CHƯƠNG 6, ĂN MCDONALD
Biết chuyện của phù thủy vị thành niên sau, Harry càng thêm xác định mình tương lai phi thường yêu Prince, mà trên thực tế, cậu cũng chỉ là tiếp xúc không hơn ba giờ với Prince nhưng cậu đã hoàn toàn tiếp nhận đứa con đến từ tương lai! Đây là con của cậu!
Harry chóng mặt, cho tới bây giờ cậu chưa từng nghĩ tới mình có được một thân nhân huyết mạch tương liên – cậu cảm giác mình tùy thời đều có thể tao ngộ nguy hiểm, như Voldemort, tử thần thực tử …… Đáng sợ không biết hết thảy, chính là, cậu rõ ràng có thể có được một đứa con! Cái này thật là không thể tưởng tượng nổi!
Đương nhiên, càng không thể tưởng được chính là bọn họ bây giờ nhìn như là anh em.
Harry cầm tay Prince đi theo Snape — trước đây ở Hogwarts dạ du bị Snape bắt được, Harry luôn theo không kịp bước chân của con dơi tối như mực này, chính là cậu phát giác, lần này cậu cùng Prince rất dễ dàng có thể đuổi kịp tốc độ của anh! Trong nội tâm không biết là không được tự nhiên hay là phẫn nộ, Harry trừng Snape không nhìn ngang ngó dọc.
“Cha, con muốn ăn thức ăn nhanh!” Prince đề nghị,“Con muốn ăn McDonald!”
“Cái gì?” Snape dừng bước lại.
“McDonald!” Prince rất thành khẩn lặp lại một lần.
“McDonald?” Harry cũng lặp lại một lần – cậu chưa từng ăn thứ này, bất quá cậu nghe nói qua.
“Chính là McDonald a!” Prince gật gật đầu,“Dì Hermione đã nói, bất quá…… Cha một mực không nguyện ý cho con ăn thức ăn nhanh Muggle, chính là con muốn ăn.” Cậu bé kéo tay Snape,“Cha, con muốn ăn MacDonald!”
“Ách……” Harry sờ túi tiền,“Giáo sư có tiền Muggle không?” Tiền của cậu…… Đại khái không đủ ăn McDonald, dù sao cậu chỉ có 50 pound thù lao bà Cori cho, mà McDonald…… Nghe rất đắt, Dudley luôn ăn cái kia.
“Đi Hẻm Xéo trước.” Snape dừng lại một chút, hiển nhiên tiền của anh cũng không phải tiền Muggle. Bất quá tựa hồ đối với “thức ăn nhanh Muggle” anh tuy bài xích nhưng không quá mức hà khắc — dù sao, anh không quá mức hà khắc với con mình.
Tới Gringotts, Harry bị đặt ở tiệm giải khát Florin, Prince đương nhiên cũng bị đặt ở bên cạnh, tựa hồ…… Như vậy an toàn nhất? Ai biết! Dù sao khi chủ quán thấy dấu hiệu cứu thế chủ trên trán Harry sau rất nhiệt tình cung cấp cho hai nam hài kem miễn phí, vị hương cỏ cùng chocolate ngon miệng, làm cho hai cha con tuổi không cách xa lắm híp mắt ăn.
Chờ bọn họ ăn xong, Snape cũng đổi quần áo Muggle đi đến, trong tay anh còn mang theo hai cái túi.
“Cha!”
“Giáo sư……”
“Ân.” Snape hai tay nâng hai người nam hài,“Đi thay quần áo.” Nói xong, anh đánh giá Harry mặc quần áo vẫn quá lớn,“Ta giả thiết, đây không phải thói quen cứu thế chủ mặc?”
“Nha, không, em là nói…… Ách…… Cám ơn, giáo sư.” Harry không muốn cãi nhau với Snape, mà cậu cũng biết, tuy Snape đồng ý biểu hiện được…… Ân…… Thoạt nhìn có một chút thân cận, chính là Snape lại không nói anh biểu hiện được thân cận mình — nha, một Potter thân cận Snape?! Nghĩ đến cái này Harry đã cảm thấy phi thường…… Ác tâm, cậu lập tức nhận túi trong tay Snape, sau đó nhìn anh thi triển vài bùa chú quanh mình cùng Prince.
“Còn không mau đổi?” Snape nhướng mày.
“Chính là…… Đây là ở…… Nơi công cộng, em muốn nói…… Cái này không tốt lắm.”
“Ba ba lo lắng cái gì, cha đã dùng bùa xem nhẹ, bùa cách ly cùng che đậy, không có người có thể thấy chúng ta, đương nhiên càng không biết chúng ta đang làm gì!” Prince cởi trường bào bên ngoài – cậu vẫn mặc cái này, thoạt nhìn giống như là trường bào của Snape, kỳ thật đúng là trường bào của Snape thu nhỏ lại sau cho cậu mặc, bất quá so với trường bào Snape mặc, trường bào này hiển nhiên càng mềm mại thoải mái và mới, phía trên thậm chí còn có ngân sắc viền bên cạnh cùng mặc lục sắc ám vân.
Snape đem Prince bị thay thế quần áo trang hảo, thu vào.
Mặc quần áo vừa người, trong nội tâm Harry cảm thấy không đúng — đây là…… quần áo Snape mua, nha, được rồi, cậu sẽ trả tiền!
Quần áo của Prince cùng Harry là đồng dạng kiểu dáng, chỉ là một cái lớn hơn.
Chính mình còn không bằng con! Harry không có tinh thần, coi như là đi ăn McDonald một mực khát vọng cũng vậy — nơi nào sẽ có ba ba không cao lớn bằng con trai a! Đây là đạo lý gì! Phải biết rằng Dudley dù cho béo lớn như vậy nhưng dượng Vernon cũng to hơn anh ta gấp hai!
Cứu thế chủ mang theo oán niệm đi theo người cậu nghi là tương lai…… Ách…… Bạn lữ đáng sợ và chán ghét giáo sư Snape cùng với đứa con đáng yêu ngọt ngào được mọi người yêu mến thuộc về tương lai lảo đảo đi tới cửa hàng McDonald’s.
Xác thực, McDonald rất náo nhiệt! Rất nhiều trẻ con ở một bên chơi đùa, còn có người bưng Cola cười uống, hơn nữa giá tiền một chút cũng không đắt! 50 pound có thể mua rất nhiều Hamburger!
Harry vui vẻ cực kỳ, khi Snape điểm xong phần ăn cậu mua mua rất nhiều cốc kem nhỏ, Harry cảm thấy Prince sẽ thích loại kem Muggle này.
Đối với hai người cha đều ân cần mua thức ăn nhanh cho mình, Prince rất cao hứng, hơn nữa cho hai người một người một cái hôn trên hai gò má, môi đứa bé còn mang theo mùi sữa dán trên mặt xúc cảm mềm mại và ấm áp, giống như là…… Giống như là gió xuân ấm áp qua hai gò má làm Snape cùng Harry đều có chút cảm động, bất quá rất hiển nhiên, Snape cảm động ai cũng không nhìn ra. Nhưng là Harry cảm động lại là thật, cậu gần như si mê sờ lên sợi tóc mềm mại của Prince, rất muốn nói vài câu thành thục chút nhưng lại không biết nên nói cái gì — tha thứ cậu a, làm một cứu thế chủ chưa thấy qua người cha bình thường đối đãi con chính xác, cậu có thể làm được như vậy đã không tồi .
Mà Prince bên này đút cho ba ba một miếng khoai rán, bên kia đút cho cha một ngụm Cola, loay hoay rất vui vẻ.
Ăn uống no đủ, hai cậu bé tuổi trẻ đi ra ngoài, mà Snape cũng rốt cuộc biết vì sao mình tương lai không nguyện ý cho con ăn thức ăn nhanh – đó là đồ bỏ đi! Không sai, là thức ăn triệt để bỏ đi! Được rồi, nếu như nói Severus Snape vì vội vàng chế tác độc dược hoặc là đọc sách mà ăn loại này không có chút dinh dưỡng gì đó là bình thường, như vậy con của anh, một Prince căn bản không thể ăn loại thức ăn đối thân thể không có chỗ tốt nào! Prince cần sung túc dinh dưỡng cùng giấc ngủ đủ!
Snape tại hai cậu bé còn đắm chìm ăn vào hưng phấn khi được ăn thức ăn, trong nội tâm đã bắt đầu tính toán cho con mình đêm nay cần bổ sung dược dinh dưỡng.
Trên thực tế, đối với Snape, muốn tiếp nhận một hài tử có phong cách “Potter” cũng không phải dễ dàng như vậy, nhất là…… Biết rõ đứa bé này là của mình cùng một Potter mình hận nhất cho tới bây giờ cũng không biết cẩn thận cùng không có thiên phú sinh ra…… Chính là…… Huyết thống có đôi khi rất kỳ diệu!
Nếu như dựa theo Snape nghĩ, nơi sau này là cái ôm của Merlin sau đó đi về phía Lily sám hối.
Chính là…… Rốt cuộc là như thế nào mới gây ra chuyện này? Liền chính anh đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi!
Sự tình, muốn theo ba ngày trước.
Ba ngày trước, Snape ngồi ở trong nhà đọc một quyển phép thuật hắc ám –[ Mất tích hắc ám — giết chóc cùng cứu thục], đây là một quyển coi như cổ lão lấy ra từ trong nhà Malfoy, bất quá tựa hồ Lucius cũng không quá yêu quyển sách này, bởi vì bên trong miêu tả mấy hắc ma pháp thật sự là quá không hoa lệ — tỷ như “Ô long xuất động”, có thể triệu hồi ra rắn độc hỗ trợ tác chiến, cái này rất thú vị, nhưng là nếu như quyển sách này có một cái rất tà ác cũng không phải là triệu hồi ra một con rắn độc mà là triệu hồi ra một đám chuột mang theo dịch chuột! Merlin bình độc dược! Cái này thật đúng là quá…… Làm cho người ta không có cách nào khác tiếp nhận! Cho nên Lucius sẽ đem quyển sách này cho anh nhìn, mà đối với Snape mà nói, triệu hồi ra một đám chuột mang theo dịch không thể nghi ngờ chính là dược liệu tốt nhất.
Sắc trời dần dần tối, Snape đứng lên đốt sáng đèn, anh thậm chí đã quên ăn cơm, bất quá cái này cũng không ảnh hưởng cái gì, anh thường xuyên quên ăn cơm…… Vừa lúc đó, lò sưởi anh rất ít khi rửa sạch phát sáng, một cái đầu màu trắng chui ra nói to:“Severus, hài tử của tôi!”
“Tôi không phải con của ông!” Snape phản bác — là Dumbledore.
“Nha, đừng nóng, hài tử của ta! Harry đã xảy ra chuyện!” Lão hiệu trưởng lo lắng hô,“Harry thổi trướng em gái Dursley sau đó bỏ nhà đi ra ngoài! Hiện tại Sirius Black cũng vượt ngục — đúng là nguy hiểm, Severus, giúp đỡ tôi đi tìm Harry được không?”
“Nếu như đầu óc của cụ còn không bị mật đường dính chặt thì nên biết rõ Potter là tiểu quỷ nhiều phiền toái!” Snape rất ác liệt rống lại,“Tôi không có thời gian đi quản chuyện tiểu quỷ kia, Albus!”
“Severus!”
“Thầy không phải nói trên tiểu quỷ kia có bảo vệ sao? Người có ác ý không đụng vào được — Albus, tôi giả thiết thầy không phải tại gạt người!” Snape hừ lạnh,“Không cần phải dùng loại lý do nhàm chán này quấy rầy tôi, cũng không cần cho tôi là bảo mẫu của tiểu quỷ tùy hứng tự đại kia.”
“Nha! Severus! Đây là thành kiến!” Dumbledore cũng không dám đem cuộc sống chân chính của Harry nói cho Snape — này sẽ kích khởi, sẽ làm cậu ta nghĩ đến chính mình, càng sẽ làm cậu ta tự trách, nhưng là ông cũng không muốn Snape một mực hiểu lầm Harry như vậy, điều này thật sự là làm khó ông, thật không biết rốt cuộc muốn làm như thế nào mới có thể hóa giải hiểu lầm của hai người — Harry là một cậu bé ngoan, mặc dù có điểm…… Đúng vậy, khi ông giật dây có điểm chủ nghĩa anh hùng cá nhân nhưng là trên thực tế đây cũng là trụ cột vì cậu bé tương lai chiến đấu với Tom, dù sao…… Harry không có cách nào khác trở thành một người đứng đầu vĩ đại chân chính bày mưu nghĩ kế chỉ điểm thiên hạ, nhưng là cậu bé nhưng có thể trở thành người đứng đầu trên tinh thần của phù thủy…… Được rồi, bất kể thế nào, Severus là người có thể trợ giúp Harry, hơn nữa cậu ta cũng nhất định sẽ trợ giúp Harry,“Harry là cậu bé ngoan, Severus, cầu thầy xem đứa bé này, cậu bé không chỉ là con James, cậu bé cũng là con của Lily – không phải cậu bé cũng kế thừa đôi mắt của Lily sao?” Đôi mắt, mới có thể thể hiện ra tâm linh một người a.