Âu Thần

Chương 285: Chương 285: Đầu đã đụng vào họng súng còn dương dương tự đắc như vậy...




Editor: Nguyetmai

“Nhanh, nhanh đi xem thử.” Đã phát hiện kẻ địch, mấy người Hồng Tiểu Phúc nóng lòng lần mò về hướng chiến đấu.

Cả quãng đường khó khăn tìm chỗ nấp, khoảng ba phút sau thì rốt cuộc họ cũng đã đến vị trí cách mấy người kia đang chiến đấu khoảng mười mét. Họ nấp sau phiến đá lớn, lén thò đầu ra nhìn về chiến trường.

Mọi người: (・ω・)

Đó là một tiểu đội năm người, nhìn màu da có lẽ không phải người Hoa Hạ, mấy người Hồng Tiểu Phúc hơi liếc về phía nhau rồi đều nói nhỏ lại: “Kẻ địch!”

Lúc này tiểu đội đó đang vây đánh một con nguyên tố thủy cao lớn, quản lý thư viện nói: “Hửm? Nguyên tố thủy mà bọn họ tấn công đó chắc là một lãnh chúa nguyên tố thủy.”

Mọi người: “!!!”

Lãnh chúa nguyên tố thủy! Đó là then chốt của nhiệm vụ lần này đó!

Nếu bị bọn họ giết mất thì xong rồi!

Không cần nói nữa, chỉ cần làm thôi!

Hồng Tiểu Phúc: “Trước hết cứ tìm hiểu tình hình xem đã, xem thử năng lực của bọn họ là gì. Triệu Minh, cậu dùng app Người thức tỉnh xem xem, xem thử có thể biết được thân phận của bọn họ không.”

Triệu Minh: “Được!”

Triệu Minh: (・ω・) 口

“Khá phết đấy, chờ tớ đọc cho các cậu, he he.” Nhanh chóng lấy ra tài liệu, Triệu Minh bèn bắt đầu đọc tài liệu cho mấy người kia nghe...

“Cái người nhỏ nhắn cao khoảng một mét rưỡi kia tên là Yami, là nam giới, hai mươi tuổi, sống ở rừng cây Indonesia. Năng lực là bạn của thiên nhiên, cấp LV2, sau khi tiếp xúc với động vật thì có thể sử dụng năng lực của động vật mà mình tiếp xúc. Động vật càng mạnh mẽ, thời gian tiếp xúc càng lâu. Ví dụ như nếu là con thỏ nhỏ thì chỉ cần sờ một giây là đã có thể có được năng lực của nó. Nhưng nếu là hổ hoàng kim thì phải tiếp xúc suốt một tháng. Đương nhiên, trong khi có được năng lực của động vật thì cũng có một vài yếu điểm. Ví dụ như: có được tốc độ của con báo, nhưng cũng giống như con báo chỉ có thể chạy nhanh trong một thời gian ngắn. Sau nửa phút thì đã xụi lơ trên đất. Ngoài ra, hắn ta cũng sẽ có một số đặc tính của động vật, ví dụ như trở thành con ruồi thì thích ăn phân, thành chuột thì sẽ sợ mèo.”

Mọi người đều nhìn về phía Hồng Tiểu Phúc: “...”

Đây là hoàn toàn xung khắc với năng lực của Tiểu Phúc rồi...

Vừa thấy mặt thì sẽ quỳ xuống tham kiến Thần may mắn sao?

“Đây cũng là một tên jungle*.” Triệu Minh nhìn về phía Trương Dương: “Giao cho cậu.”

(*) Jungle: thuật ngữ dùng để chỉ vị trí người đi rừng trong game. Đây là vị trí có vai trò vô cùng quan trọng với trận đấu. Người đi rừng sẽ farm quái trong rừng và kết hợp với đồng đội để áp sát và hạ gục đối phương, mang lại lợi thế cho team mình. Farm: từ chỉ việc người chơi “chăm chỉ” đi kiếm tiền vàng thông qua tiêu diệt lính trong game để lấy vàng. Một người được gọi là “đang farm” khi họ hoàn toàn tập trung vào công việc đó.

Trương Dương gật đầu: “Không thành vấn đề!”

Triệu Minh nói tiếp: “Người to lớn kia tên là Ami, là nam giới, ba mươi mốt tuổi, người Indonesia. Năng lực là cơ bắp cường hóa, cấp LV2, có thể nhận được một sức mạnh to lớn hoặc tốc độ nhanh nhạy khi cường hóa cơ bắp.” Sau đó bình luận một câu: “Ừm, đây cũng là một tên topsolo*, Lý Thiên Kỳ, có vấn đề gì không?”

(*) Top hay topsolo, top lane là thuật ngữ chỉ vị trí đi đường trên, người dẫn đường trong game đến phe của đối phương, sử dụng các vị tướng tank hoặc đấu sẽ gánh chịu phần lớn sát thương cho team.

Lý Thiên Kỳ cười khẩy ha ha: “Có thể có vấn đề gì, chỉ là một cành cải thìa LV2 mà thôi.”

Mọi người: “...”

Đúng là tên này không có gì đáng nói, gặp mấy tên hệ cường hóa thế này, Lý Thiên Kỳ đều treo lên đánh.

“Hai tên kia đều không có gì đáng nói, nhưng cái tên tiếp theo này khá lợi hại.” Triệu Minh nói tiếp: “Cái tên mặc áo choàng dài và da rất trắng đó tên là Ari Tillar. Nam giới, ba mươi tám tuổi, người Ấn Độ. Năng lực là ma cờ bạc, LV3, có thể dùng đạo cụ trong sòng bạc tạo ra những đòn tấn công đáng kinh ngạc, cụ thể là có bài tú lơ khơ (chém sắt như chém bùn), đồng tiền bạc (sử dụng như máy móc), quan trọng nhất là sau khi những thứ này bay ra còn có thể bay trở lại tấn công.”

Mọi người nhìn nhau, Hồng Tiểu Phúc cười nói: “Đây là một tên ADC* mà, chị Luna, chị giải quyết hắn ta đi!”

(*) ADC: Attack Damage Carry (Carries) là sát thương vật lý tầm xa.

Luna cười nheo mắt rồi gật đầu: “Không thành vấn đề.”

Ba người đã được sắp xếp rõ ràng, bởi vậy Triệu Minh bèn nói đến người thứ tư: “Cái tên cao hơn một mét tám đó chính là người tấn công chính, tên là Ammit, hai mươi chín tuổi, năng lực của hắn là nổ, sờ vào thứ gì thì thứ đó phát nổ, uy lực rất mạnh, hiện tại là LV3!”

Kể ra thì mấy người Hồng Tiểu Phúc cũng không nghĩ gì nhiều về năng lực nổ này, nghe thì cũng cảm thấy đây chỉ là một năng lực bình thường.

Nhưng không ngờ là sau khi nghe thấy năng lực này, quản lý thư viện vẫn luôn ẩn nấp trong sợi dây chuyền lại đi ra!

“Quả nhiên là trước người vô cùng may mắn thì chuyện gì cũng nhỏ như mắt muỗi.” Quản lý thư viện vừa bước ra đã thở dài nói: “Chúc mừng các cháu, các cháu lại có thể gặp được một trong những năng lực mạnh mẽ nhất - Nổ, hơn nữa còn là một người cấp LV3, theo thường lệ thì năng lực của hắn có thể là được tuyển chọn ra.”

Mọi người nghe thấy lời quản lý thư viện thì bỗng chốc đều trở nên hưng phấn!

Thân phận của quản lý thư viện là gì?

Nhân vật trâu bò cấp tinh chủ của Đại lục Iva, đại thần bậc cường giả đó!

Ngay cả ông ấy cũng nói năng lực nổ này chính là một trong những năng lực mạnh mẽ nhất, vậy chắc chắn là rất trâu bò mà!

Quan trọng nhất là ở đây có một Trương Dương đang chờ xóa nick cày lại!

“Ông quản lý.” Trương Dương vô cùng hưng phấn, nói: “Có phải sau khi luyện đến cấp cao thì thứ năng lực nổ này có thể san bằng cả ngọn núi không ạ?”

Tất cả mọi người đều tò mò vô cùng!

Nếu luyện đến cấp cao thì có thể nổ san bằng cả ngọn núi thật sao?

“Không không không.” Quản lý thư viện cười ha ha lắc đầu: “Bây giờ các cháu cũng chỉ hiểu về năng lực đơn thôi, đương nhiên chuyện này không có gì đáng trách. Nhưng sức mạnh tối ưu của năng lực nổ mà ông nói tới nằm ở tính dung hợp của hắn.”

Mọi người vừa quan sát tình hình chiến đấu phía bên kia vừa lắng nghe, Trương Dương vội nói: “Dung hợp với cái gì ạ?”

“Dung nham.” Người quản lý thư viện này giải thích cho mọi người: “Nếu chỉ có một dung nham thôi thì thật ra uy lực cũng không lớn lắm, vì tốc độ tấn công thật sự rất chậm. Các cháu thử nghĩ đi, có phải dòng chảy của dung nham vẫn luôn rất chậm không?”

Mọi người đều gật đầu: “Đúng vậy.”

Quản lý thư viện cười nói: “Nhưng khi dung nham và nổ kết hợp với nhau thì sẽ trở thành núi lửa, sức mạnh trên tất cả các kỹ năng đều tăng lên không chỉ gấp mười, có thể nói là loại năng lực pháp sư có sức tàn phá cao nhất. Quan trọng nhất là, phạm vi tàn phá của năng lực này còn khá nặng nề!”

Nghe lời giải thích của quản lý thư viện, tất cả mọi người đều sợ đến ngẩn ra!

Cằm cũng suýt chút nữa thì rơi xuống đất: “Oa!”

Núi lửa, vừa nghe tên cũng đã thấy trâu bò rồi!

Uy lực của núi lửa phun trào hoàn toàn không thể so sánh với uy lực của dòng chảy dung nham bình thường đấy có được không?

Mọi người cũng đã từng xem cảnh tượng núi lửa phun trào ở núi Yellowstone* vào năm 2012 rồi...

(*) Núi Yellowstone là một siêu núi lửa tại Vườn quốc gia Yellowstone ở miền Tây Hoa Kỳ.

Mắt Trương Dương cũng sáng hẳn lên, nhìn người đàn ông Ammit có năng lực nổ kia giống như là nhìn núi vàng vậy, hét lên đầy kinh ngạc: “Ông quản lý, vậy ý của ông là... Chúng cháu... Khụ, chúng cháu phải lấy được năng lực này?”

“Đương nhiên rồi.” Quản lý thư viện cười ha ha gật đầu: “Phải nói thế này, nếu tính theo giá cả ở thế giới của các cháu thì năng lực này cũng phải có giá khoảng mười tỉ Euro. Các cháu có thể hiểu được mấy con số này chứ? Nếu như bán ra với dung nham thì ít nhất cũng phải một trăm tỉ Euro trở lên.”

Trương Dương bắt đầu ôm lấy cánh tay của Hồng Tiểu Phúc: “Tiểu Phúc... Ngài Phúc... Phúc Thần! Phúc Thần ơi! Anh em trông cả vào cậu đấy! Xóa nick cày lại đó! Thiêu rụi đó!”

Hồng Tiểu Phúc: “...”

“Đừng kích động.” Hồng Tiểu Phúc gật đầu: “Cố gắng hết sức...”

Sau đó Hồng Tiểu Phúc nhìn về phía Tô Oánh: “Tô Oánh, giao người này cho cậu khống chế thì không sao chứ?”

Tô Oánh cười ngọt ngào: “Bảo đảm không có chuyện gì!”

Lúc này phía bên kia có tổng cộng năm người, giờ đã có bốn người đã là cải thìa...

Bởi vậy mọi người đều chờ Triệu Minh đọc người thứ năm và cũng là người cuối cùng: “Một mét sáu, làn da màu nâu, người tên Kun đó có vẻ ngoài khá bình thường. Giữ nhiệm vụ là tính nhanh. Năng lực là chuyên gia tính toán tinh vi, cấp bậc LV3, tấn công bằng ném xúc xắc, mỗi dao động trên sáu mặt của con xúc xắc đều có thể tạo ra sự thương tổn (thương tổn vô cùng lớn, không thể đề phòng được mà tác dụng trực tiếp lên cơ thể), số đếm càng lớn thì đòn tấn công càng đáng sợ, mỗi một điểm đều gây ra sự tổn thương vô cùng lớn đối với chúng ta.”

Mọi người đều nhìn về phía tên Kun đó thì thấy ở phía bên đó anh ta đang ném một con xúc xắc, mà mỗi lần ném xúc xắc ra thì con lãnh chúa nguyên tố thủy mà bọn chúng đang tấn công đó lại đau đớn gào thét.

Không ngờ kiểu hàng này lại là người tấn công chủ đạo của đội bọn chúng, cứ đứng ở đó không hiện núi cũng chẳng lộ sông, khiến bọn họ còn nghĩ rằng người có năng lực nổ chính là người tấn công chủ đạo của đội họ chứ.

Triệu Minh thở dài nói: “Năng lực này đúng là lợi hại quá...”

Mọi người đều nhìn về phía Hồng Tiểu Phúc...

“Tiểu Phúc.” Tô Oánh nói: “Đây đúng là ông trời chuẩn bị cho cậu mà...”

Hồng Tiểu Phúc cũng ngại ngùng: “Ừ... Có vẻ giống vậy thật...”

Quản lý thư viện không biết nói sao, thở dài một hơi... Thế nào là tiên tri?

Tiên tri chính là người đặt ghế ngồi ở đó thì đối thủ đã tan thành tro bụi, nói thế nào cho đúng đây chứ?

Bây giờ cũng đã hiểu hết tài liệu thì còn phải khách sáo làm gì?

Lúc này Hồng Tiểu Phúc dặn dò: “Lát nữa, chị Luna, chị cứ đánh cái tay cờ bạc đó là chủ yếu, Tô Oánh, cậu khống chế người đàn ông có năng lực nổ kia, Trương Dương, cậu... Hey? Các cậu sốt ruột thế hả?”

Cậu còn chưa nói hết câu thì một đám người đã xông ra, Tô Oánh vừa chạy vừa cười hì hì như điên: “Mười tỉ Euro ơi, tôi đến đây! Đừng lo lắng, tớ sẽ cố gắng... Chắc chắn sẽ bắt sống được!”

Hồng Tiểu Phúc: “...”

Mọi người xông lên lập tức đánh leng keng với mấy người kia, lãnh chúa nguyên tố thủy cũng trợn tròn mắt... Chuyện gì thế này?

Đương nhiên, kẻ địch của kẻ địch chính là bạn, lên đến vị trí lãnh chúa nguyên tố thủy thì nó cũng chẳng phải kẻ ngốc, tẩn cho cái bọn đang đánh mình một trận đau đớn trước đã!

“Có kẻ địch!” Người tấn công chủ đạo thật sự của đội Indonesia, chuyên gia tính toán tinh vi - Kun để đội hình lùi lại phía sau trước, sau đó nhanh chóng điều chỉnh lại chiến thuật: “Mọi người cẩn thận! Cứ ổn định đội hình trước đã!”

Kể ra, tiểu đội của Kun cũng khá mạnh.

Trong đó có bốn tên LV3, một tên LV2, nếu không thì họ đã không dám dấn thân vào vũng nước đục trong dị cảnh ở Hoa Hạ này?

Bởi vậy vừa đối đầu thì họ đã nhanh chóng ổn định đội hình sau một khoảnh khắc bị rối loạn.

Sau đó Kun đã thấy Hồng Tiểu Phúc - người đi ra cuối cùng, chắc chắn là nhân vật chủ chốt, người có sức ảnh hưởng đến tâm trạng của đội.

Chính là cậu ta!

“Ha ha ha, tao vừa nhìn đã biết mày chính là đội trưởng.” Kun cười khẩy ha ha rồi bước tới trước mặt Hồng Tiểu Phúc: “Hoa Hạ chúng mày có câu bắt giặc phải bắt vua trước, vừa hay hai chúng ta là vua đấu với vua! Lĩnh vực!”

Kèm theo tiếng quát lớn của hắn ta, một quả cầu vàng nhạt đột nhiên bao phủ lấy hai người họ, Kun đắc ý nói: “Lĩnh vực của tao được chuẩn bị chuyên biệt cho năng lực của tao! Trong lĩnh vực của tao, chúng ta đều không thể sử dụng bất kỳ đòn tấn công nào, nhưng mà lại có thể chơi vài ván xúc xắc...” Nói đến đây, hắn ta càng đắc ý: “Nhưng mà tao có thể nói trước cho mày biết, năng lực của tao - chuyên gia tính toán tinh vi, điểm 2, 3, 4, 5, 6 của xúc xắc đều có thể gây ra tổn thương thật sự cho mày! Chỉ có điểm 1 là tạo ra tổn thương với tao! Bình thường thì sau khi bị thương năm lần chắc chắn mày sẽ chết! Ha ha ha ha! Chuẩn bị xong chưa?”

Hồng Tiểu Phúc: “...”

Cái thứ năng lực nộp mạng này của mày được phối hợp như thế sao?

Thậm chí ngay cả ông quản lý thư viện trong dây chuyền cũng không nhìn được: “Tôi vẫn nên nghỉ ngơi trước đã. Ài, năng lực may mắn này đúng là khiến người ta cảm thấy rất suy sụp mà... Đầu đã đụng vào họng súng rồi mà còn dương dương tự đắc như vậy...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.