Editor: Nguyetmai
Vừa nói đến đây, mọi người lập tức hết sức hưng phấn!
Trong cánh rừng rậm này, rất có thể có báu vật lớn, tài nguyên lớn!
Bây giờ chính là lúc Thẩm Tiểu Linh cần tài nguyên, nếu nơi này có báu vật lớn, tài nguyên lớn, vậy tất nhiên là có thể làm dịu một lượng lớn áp lực bên phía Tiểu Linh!
Trước tiên cứ mặc kệ thứ này là cái gì, chỉ cần là báu vật, vậy là được rồi!
Bởi vì dựa theo tình huống trước mắt để suy luận, nơi càng nguy hiểm, tỷ lệ phát hiện ra đồ tốt lại càng lớn!
Động vật của nguyên một cánh rừng này đều hóa điên, vậy sức mạnh của báu vật này thật sự kinh dị lắm đúng không?
Sắc mặt Luna như có điều suy nghĩ, nói: “Dựa theo lời mấy đứa nói, có lẽ nơi này thật sự đã xảy ra biến cố nào đó, quả thật có khả năng có báu vật lớn gì đó xuất hiện trong khu rừng này, sau đó một đám dã thú mạnh đều tới để canh giữ món báu vật này.”
Mọi người liếc nhìn nhau, cùng gật đầu: “Có lý!”
Thoáng chốc mọi người đều hưng phấn, bây giờ bọn họ bắt đầu tiếp tục đi sâu vào rừng.
Trên đường đi bọn họ đã hái bảy trái linh quả LV3, nếu như là trước kia thì có thể nói là thu hoạch đầy ắp. Thế nhưng nếu so với nhu cầu hiện tại quả thật giống như là cái miệng khổng lồ sâu hút của Thẩm Tiểu Linh... E là cũng chẳng bõ bèn gì...
Cho nên dù là cần thu thập linh quả, hay là tò mò rốt cuộc là báu vật gì. Cho dù như thế nào, tất cả mọi người cũng chỉ có thể tiếp tục tiến sâu vào trong rừng.
“Tất cả mọi người cẩn thận chút.” Luna nghiêm túc dặn dò.
Bởi vì bằng kinh nghiệm của cô, tình huống như thế này thì càng nguy hiểm. Bởi dã thú cấp thấp cơ bản đều trong trạng thái điên cuồng tự giết lẫn nhau, cho nên chắc chắn những dã thú còn sót lại đều là dã thú có cấp bậc tương đối cao, nếu gặp thì sẽ rất phiền phức.
Mọi người: “Vâng!”
Đi thêm khoảng chừng một trăm mét, bỗng nhiên lúc này có tiếng dã thú nào đó phát ra từ xa xa, nghe tiếng kêu này có chút giống như là tiếng vượn hú, nhưng không biết cụ thể là dã thú nào.
“Grào... Grào grào...”
“Cẩn thận!” Luna đột nhiên giơ tay lên, mọi người lập tức trở nên căng thẳng, đám người Hồng Tiểu Phúc đã phối hợp với nhau rất lâu, tuy cơ bản chưa từng đánh nhau bao giờ, nhưng chí ít bọn họ cũng biết bảo vệ Hồng Tiểu Phúc ở giữa...
“Chờ chị xem một chút.” Lỗ tai Luna rõ ràng giật giật, cô cẩn thận nghe một hồi, sau đó trầm giọng nói: “Lần này ở hướng Tây Bắc của chúng ta, hình như... Có một đám động vật đang đánh nhau!” Nói đến đây, cô lại cẩn thận nghe ngóng, sau đó nói: “Dựa theo động tĩnh này, chắc là mãnh thú to lớn! Còn không chỉ một con!”
Có một đám động vật đang đánh nhau!
Là mãnh thú to lớn! Còn không chỉ một con!
Vừa nghe thấy lời cô, đám người Hồng Tiểu Phúc lập tức thót tim!
Có phải là dấu chân lớn vừa nãy hay không?
Tại sao chúng nó lại đánh nhau?
“Đi thôi, đi qua đó xem một chút.” Lúc này Hồng Tiểu Phúc ra quyết định, nói: “Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, ít nhất chúng ta phải biết rõ ràng là giống loài gì, sức mạnh ra sao, như thế thì cũng dễ cân nhắc trong lòng.”
“Cậu nói không sai.” Triệu Minh gật đầu nói: “Ít nhất phải biết rõ ràng tình huống như thế nào, bằng không nếu gặp phải thì lúng túng lắm.”
Thế là đám người len lén đi qua.
Cây trong rừng dày đặc, hình thù cũng vô cùng quái dị kỳ quặc, mọi người mò mẫm qua đó, đi khoảng chừng ba mươi mét, chờ khi bọn họ nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì lập tức sợ hãi đến mức che kín miệng!
Lại là một mảnh đất trống.
Nhưng mà mảnh đất trống này hoàn toàn khác mảnh đất trống của đám sói rừng rậm mà bọn họ đã thấy trước đó.
Bởi vì mảnh đất trống này được tạo ra do một đám dã thú đánh nhau!
“Grào grào!”
Mọi người trốn ở phía sau cây, bọn họ thấy một sinh vật giống vượn có thể gọi là mang hình dạng của khỉ đột, nó đang tọng hành cho mấy con dã thú khổng lồ khác!
Con dã thú giống vượn kia có thân hình to lớn, cao khoảng chừng ba mét, mọc bốn cánh tay, cánh tay thô to của nó có thể đọ sức với Gấu Lớn. Cả người nó được giáp xương màu trắng bạc bao phủ, quan trọng nhất là chân của nó, dài khoảng hai thước, giẫm trên mặt đất giống như con thuyền lớn!
Đương nhiên, nếu như chỉ thế thôi cũng không đến mức khiến mấy người Hồng Tiểu Phúc kinh hãi đến thế.
Nguyên nhân thật sự nằm ở chỗ, lúc này đôi mắt của nó đỏ rực, bốn cánh tay nắm một cây đại thụ to bằng đùi người, đang đập mạnh một con lợn rừng giáp sắt và ba con báo giáp đen như đang vung chày cán bột!
Luna hoảng sợ nói: “Là khỉ đột giáp bạc, dã thú LV3!”
“Ầm!”
Tiếng nói của cô còn chưa dứt, chợt thấy con khỉ đột giáp bạc vung cây đại thụ trong tay, đập lên lưng con báo giáp đen một cái. Sức mạnh khổng lồ thậm chí còn mang theo tiếng xé gió, dù sao con báo giáp đen cũng là sinh vật LV2, kết quả thế mà dưới đòn tấn công này, toàn bộ xương cột sống của nó đều bị đập nát hoàn toàn, từng ngụm máu tươi lớn phun ra từ trong miệng. Nó về trầu ông bà ông vải ngay lập tức!
“Trời ơi!” Triệu Minh thật sự sợ hãi, cậu ta nhỏ giọng hô: “Quả nhiên những dấu chân kia là của nó, đáng... Đáng sợ quá!”
Thật ra không chỉ riêng gì cậu ta, mấy người Hồng Tiểu Phúc đều bị dọa sợ.
Dù sao đổi lại thành bất cứ người nào bỗng nhiên thấy một con vung cây như vung chày cán bột để đánh nhau như thế cũng sẽ có cảm xúc thế này.
“Hú hú...”
Lúc này, tuy khí thế của con khỉ đột giáp bạc thật sự giống như là bật chế độ càn quét vậy, thế nhưng con lợn rừng giáp sắt và hai con báo giáp đen đánh nhau với nó lại không sợ hãi một chút nào. Mắt của chúng đỏ tươi, cũng điên cuồng bao vây tấn công nó như là không muốn sống nữa!
Cây đại thụ trong tay khỉ đột giáp bạc vung vù vù, chỉ vài lần là đã đánh bay hai con báo giáp đen ra xa chừng hai mươi mét. Sau đó cây đại thụ đột nhiên đập mạnh một cái lên lưng con lợn rừng giáp sắt phát ra một tiếng “Ầm”!
Rõ ràng lực phòng ngự của con lợn rừng giáp sắt cực mạnh, bị trúng đòn này cũng không bị ảnh hưởng nhiều, còn cây đại thụ lại phát ra một tiếng “rắc” rồi gãy!
“Grào... Grào...”
Hiển nhiên con khỉ đột giáp bạc đang trong trạng thái tức giận, cây đại thụ đã bị đập gãy. Nó vứt cây đại thụ đi, trực tiếp xông lên bắt lấy hàm dưới con lợn rừng, nó rít lên một tiếng điên cuồng, đám người Hồng Tiểu Phúc thấy con lợn rừng phát ra một tiếng “éc”, sau đó “xoẹt” một tiếng, thế mà cả thân thể nó đã bị khỉ đột giáp bạc xé thành hai nửa!
“Trời ơi!” Đám người Hồng Tiểu Phúc nhìn mà run rẩy cả người!
Con khỉ đột này thật là đáng sợ!
Sức mạnh quái quỷ gì đây!
“Tiểu Phúc, Tiểu Phúc.” Khi mọi người ở đây cảm thấy rung động, Tô Oánh bỗng nhiên chỉ về phía trước, cô hoảng sợ nói: “Bên kia... Là quả thanh ly! Quả thanh ly kìa! Một, hai, ba, bốn, năm! Trên đó có mọc năm quả!”
Mọi người vội vàng nhìn sang, quả nhiên, đó là một chùm cây dạng bụi cao ước chừng một mét, phía trên có mọc năm quả màu xanh xám, chẳng phải là quả thanh ly sao!
“Nhịn! Nhất định phải nhịn!” Hồng Tiểu Phúc kích động tới mức cánh tay cũng phát run: “Chờ con khỉ đột này rời đi rồi tính sau!”
Mọi người: “Ừ!”
Lúc này con khỉ đột giáp bạc kia đã chiến đấu xong, cũng thở hồng hộc.
Nó thở hổn hển một hồi, sau đó lắc đầu thật mạnh, rồi chậm rãi tiến vào trong rừng.
Mọi người nhìn nhau một chút, Luna nhỏ giọng nói: “Để chị đi qua đó, tốc độ của chị nhanh!”
Vừa nói xong thì cơ thể cô hóa thành một luồng sáng, trong nháy mắt cô đã đến bên cạnh quả thanh ly, bắt đầu hái quả.
Thấy cô đã hái sạch năm quả thanh ly, lúc này mọi người mới thở phào một hơi.
May quá, may quá, cuối cùng quả cũng nằm trong tay...
Kết quả khi mọi người ở đây thở phào nhẹ nhõm, bọn họ lập tức cảm thấy một trận ầm ĩ trong rừng, chợt nghe một tiếng “ầm”, một cây đại thụ ở xung quanh đột nhiên bị một cái tay khổng lồ nhổ tận gốc, cây đại thụ bị ném vù vù về phía sau. Sau đó mọi người thấy con khỉ đột giáp bạc có thể gọi là cực to lớn, khổng lồ đứng ở trước mặt mọi người!
“Đáng sợ quá!” Tô Oánh run lẩy bẩy, mọi người không nói hai lời mà móc đồ ra, Lam mập để Tô Oánh bao phủ giáp băng trong nháy mắt, dồn hết sức nghênh chiến!
“Hú hú...!”
Kết quả vào ngay lúc này, bỗng nhiên có tiếng vượn hú phát ra từ một hướng khác, mọi người đều run lên trong lòng. Hai con!
“Grào... Grào... Grào... Grào...”
Đột nhiên lại có tiếng thứ ba phát ra từ hướng thứ ba! Hơn nữa nghe tiếng thì nó đã gần trong gang tấc!
Mọi người đều hơi ngẩn ngơ!
Đậu má, ba con!
“Mọi người mau lui lại!” Luna xông lên trước tiên. Động tác của cô cực kỳ nhanh nhẹn, cô không dám liều mạng ở phía chính diện con khỉ đột giáp bạc này. Toàn bộ cơ thể cô dẻo dai nhanh chóng giống như một chú chim ưng nhỏ, cây cối và không khí ở xung quanh không ngừng chuyển động, mọi người thậm chí không nhìn rõ bóng dáng của cô, bọn họ chỉ có thể nhìn thấy cái bóng xẹt qua!
Nhưng mà trong nháy mắt, Luna đã vòng quanh con khỉ đột giáp bạc kia mười mấy vòng, vũ khí LV3 trong tay cô không ngừng tấn công ở khoảng cách xa, xem ra con khỉ đột giáp bạc này là tuyển thủ hệ cường hóa, tốc độ chắc chắn không phải lĩnh vực nó giỏi, cho nên lần này nó bị Luna làm luống cuống tay chân.
“Keng keng keng keng keng...”
Một chuỗi tiếng động vang lên, trong một nhịp hít thở thôi mà Luna đã tấn công chừng mười bảy lần, Warglaive* LV3 trong tay để lại mấy vết máu trên người con khỉ đột giáp bạc.
(*) Warglaive: boomerang ba lưỡi vừa có thể cận chiến vừa dùng để ném.
Nhưng phần lớn đều bị giáp xương cả người khỉ đột giáp bạc cản lại.
Mọi người nhìn mà trợn mắt há hốc mồm. Thân thủ của Luna đương nhiên miễn bàn, mấu chốt nhất là lực phòng ngự của con khỉ đột này cũng kinh khủng quá đi chứ?!
Hồng Tiểu Phúc ở một bên thấy rõ ràng, lực phòng ngự của con khỉ đột giáp bạc này cực mạnh. Tuy không ngừng bị Luna tấn công, nhưng nó lại có giáp xương che chắn chỗ hiểm trên người, cho nên Luna tạm thời chỉ có thể tạo ra vết thương nhẹ cho nó, căn bản cô không có cách nào quấy nhiễu nhiều hành động của nó.
Đây chính là tốc độ của sát thủ LV3 sao?
Trương Dương nhìn mà hoảng sợ, cậu ta không ngừng lầm bầm: “Có... Có phải tôi cũng làm được không?”
“M* nó, đừng cảm thán nữa!” Triệu Minh kéo cậu ta chạy: “Là ba con đó! Không chạy thì đợi chết hả?”
“Mọi người lùi lại trước đã!” Hồng Tiểu Phúc cũng chạy: “Đừng làm liên lụy chị Luna!”
Cậu nói không sai, Luna đối phó một con còn được, nếu đối phó một lúc ba con thì chắc chắn nguy hiểm! Bây giờ dù có nói thế nào cũng không thể để cho hai con khỉ đột khác bao vây mọi người, một khi chuyện đó xảy ra thì cũng chỉ có thể liều chết chiến đấu.
Chỉ cần bọn họ có thể chạy, sát thủ dạng nhanh nhẹn như Luna cũng sẽ thoát một cách dễ dàng.
Đám người Hồng Tiểu Phúc bỏ chạy ầm ầm!
Rất rõ ràng, sau khi con khỉ đột giáp bạc trải qua giai đoạn không ứng phó kịp lúc đó, nó lập tức nổi cơn giận dữ!
Bốn cái tay của nó túm một phát lấy cây đại thụ to bằng miệng cái bát lớn ở bên cạnh. Đột nhiên nó rít lên một tiếng, mặt đất cũng bắt đầu run lên, chợt thấy nó nhổ tận gốc cây đại thụ kia, sau đó nó bắt đầu vung lên như vung chày cán bột!
Cây đại thụ kia bị nó vung mạnh phát ra tiếng vù vù, trong nháy mắt Luna trở nên nguy hiểm!
Mọi người quay đầu nhìn thoáng qua...
Đây quả thật là cuộc chiến giữa các vị thần!
Vấn đề là bọn họ đã bắt đầu rút lui, nhưng hai con khỉ đột giáp bạc kia lại tới càng nhanh hơn!
Chỉ nghe tiếng “rầm rập” vang lên, trong lúc mặt đất chấn động, hai con khỉ đột giáp bạc cùng giết đến đây từ hai hướng Đông và Nam!
Trái tim của mọi người nhảy lên tới cổ họng trong nháy mắt.
Thật ra nếu như vậy thì việc này sẽ rất khó xử lý.
Kết quả hết lần này tới lần khác, một con khỉ đột giáp bạc trong đó lại vác một cây nhỏ trên vai, trên cây kia mọc đầy quả màu vàng nhạt, nó còn lại còn cầm một quả chuẩn bị bỏ vào trong miệng...
Trước đó đã từng đề cập, trên đường tới đây đám người Hồng Tiểu Phúc đã xem không ít tài liệu về linh quả LV3, mà cái cây nhỏ trong tay con khỉ đột giáp bạc này lại chính là loại quả có sản lượng lớn nhất trong số linh quả LV3 - quả nham phong!
Cho nên vừa nhìn thấy quả nham phong, Hồng Tiểu Phúc xù lông trong nháy mắt!