Nè Thoại thì như thế này. Giờ ta luôn để em bé trong tầm mắt. Nếu thuận lợi thì sẽ gọi cảnh sát- Thoại Anh đề nghị.
-OK! Ý kiến hay đó- Nhi búng tay cái "tách".
Những tưởng sự việc sẽ êm thấm. Nhưng khi xe đi thêm 1 đoạn nữa thì ng phụ nữ đó đòi xuống xe với lý do con bà ta khóc. Cả lũ ái ngại nhìn nhau. Thôi nào! Tất cả vì em bé mà. Ko thì tội nghiệp. Cả 8 ng cùng nhau kéo xuống xe và đi theo bà ta. Đi bộ đc khoảng 30p thì bà ta dừng lại ở 1 vùng quê hẻo lánh. Ở đây chỉ có vài túp nhà lụp xụp cũ nát. Ng phụ nữ ngó nghiêng xung quanh và đi đến gõ cửa 1 túp lều. 1 lúc sau thì có 1 ng đàn ông mặt mày bặm trợn ra mở cửa. Điệu bộ trông lén lút lắm!
-Giờ xông lên ko 2?- Nhi quay qua hỏi. Đi lén từ nãy đến giờ cô bực lắm rồi đấy!
-Chỉ sợ tí nữa có ng đến lấy "hàng" là rắc rối đấy- Long thêm vào.
-OK. Mấy đứa có thể sử dụng "hàng nóng" nếu cần thiết- Vũ gật đầu. Chỉ chờ có thế, tất cả thôi ko núp nữa mà đứng thẳng lên. Kiêu hãnh hiên ngang bước vào chính sào huyệt của bọn buôn ng.