Aristocracy Club ( Câu Lạc Bộ Qúy Tộc)

Chương 132: Chương 132




Nhi cùng Phong đi vào công viên quậy phá 1 lần. Nào, điểm xuất phát là mê cung huyền bí!

-Này, cầm lấy- Nhi đưa cho Phong tờ bản đồ để đi vào mê cung.

-Sao cô ko cầm mà xem- Phong cao giọng châm chọc Nhi. Cậu đoán khả năng 8 9 phần là cô bé ko biết xem bản đồ- thật là, ng gì đâu 18t đầu rồi mà ko biết xem bản đồ.

-Gì chứ? Chẳng qua là ta đây tài năng qúa rồi, ko nỡ làm ng hoàn hảo sợ ng ng ghen tị nên có chút xíu khuyết điểm thôi- ngay lập tức Nhi bật lại, tiện thể tự sướng thêm vài câu.

Biết ko cãi cùn đc với vua rắc rối, Phong hậm hực lôi tay Nhi tiến vào mê cung.

Vào trong, nhiệt độ đột ngột mát hơn khiến Nhi hơi ớn lạnh. Ánh đèn vàng, xanh, đỏ leo lét cùng tiếng "Hùùù....ààà..." vang vọng nhằm hù dọa những ai yếu tim.

Đang đi, chợt Nhi cảm thấy ống quần jeans của mình bị cái gì đó níu lại.

-YAAAA...

Phong đang chăm chú có nhìn bản đồ chợt giật mình vì tiếng thét trời rung đất lở của Nhi. Khoan, tiếng thét này ko phải tiếng thét thất thanh sợ hãi mà là tiếng thét lấy hơi để đánh nhau. Tội nghiệp con ma nào đó vô phúc.

-Này, mi biết xem ko thế hả? Mãi chưa ra đc là sao?- Nhi dậm chân đi lên ngang bằng Phong bực tức hỏi.

-Có giỏi thì cô xem đi. Càm ràm mãi- Phong cũng quay sang gắt lại.

-Ta mà biết xem thì đã ko đưa cho mi cầm- Nhi cao giọng nạt lại.

"Hù...hù..."- 2 cái bóng trắng vụt qua, tóc tai rũ rượi, trên bộ đồ vải trắng loang lổ màu đỏ.

"BỘP, BỘP"

-Ta đang bực. Biến- Nhi và Phong đồng thanh đá vào 2 con ma kia. Mặt phừng phừng lửa giận.

Khoảng 15p sau, 2 siêu rắc rối cũng đi ra. Ở 1 cửa lách riêng, khoảng 5 ng mặt mày bầm tím dìu nhau đi ra và thẳng tiến đến bệnh viện.

-Ăn đi- Nhi đưa cho Phong 1 cây kẹo bông màu trắng. Còn trên tay cô bé thì ôi thôi! 2 cây kẹo bông màu hồng, 1 bịch bắp rang bơ cỡ lớn, vài xiên xúc xích nướng, 1 chai C2, mấy cái bánh ngọt, rồi nào là kẹo mút, bim bim.

-Trời...trời. Cô tính đi tị nạn à mà mua lắm đồ thế này?- Phong rơi vào trạng thái sock ko đỡ nổi nhìn Nhi. Ko thể ngờ đc đây là vợ tương lai của cậu. Lấy về ko khéo ra đường ăn mày sớm (anh cứ làm như tiền Hàn gia ít lắm ý).

-Ăn đi. Ngon lắm á. Nhân lúc 2 ko ở đây tranh thủ ăn- Nhi cười tươi.

Phong cắn thử 1 miếng kẹo bông. Cái vẻ mặt ngơ ngơ, sau đó là 1 khuôn mặt bất ngờ làm Nhi bật cười khanh khách. Cậu nhóc này cũng thú vị ghê đấy chứ.

Cây kẹo bông ngọt lịm, lại có vẻ dai dai rồi tan trong miệng. Phong ko ngờ đồ ăn hàng lại ngon đến vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.