CHƯƠNG 7
Sau khi bị chảy máu mũi ở phòng tắm, Triệu Nam Phúc vì thiếu máu mà đầu choáng váng, hắn ngồi ở nhà ăn mà nghĩ thầm, kinh nghiệm này tuyệt sẽ không có lần thứ hai.
Đương nhiên hắn lại sai lầm rồi.
Tựa hồ chỉ cần quan hệ giữa hắn cùng Triệu Giai Nho nhích lên mức bình thường chút xíu thôi, cũng đủ để hắn mất máu.
Trong danh sách của Triệu Giai Nho, thì giúp con nhà mình tắm rửa là điều đầu tiên .
Nói đến chiếu cố hài tử, tất nhiên không thể không nhắc tới bữa ăn đặc biệt dành cho tiểu hài tử a, thế nên Triệu Giai Nho mặc tạp dề vào, chuẩn bị nấu ăn.
Nhìn phía trước, chẳng qua người ta sẽ thấy cái tạp dề quá dài thôi, tạp dề thân mình mộng ảo điểm (màu lam có đường viền hoa), nhưng khi hắn vừa xoay ra phía sau, Triệu Nam Phúc hoảng hồn, thật sự vất vả bịt chặt cái mũi đang bắt đầu tí tách chảy máu.
Mới vừa tắm rửa xong nên ở bên trong chiếc tạp dề, Triệu Giai Nho chỉ mặc độc một cái quần đùi nhỏ màu trắng, còn tay, cổ, thắt lưng, chân, toàn bộ đều lộ ra, trông cực kì gợi cảm, quần đùi kia so với không mặc còn hấp dẫn người hơn, làm cho người ta tột cùng muốn lao đến cởi nó xuống.
“Ba, ngươi, có thể hay không đừng mặc như vậy?”
Cố gắng che mũi, Triệu Nam Phúc không dám nhìn, đi lên phòng khách, hắn ngồi xuống ghế sofa nói vọng xuống.
“Tại sao? Ngươi không thấy đẹp à? Bọn Phúc Thúc nói ta mặc như vậy nhất định ngươi sẽ rất thích, ngươi không thích sao?”
Theo Triệu Nam Phúc đến phòng khách, Triệu Giai Nho xoay người giúp Triệu Nam Phúc lau máu mũi.
Triệu Nam Phúc đang muốn mở miệng nói gì đó, hé mắt ra, chính là vừa lúc tạp dề của Triệu Giai Nho bị tuột xuống, để lộ xương quai xanh mảnh khảnh cùng hai tiểu đầu nhũ màu hồng nhạt, hắn nhìn không sót một thứ gì.
“A! Tiểu Phúc! Người đâu mau tới a! Tiểu Phúc té xỉu!!”
Triệu Nam Phúc cuối cùng cũng đã trôi qua một buổi sáng gắn liền với máu mũi như thế. Đương nhiên, nếu hắn không bị đánh gục bởi sức hấp dẫn chết người đó thì có lẽ hắn đã bắt Triệu Giai Nho đi làm thịt, tuy nhiên sống ở trên đời chẳng có khi nào dễ dàng.