về trường một ngày, cậu ta đã ngoài ý muốn tử vong, người nhà cậu ta lại không chấp nhận được sự thật, mời một đại sư đến chiêu hồn.
Đại sư thiếu đạo đức kia dùng tấm bùa tá thọ này khóa hồn phách Thiệu Kì lại cơ thể, để tự cậu ta đi tìm một người thân cận nào đó đổi mạng.
Kỳ thật lúc trước khi Thiệu Kì đột nhiên phanh lại, căn bản không phải vì người bạn học ở ven đường kia, cậu ta vốn định xuống tay ngay tại đó, ai ngờ lại gặp người muốn đi nhờ, rơi vào đường cùng chỉ có thể đi thêm một đoạn nữa.
Hứa Nam không ngờ người bạn tốt hơn ba năm lại muốn xuống tay với mình, cũng không ngờ mình hảo tâm trong lúc vô tình đồng ý cho người khác đi nhờ xe lại cứu mình một mạng, tâm tình vô cùng phức tạp.
Cậu ta nói với Thiệu Kì: “Tôi không ngờ cậu lại muốn hại tôi, cho dù vừa nãy sắp chết, tôi vẫn nghĩ cậu nhất định bị cái gì ám... Thiệu Kì, cậu...”
Hứa Nam cắn răng: “Cậu được lắm!”
Thiệu Kì gần như không ngẩng đầu lên nổi, run giọng nói: “Vậy cậu nói tôi phải làm thế nào bây giờ, tôi cũng muốn sống chứ... Tôi cũng không hề... không hề muốn hại cậu, nhưng tôi vẫn muốn sống...”
Hứa Nam đỏ mắt, giận dữ hét lên: “Vậy thì tôi cmn đáng chết sao?!”
Thuộc Kì vừa đuối lý vừa bối rối, một câu cũng không nói nổi.
Cảnh tượng bạn bè phản bội cũng có chút rung động nhưng nam sinh bên cạnh tỏ vẻ không có hứng thú, thật sự đã thấy loại chuyện này quá nhiều, thấy cái gì sống sống chết chết cũng chỉ như đang xem một bộ phim tầm thường, rất hiếm khi động dung.
Cậu chắp tay sau lưng đứng chờ ở bên cạnh, thấy Thiệu Kì im lặng, mới lấy từ túi áo ra một cuốn sổ nhỏ, lật vài tờ, thì thầm:
“Thiệu Kì, giới tính nam, sinh vào giờ Thân ngày Giáp tháng Ất năm Bính Dần, tử vong vào giờ Hợi ngày Ất tháng Tuất năm Đinh Hợi, thọ 21 tuổi, khi còn sống không làm điều gì đại ác, sau khi tá thọ chưa thành đã phạm phải điều thứ 125 của [ Luật quản lí Địa phủ ], chuyển cho âm hình tư xử lí theo quy định.”
“Thông tin cá nhân không có vấn đề gì chứ?” Nam sinh lấy ra một lá bùa, viết vài chữ rồng bay phượng múa lên mặt giấy, sau đó dán vào gáy Thiệu Kì, phong ấn cậu ta bên cạnh sông nhỏ.
“Bình tĩnh nằm ở đây một thời gian rồi sẽ có quỷ soa đến đón cậu, xin phép không tiễn. Cậu người sống kia lại đây, đi thôi.”
Toàn bộ những sự tình phát sinh đêm nay đều hoàn toàn vượt qua nhận thức của Hứa Nam, cả người cậu ta đều mông lung.
Đến tận khi mơ mơ màng màng theo sau đối phương xử lý tốt toàn bộ những chuyện phía sau, lái xe về trường học, cậu ta mới như từ trong mơ tỉnh lại, hạ cửa kính xe, nói với nam sinh đeo balo: “Bạn học ơi, tôi còn chưa biết tên anh... Anh tên là gì thế?”
Nam sinh đứng trong bóng đêm quay đầu lại nhìn hắn một cái, lọn tóc mềm mại còn vương những hạt mưa trong suốt, ánh mắt của cậu đảo qua di động của Hứa Nam, mang theo chút ý tứ trêu tức.
Hứa Nam khúm núm, chỉ thấy đối phương tự tiếu phi tiếu, giới thiệu họ tên: “Sinh viên ngành nghiên cứu môi trường Hoa Đại, Giang Chước.”
Hứa Nam: “... “ A, chết luôn.
Khán giả trong phòng trực tiếp đang vô cùng thỏa mãn, cuối cùng khi stream sắp kết thúc, bọn họ đã được nhìn thấy dung nhan tuyệt mĩ của vị chủ bá người mới này.
[ Vãi, đẹp trai thế!!! ]
[ Soái khí bắn tới, một hit trúng luôn hồng tâm ~~~ ]
[ Đừng tỏ ra vã như thế, mặt như này thì đẹp gì? Tôi chỉ chụp lại màn hình để làm hình nền điện thoại thôi! ]
[ Đep trai mà còn biết đánh nhau, chủ bá này làm bảo bảo mê quá! ]
[ Loại người bên ngoài lãnh đạm bên trong xấu xa thế này tui thích nhắm!! ]
Kỳ thật việc Hứa Nam không nhận ra Giang Chước cũng bình thường. Cậu năm nay là sinh viên năm tư, từ hồi học năm ba đã không có tiết học nên cơ bản là Giang Chước không ở trường, rất nhiều người chỉ nghe danh chứ chưa thấy mặt.
Lúc này cậu dành thời gian về trường học là bởi vì cần xử lý một chút chuyện. Thấy lúc này có vẻ là ký túc xá đã đóng cửa liền đi đến khách sạn cạnh trường.
Trong xã hội hiện nay, nhờ việc phục hưng văn hóa truyền thống, có những tri thức chính xác về huyền học, khi nhắc đến hai chữ 'phong thủy', điều đầu tiên mọi người nghĩ đến không phải là mê tín dị đoan, mà có khuynh hướng cho rằng đây là sự kết hợp của tâm lý học, Nho học, Đạo học, thậm chí là thi từ thư hoạ, tạo thành một bộ môn khoa học.
Thậm chí là ở nước ngoài, cũng có nhiều nghiên cứu liên quan đến phong thủy, bởi vậy địa vị và danh vọng Giang gia ở thủ đô không giống bình thường, vô cùng được người tôn kính — nhưng chính bởi vậy, tin tức về 'đất tuyệt hậu' mang đến ảnh hưởng rất lớn.
Nguyên nhân của câu chuyện này là Giang gia bỏ vốn xây dựng một tiểu khu xa hoa, tên là Cảnh Việt sơn trang. Phong thủy vốn là có thể chọn đất lành, kĩ năng cần thiết nhất để quy hoạch nhà đất, địa ốc cũng là một trong những nghề phụ của Giang gia. Thế nhưng lần này, Giang lão gia tử vừa qua đời, Cảnh Việt sơn trang cũng bị tuồn ra vấn đề.
Tin tức này được tiết lộ bởi một nam diễn viên tên Bách Hướng Vĩ. Anh ta có mua một chung cư tại Cảnh Việt sơn trang, kết quả là đang trang trí nhà cửa được một nửa thì nhóm công nhân phụ trách bỏ về, nói là gặp được chuyện ma quái lúc nửa đêm tại chung cư.
Ngay sau đó, một vai diễn của Bách Hướng Vĩ bỗng dưng đổi cho người khác, sự nghiệp bị cản trở, anh ta và mẹ lại gặp tai nạn giao thông ở đường cao tốc, mẹ Bách đến nay vẫn đang nằm viện.
Bách Hướng Vĩ thuật lại tất cả chuyện này trên weibo, cũng “Lấy trải nghiệm bản thân khuyên mọi người đừng mua chung cư ở Cảnh Việt sơn trang”, fan của anh ta đau lòng muốn chết, lan truyền tin tức này khi khắp nơi, chỉ trích Giang gia 'có tiếng không có miếng'.
Lại ngay sau đó có một chuyện lạ xảy ra, cỏ cây xanh tốt trong Cảnh Việt sơn trang bỗng dưng chết héo sau một đêm — đúng là 'tuyệt hậu', không có một ngọn cỏ, người vật bất lưu.
Điều này làm cho những hộ gia đình đang quan sát tình hình cũng luống cuống, đều yêu cầu trả phòng đền tiền.
Khi chuyện tình này phát sinh, Giang Chước đang quá đau buồn vì ông nội mất đến sinh bệnh, mơ mơ màng màng nằm trên giường một thời gian mới hồi phục, đến khi có thể ra mặt giải quyết thì tin tức đã sớm truyền ra, cũng khiến cậu mất đi tiên cơ.
Nhưng em trai cùng cha khác mẹ của hắn là Giang Duy thừa dịp này xuất hiện nhiều trước mặt công chúng, giải thích rồi hứa hẹn sẽ bồi thường tiền, thái độ thật tốt, lấy được không ít hảo cảm.
Đương nhiên là tiểu tử này không có ý tốt gì, ngay từ đầu chuyện kia chỉ là lời đồn, mọi người còn nửa tin nửa ngờ, đến khi Giang Duy đi một bước như vậy, ngược lại giống như thừa nhận chuyện này là do Giang Chước phạm sai lầm.
Giang Chước sau khi hết bệnh biết chuyện, không nói hai lời, trước hết giáo huấn Giang Duy một trận để hả giận, sau đó đến gần Cảnh Việt sơn trang xem xét tình hình.
Theo góc độ phong thủy mà nói, mảnh đất và bố trí khu này tuyệt đối không có vấn đề gì, mấy chuyện cây cối chết khô, thấy ma quỷ, khả năng cao là do ai đó hãm hại, tra thì sẽ tìm ra sơ hở, mấu chốt là phải ổn định dư luận.
Cậu cân nhắc chuyện này, thuê phòng khách sạn, tắm rửa rồi lên giường, lấy di động xem thành quả của buổi trực tiếp vừa rồi.
APP trực tiếp do 'Hiệp hội giao lưu đa thế giới' phát hành, tự động được cài ở điện thoại sau khi Giang Chước khỏi bệnh, hơn nữa còn có thể thăm dò ra những sự kiện ngoài ý muốn phát sinh ở gần cậu.
Ví dụ như lần này, xe của Giang Chước vừa hỏng ngoài ý muốn, APP liền phát thông báo, nói phát hiện ở gần có một vụ 'Âm hồn tá thọ' xuất hiện, mời hắn đi nhờ xe để thu thập dã quỷ này.
Phần thưởng là có thể tích góp từng chút công đức, đạt được đạo cụ mới, Giang Chước thử xóa APP nhưng không thành công, vừa rồi cũng thấy thứ này quả thật có giá trị lợi dụng, nên cứ để đó.
Thái độ của cậu trong stream hơi tiêu cực, nhưng thắng ở chỗ giá trị nhan sắc cùng kỹ năng đều nổi trội, trước mắt trong số những người mới không có đề cử, trải qua màn 'đánh chết quỷ' vừa rồi, số fan của Giang Chước tăng từ 0 lên 170, giá trị công đức tăng 10 điểm, stream đầu tiên được đánh dấu 'đã hoàn thành'.
Trên màn hình di động cập nhật thông tin cơ bản của Giang Chước.
[ Họ và tên: Giang Chước
Cấp bậc: Người mới
Thế giới đang ở: Địa Cầu
Tình trạng cuộc sống: Mọi người xa lánh, thanh danh bê bối
Kỹ năng: Huyền học, võ học, đẹp trai ]
Giang Chước: “... “
Tuy trước mắt trong gia tộc đúng là có chút bất hòa, nhưng hình dung 'mọi người xa lánh, thanh danh bê bối' thì thật sự hơi quá đáng.
Đầu năm nay không chỉ có lòng người đổi thay, ngay cả một cái APP cũng có thể dùng mấy thành ngữ không đáng tin như vậy, quả là khiến người ta khổ sở.
[ APP trực tiếp xuyên thế giới, một APP vĩ đại có thể thay đổi nhân sinh! ]
[ Chúc mừng người sử dụng thành công viên mãn trong lần trực tiếp đầu tiên, hiện tại thăng cấp thành hội viên chính thức, mở ra hệ thống nhiệm vụ — ]
[ Đing! Bối cảnh nhiệm vụ đầu tiên:
Nhẫn tâm đoạn tuyệt tình nghĩa, hắn dứt giơ súng bắn về phía kiều thê; ba năm sau, nhìn chằm di ảnh của vợ mà hét lớn: xin em hãy trở về đi!!!(╬ ̄ 皿  ̄)]
Giang Chước: “.... Tôi từ chối.”
[ Đing! Bối cảnh nhiệm vụ thứ hai:
Hắn tàn nhẫn móc thận của chính mình ra, đưa đến trước mặt cha ruột, phẫn nộ rít gào: thứ này cho ngươi, đã đủ chưa?! ヽ(. >д<)p ]
Giang Chước: “...”
Cậu vẫn là nên tìm cách gỡ cái APP này thôi.
Cậu thử ấn giữ biểu tượng APP, sau đó kéo về ô xóa bỏ, di động rung một chút, gỡ bỏ thất bại. Nhưng biểu tượng APP vừa không ngừng lóe ánh sáng sặc sỡ thật ra trầm tĩnh lại không ít, biến thành màu xanh nhạt thuận mắt.
[ Tích tắc! Bối cảnh nhiệm vụ thứ ba:
Người thân qua đời, lời đồn bốn phía, đối mặt với mẹ kế ác độc cùng anh em muốn tranh gia sản, hắn ngăn cản cơn sóng dữ, khôi phục lại danh dự như thế nào? (ω)]
Giang Chước không tình nguyện nói: “.... thôi thì chọn cái thứ ba. Giúp ta gửi một cái phản hồi của người dùng, đề nghị lập trình viên APP đọc vừa tiểu thuyết thôi, đống đó đều là tác giả lừa người đấy.”
APP nghe thấy thông tin trong lời nói của hắn, hớn hở 'Đing đong' một tiếng tỏ vẻ tiếp nhận, thành công kết hợp cuộc sống của Giang Chước với bối cảnh nhiệm vụ thứ ba, tuyên bố nhiệm vụ trực tiếp thứ hai:
[ Buổi stream thứ hai chủ đề: Nghi ngờ về chuyện đất tuyệt hậu. ]
[ Từ ngữ mấu chốt: Cuộc thi. ]
[ Mong đợi với chủ bá: Bảo trì sự tao nhã tự tin, lời đồn ắt sẽ tự sụp đổ — hi vọng chủ bá có thể lấy tư thái không chê vào đâu xuất hiện trước mặt công chúng. ]