Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử

Chương 21: Chương 21




CHƯƠNG 21

Buổi chiều đầu tiên

“Hắc, Harry, cậu không biết xe lửa dọa người thế nào đâu!” Ron uống một hớp nước bí đỏ lớn,“Chính là giám ngục a, giám ngục Azkaban! Trời ạ!”

“Mình biết là giám ngục Azkaban nhưng nó có cái gì đáng sợ ?” Harry không cho là đúng, giới thiệu về giám ngục Azkaban trên sách còn quá mức trừu tượng.

“Nha!Harry! Chẳng lẽ cậu không biết giám ngục Azkaban là cái gì sao?!” Hermione vỗ bàn, thiếu chút nữa làm cho Harry rơi cốc nước bí đỏ,“Loại…… Loại quái vật đó! Thật không hiểu nổi, bộ pháp thuật sao lại như thế nào — như thế nào sẽ để loại quái vật đó vào trường học — nha, giáo sư Dumbledore sao lại…… cho bộ pháp thuật làm như vậy!”

Hermione còn đáng sợ hơn giám ngục Azkaban nhiều lắm — Harry nghĩ, Hermione hiện tại quả thực rất muốn tới bóp chết ông Fudge, đúng vậy, Cornelius Fudge, chính là ông ta ngày hôm qua khi bọn họ thảo luận xong chuyện về Prince thì đến Hogwarts đối mặt “Trấn an” Harry lần thứ nhất, nghĩ đến vị bộ trưởng bộ pháp thuật buồn bã kia, Harry cảm thấy không muốn ăn gì nữa.

“Đây quả thực là phạm tội!” Hermione bỗng nhiên cao giọng nói,“Mình thật sự là…… không chịu được những người này!” Xem ra cô bạn đã ăn no, cô cần một hoàn cảnh an tĩnh tiêu hóa những gì vừa ăn, có lẽ một quyển sách vĩ đại là liều thuốc trấn an cô rất tốt.

“Thật sự là…… Càng lúc càng giống viện trưởng của chúng ta.” Ron gãi gãi má, nhìn bóng lưng Hermione đi xa cảm thán.“Người anh em a, cậu thật sự là quá may mắn, đúng vậy, cậu thật sự rất may mắn.” Ron nhìn Harry rất chân thành nói,“Nghe nói…… Cậu đi Hẻm Xéo cùng con dơi kia, Merlin, đó chính là con dơi!”

“Được rồi, Ron, giáo sư sẽ không ăn thịt người.” Không biết vì sao nghe Ron nói Snape như vậy, Harry không thoải mái — loại…… ngữ khí chán ghét đó, làm cho người ta không thích.

“Nhưng là ông ta sẽ nấu cậu thành độc dược!” Ron đồng tình nhìn Harry, “Thật may mắn cậu còn sống, phải biết rằng, nghe ba ba nói cậu ở nhà con dơi, mình rất lo lắng, chỉ sợ cậu bị ông ta giết — được rồi được rồi, ông ta không giết người nhưng là sẽ không để cậu sống tốt…… Chúng mình thật sự rất lo lắng cho cậu — mình, và Ginny.”

“Nha, cám ơn, mình…… Mình không sao, giáo sư Snape cũng không làm gì mình.” Harry thật không biết nói với Ron như thế nào, chẳng lẽ cần nói cho cậu ta biết mình có một đứa con mình chưa bao giờ biết đã tới? Nha, không! Vì an toàn của Prince, cậu không thể nói với bất cứ ai! Đúng, không thể! Nếu như là chuyện gì khác, Harry sẽ hận không thể để bạn mình là người thứ nhất biết rõ, người thứ nhất chia xẻ sự vui sướng của cậu nhưng là không phải chuyện quan hệ đến tính mạng của Prince — đúng vậy, cậu có thể tiếp nhận Prince bởi vì đó là con của cậu, chính là…… Harry không phải ngu ngốc, cậu biết rõ Ron hận Snape nhiều thế nào, nếu như cậu ta biết chuyện Prince, nói không chừng sẽ giận cậu…… Thậm chí sẽ tìm Prince gây chuyện phiền toái!

Vi tránh cho phiền toái, Harry không nói chuyện về Prince cho ai, cậu hy vọng đứa bé này chỉ là của cậu — được rồi, mặc dù nhiều ra một Snape nhưng điều này cũng không thể tránh chuyện đứa bé này xác thực là con của cậu, vì thế, cậu phải bảo vệ con cậu.

Dù cho, Harry Potter hiện tại cũng chỉ là một cậu bé mười ba tuổi cần người bảo vệ nhưng là cậu cũng là một người cha rồi. Harry vừa nghĩ tới cha của mình vi bảo vệ mình mà mất đi tính mạng, cậu đã cảm thấy mình nên càng thêm cường đại càng thêm thông minh mới được, vì thế cậu thậm chí muốn đi tìm Hermione lập kế hoạch học tập — rất đáng tiếc, cậu đã chọn xong môn học, không biết có thể sửa hay không……

“Harry, nghĩ gì mà nhập tâm như vậy?” Ron đẩy Harry đang đi vào cõi thần tiên.

“Không có gì.” Harry nhìn chỗ ngồi giáo sư, vị giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám vừa mới giới thiệu tên là Remus Lupin, luôn đi du lịch các nơi, có lẽ sẽ nói cái gì thú vị — Hagrid là giáo sư môn chăm sóc sinh vật huyền bí. Sau đó chính là Snape, đúng vậy, giáo sư đang ăn thịt bò! Cũng không biết Prince thế nào…… Có lẽ trong chốc lát cậu có thể vụng trộm đi thăm Prince……

“Cậu thấy Hagrid sẽ dạy chúng ta cái gì? Bác ấy còn để chúng ta chuẩn bị một quyển sách đáng sợ như vậy!”

Harry nhếch môi làm cho Ron nặng nề vỗ vai cậu.

Tiệc tối kết thúc Dumbledore ngoại trừ nói chuyện giám ngục Azkaban, ông lại huy động đũa phép biến ra những chữ cái nhiều màu sặc sỡ làm cho mọi người cùng nhau hát lên bài ca của trường — Harry rất nhanh đọc xong ca từ, cậu thật sự rất muốn đi nhìn Prince a, cũng không biết Prince ở hầm có ăn bánh bí đỏ mỹ vị không…… Bất quá may mắn, cậu cầm một ít, có lẽ…… Có thể để Prince ăn khuya?

Khi đội ngũ bắt đầu di động, Harry xoay người tách ra, Ron vội vàng kéo cậu lại: “Người anh em, cậu muốn đi đâu vậy?”

“Hầm.” Harry cố ý xem nhẹ Ron hút không khí,“Mình còn một số thứ để ở chỗ Snape, giờ mình đi lấy.”

“Nha…… Được rồi, chúc may mắn.”

Đi đến hầm, cửa lập tức mở ra tựa hồ đang nghênh đón cậu, Prince đứng ở trước mặt cậu, bọn họ ôm nhau một chút, hai người đều cười cười — xem ra Prince rất hài lòng.

“Thật sự là rất thú vị a ba ba, nha, không, con nói, Harry, thật sự là rất thú vị!” Prince cười nói,“Ba biết cha đang làm loại độc dược gì không?”

“Cái gì?” Harry cũng không có hứng thú gì với độc dược.

“Lang dược –” Prince thần bí nói nhỏ,“Đây chính là thứ quan trọng khiến cha có thể trở thành hội phó hiệp hội độc dược.”

“Nha.” Harry cũng không biết chuyện này, nguyên lai…… Snape còn là hội phó hiệp hội độc dược? Cậu không biết, đúng, cậu đương nhiên không biết.

“’Nha’? Cha năm nay mới 33 tuổi!” Prince trừng Harry, hiển nhiên đối với chuyện Harry không quan tâm Snape tỏ vẻ rất bất mãn,“Harry, không phải con nói nhiều nhưng cha phải nhớ kỹ — cha thay đổi Lang dược có thể khắc chế thứ độc trong cơ thể lang nhân, hơn nữa sẽ không tạo thành tổn thương cho lang nhân, sẽ chỉ làm bọn họ ngủ — ba biết điều này đại biểu cho cái gì sao? Đây là một loại đột phá rất lớn! Ba nghĩ a, nếu có trẻ em không cẩn thận bị lang nhân cắn thương, người đó sẽ bị bài xích nhưng là chỉ cần có thứ này là người đó có thể chơi đùa cùng các bạn, sẽ không bị bài xích, điều này chẳng lẽ không phải rất tuyệt sao?”

“Ách…… rất tuyệt.” Nghe rất oách, Harry nghĩ, cái này rất giống bài tập Dudley cầm về nhà — nghe nói là tuyên truyền bệnh truyền nhiễm gì đó không đáng sợ bài tập, muốn đi tuyên truyền, nếu như…… Cũng có loại dược này, cho người bệnh uống sau đó sẽ không lây bệnh thì có phải cũng là một chuyện tốt không? Nha, Snape thoạt nhìn…… Cũng không hư hỏng a.

“Đương nhiên là rất tuyệt. Cha là độc dược đại sư trẻ tuổi nhất cũng là hội phó hiệp hội độc dược trẻ tuổi nhất từ trước đến nay!” Prince nâng trán, cậu biết ba ba mình khi còn trẻ vô cùng chậm chạp, một chút không giống ba ba tương lai đã thành tinh!

“Ân, ba biết.” Harry gật đầu nhưng cậu một chút cũng không đem những này để trong lòng — đối với độc dược, cậu nửa điểm cũng không yêu! “Ba mang theo một chút đồ ăn, nếu như đói bụng con có thể ăn, ân…… Đúng rồi, năm nay ba không có cách nào đi Hogsmeade, bất quá Ron và Hermione có thể đi…… Con muốn ăn cái gì ba có thể nhờ bọn họ mang về.”

“Không, Harry, con có thể đi cọ Albus, kẹo ông ấy rất nhiều ăn không hết!” Prince nhe rănm làm cho Harry cảm giác cậu bé giống một con rắn độc nhỏ bất quá là một con rắn độc nhỏ ngọt ngào, Harry nghĩ, cậu yêu con rắn độc nhỏ, rất yêu.

“Ách…… Có lẽ.” Harry không xác định những con gián chồng chất lên nhau thích hợp mình.

“Hắc, yên tâm đi, con đến chỗ Albus sẽ mang cho ba một ít .” Tiểu vương tử rất phóng khoáng vỗ vỗ bả vai ba mình,“Nghe nói gần nhất Albus có mua được bánh phao đường ở tiệm công tước mật, số lượng có hạn nha, một người chỉ có thể mua năm cái nhưng ông ấy dùng tên giáo sư Mag và Hagrid…… Ách…… Được rồi, tấc cả giáo sư Hogwarts ngoại trừ cha…… Ông ấy mua được một hộp lớn!”

“Oa nha, rất giỏi!” Harry không nghĩ tới hiệu trưởng Dumbledore sẽ có một mặt trẻ con như vậy.

“Cho nên, chúng ta một người lấy 5 cái sẽ không có vấn đề.” Prince vỗ ngực cam đoan.

“Xem ra ta xem thường…… Hoàng kim nam hài vĩ đại của chúng ta.” Giọng Snape thật giống như truyền đến từ Địa ngục — âm trầm khủng bố,“Muốn…… đoạt đồ ăn vặt của trẻ con?”

“Em không có!” Harry mặt đỏ bừng.

“Nha, cha, Harry không đoạt đồ của con!” Prince che miệng,“Là con tính toán đi cọ Albus…… Dù sao…… lớn tuổi ăn đồ ngọt không tốt cho thân thể.”

“Đúng vậy, không sai.” Snape nhướng mày, ngữ khí lại khôi phục nhu hòa,“Đối với lên người lớn tuổi, chúng ta cầm chăm sóc, đồ ngọt chứa đại lượng đường sẽ làm hỏng hàm răng của người già — luôn uống độc dược cũng không phải chuyện tốt, cho nên……”

“Cho nên con nên đi tìm ông Albus!” Tiểu vương tử nhảy dựng kéo Harry,“Đi thôi, chúng ta đi tìm Albus — cha, con muộn một chút sẽ về, không cho phép cha trừ điểm ba ba bằng không con sẽ khóc cho cha xem!”

Nha! Đây cũng là uy hiếp! Khóe miệng Harry co giật, Snape im lặng, bất quá giữ im lặng còn hơn là châm chọc khiêu khích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.