Cái này bom nỗi gì. Thằng nhóc 3t còn phá đc- Lâm nói- Báo cáo! Bom đã đc phá.
-Đc rồi. Giờ Long và Phương đưa Thoại Anh đi đi- Vũ đút tay vào túi quần, bình thản gật đầu. Trong bộ não đang xử lý những tình huống tiếp theo.
-Thoại, bà sợ ko?- Phương vừa cởi trói cho Thoại Anh vừa hỏi.
-Sợ chứ sao ko. Hix, hix, oa...oa- đến giờ Thoại Anh mới nức nở nước mắt ngắn nước mắt dài.
-Thế sao nãy bà im re vậy. Đáng lẽ phải gào ầm lên rồi chứ?- Long hỏi.
-Tất nhiên ko rồi. Vì chắc chắn tập đoàn rắc rối sẽ đến cứu tôi- Thoại Anh gật đầu chắc nịch, cô mỉm cười nói tiếp- với lại gào lên mất hình tượng lắm!
-Tất nhiên. Tôi đi cứu bà chằn để còn có ng cãi nhau với tôi chứ! Haha- Long đùa rồi cùng Phương đưa Thoại Anh đi.
-Giờ đến lượt chị xử chúng mày đây. Yaaaa!- Nhi bẻ tay rồi lao vào lũ kia- chết đi này, cái này này làm chị thức đêm này, cái này làm chị ko ăn đc này, dám động đến bạn chị này, dám xé áo bạn chị này- mỗi câu, Nhi đánh mấy thằng đó tới tấp.
-Chị ta phải con gái ko trời?- Phong trố mắt nhìn Nhi- Mấy anh dạy em cũng hay qúa ha!- cậu đánh mắt sang Kỳ và Vũ đang đứng khoanh tay như xem phim hành động miễn phí vậy.
-Eo, Phong, mày nhớ về phòng thủ cẩn thận đấy. Có vợ thế này hơi ghê ghê đó- Lâm bước lại gần.
-Đứng đó làm gì nữa. Mau vào giúp em ta đi- Kỳ cười nham nhở đẩy Phong vào trận chiến rồi tự lao vào luôn. Lâm và Vũ ưa hoà bình hơn nên chỉ đứng đó khoang tay mà ko tham gia.
6, 7 thằng bắt cóc máu me đầy mặt, toàn thân bầm tím. Đây là thành qủa của Nguyệt Nhi nhà ta. Cuối cùng thì mấy thằng đó đc Khang đưa đi. Theo như Vũ nói thì Khang sẽ "chăm sóc chu đáo" cho chúng 1 tháng rồi mới đem nộp cho cảnh sát.
-Sau muôn vàn sóng gió thì cũng đc đi ngủ rồi- tập đoàn rắc rối hú ầm trời. Cả 8 ng đều chìm sâu vào giấc ngủ...
Còn với lũ bắt cóc thì đang đc hưởng "dịch vụ chăm sóc chu đáo" của Khang. Mà "dịch vụ chăm sóc chu đáo" của mafia thế nào các bạn tự hiểu nhé!