Asisu Dưỡng Bảo Bảo

Chương 42: Chương 42




- Mẹ ơi !

Giọng nói ngây thơ của Nut vang lên , hướng ánh mắt tò mò về nàng .

Hai đứa nhỏ bước vào khiến cho Menfuisu và Izumin đành thu hồi kiếm . Không khí như đè nặng xuống .

Nhược Thiên không biết nên giải thích với hai đứa nhỏ như thế nào . Chúng có lẽ còn quá bé để hiểu ra vấn đề . Geb chỉ nói ra theo cảm tính , bởi vì bây giờ Menfuisu mới là người thân cận với nó sau mẹ .

Nhưng lời nói của Geb lại như xé rách một mảng trái tim của Izumin , hắn nhìn con của mình hướng bản thân nói không chấp nhận . Chỉ biết cười xót xa , hắn hướng Geb nhẹ giọng nói :

- Nhưng ta chính là phụ thân ruột thịt của con ... Con lớn rồi sẽ hiểu .

Nhưng chúng mới chỉ có 1 tuổi . Cần bao nhiêu năm nữa chúng mới thể hiểu đây ?!

Geb dắt tay Nut hướng lên phía nàng . Nut rất tò mò , hướng nàng hỏi :

- Mẹ ơi . Sao thúc thúc lại nói là phụ thân của ta ?! Nhưng ... Đến bây giờ mới tìm Nut nha ?!

Nut nói nhu cái miệng nhỏ nhắn ra , tot vẻ không vui .

Nhược Thiên đưa tay ôm Geb và Nut vào lòng . Nàng cảm nhận được ánh mắt xót xa của Izumin chăm chú vào hai đứa nhỏ .

Menfuisu trong lòng cũng loạn thành một đoàn . Hắn nên giải thích như thế nào ?! Hắn đang sợ hãi Geb và Nut sẽ không coi hắn là phụ thân nữa sao ?!

Trong lòng ba người , mỗi người một suy nghĩ . Mỗi người có lỗi lo lắng riêng . Nhược Thiên đành lên tiếng ;

- Geb , con đưa em về phòng được không ?! Mẹ giờ đang bận , mẹ sẽ nói với con sau , được chứ ?!

Geb cọ cọ mặt vào lòng nàng , rồi ngẩng lên gật đầu .

Ngoan ngoãn dắt tay em gái từng bước rời khỏi , Ari đứng bên ngoài lo lắng nhìn chúng .

Ánh mắt Izumin vẫn còn lưu luyến nhìn hai bóng dáng nhỏ . Nut bỗng quay lại nhìn về phía Izumin nhưng lại nhanh chóng quay đầu đi .

Nhược Thiên thở dài một hơi . Đưa tay lên vuốt thái dương :

- Izumin , hãy nói tất cả ngươi biết đi .

Izumin và Menfuisu thu hồi tâm tình . Ngồi xuống ghế , cả hai đã có vẻ bình tĩnh hơn .

Izumin giọng khàn khàn , kể lại những gì Eric đã bẩm báo . Tay hắn vô thức nắm chặt .

Menfuisu yên lặng nghe , cuối cùng lên tiếng hỏi :

- Là ai rốt cuộc muốn hạ thuốc chị ?! Chũng muốn gì chứ ??

Nhưng Menfuisu bỗng giật mình , hắn giường như suy nghĩ gì đó . Hỏi :

- chẳng lẽ ... Carol ?!

Menfuisu nhìn về phía nàng , Nhược Thiên giọng nói khẳng định :

- phải !

Izumin cười nhạt , hắn biết nữ nhân này có dã tâm nhưng không ngờ dã tâm của nàng ta lại lớn như thế .

Menfuisu ánh mắt tràn ngập lửa giận , thì ra bấy lâu nay hắn đã nuôi rắn trong nhà . Nàng ta thật cay độc , luôn giả làm bản thân bị hại khiến hắn chú ý , khiến hắn bảo vệ .

Nhược Thiên lúc này đứng dậy , khuôn mặt đầy nét lạnh nhạt .

- Tự ta sẽ khiến nàng ta lộ bản mặt thật .

++++++++++++++++++++++++++

Ánh chiều tà dịu nhẹ , cơn gió thổi qua xua tan đi khí nóng Ai Cập .

Một thiếu niên nhỏ bé đứng tại hành lang , trông hắn có vẻ yếu ớt .

Thị nữ thấy vậy bước lên khuyên nhủ :

- Hoàng thân , gió ở đây nhiều cát bụi lắm . Người nên đi vào thôi .

Shan nhíu mày không vui , hắn ở trong tẩm cung đã bực bội nhiều ngày rồi . Hắn muốn ra bên ngoài cũng bị quản thúc .

Hắn nhìn xuống dòng sông nile óng ánh phản chiếu ánh chiều , hỏi thị nữ :

- Ca ca đâu ?! Vài ngày nay huynh ấy không đến gặp ta ?!

Thị nữ lộ ra vẻ khó xử , cung kính trả lời :

- Bệ hạ vài ngày nay rất bận ...

Shan nghe thị nữ nói thì cười nhạt , cắt đứt lời nàng ta :

- Bận ?! Bận tổ chức hôn lễ sao ?!

Ánh mắt hắn dần đỏ hồng , lồng ngực của hắn bỗng bị nghẽn lại , khó thở .

Mặt hắn trắng bệch . " khụ , khụ ... Khụ " hắn ho từng cơn dài , như muốn ho ra phổi của bản thân vậy .

Hắn dùng tay yếu ớt vỗ vào lồng ngực , thị nữ thấy vậy hoảng hốt đứng lên đỡ hắn . Hắn khuỵu xuống như muốn ngã , thị nữ một tay đỡ hắn một tay khó khăn lấy thuốc .

Angol bước từ xa đã nghe thấy tiếng ho khó khăn của hắn , trong lòng nóng nảy chạy nhanh đến . Bế hắn vào lòng , trở về phòng .

Thị nữ lúc này mới lấy được thuốc , Angol đặt hắn xuống giường . Đưa tay bóp miệng của hắn , đưa viên thuốc vào trong .

Viên thuốc vừa vào trong miệng liền tan ra , cơn ho của Shan cũng dừng lại . Lồng ngực lúc này toả ra cảm giác mát lạnh dễ chịu .

Angol nhìn khuôn mặt hắn trắng bệch , yếu ớt nằm đó mà trong lòng từng cơn nhói lên . Đưa tay vuốt những giọt mồ hôi trên trán hắn .

Shan vì mệt mỏi mà ngủ thiếp đi .

Angol thơm lên trán hắn , tham luyến hít lấy mùi hương khiến hắn nhớ mong .

- Bệ hạ !

Thị nữ phía sau nhỏ giọng gọi hắn , Angol luyến tiếc nhìn đệ đệ của mình , ánh mắt tràn ngập ôn nhu .

Hắn xoay người bước ra ngoài , thị nữ theo phía sau hắn .

- Thuốc đã gần hết rồi ạ , nếu bệnh của Hoàng Thân Shan cứ liên tục tái phát thì không đủ dùng một tháng tới .

Angol dừng lại , giọng mang theo tia chua xót khó nhận ra :

- Ngươi phải chú ý hơn nữa , không thể rời mắt khỏi hắn . Hôn lễ sẽ diễn ra sớm thôi , lúc đó nữ nhân tóc vàng sẽ thực hiện lời hứa .

Thị nữ phía sau gật đầu , hành lễ rồi quay trở lại căn phòng . Angol bước chân rời đi có chút lạc lõng , cô đơn .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.