Sue cực kỳ phong lưu, đôi lông mày cong ôm lấy đôi mắt làm cho lòng
người say đắm, đuôi lông mày điểm nhẹ, mị hoặc đến tận xương tủy. Đương
nhiên đó chỉ là bộ dạng sau khi buổi học kết thúc, hắn đi dạy học có một quy củ, chính là không thể ngủ gật, nhưng thật ra nam sinh thì có thể
ngoại lệ…. Bởi vì ngày thường đi học cũng đã rất mệt mỏi rồi, ngẫu nhiên trong lúc học bù, một hai tiết học, nằm úp mặt một chút cũng không cần
phải nặng nề phê bình.
Nhưng trong lớp của hắn dạy nếu nữ sinh mà ngủ gật, hắn liền cảm thấy đó chính là sự sỉ nhục, một sự sỉ nhục đến
tận xương đối với mị lực bản thân của Sue….
Nếu vẫn có người nào đó không hiểu phong tình thế thái, vẫn gục mặt ngủ ngon lành, tỷ như Dã cục cưng đây….
Sue cất nhẹ bước chân, khuôn mặt bày ra ý cười dụ hoặc đến say lòng
người, chậm rãi đi đến trước mặt mỗ tiểu trư vẫn đang đắm chìm trong
mộng đẹp, ngón tay thon dài duyên dáng để nhẹ xuống mặt bàn, cặp mông
chậm rãi nâng lên ngồi ghé trên mặt bàn, trong tiếng la hét chói tai của nữ sinh, tao nhã cúi đầu, dịu dàng kề vào tai của Dã cục cưng nói, “Bảo bối, muốn ta ngủ cùng em không?”
Nếu là một nữ sinh bình thường, điển hình như cô nàng Thúy Hoa ngồi
phía trước Dã cục cưng, sẽ đột nhiên bừng tỉnh, sau đó ngồi thẳng người, gục khuôn mặt nóng bừng xuống, trong tầm phóng tầm điện cao thế của
Sue, xấu hổ cố hết sức đột phá trình độ English của mình, từ đó về sau
không bao giờ dám ngủ gật trong giờ học của hắn thầy giáo của ‘Tân
phương Tây’.
Nếu là nam sinh bình thường, điển hình như anh chàng Vĩ Ca ngồi bên
cạnh Dã cục cưng, sẽ nổi da gà hết cả mình, thân mình bị lệch sang một
góc bốn mươi lăm độ, tránh xa khỏi Sue, rồi mới thành thành thật thật
nghe giảng bài, bởi vì hắn biết câu ‘Bão noãn tư dâm dục’(hễ ăn no mặc ấm rồi là nghĩ tới chuyện dâm dục)…. Hắn no rồi ấm rồi, mệt rã rời rồi, Sue sẽ đối với hắn nảy lên ý đồ dâm dục.
Nhưng bây giờ người đang ngủ đây là Dã cục cưng, cô nhóc xoa xoa hai
nắm tay mềm mại, đầu lắc lư một chút, cặp mắt buồn ngủ mông lung, cái
miệng nhỏ dán vào đôi môi của Sue, hôn một cái, huơ bàn tay nhỏ lung
tung chỉ về hướng của Vĩ Ca, than thở mở miệng nói, “Cha nhỏ, đừng ồn,
hắn [ ý chỉ cha lớn ] đang ở đằng kia chờ cha kìa, cục cưng ngủ một mình là được rồi, tuyệt đối không quấy rầy các người…. Cha rên rỉ [ thanh âm ] đừng có lớn quá nha…. Ngủ ngon….”
Cục cưng thật là ngoan nha,
Biết quan tâm như thế, biết nghĩ tới người khác như thế, cứ như thế….
Nhưng khuôn mặt của Sue lúc này đã xám ngoét rồi.
Thế là Dã cục cưng liền bị phát đứng lên ghép câu.
Cục cưng mới có ba tuổi rưỡi,
Ngẫu nhiên lại bị các vị cha mẹ táng tận lương tâm kia nhét vào một
ban học toàn là người trưởng thành, thân hình nho nhỏ đang quỳ ở trên
bàn, nhìn vào sách luận văn dùng để thi vào trường cao đẳng….
Cúi xuống dòm….
Im lặng-Ing
Cô nhóc lật đến một hình vẽ sinh động vui mắt trong sách.
Dã cục cưng chớp chớp đôi mắt như vầng trăng khuyết lướt qua toàn bộ hình vẽ, xem xong…. Hình vẽ miêu tả một tai nạn xe cộ….
Sue đẹp trai nhìn cô bé đáng yêu trước mắt, hơi do dự, trong lòng một làn sóng trìu mến chợt gợn lên, âm thầm nghĩ, đứa nhỏ này vẫn còn quá
nhỏ…. Ta khi đó cũng chỉ biết đọc thuộc lòng thơ Đường, như thế…. có
phải có chút quá tay.
Dã cục cưng lảo đảo chống tay xuống bàn duyên dáng đứng dậy, ưỡn bộ ngực nhỏ lên, lanh lảnh đọc thuộc lòng, “one.car.go, two.car.come; three.car.peng.peng [ ‘Bang bang’, từ ghép tượng thanh ]” sau đó bĩu môi, bày ra một bộ mặt cực kỳ bi thương, chậm rãi nói, “…..one.car.die.”
Phòng học yên tĩnh không một tiếng động,
Dã cục cưng vươn thẳng eo, vô cùng dũng cảm quét mắt một chút đảo
quanh các chú nhỏ, thím nhỏ trong phòng học. Rồi sau đó mới run rẩy xiêu vẹo úp mặt xuống bàn, túm lấy tay của chú nhỏ Vĩ Ca, nắm lấy cánh tay
áo kia lung tung chà lau một chút dấu chân bẩn để lại trên bàn, ngọe
đầu, tiếp tục bổ miên.
Lưu lại toàn phòng học mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, che miệng cười đến nhe răng trợn mắt, cả một đám học sinh cả nam lẫn nữ nghiêng trước ngả
sau dùng tay áo che miệng, cười đến đến suýt chết vì thiếu không khí, vì sao…. Sợ đánh thức Dã cục cưng.
Sue hoảng thần nhìn Dã cục cưng, nheo mắt, nâng khuôn mặt của bé lên tỉ mỉ săm soi một lần, suy nghĩ hình là xác nhận cái gì đó…
Đôi lông mày thanh tú càng lúc càng nhăn chặt lại, hắn đột nhiên xoay người, bỏ lại cả phòng học đầy học sinh liền vội vội vàng vàng đi ra
ngoài.
Bánh xe vận mệnh của Dã cục cưng cũng bắt đầu luân chuyển, nửa đời sau của nàng cũng vì vậy mà thay đổi.