Mười giờ sáng hôm sau, sáu team đứng đầu vòng loại sẽ hội tụ ở studio nào đó tại Ma Đô, cùng quay chụp quảng cáo Châu Á Invitational.
Bốn giờ sáng Vu Dương mới đi ngủ, tới 8 giờ thì bị Hạ Tiểu Húc phá cửa lôi dậy, vào lúc này hận không thể nằm nhoài trên giường đánh một giấc cho đã.
“Tôi không nhớ rõ lần rời giường giữa trưa lần trước là lúc nào…” Bốc Na Na cũng không tốt hơn chỗ nào, con mắt hắn đỏ chót, nâng cao tinh thần ngồi ở trên ghế tùy ý chuyên gia trang điểm thao túng, “Sáng nay quay quảng cáo, sao không nói sớm?”
Hạ Tiểu Húc nhỏ lần lượt thuốc nhỏ mắt tiêu hồng cho từng người, bất đắc dĩ: “Ngày hôm qua nhiều chuyện như vậy, tôi còn chưa đọc hết các tin nhắn trên wechat, nếu không phải sáng nay bên họ gọi điện cho để xác định thời gian, thì tôi cũng không biết đâu.”
Hai giờ đêm hôm qua Kỳ Túy đã ngủ, cũng đỡ hơn bọn họ một tí, anh dựa vào tường ngủ gật, xoa xoa mặt nói: “Tôi không trang điểm… Để các cô ấy tạo kiểu tóc cho tôi là được.”
Vu Dương đề phòng nhìn các chuyên gia trang điểm, khẽ nói theo: “Em cũng không làm.”
“Tùy các cậu.” Hạ Tiểu Húc phất phất tay, thấy Lão Khải cũng muốn nói theo, Hạ Tiểu Húc nhướn mày, “Cậu thì không được! Cậu trông thế kia mà không cần trang điểm mặt à?!”
Lão Khải tự dưng chịu nhục, bất đắc dĩ nhún nhún vai, ngồi trở lại chờ chuyên gia trang điểm.
Nửa giờ sau, bốn thành viên HOG bắt đầu chụp ảnh.
Đầu tiên là đồng phục team, bốn người cố nén cơn buồn ngủ, tận lực lên tinh thần, chuyển động tạo dáng, Hạ Tiểu Húc chê bọn họ không đủ tinh thần không đủ khỏe khoán, anh trai chụp ảnh lại không thấy thế, vẻ mặt bốn người buồn ngủ có nét trào phúng không tên, giống như liếc nhìn đối thủ, nên trông cũng được.
Hạ Tiểu Húc có ý đồ riêng, muốn cho hai người Vu Dương và Kỳ Túy chụp nhiều thêm vài bức, mong chờ sau quảng cáo sẽ bán được thêm mấy bộ áo team trên Taobao.
Chụp áo đội xong thì chụp bộ tiếp theo là trang phục lính, anh trai chụp ảnh huýt sáo một tiếng: “Điều mong đợi nhất đến rồi.”
Nhân viên công tác đẩy xe đựng trang phục tới.
Hạ Tiểu Húc giục: “Nhanh lên dùm, chụp xong còn một đống chuyện phải làm nữa, Kỳ Túy còn phải đi phỏng vấn, sáu team còn phải cùng thi đấu giao hữu, không có nhiều thời gian đâu.”
Mấy người hết cách, cởi áo khoác đội ra, mặc áo giáp ba lỗ chống đạn rằn ri, đeo túi quân dụng ngang hông rồi cắm trường đao vào, lại đổi qua ủng chiến, mang găng tay rằn ri, đội mũ 3 lên, đi sang qua chỗ đặt súng chọn súng mình thường dùng.
“Oa!” ai trai chụp ảnh than thở, “Quả bảnh.”
“Mặt quá sạch sẽ, quệt thêm tí đường rằn ri đi.” Hạ Tiểu Húc chỉ huy, “Mấy chị gái trang điểm chú ý một tí, đừng có bôi nhiều quá, team chúng tôi chủ yếu dựa vào nhan sắc đội viên mà kiếm cơm.”
Vu Dương cau mày, có hơi mâu thuẫn nhìn chuyên gia trang điểm, khẽ nói: “Đưa em, để em tự làm.”
Chuyên gia trang điểm lúng túng nở nụ cười, đưa thuốc màu cho Vu Dương, Vu Dương dùng hai ngón tay dính ít thuốc màu, từ đuôi mắt trái đến gò má phải, vẽ một đường chéo thật dài.
Trang bị vũ khí đầy đủ, quần áo bốn người có vài chỗ hơi khác nhau, Kỳ Túy đeo thêm một khăn quàng cổ rằn ri, trên vai Vu Dương vắt thêm dây đạn, hông Bốc Na Na đeo thêm hai quả lựu đạn, Lão Khải thì cầm bản đồ đại lục Tuyệt Đại.
“Quá đẹp!”
Chụp ảnh chung xong thì chụp từng người, Vu Dương và Bốc Na Na cùng ở vị trí đột kích nên chụp cùng nhau thêm vài tấm, hai người đều mang súng tiểu liên, cầm băng đạn, một gầy một mập, một hờ hững một cười như hoa nở, đứng chung một chỗ có vẻ hung tàn.
“Cực kỳ tốt!”
Anh trai chụp ảnh làm thủ thế OK, Vu Dương khó chịu lắc lắc cổ, nhìn về phía Kỳ Túy, thầm chờ mong anh trai chụp ảnh sẽ chụp cho mình cùng Kỳ Túy chung với nhau.
Nhưng rất đáng tiếc, anh trai chụp ảnh không có ý này, phất tay ra hiệu kết thúc công việc.
Vu Dương sờ môi, rất muốn nói, lại cảm thấy mình yêu cầu như vậy sẽ không hay lắm, cuối cùng câm miệng không nói ra.
Không biết có phải xui xẻo do mệnh trời không nữa, từ lúc này bắt đầu, hành trình sau những ngày đó, Vu Dương một chỗ không thuận khắp nơi không thuận.
Chụp xong quảng cáo, mấy người của HOG rửa mặt thay đổi lại quần áo của mình, lần lượt tiếp nhận phỏng vấn, gặp mặt với các thành viên của team khác.
Sáu team đứng đầu vòng loại Trung Quốc gồm có các team TGC, HOG, FIRE, Đoàn kỵ sĩ, Lioness, Wolves. TGC đứng hạng nhất tất nhiên sẽ được phỏng vấn nhiều hơn, Hạ Tiểu Húc từng có đoạn tình cảm anh em cây khế với quản lí TGC. Ngoài mặt khen lấy khen để còn trong lòng thì châm chọc. Quản lí TGC thăm hỏi Hạ Tiểu Húc, Du Thiển Hề đi rồi team có chống đỡ được hay là không, Hạ Tiểu Húc thì hỏi ngược lại TGC năm nay lại mất đi mấy đại diện, còn hỏi han đầy ân cần, khuyên TGC phải ký nhiều thành viên tướng mạo tốt một tẹo, nếu không khó mà kéo nhà tài trợ.
Kỳ Túy ở một ô khác tiếp nhận phỏng vấn, Bốc Na Na muốn cười mà không dám cười, nói nhỏ với Vu Dương nhiều lần, giới thiệu những team khác cho cậu biết.
“Cái người cao cao đứng trước đội trưởng chúng ta đó, tên là Chu Phong, chính là đội trưởng TGC, nhỏ hơn đội trưởng chúng ta hai tuổi…Nhìn khó mà nhận ra nhỉ, nhưng đúng là mới 23 thôi đó, hắn ta…Rất là nghiêm túc, anh chưa từng thấy hắn ta cười, nghe nói hắn từng mắng thành viên trong team tới phát khóc, bình thường nếu gặp thì đi đường vòng, không nên chọc hắn.”
“Đằng sau đội trưởng chúng ta, mặc áo sơ mi hồng nhạt chính là Hoa Lạc, bị em bắn một nhát đó, trông cũng tạm được, nhân khí rất cao, nhưng vẫn không đuổi kịp đội trưởng.”
“Người đang uống nước bên kia, là SoSo, người yêu Hoa Lạc, hiện đang làm quản lý ở Đoàn kỵ sĩ, ừm, anh nói cho em biết, năm đó…! Người này phối hợp với Hoa Lạc thì rất là mạnh đó, suýt chút nữa vượt mặt team chúng ta, có điều gặp phải một ít chuyện, rồi hắn lui luôn, Đoàn kỵ sĩ dần dần yếu đi, lần thi đấu vừa rồi hình như Đoàn kỵ sĩ đứng thứ 4? Cũng phải thôi, vẫn mạnh hơn các team nhỏ khác nhiều.”
“Còn bên kia, đang đeo mũ 3 đó, đã dừng bút, đó là Hải Khiếu, TGC, người thân Chu Phong(wtf???), cũng ở vị trí đột kích, nói như thế nào nhỉ…tay to cầm súng.” [1]
[1] Nhân mãng thương cương, đại loại khen bắn giỏi bắn hay, bên PUBG Việt Nam mình khen mấy anh bắn giỏi là tay to, haha nên mình ví vô luôn cho dễ hiểu. 人莽枪刚 ( Tiện thể có mấy tên tiếng anh là tên ID game nhé, đoạn??? raw là ‘con trai Chu Phong’ mà CP mới 23 tuổi hổng lẽ có con lớn bằng HK, nên mình tạm edit là người thân, sau này mình hiểu nội dung sẽ quay lại sửa, sợ là tác giả viết sai.)
“Đằng sau đó là KaKa, trước đây hắn ở Đoàn kỵ sĩ, hiện giờ đang ở team Lioness…Trước đó hắn ở team Đoàn kỵ sĩ gây ra chuyện lớn, nên giờ Hoa Lạc SoSo thấy hắn cũng xem như không khí, thấy nhau cũng không nói câu nào.”
“Bên cạnh KaKa, người đang nói chuyện ấy, là Thùng Rượu, đội trưởng team Lioness.”
“Mấy người đằng sau Thùng Rượu là team Đàn sói, lần này họ lọt được vào sáu vị trí đầu cũng không dễ dàng…”
Đầu óc Vu Dương quay cuồng, cố nhớ kỹ Chu Phong cùng Hoa Lạc còn có SoSo gì đó, Bốc Na Na một khi đã lải nhải là sẽ nói không ngừng, Vu Dương cố nhịn mà nghe.
Phân đoạn phỏng vấn dài dòng kết thúc, mọi người ăn cơm được ban tổ chức chuẩn bị sắp xếp sẵn, rồi thi đấu giao hữu được phát trực tiếp trên Douyu hợp tác cùng.
Nói là thi đấu giao hữu, thật ra cũng chỉ có 24 người, căn bản không thể đánh theo cách bình thường, ban tổ chức yêu cầu các tuyển thủ chỉ được nhảy ở sân bay, đánh tới tổ cuối cùng xem như kết thúc.
Đến lúc phân tổ, thì sẽ random tổ, 24 tuyển thủ tùy ý ghép đôi, đoán xem ai sẽ ghép với ai, tổng cộng năm trận, tính điểm cá nhân, tuyển thủ có điểm cao nhất sẽ được thưởng một mũ 3…Hoàn toàn là giải trí vì fans.
Đương nhiên, mấy cái này ban tổ chức làm được hết, các fan các team lớn từ buổi sáng nhìn thấy quảng cáo được phát ra của các tuyển thủ đã rất hưng phấn, biết có trận đấu giải trí xáo team thì càng sướng đến phát điên, người xem Trực tiếp trên Duoyu tăng vọt, đến lúc bắt đầu trận đấu, người xem của Douyu đã hơn mười triệu.
Vu Dương ngồi vào vị trí máy của mình, yên lặng tính xem tỷ lệ mình và Kỳ Túy cùng tổ với nhau là bao nhiêlu phần trăm.
“Đều mở Trực tiếp hết đi, phát sóng trực tiếp, tôi thấy bên TGC đã mở rồi.” Hạ Tiểu Húc vĩnh viễn không chịu thua với người đứng đầu, ở bên cạnh bốn người HOG nghiến răng nghiến lợi, “Đều mở hết ra! Để quản lí TGC nhìn thấy độ hot của team chúng ta, nắm lấy top 1, day chết hắn.”
Kỳ Túy dở khóc dở cười, đáp ứng mở trực tiếp ra.
Đám Vu Dương cũng mở ra.
Trong nháy mắt, người xem trực tiếp đã tăng lên mấy triệu.
Hạ Tiểu Húc hừ hừ, top 1 à...Đập chết các ngươi.
Trận đầu tiên, Vu Dương đọc thầm tên Kỳ Túy trong lòng, chờ từng giây...
Đồng đội tổ cùng: Banana.
“Ô kìa!” Bốc Na Na sướng đến phát rồ rồi, “Hai ta đều ở vị trí đột kích! Còn nhảy ở sân bay! Này không phải là ‘đoàng đoàng’ chết bọn họ?”
Vu Dương nở nụ cười, gật đầu.
Vu Dương nghiêng đầu qua liếc nhìn màn hình Kỳ Túy... đồng đội với Kỳ Túy là Hoa Lạc.
Kỳ Túy nhíu mày, không nhịn được trào phúng: “Xem ra hôm nay không lấy được top 1 rồi.”
Hoa Lạc ghét bỏ đầy mặt: “Câu này phải là tôi nói mới đúng.”
Màn đạn Kỳ Túy bay lên một mảnh âm thanh trêu đùa, Vu Dương mím mím môi, mở màn cùng Bốc Na Na cúi đầu bay vào sân bay, lượm một cái SCAR-L cùng Bốc Na Na đồng tâm hiệp lực oanh tạc mặt Hoa Lạc.
Hoa Lạc: “…”
Bốc Na Na rống lên một tiếng: “Thoải mái!”
Kỳ Túy trốn trong nhà, không nhanh không chậm kiếm vật tư, cười nhạo: “Như con gà.”
Hoa Lạc: “Cút đi.”
Tổng cộng chỉ có 24 người, còn chỉ hoạt động ở trong phạm vi sân bay, ở lần co bo đầu tiên thì quyết ra thắng bại.
Kỳ Túy sống đến cuối cùng, dành top 1.
Trận thứ hai.
Vu Dương gõ nhẹ mặt bàn, chờ xuất hiện đồng đội tổ cùng.
“Drunk… Drunk… Drunk…”
Môi Vu Dương khẽ nhúc nhích, niệm không ngừng nghỉ.
Đồng đội tổ cùng: ZHOU.
Chu Phong.
Vu Dương nghiêng đầu nhìn Kỳ Túy… Đồng đội tổ cùng với Kỳ Túy lại là Hoa Lạc!
Kỳ Túy bật cười: “Cậu thấy đủ chưa? Tôi phát hiện hiện giờ cậu ôm bắp đùi vẫn chưa đủ nhờ?”
Hoa Lạc: “…”
Vu Dương mím môi thành một đường, mở màn xong thì bay vọt xuống sân bay.
Vu Dương không muốn nói chuyện, đội trưởng Chu Phong càng là người không biết nói chuyện, hai người trầm mặc đánh một trận, kỳ diệu ăn gà.
Trận thứ ba.
Vu Dương tính toán, làm sao để được tổ đội với Kỳ Túy một lần đây?
Vu Dương buồn bực đè chuột, đợi nửa phút sau…
Đồng đội tổ cùng: Lão Khải.
Lão Khải hưng phấn: “Được được được, anh đây đã sớm muốn cùng phối hợp với cậu một lần!”
Vu Dương miễn cưỡng xả ra một nụ cười, quay đầu nhìn Kỳ Túy…người ghép chung đội với Kỳ Túy là Hải Khiếu.
Cuối cùng Hoa Lạc cùng KaKa ăn gà.
Trận thứ tư.
Vu Dương đã hơi buồn bực, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình.
Drunk... Drunk... Drunk...
Đồng đội tổ cùng: Chu Phong.
Chu Phong: “... Xin chào.”
Vu Dương chết lặng nói: “Xin chào.”
Màn đạn cười vang.
“666 Rốt cục đã để tui gặp được người càng trầm mặc ít lời hơn Chu đại đội trưởng ha ha ha ha ha ha.”
“Chu câm nhà ngươi cũng có ngày hôm nay ha ha ha ha ha ha.”
“Sao tui thấy Youth có hơi không hăng hái lắm nhỉ? Hay tui nghĩ sai?”
“Cũng thấy vậy...Youth sao vậy?”
“Oa ha ha ha ha ha cầu các người đến xem trực tiếp Kỳ thần, ha ha ha ha ha ha ha bữa nay anh ấy muốn chơi đến cùng chung với Đoàn kỵ sĩ sao?”
Vu Dương quay đầu trong nháy mắt, sắc mặt nhất thời thay đổi.
Đồng đội tổ cùng Kỳ Túy: Hoa Lạc.
Ba lần.
Kỳ Túy mở trợ lý bình luận ra, Vu Dương loáng thoáng nhìn thấy mấy cái bình luận, đều đang bình cp song đội trưởng.
Vu Dương lạnh mặt, không nhìn Kỳ Túy nữa.
Đáng tiếc, màn đạn Vu Dương cũng đang xoạt Kỳ Túy cùng Hoa Lạc.
“Youth mau đi xem, đội trưởng các cậu lại gặp phải Hoa Lạc ha ha ha ha ha.”
“Ha ha ha ha ha ha tui đoán Hoa Lạc muốn khóc đến chết rồi, năm nay làm thế nào cũng thoát không khỏi HOG được.”
“Ha ha ha ha đội trưởng cùng Hoa Hoa lại đang oán giận nhau, cười chết tôi.”
“Ha ha ha ha ha ha Hoa Hoa bị bắt nạt thật đáng thương, ha ha ha ha ha…”
“Thật moe thật moe thật thích hai người bọn họ ha ha ha ha ha ha.”
Vu Dương đóng trợ lý bình luận.
Trận thứ 5.
Vu Dương đã không còn ôm hi vọng, cậu cúi đầu nhìn bàn phím, trong lòng không thoải mái lắm.
Cậu chỉ muốn đánh cùng Kỳ Túy trong thi đấu.
Dù là trận giải trí cũng không sao.
Thi đấu vòng loại, cậu rất muốn thay Du Thiển Hề, là vì muốn có thể đánh cùng Kỳ Túy trong một giải thi đấu.
Cậu không thích bày kỹ thuật bắn súng ở ao cá, cậu chỉ muốn ở trước mặt các cao thủ này, đem kỹ thuật bắn súng của mình bày ra cho Kỳ Túy xem.
Để anh ấy nhìn thấy, cậu không ngu dốt.
Cậu thật sự rất lợi hại.
Trận thứ 5, thông báo đồng đội tổ cùng hiện ra, Vu Dương ngước mắt vừa nhìn, tâm thái triệt để tan vỡ.
Đồng đội tổ cùng: Hoa Lạc.
Hoa Lạc: “Ừm… Tuy cậu chưa mở mạch, nhưng tôi đã cảm giác được một luồng khí tức không hoan nghênh nồng đậm.”
Vu Dương giơ tay đỡ tai nghe, “Không có.”
“Ha ha ha vậy thì tốt.” Hoa Lạc rộng rãi nở nụ cười, “Tuy đã nghe nói cậu muốn chuyển thành thành viên chính thức của HOG, nhưng không biết cậu có hứng thú tìm hiểu Kỵ…”
Vu Dương lạnh nhạt nói: “Không có.”
Hoa Lạc phẫn nộ: “Rồi!”
Vu Dương không nhịn được lại mở trợ lý màn đạn ra, có bình luận đang nói, nói đồng đội Kỳ Túy là Bốc Na Na.
Tùy tiện đi… Dù sao cũng không phải là mình.
Màn đạn còn đang điên cuồng xoạt Kỳ Túy cùng Hoa Lạc, Vu Dương buồn bực mất tập trung, cậu là người thứ nhất rơi xuống đất, kiếm súng nạp đạn.
“Đoàng” một tiếng, Vu Dương bị người ta bắn thủng.
“HOG-Drunk sử dụng K98 hạ HOG-Youth”
Vu Dương cắn răng.
Kỳ Túy nhìn thông báo kích sát, phì một tiếng rồi bật cười,
“Đừng bổ em ấy đừng bổ em ấy!” Con mắt Kỳ Túy toả sáng, lệnh cưỡng chế Bốc Na Na không cho chạm vào Vu Dương, tự mình đi tới, mai phục quanh Vu Dương, nhịn cười, mở voice công cộng ra, “Đây là ai vậy?”
Vu Dương: “…”
Ném chết tôi luôn đi!
“Cậu mở mạch, thì tôi sẽ không giết cậu.” Kỳ Túy thu súng, nở nụ cười, “Thật.”
Vu Dương xấu hổ, lại còn hơi lúng túng, không mở mạch.
Kỳ Túy ở đằng sau vật chắn, vẫn tính là an toàn, anh tiện tay mở trợ lý bình luận ra nhìn, biết rõ vì sao Vu Dương không thoải mái.
“Hát thủ ca, tôi sẽ không giết cậu.” Kỳ Túy nhịn cười đùa Vu Dương, “Nãy tôi không thấy thông báo kích sát, đến cùng cậu là ai vậy?”
Màn đạn Vu Dương xoạt qua một loạt “yoooooooo…”, lỗ tai Vu Dương đỏ lên.
“Cậu là người team nào?” Kỳ Túy nửa ngồi nửa quỳ ở bên người Vu Dương, nín cười hỏi, “Tên là gì?”
“Bao nhiêu tuổi?”
“Đội trưởng là ai?”
“Wechat bao nhiêu?”
“Yêu qua mạng không?”
Vu Dương giận dữ xấu hổ muốn chết, ngã xuống đất không có cách nào để tự sát, chỉ có thể mặc cho Kỳ Túy đùa giỡn.
Màn đạn Vu Dương cùng Kỳ Túy hoàn toàn nổ tung, các fan cười muốn điên lên rồi.
“Để Hoa Lạc kéo em lên đi.” Kỳ Túy vứt một tui cấp cứu cùng hai bình thuốc giảm đau, nở nụ cười, “Gặp lại ở bo cuối.”
Kỳ Túy xoay người rời đi, gò má Vu Dương đỏ lên, tâm trạng tốt hơn.
_________