Editor: Nguyetmai
Kết cấu của đội ngũ, đây là một chủ đề rất cao siêu đấy!
Với con mắt của quản lý thư viện, không biết ông sẽ đưa ra lý luận đáng kinh ngạc nào về kết cấu của đội ngũ đây?
Tò mò, tò mò, tò mò!
“Theo lẽ thường…” Quản lý thư viện mỉm cười nói: “Một đội chuẩn hẳn là nên có một chiến sĩ có thể đứng đầu xung phong, một sát thủ, một người chữa trị và một pháp sư, ở cuối là vị trí hỗ trợ. Thế nhưng nhờ vào sự tồn tại của Tiểu Phúc mà nhóm các cháu có được tính đột phá cực lớn, vậy là các cháu có thể cân nhắc việc tìm thêm một pháp sư có tính sát thương cao.”
Đám người: “!!!”
Theo cách nói của quản lý thư viện, hiện giờ trong đội ngũ hình như đang thừa một sát thủ, thiếu một pháp sư?
Quả nhiên, vừa nghe thấy thế, sắc mặt của Luna có hơi mất mát. Cô do dự một chút rồi mỉm cười nói: “Vậy chị lựa chọn rời khỏi, dù sao khoảng cách tuổi tác giữa chị và các em cũng hơi lớn, sau này khó mà phối hợp ăn ý...”
Mấy người Hồng Tiểu Phúc vội vàng khuyên nhủ. Đúng lúc này, quản lý thư viện lại nói: “Các cháu của ta, ta nghĩ các cháu hiểu lầm rồi. Ta nói một đội ngũ không cần tới hai sát thủ, nhưng không hề bảo là cô gái phải rời đi.”
Hả?
Nghe thấy vậy, mọi người lập tức ngây người!
Ý của ông là gì?
“Vì đến giờ các cháu mới gặp được ta nên có một cái hay.” Quản lý thư viện mỉm cười nói: “Đó là ở thế giới của các cháu, những người ở LV3 đều không ăn linh quả cấp ba, chờ tới lúc đột phá mới ăn vô số linh quả cấp ba để thăng lên LV4, đúng không?”
Mọi người đồng loạt gật đầu: “Đúng ạ!”
Quản lý thư viện nói đến đây thì giơ tay lên rồi nói: “Người năng lực như vậy có một đặc điểm là sẽ sinh ra kết tinh năng lực. Vừa nãy các cháu thấy rồi đấy, có thể hút được một nửa kết tinh năng lực của nửa LV4, mà kết tinh năng lực của LV4 đã hoàn toàn đột phá chỉ có thể xuất hiện sau khi họ chết.”
Mọi người tiếp tục gật đầu: “Không sai, đúng là như vậy.”
Triệu Minh còn bồi thêm một câu: “Nếu bắt đầu ăn linh quả từ giai đoạn đầu của LV3 thì sẽ không xuất hiện kết tinh năng lực đúng không ạ?”
“Đúng vậy, vì thế đây chính là may mắn.” Quản lý thư viện cười tủm tỉm nói: “Trọng tâm ta nói đến là ở chỗ, với người năng lực như các cháu, có thể lấy ra nguyên vẹn kết tinh năng lực ngay sau khi đột phá LV4, rồi lại trở thành người bình thường thêm lần nữa. Các cháu biết nó có ý nghĩa gì không?”
Nghe thấy thế, thoạt đầu đám người sững sờ, sau đó hoàn toàn ngây ra!
Chẳng phải câu này có nghĩa là... Có thể thay đổi năng lực?
“Ông quản lý, ý của ông là...” Hồng Tiểu Phúc nuốt nước miếng đánh “ực” một tiếng, rồi nói tiếp: “Có thể thay đổi năng lực?”
“Đúng vậy!” Quản lý thư viện mỉm cười nói: “Thế nên ta mới nói, đúng là không sao cản nổi sức mạnh của vận may. Nếu như các cháu gặp được ta sớm hơn, tu luyện theo phương pháp bình thường ở thế giới của chúng ta, về cơ bản thì năng lực nào chỉ có năng lực ấy. Nhưng vì các cháu tới muộn nên trong đó đã xuất hiện sự thay đổi rất lớn. Cô bé này có năng khiếu làm sát thủ cực cao nên không cần thay đổi gì hết, đến lúc đó chỉ cần có thể tìm ra năng lực phụ trợ thích hợp với cô ấy là được. Mấu chốt quan trọng thật sự là anh bạn nhỏ Trương Dương kia kìa.”
Đám người: “!!!”
“Ông quản lý, ông nói...” Trương Dương kinh ngạc nói: “Đến lúc đó, ông có thể lấy năng lực của cháu ra, sau đó để cháu dung hợp với kết tinh năng lực khác, từ đó thay đổi thuộc tính năng lực của cháu, đổi nghề làm pháp sư?”
“Đúng vậy.” Quản lý thư viện cười tủm tỉm nói: “Cháu là người năng lực hệ cường hóa tổng hợp. Năng lực này có thể nói là khá toàn diện, nhưng chính vì toàn diện nên khía cạnh nào cũng không quá xuất sắc. Nói về sức mạnh thì không bằng Lý Thiên Kỳ, nói về nhanh nhẹn thì không bằng Luna.”
Trương Dương: “...”
Chết tiệt, trước đó mình còn tưởng rằng năng lực của mình rất trâu bò, kết quả giờ mới phát hiện nó cùi bắp đến thế?
“Cho nên lựa chọn tốt nhất của cháu là thay đổi.” Quản lý thư viện chậm rãi nói: “Bây giờ cháu có cơ hội lựa chọn năng lực một lần nữa. Cháu xem, vẫn có lời lắm, đúng không?”
Trương Dương: “!!!”
Triệu Minh đứng cạnh hoảng sợ nói: “Trời ơi, Trương Dương trâu bò thật đấy, có nghĩa là cậu luyện sai nhưng vẫn có thể xóa nick cày lại!”
Những ai đang có mặt đều cạn lời cả... Đúng là đỉnh thật đấy!
Xóa nick cày lại!
Vậy thì hoàn hảo rồi!
Lý Thiên Kỳ là một MT hoàn mỹ, Luna là sát thủ siêu mạnh, Triệu Minh là vú em giàu có, Tô Oánh điều khiển băng, Trương Dương chờ xóa nick cày lại, chỉ còn mỗi Hồng Tiểu Phúc thôi!
Hồng Tiểu Phúc: “Ông quản lý ơi, còn cháu, còn cháu thì sao? Giờ cháu cần làm gì để mạnh hơn ạ?”
“Cháu ấy à?” Quản lý thư viện nhìn cậu: “Từ xưa đến nay, nhà tiên tri không cần phải tự mình ra tay, cho nên... Cháu chỉ việc cầm theo cái ghế nhỏ bên mình là được.”
Hồng Tiểu Phúc: “...”
Các cậu ấy đánh nhau còn cháu lấy ghế ra ngồi cạnh gặm hạt dưa, tiện thể hò hét câu 666*?
(*) 666: giỏi, lợi hại.
Đám người: “...”
M* nó, nào có cái lý lẽ đó chứ?
“Được rồi.” Quản lý thư viện nói đến đây thì dừng lại một chút rồi bảo: “Trước mắt ta chỉ có thể nói những chuyện này. Việc tiếp theo chúng ta cần làm là đi tìm năng lực thích hợp để chuẩn bị trước cho bạn nhỏ Trương Dương. Tuy nhiên trước hết phải tìm ra linh thạch cấp bốn đã.”
“Linh thạch LV4?” Hồng Tiểu Phúc hỏi: “Thứ này có tác dụng gì hay sao ạ?”
“Đương nhiên rồi.” Quản lý thư viện gật nhẹ đầu, nói: “Trong ba mươi nghìn năm này, ta đã tiêu hao không ít năng lượng. Mặc dù ta có thể ở tạm trong dây chuyền của cháu, nhưng nếu muốn rời khỏi thư viện trong thời gian dài, ta nhất định phải hấp thụ năng lượng của linh thạch mới được. Vốn là theo như cấp bậc của ta, ít ra cũng phải dùng linh thạch cấp sáu, nhưng với các cháu bây giờ, linh thạch cấp sáu thực sự quá xa vời, thế nên nếu có nhiều linh thạch cấp bốn thì xem như cũng có thể dùng tạm.”
Ồ, thì ra là như vậy.
Nói thật là Hồng Tiểu Phúc không biết nhiều về chuyện chiến đấu, nhưng tìm bảo bối thì không thành vấn đề!
Tôi là ai? Tôi là Thần may mắn!
Lại còn là nhà tiên tri nữa!
Không nghe ông quản lý thư viện nói à?
Từ xưa đến nay nhà tiên tri thậm chí không cần phải ra tay, cứ cầm theo cái ghế nhỏ là được!
Vậy thì linh thạch có gì khó khăn chứ?
Cái gì gọi là sức mạnh?
Hồng Tiểu Phúc vỗ ngực bảo đảm: “Ông quản lý ơi, ông cứ yên tâm đi ạ, cháu không dám nói những chuyện khác nhưng chắc chắn sẽ có linh thạch!”
“Ừ, chắc chắn rồi, với nhà tiên tri thì linh thạch không phải vấn đề.” Quản lý thư viện cười tủm tỉm: “Ái chà, người trẻ tuổi nhiệt tình thật đấy, cháu nói như thế thì ta yên tâm rồi.”
Hồng Tiểu Phúc hào phóng vung bàn tay nhỏ lên: “Không thành vấn đề, những chuyện có thể giải quyết bằng vận may đều không phải là vấn đề trong mắt cháu! Ông quản lý, ông nói đi, ông cần bao nhiêu ạ? Một trăm viên? Hai trăm viên?”
“Đúng là đứa trẻ ngoan! Tổng cộng là ba nghìn viên linh thạch cấp bốn!”
Hồng Tiểu Phúc: “...”
Lúc này mấy người Triệu Minh không nhịn được nữa, ai cũng đập bàn cười ha hả: o(*≧▽≦) ツ ┏━┓
“Ha ha ha! Từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên Phúc Thần khoe khoang, kết quả cuối cùng lại thất bại!”
“Cười chết mất, ha ha ha! Phúc Thần cố lên!”
“Được thôi, ông quản lý à, cháu thấy để đạt được số lượng này có lẽ hơi khó khăn...” Hồng Tiểu Phúc đang chuẩn bị nói một câu thật thuyết phục, kết quả chợt sững sờ!
Lúc này, cậu thấy được một cảnh tượng trước mắt.
Hình ảnh ấy giống như trailer của phim điện ảnh, trong đó có mấy chục sinh vật nguyên tố thủy!
Những sinh vật nguyên tố thủy ấy toàn thân đen như mực, có lẽ là nguyên tố nước đen trong đầm lầy nước độc.
Đương nhiên chuyện này không quan trọng, quan trọng là ngay trên vách đá xung quanh những nguyên tố thủy kia có mấy viên màu xanh lục trông như thủy tinh đang tỏa sáng lập lòe!
Cái này… Cái này lẽ nào là linh thạch cấp bốn?
Sau khi hình ảnh trước mắt biến mất, Hồng Tiểu Phúc lập tức hoảng sợ nói: “Ông quản lý, hình như vừa nãy cháu đã nhìn thấy được cảnh tượng rồi!”
Hồng Tiểu Phúc đã thấy cảnh tượng rồi?
Mọi người lập tức hào hứng hẳn lên, ùa tới xung quanh, mồm năm miệng mười hỏi: “Tiểu Phúc, cậu thấy cái gì thế?”
“Nhà tiên tri vĩ đại, cậu thấy bảo bối khủng bố rồi à?”
“Thôi đi, chắc chắn Tiểu Phúc đã nhìn thấy linh thạch rồi!”
Mọi người thi nhau hỏi.
“Ồ?” Quản lý thư viện nhìn Hồng Tiểu Phúc, cười híp mắt hỏi: “Cháu thấy gì vậy, có thể nói qua cho ta biết được không?”
“Dạ!” Hồng Tiểu Phúc gật đầu, nói: “Trong cảnh tượng cháu thấy có mấy viên màu xanh lục trông như thủy tinh, có phải là linh thạch LV4 mà ông nói không ạ?”
“Đúng, đúng nó rồi!” Quản lý thư viện nghe thấy thế, lập tức gật đầu, nói: “Các cháu thấy chưa, đây chính là chỗ lợi hại của con mắt tìm hên tránh xui đấy!”
Mấy người Triệu Minh ngây hết cả ra!
Tiểu Phúc có con mắt này, lại thêm vào thuộc tính may mắn của cậu…
Chưa nói những cái khác, sau này cứ gọi Phúc Thần là chuẩn không cần chỉnh rồi!
“Thần phúc lành phù hộ!” Mấy người Triệu Minh đồng loạt lạy: “Phù hộ cho chúng tớ tiến bộ thêm một bước dài nhé!”
Hồng Tiểu Phúc: “…”
“Tiểu Phúc, cảnh tượng cháu vừa thấy có đặc điểm gì không?” Quản lý thư viện hỏi: “Dù sao ta cũng cần một chút thông tin thì mới có thể định vị cụ thể được.”
“Để cháu nghĩ đã ạ.” Bấy giờ Hồng Tiểu Phúc bắt đầu nhớ lại, sờ cằm nói: “Trong hình ảnh là đầm lầy nước độc, có mấy chục sinh vật nguyên tố nước đen…”
Quản lý thư viện thắc mắc: “Đầm lầy nước độc?”
Hồng Tiểu Phúc: “Vâng ạ, chính là đầm lầy bên ngoài thư viện. À phải rồi, bọn cháu gọi là đầm lầy nước độc, ông quản lý ơi, chỗ ông gọi nó là gì ạ?”
Quản lý thư viện lập tức gật đầu: “À, cháu đang nhắc đến mộ Trâu Đen.”
Đám người nhìn nhau: “Mộ Trâu Đen?”
Tên kiểu quái gì vậy?
“Ông quản lý ơi, Trâu Đen mà ông nói là con gì vậy ạ?” Mấy người Hồng Tiểu Phúc bỗng thấy hứng thú: “Chẳng lẽ vì một con Trâu Đen nên mới có một đầm lầy rộng lớn đến thế?”
“Đấy là một con Vua Trâu Đen, sinh vật cấp tinh chủ.” Quản lý thư viện nói cho mấy người Hồng Tiểu Phúc biết: “Khi còn sống, nó đã phá hủy vô số nền văn minh, một đầm lầy nho nhỏ thế này đã là gì chứ? Vua Trâu Đen là mối họa diệt tộc đầu tiên trong lịch sử văn minh mà tộc Xa Minh của ta phải đối mặt. Để chiến thắng nó, tộc ta đã phải trả giá nặng nề, nhưng cũng nhờ chiến dịch này mà tộc của ta có thể trở thành một trong bảy chủng tộc lớn trên Đại lục Iva.”
Mọi người đồng loạt hoảng sợ nói: “Ôi chao! Quái vật cấp tinh chủ ấy ạ?”
“Đương nhiên rồi.” Quản lý thư viện ngẩn người một lát. Ông hơi ngẩng đầu lên, hồi tưởng lại: “Thân hình khổng lồ của Vua Trâu Đen có hơi thở tối tăm đến khó tưởng tượng nổi. Theo truyền thuyết, nó đến từ chỗ nằm sâu trong vực thẳm Tinh Giới. Để tiêu diệt nó một cách triệt để, tộc ta đã bày ra một trận thế lớn, dùng thời gian dài dằng dặc để từ từ tiêu hao sinh lực của nó, cuối cùng mới có thể giết chết nó. Thế nhưng máu của Vua Trâu Đen đã làm ô nhiễm đất đai, ăn mòn sơn cốc vốn có phong cảnh đẹp đẽ, biến sơn cốc ấy thành đầm lầy đầy chất độc, vì thế mới gọi là mộ Trâu Đen.”
Mọi người cùng trợn to mắt.
Hôm nay họ được chính tai nghe truyền thuyết thượng cổ rồi!
“Thôi, nói xa quá rồi.” Quản lý thư viện hồi tưởng một lúc, rồi mỉm cười lắc đầu: “Đều là chuyện của mấy chục nghìn năm trước, không nhắc đến nữa. Tiểu Phúc, trừ những điểm đó ra thì còn gì khác không? Như hướng của vách núi chẳng hạn?”
“Hướng của vách núi đó…” Hồng Tiểu Phúc suy nghĩ kỹ càng một lúc, chợt sáng rực mắt lên, nói: “Có rồi, Mặt trời chiếu thẳng ở ngay trên đấy! Thời gian lúc đó… Hẳn là buổi sáng ạ!”
“Nếu là buổi sáng thì ta nghĩ ta biết chỗ đó ở đâu rồi.” Quản lý thư viện nói ngay: “Sau khi ra khỏi thư viện, đầu tiên đi về phía Đông, tiếp đến rẽ sang phía Bắc, lộ trình khoảng ba cây số. Đi thôi, để Tiểu Mặc ở lại tiếp tục trông coi bên này. Chờ sau khi nhà khoa học ở quốc gia các cháu tới, Tiểu Mặc sẽ xử lý tốt tất cả công việc. Ta đã ở đây ba mươi nghìn năm, vừa hay có thể đi với cháu ra ngoài xem thử, cũng không biết thế giới bên ngoài đã thay đổi ra sao rồi…”
Nói xong, ông hóa thành một luồng ánh sáng trắng, tiến vào trong dây chuyền của Hồng Tiểu Phúc.
Đám người: “!!!”
Đây là thiết bị chỉ đường trong dị cảnh đúng không?
Vô địch luôn rồi!