Edit: Mol
Beta: Hazjk
Dáng người Chu Viễn Xuyên cao gầy, làn da trắng trẻo, Mặc một chiếc áo sọc ngang màu xanh nhạt cổ đứng, cùng màu với cái áo khoác cầm trên tay, hết sức chăm chú chăm chú vào một tác phẩm nhiếp ảnh trên tường, ánh nắng dịu nhẹ vào lúc ba giờ chiều xuyên thấu qua cửa kính màu trong phòng triển lãm, làm nổi bật khuôn mặt của người đàn ông với những đường nét rõ ràng, nhẹ nhàng và yên tĩnh.
Kiều Kiều còn đang do dự có nên đi tới chào hỏi hay không thì cũng vừa lúc Chu Viễn Xuyên nghiêng đầu, thời điểm nhìn thấy Kiều Kiều, trong ánh mắt lộ ra một chút ngạc nhiên, anh dường như không nghĩ tới gặp cô ở đây, nhưng anh cũng mỉm cười ngay sau đó, tự nhiên hỏi: “Thật trùng hợp, em cũng tới xem triển lãm sao?”
“Đúng vậy đúng vậy, không nghĩ tới sẽ gặp được anh!” Gặp được người quen Kiều Kiều rất vui, cô vẫy tay một cách cường điệu, thể hiện một cử chỉ nhiệt tình hiếm thấy, “Đã lâu không gặp, thì ra anh quan tâm đến loại triển lãm nhiếp ảnh này!”
Nói một cách công bằng, Kiều Kiều vẫn rất thích Chu Viễn Xuyên, anh cho người ta cảm giác vô cùng nhẹ nhàng, giống như một tia sáng, không có bất kỳ sự hung hăng nào, cũng sẽ không đột nhiên châm chọc bạn, ngược lại thời điểm được anh chiếu đến còn sẽ cảm thấy ấm áp, làm người không tự chủ được muốn tới gần.
“Cái triển lãm này có mấy bức tranh là bạn của anh chụp, mấy ngày hôm trước cho anh một vé liền tiện đường qua đây ngắm.” Tầm mắt Chu Viễn Xuyên nhàn nhạt đảo qua Đổng Duyên đi theo Kiều Kiều từ phía sau, cười nói, “Em thì sao? Hai người đang hẹn hò sao?”
“Cũng không tính là hẹn hò......” Có Đổng Duyên ở đây Kiều Kiều cũng không cố giải thích gì, đành phải giải thích một cách mơ hồ, “Hôm nay tham gia họp lớp, đây là người được bạn em giới thiệu cho...”
“Xin chào, tôi tên là Đổng Duyên, tiến sĩ ở đại học XX.” Đổng Duyên vươn tay ra trước.
Chu Viễn Xuyên cúi đầu nhìn chằm chằm tay Đổng Duyên trong chốc lát, mới thong thả ung dung mà vươn bàn tay của mình ra ngoài, cũng không có nói tên đầy đủ, chỉ đơn giản mà nói, “Tôi họ Chu, xin chào.”
Đổng Duyên rõ ràng có chút không vui.
Kiều Kiều cũng cảm thấy không khí có chút xấu hổ, cô nhanh chóng giảng hòa nói: “Nếu đã gặp thì cùng nhau đi dạo đi, phòng trưng bày to như vậy mà chúng ta cũng mới đi được có một phần mười.”
Cô nghĩ nghĩ lại đánh bạo bổ sung một câu: “Hay là, hay là chúng ta cùng nhau đi ăn tối đi?”
Cô đang muốn mượn Chu Viễn Xuyên để tách khỏi Đổng Duyên một cách hợp lý, Rốt cuộc, nếu đà này tiếp tục, cô đại khái né không được mà phải cùng ăn tối với Đổng Duyên, hiện tại thật vất vả đụng phải người quen, còn không bằng biến chuyện hai người hẹn hò đổi thành thành hẹn hò ba người, một tín hiệu rõ ràng rằng “Tối nay, tôi muốn tụ tập cùng bạn bè thôi”, làm cho Đổng Duyên chủ động rời đi.
Chu Viễn Xuyên nghe vậy cười rộ lên: “Được.”
Kiều Kiều nhìn Đổng Duyên đầy mong đợi, không ngờ Đổng Duyên cũng gật gật đầu: “Được.”
......
QAQ này khác với những gì kịch bản nói!
Vì thế phần lớn thời gian tiếp theo Kiều Kiều như là nhân bánh Oreo bị kẹp ở giữa hai người đàn ông, Chu Viễn Xuyên tự nhiên không cần phải nói, dáng người cử chỉ đều nhẹ nhàng đẹp trai phong độ trí thức, Đổng Duyên dường như cũng biết phương diện ngoại hình của mình bị Trình Giảo Kim kia nửa đường nhảy ra đàn áp quá lợi hại, vì thế anh ta chuyển sang tập trung vào nội hàm, mỗi lần đi đến một tác phẩm, anh ta luôn bày tỏ một số ý kiến. Dù nội dung là gì, anh ta điều diễn giải như một chuyên gia, khiến Kiều Kiều nghe mà choáng váng cả người.
“Độ sáng tối của bức tranh này thật chuẩn” Đổng Duyên chỉ chỉ một bức tranh hoàng hôn phủ kín cả đất trời, “Chùm photon với lưỡng tính sóng hạt dường như không ổn định và thực. Tôi hiếm khi thấy điều này trong các tác phẩm khác.”
Kiều Kiều yếu đuối nhấc tay: “Em nghe không hiểu......”
“A, ý em là lưỡng tính sóng hạt??” Đổng Duyên cười rộ lên, “Lưỡng tính sóng hạt chính là --”
“Wave-particle duality.” Chu Viễn Xuyên nhẹ nhàng sờ sờ đầu Kiều Kiều, “Nói một cách đơn giản, ánh sáng có thể giống như sóng hoặc hạt. Tùy theo điều kiện, nó sẽ thể hiện các tính chất khác nhau.”
“Ồ.” Kiều Kiều nhăn mặt, “Em vẫn nên đi ngắm tranh thôi.”
Đổng Duyên nhìn thoáng qua Chu Viễn Xuyên, người trả lời với một nụ cười vô hại, như thể nói, “tôi chỉ hiểu một chút như vậy thôi, tôi là một người hết sức bình thường“.
Ba người lại đi được vài bước, lần này là một bức nhiếp ảnh to lớn, cho thấy sự sắp xếp gọn gàng của các nguyên tử dưới kính hiển vi điện tử. Kiều Kiều luôn nghĩ làm thế nào những thứ như vậy có thể được sử dụng như tác phẩm nhiếp ảnh? Nó chỉ phóng to những thứ thường khó nhìn bằng mắt thường. Không cần kỹ năng nào cả.
“Vẻ đẹp của vật chất.” Đổng Duyên đứng ngơ ngác trước tác phẩm nhiếp ảnh, và thở dài từ tận đáy lòng, “Thế giới của chúng ta được tạo thành từ những điều nhỏ bé này, từng viên gạch. Chúng liên kết với nhau và mạnh mẽ đến khó tin, phải không? “
Anh ta thấy sự thiếu quan tâm của Kiều Kiều, vì thế tiếp tục giải thích: “Đừng đánh giá thấp, lực điện từ giữa các nguyên tử lớn hơn nhiều so với chúng ta nghĩ.”
“Một vật nhỏ như vậy có thể có bao nhiêu năng lượng?”
“Rất lớn.” Chu Viễn Xuyên nhàn nhạt mở miệng, “Khi em nhảy xuống từ cầu thang, nếu không có lực điện từ giữa các nguyên tử, em sẽ rơi qua lớp vỏ trái đất và rơi vào lõi trái đất. Lực giữ của chúng lớn hơn lực hấp dẫn.”
“Ồ, thật tuyệt vời.” Kiều Kiều bừng tỉnh đại ngộ, cô dường như bỗng nhiên nhớ tới cái gì hỏi, “Anh Chu hình như...... Học nghiên cứu vũ trụ đúng không? Thì ra cũng có nghiên cứu những thứ tí hon như vậy?”
“Sự kết thúc của sự vĩ đại là vô cùng nhỏ bé.” Chu Viễn Xuyên cười trả lời, “Vật lý đều được kết nối với nhau.”
“Anh cũng nghiên cứu vật lý?” Nghe được hai người nói chuyện Đổng Duyên xoay người lại, anh ta khá ngạc nhiên, một lần nữa đánh giá Chu Viễn Xuyên, nói, “Có vẻ như chúng ta nên tìm hiểu nhau một lần nữa. Anh cũng là nghiên cứu sinh.?”
“Không.” Chu Viễn Xuyên lắc đầu, “Tôi đã tốt nghiệp.”
“Thực ra nếu có cơ hội anh nên học lên trên, sau khi học tiến sĩ, quan điểm của việc nhìn thấy mọi thứ cũng sẽ khác nhau.” Đổng Duyên mỉm cười sắc sảo, thể hiện một số tiếc nuối, “Tôi cảm thấy anh rất có tài năng.”
“Cảm ơn.” Chu Viễn Xuyên mỉm cười, “Anh cũng thế.”
Kiều Kiều đứng ở giữa thực sự không biết phải dùng biểu cảm gì để đối diện với Đổng Duyên, cô tốt nhất là không bao giờ nên nói cho anh ta biết sự thật!
Đương nhiên cuối cùng ba người cũng không có thật sự cùng nhau đi ăn tối, Chu Viễn Xuyên nói một cách uyển chuyển rằng anh và Kiều Kiều vẫn còn một số vấn đề cần thảo luận, vì vậy Đổng Duyên sau khi hỏi xong thông tin liên lạc của Kiều Kiều liền rời đi, cuối cùng trong xe chỉ còn lại có hai người Chu Viễn Xuyên cùng Kiều Kiều.
“Xem mắt?” Chu Viễn Xuyên khởi động xe, nụ cười hiếm hoi trên khuôn mặt anh biến mất, khóe môi hơi hơi nhấp, dường như tâm tình cũng không tốt.
“Bạn bè giới thiệu......” Kiều Kiều lén di di ngón tay, cô không biết tại sao cô đột nhiên cảm thấy rất có lỗi, “Đó là mấy trường hợp không dễ từ chối.”
“Em cảm thấy anh ta giỏi hơn anh chỗ nào?” Chu Viễn Xuyên hơi hơi nghiêng đầu nhìn Kiều Kiều, rất nghiêm túc hỏi, “Hồi trước em từ chối anh, hiện tại lại đồng ý cùng anh ta hẹn hò, như vậy em thích anh ta ở điểm nào? Chẳng lẽ có gì anh làm không được sao?”
“Đương nhiên anh vẫn giỏi hơn anh ta rồi!” Kiều Kiều vội vàng giải thích, “Anh đẹp trai và mạnh mẽ, lại lợi hại như vậy, đứng ở nơi nào cũng giống như người mẫu, đương nhiên Đổng Duyên so chỗ nào cũng kém hơn anh!”
Chu Viễn Xuyên nhàn nhạt mà hừ một tiếng, dường như rất thích lời khen của Kiều Kiều.
“Nhưng mà......” Kiều Kiều càng nói giọng càng nhỏ xuống, mặt cô đỏ ửng, Rõ ràng những lời nói thật này khiến cô cảm thấy xấu hổ, “Anh Chu đang đứng quá cao và quá xa. Em cảm thấy chỉ cần nhìn thấy là đủ rồi, không dám nghĩ về bất cứ điều gì, không có khả năng là người ở cùng một thế giới.”
Chu Viễn Xuyên không trả lời, anh trực tiếp đánh tay lái, chiếc ô tô màu đen quay đầu lại, hướng về phía ngược lại chạy đi.
“Này, không đi ăn cơm sao?” Kiều Kiều nhìn nhìn ngoài cửa sổ.
“Có người nói không thể với đến anh được.” Chu Viễn Xuyên thở dài, “Làm thế nào một điều tàn nhẫn như vậy có thể xảy ra?”
- --------------------
Nếu như chap này 3k view + 400vote tui bão thêm 2 chap( 2 chap vì bộ này rất dài....)
Tạm thời beta của team khá bận nên mọi người muốn đọc vào thứ 4 hay chủ nhật nè?