Âu Thần

Chương 100: Chương 100: Ngựa không ăn cỏ đêm thì không béo được đâu các đồng chí!




Translator: Nguyetmai

Giới thiệu xong về diện tích của dị cảnh, Hàn Phong bắt đầu giới thiệu về các loài vật có tính công kích trong dị cảnh.

"Nói xong diện tích, tiếp sau đây tôi sẽ nói về các loài vật nguy hiểm bên trong dị cảnh. Hiện nay, các loài động vật ăn thịt chủ yếu trong dị cảnh mà chúng ta đã do thám được có vài loài sau đây. Loài đầu tiên là sói phủ giáp. Trước đây tôi đã nói về loài này với mọi người rồi. Cấp trên bày tỏ rằng, nếu gặp phải con nào lạc đàn, có thể suy xét đến việc xử lý. Nếu như gặp phải cả đàn thì quay đầu chạy ngay không được do dự."

Các học sinh cùng gật đầu.

Câu này không hề sai.

Hàn Phong tiếp tục: "Loài thứ hai, sói rừng rậm, loài động vật này có thể coi như phiên bản yếu hơn một chút của sói phủ giáp, tôi phải nói nhiều về nó. Hôm qua chúng ta đã có một chiến sĩ phát sinh đối đầu với chúng, quá trình chiến đấu vô cùng chật vật, người lính kia cũng suýt nữa chết dưới móng vuốt của chúng. May mà sau cùng chiến sĩ này đã sống sót, chuyên gia của chúng ta phân tích tỉ mỉ phần máu thịt của chúng dính trên vũ khí của chiến sĩ và đưa ra kết luận rằng chỉ số thức tỉnh của loài này rơi vào khoảng 3.35 phần trăm, sức mạnh cá nhân khá bình thường. Nhưng theo tư liệu, loài động vật này luôn luôn xuất hiện theo đàn, chủ yếu tập trung ở rừng rậm bên trong dị cảnh, một khi xuất hiện sẽ có tới hơn hai mươi con, mức độ uy hiếp cao hơn sói phủ giáp."

Các học sinh hít một hơi lạnh.

Hồng Tiểu Phúc và các bạn đưa mắt nhìn nhau, người chiến sĩ kia chắc chắn là Đại Tráng rồi.

Vì những tư liệu này mà Đại Tráng suýt chết trong dị cảnh.

Quá khó khăn rồi.

"Loại thứ ba, chó hoang trên cánh đồng, loài động vật này về cơ bản khá giống chó hoang trên Trái đất, thường xuất hiện theo nhóm nhỏ vài con hoặc mười mấy con, tấn công động vật ăn cỏ cỡ nhỏ. Có thể coi chúng như một loài động vật dễ giết, mọi người gặp được loài này xuất hiện với số lượng ít có thể suy xét đến việc tấn công chúng. Chỉ số thức tỉnh chỉ là 3.15 phần trăm, coi như loài động vật ăn thịt yếu nhất."

Loài động vật ăn thịt yếu nhất, vừa nghe đến đây các học sinh vui hẳn.

Mềm nắn rắn buông, sợ hãi kẻ mạnh, bắt nạt kẻ yếu là truyền thống "tốt đẹp" của nhân loại, nhất định phải xử lý loài này rồi!

"Chính là chúng nó!"

"Tôi cảm thấy khá OK!"

"Không có vấn đề gì!"

Hàn Phong tiếp tục: "Sau đó đến các loài bò sát. Loài rắn. Rắn bên trong dị cảnh có hai chân trước, con nào to thì khoảng năm mét, con nào nhỏ thì khoảng hai mét, chỉ số thức tỉnh không cao, nhưng có độc hay không thì chưa kiểm tra được. Cho nên ý kiến của cấp trên là chớ dại chọc vào. Dù gì thì vết thương vật lý dễ xử lý chứ trúng độc thì rất phiền phức."

Các học sinh gật đầu như bổ củi, chuyện này cần ghi nhớ kĩ.

Mấy thứ rắn rết là đáng sợ nhất!

Sau cùng Hàn Phong nói: "Cuối cùng, loài sinh vật mạnh nhất mà chúng ta đã phát hiện ra, loài hổ. Mời mọi người xem hình ảnh."

Trên màn hình chiếu nhanh chóng xuất hiện một con hổ có hình thể to lớn.

Nhìn tỷ lệ chiều cao, con hổ này dường như cao tới hai mét, chiều dài ngoài ba mét, cơ thể phủ giáp màu vàng óng, bốn con mắt, răng nanh dài tới nửa thước, vô cùng uy vũ.

Hàn Phong nói: "Hổ kim giáp trong dị cảnh, chưa rõ chỉ số thức tỉnh, ít nhất phải từ 5 phần trăm trở lên, thậm chí có khả năng là từ 6 phần trăm trở nên, cũng có nghĩa là cấp bậc thức tỉnh của nó phải từ LV3, thậm chí LV4. Năng lực chưa rõ ràng, nhưng có thể chắc chắn rằng mọi người không chọc vào được. Nếu phát hiện ra thì lập tức chạy thoát thân ngay. Khu vực hoạt động chủ yếu của chúng là dãy núi cách cầu dị cảnh khoảng hai mươi mấy kilomet, cũng có nghĩa là nếu mọi người không quá ham hố thì xác suất gặp phải chúng bằng không."

Hàn Phong nói như vậy, các học sinh cuối cùng cũng yên tâm hơn.

May quá, chỉ cần không gặp phải thì dễ hơn rồi.

Những chuyện khác... M* kiếp, ai lại đi chê mình sống thọ quá bao giờ?

Hàn Phong đã giới thiệu xong tất cả các loài động vật ăn thịt chủ yếu trong dị cảnh, tiếp sau đó sẽ là lợi ích khi tiến vào.

Dù gì ai cũng biết dị cảnh rất nguy hiểm, nhưng nếu đã quyết định tiến vào thì kiếm chác được gì từ bên trong mới là điều quan trọng...

"Được rồi, thưa các bạn," Hàn Phong đưa mắt nhìn quanh giảng đường, mỉm cười bảo, "Tôi nói nhiều như thế, là muốn cho các bạn biết bên trong dị cảnh rất nguy hiểm, để mọi người chuẩn bị tâm lý, đến lúc ấy đừng chạy loạn và gây phiền phức. Các bạn cần phải biết rằng, một khi các bạn gây ra phiền toái gì, các chiến sĩ sẽ cần giải vây giúp các bạn, chưa biết chừng sẽ liên lụy khiến các chiến sĩ hy sinh. Đừng giống như 18 phượt thủ Phúc Đán*, tự mình tìm chỗ chết còn liên lụy khiến chiến sĩ hy sinh, hiểu cả chưa?"

(*) Sự kiện 18 phượt thủ Phúc Đán – tên tiếng Anh là Huangshan Incident Gate, khi 18 phượt thủ, chủ yếu là học sinh và cựu học sinh trường Đại học Phúc Đán cùng leo núi Hoàng Sơn và bị lạc đường. Cảnh sát địa phương đã tổ chức tìm kiếm suốt đêm với quy mô lớn, trong lúc xuống núi, cảnh sát Trương Ninh Hải từ đồn cảnh sát Ôn Tuyền thành phố Hoàng Sơn không may hy sinh, mà tất cả thành viên trong đoàn phượt thủ được giải cứu thành công. Sau đó một phóng viên đã chỉ trích thái độ "máu lạnh" của người được giải cứu, từ đó mở ra rất nhiều cuộc bàn tán khác với quy lớn của dư luận và truyền thông.

Các học sinh đều gật đầu.

Tất nhiên họ đều nghe nói đến sự kiện 18 phượt thủ Phúc Đán, cách tự tìm chết của đám người kia thực sự là...

Quan trọng nhất là họ còn không biết ơn.

Một đám người đáng bị thiên lôi đánh.

"Biết là tốt," Hàn Phong thấy đám học sinh này đều rất nghe lời, tâm trạng tốt hơn hẳn, "Sau đây tôi sẽ nói về những lợi ích mà mọi người có thể đạt được. Trước hết, đối với xác động vật, bao gồm cả động vật ăn cỏ và động vật ăn thịt, quốc gia sẽ bỏ tiền ra thu mua. Giá cả hiện tại là, xương cốt động vật ăn thịt giá mười nghìn tệ một bộ, xương cốt động vật ăn cỏ giá một nghìn tệ một bộ. Nếu như phát hiện ra hoa quả gì mang về, năm mươi nghìn một quả. Còn về thịt, mọi người có thể suy xét đến việc mang về nhà chế biến..."

Đám học sinh nghe đến đây bỗng chốc sững người!

Có cả chuyện tốt như vậy?! Vào đó không chỉ có thể tăng thêm kiến thức, rèn luyện khả năng mà còn kiếm được tiền?!

Phải biết rằng, những học sinh đang ngồi ở đây không phải ai cũng thuộc dạng trọc phú như Triệu Minh, đa phần cũng chỉ có điều kiện gia đình bình thường, tiền lương của ba mẹ cộng vào chỉ khoảng mười nghìn tệ.

Bây giờ thức tỉnh rồi, không chỉ có ba nghìn tệ tiền trợ cấp mỗi tháng, còn có cả thu nhập ngoài lề như vậy?

Ngựa không ăn cỏ đêm không béo nha các đồng chí!

Nếu như kiếm được xác của vài con động vật ăn thịt, có nằm mơ cũng cười đến tỉnh dậy nha!

Quan trọng nhất là có thể mang thịt về chế biến!

Thịt trong dị cảnh nha! Chắc là ngon lắm nhỉ?

Một đám tham ăn sắp chảy dãi rồi...

Tất cả học sinh đều phấn khích, Triệu Minh huých Hồng Tiểu Phúc: "Ha ha, anh Phúc, đây là chuyện tốt nha, cậu lại có thêm một nguồn thu nhập rồi!"

Hồng Tiểu Phúc cười hì hì gật đầu: "Mọi người vào đó cố gắng lên, chúng ta cố gắng lấy nhiều thứ tốt mang về."

Dù sao cũng là một đội, thống nhất được mục tiêu, thu hoạch sẽ không nhỏ.

"Được rồi, mọi người yên lặng nào." Hàn Phong vỗ vỗ tay, tiếp tục nói, "Tôi nói xong về lợi ích rồi, sau đây tôi sẽ nói về những thứ không thể đụng vào." Anh ta nói rồi mở một hình ảnh ra, "Nếu như quốc gia đã cho phép mọi người tiến vào dị cảnh, vậy thì tất nhiên cũng sẽ có rất nhiều thứ mà các bạn không thể chạm vào. Đầu tiên là đủ thứ đặc biệt. Những thứ đặc biệt này bao gồm thứ gì? Ví dụ như các hòn đá hay khúc gỗ có dấu hiệu gia công rõ rệt, những thứ này nếu mọi người phát hiện ra nhất định phải báo cáo lên, bởi vì những thứ này quyết định bên trong dị cảnh tồn tại sinh vật có trí thông minh hay không. Còn cả các tài nguyên khoáng vật, các bạn phát hiện ra nhất định phải báo cáo lên, sẽ có thưởng."

Các học sinh cùng gật đầu.

Chuyện này vô cùng quan trọng.

Thứ này đối với người bình thường không có tác dụng gì, nhưng đối với quốc gia thì khác. Nếu như bên trong dị cảnh tồn tại loài vật có trí khôn, vậy thì sẽ ảnh hưởng đến sắp xếp chiến lược của quốc gia đối với cầu dị cảnh!

Nếu bên trong toàn động vật, cùng lắm chỉ có thể coi như một vùng tài nguyên. Nhưng nếu có động vật tinh khôn sẽ biến thành va chạm về mặt văn minh, tuyệt đối không cùng một đẳng cấp.

"Được rồi," Hàn Phong gật đầu hài lòng, "Nếu mọi người đều hiểu, vậy thì quay về chuẩn bị cho cẩn thận. Mọi người nhớ nói chuyện tiến vào dị cảnh với ba mẹ, sau đó những ai quyết định đi thì tám giờ sáng mai tập trung trước cổng trường, nhớ mang theo đồ ăn."

"Tan học."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.