CHƯƠNG 68
Vũ hội Giáng Sinh
Thời gian giống như ngồi trên Firebolt, nháy mắt đã nghênh đón Giáng Sinh, trong khoảng thời gian này Harry phiền não, cậu đi đâu ở đó cùng rất nhiều nữ sinh không hẹn mà gặp, nhưng là cậu không thể lý giải những người đó mỉm cười ngượng ngùng ở trước mặt cậu lúc ẩn lúc hiện – thật không xong! Harry bực mình nghĩ, cậu cảm thấy gần đây Severus lãnh đạm một ít với mình, cũng là vì những nữ sinh này! Quá đáng ghét!
“A Harry!” Lavender Brown đi đến trước mặt Harry mỉm cười.
“Hi.” Harry cứng ngắc gật gật đầu rồi xoay người kéo Prince đi ra đại sảnh đường — Prince sẽ nghe lí thuyết, giờ Harry đi học độc dược, Harry cảm thấy mình có thể hợp tác với con mình mà không cần làm cho bạn của mình khó xử .
Quả nhiên trong lớp độc dược rất nhiều nữ sinh muốn ngồi bên cạnh Harry đều bị Harry đuổi rồi, mà Hermione và Ron cũng âm thầm thở dài một hơi — nếu như người hiện tại ngồi cạnh Harry là bọn họ, những người kia nhất định sẽ ăn bọn họ!
Prince là con giáo sư độc dược, không ai có thể làm gì cậu, càng không người dám đến nói gì nên khi Prince ngồi cạnh Harry, tất cả nữ sinh đều yên tĩnh.
“Chính là như vậy!” Prince kiêu ngạo mà nói,“Em muốn bảo vệ Harry khỏi những người đáng sợ kia!”
“Phốc!” Draco ngồi gần Harry không hoa lệ sặc, may mắn cậu không ăn gì – trong lớp độc dược còn dám ăn cái gì thì nhất định sẽ bị nhét độc dược vào mồm!
“Không cho cười!” Prince trừng Draco,“Em nói thật.” Prince dùng nháy mắt ra hiệu, trước Draco là một Slytherin, cô ta chăm chú nhìn Harry, hai má đỏ hồng. Lại nhìn hai bên, rất nhiều nữ sinh như vậy, mấy người đó coi Harry như là một miếng bánh ngọt thơm ngào ngạt!
Đương nhiên, đối mặt tình hình này, Harry không biết nên cự tuyệt như thế nào nhưng chưa bao giờ phản ứng. Nhưng mà mấy người đó lắc lư ở trước mặt cậu là một loại sai lầm — Snape tin tưởng vững chắc tuyệt đối là tiểu sư tử tản mát ra hormone hấp dẫn đám háo sắc kia làm cho Harry bất mãn nên gần nhất bị trừ điểm cũng nhiều, áp suất thấp âm u lại lần nữa trở về trên người vị giáo sư độc dược đáng sợ nhất Hogwart này.
Kỳ thật là phiền toái do vũ hội Giáng Sinh gây ra, Harry cũng không đi trêu chọc cô gái nào, cậu cứu thế chủ, dù cho trước kia ăn mặc xấu nhưng sẽ có người sùng bái nói với cậu một hai câu gì đó, thậm chí còn có cả nam làm như vậy, nhưng hoàn toàn không giống hiện tại! Harry buồn bực tránh thoát một cô gái cười xán lạn, không tự chủ nhích lại gần Prince — hiện tại cậu không dám đi đi lại lại một mình, những cô gái này quá nhiệt tình!
Prince đương nhiên sẽ bảo vệ tốt ba ba nhỏ của mình — mặc dù tương lai ba ba có thể bảo vệ tốt mình, nhưng là hiện tại…… Prince cảm thấy ba ba mình quá đáng yêu, hoàn toàn không giác ngộ mình hấp dẫn người khác phái, tuy Harry biết rõ là phiền toái nhưng không biết giải quyết phiền toái! Thật đúng là phiền toái lớn a!
Bởi vì được cha cho phép, Prince mỗi ngày đều đi theo Harry giúp cậu giải quyết phiền toái.
“Hi, Harry, cậu muốn đi đại sảnh đường ăn sao? Cùng đi được chứ?” Một nữ sinh Gryffindor năm thứ ba lớn mật thừa dịp Harry trốn đến góc đi qua chào hỏi.
“Harry muốn về hầm ăn.” Prince lập tức túm cánh tay Harry,“Chị muốn đi sao? Vừa vặn còn hai thùng sên chưa xử lý.”
“A…… Không cần.” Cô gái run rẩy rồi xoay người chạy đi.
“Trời ạ, thật không biết mấy người đó lấy được sức sống từ chỗ nào!” Harry sợ hãi cầm tay Prince,“Chúng ta về hầm a, buổi chiều không phải đi học.”
“Ý kiến hay.” Prince vội vàng kéo Harry chạy về hầm, vừa chạy vừa hô, “Nhường đườngmột chút, chúng ta về hầm, ai dám ngăn trở cha sẽ trừ điểm cấm cấm đoán một năm!”
Dưới cảnh cáo như vậy, Harry thuận lợi về hầm mà Snape lúc này đang ngồi ở trên ghế lật xem một quyển tuần san độc dược.
“Ta còn tưởng rằng…… cứu thế chủ vĩ đại hoàn toàn sa vào hỗn loạn do hormone dư thừa của mình nên quên giáo sư độc dược hèn mọn này?” Snape nhíu mày buông quyển tuần san tới gần,“Rất khó đuổi những người bị hormone chiếm cứ đại não?”
“A Sev, đừng nói như vậy!” Harry kêu rên,“Em cũng không muốn! Ai quy định cái vũ hội truyền thống chết tiệt kia chứ!” Harry thở hổn hển, cảm giác mình không còn chút khí lực nào,“Em chỉ muốn đi cùng Sev, anh biết mà.” Harry đẩy Prince bảo đi ra bàn ăn,“Anh còn chưa ăn trưa a? Em với Prince cũng chưa…… Những cô gái kia quá đáng sợ, đau đầu! Em thật hoài nghi cứ như vậy…… Ảnh hưởng đến cảm tình của chúng ta, em sẽ phẫn nộ nguyền rủa những người đó…… A, em không nghĩ như vậy! Sev cũng biết mà!”
Câu nói kế tiếp làm cho bất mãn trong lòng Snape giảm bớt một ít nhưng anh còn không định đơn giản buông tha Harry như vậy, thiếu niên này càng ngày càng chói mắt, giống như là mặt trời, sáng lên rất ấm áp cho nên anh nhất định phải cho Harry biết mình là thuộc về ai — độc dược đại sư cần tuyên thệ chủ quyền.
“Không, ta không biết,” Giọng Snape êm ái không chút gợn sóng,“Em cũng không nói cho ta biết cái gì a.”
“Em chỉ là cảm thấy em có thể làm tốt!” Harry ảo não gãi gãi đầu,“Được rồi, Sev, tới ăn đi — em cho Sev biết, em không muốn cái gì cũng tìm anh, như vậy khiến em có cảm giác…… mình rất vô dụng, em không muốn như vậy!” Harry nhìn Snape, rồi nhìn Prince đang mở to mắt nhìn hai người bọn họ,“Em cũng là một chủ nhân của gia đình, chúng ta cùng đi bảo vệ gia đình bảo vệ lẫn nhau mà không phải bắt anh một mình quan tâm em!”
Prince vỗ tay: “Nói quá tốt, ba ba, nói rất tốt! Cha, cha phải thỏa hiệp! Con không muốn một người anh hay em — Harry là ba ba con!”
Snape không nói gì mà chỉ ngồi vào bàn, chờ Harry gọi Winky lấy đồ ăn.
Có lẽ Snape như vậy là thỏa hiệp ? Ha ha, nói cái gì khùng điên! Anh chỉ tạm thời không có cách nào thay đổi ý nghĩ của mình cũng không cách nào thay đổi cách nhìn của hai cha con của cho nên mới không nói gì nữa. Kỳ thật Snape rất rõ ràng, Harry yêu cầu cũng không quá phận nhưng là trên phương diện khác anh cho rằng Harry còn chưa trưởng thành, rất nhiều chuyện Harry không làm được, tình huống đó sao anh có thể yên tâm để Harry một mình xử lý? Huống chi Harry…… Quá đơn thuần, rất dễ bị lừa.
Bữa trưa coi như ấm áp, dù sao Harry cho rằng Snape thỏa hiệp mà Snape không tính toán khinh địch buông như vậy. Ăn xong, Harry bắt đầu bày ra danh sách những người mình có thể chọn làm bạn nhảy — cái thứ nhất xóa là Severus, tuy cậu rất muốn mời nhưng hôm ấy Sev cự tuyệt, đúng a, hai người đàn ông khiêu vũ, a, trong đó có một là giáo sư độc dược, thật sự là đáng sợ! Sau đó Harry bắt đầu viết danh sách — các cô gái kia, không có người nào phù hợp!
“Sev, bằng không em mời Hermione a?” Harry gãi đầu bất đắc dĩ thở dài,“Chỉ có Mione mới không có vấn đề gì.”
“Ưm, dì Hermione cũng phù hợp.” Prince gật gật đầu,“Chẳng qua nếu như có người hẹn trước thì sao?”
“Vậy ba đi mời giáo sư McGonagal!” Harry ảo não đứng lên bắt đầu đi tới đi lui,“Ba không muốn nhảy cùng cô gái nào a! Ba không muốn!” Đặt mông ngồi lên ghế, Harry ôm lấy cái gối bên cạnh không chút hình tượng nghiêng ngả,“Sev…… Bằng không em mời giáo sư McGonagal a, có lẽ giáo sư sẽ đồng ý?”
“Tin tưởng ta, đó không phải chủ ý tốt.” Snape đi qua kéo Harry dậy,“ Minerva nhất định sẽ trừ điểm.”
“A Sev nói đúng, giáo sư nhất định sẽ nổi giận……” Harry thở dài,“Sev thật sự không đi cùng em sao? Kỳ thật Sev là đạo sư của em, em nghĩ…… Hẳn là không có vấn đề gì.”
“Ta sẽ không đi khiêu vũ với em.” Snape nhắc lại, nếu như xem nhẹ cổ hơi hồng thì ngữ khí của Snape rất đáng hận,“Hoặc là ta có thể cung cấp một ít đề nghị.”
Rất nhanh đã đến vũ hội.
Ba vị quán quân cần khieu vũ đầu tiên, cho nên bọn họ và bạn nhảy chờ ở cửa đại sảnh đường — có lẽ là vì bảo trì cảm giác thần bí, tất cả mọi người đang suy đoán ba bạn nhảy không chịu lộ diện sẽ là ai.
Đại sảnh được đổi mới hoàn toàn, có những pho tượng xinh đẹp, đủ loại pháp thuật làm người ta hoa mắt, mọi người đi tới đều bị hấp dẫn — cho dù là bên ngoài tòa thành cũng bị cải biến!
Âm nhạc vang lên, rất nhanh, quán quân một người đến một người nắm tay bạn nhảy của mình đi vào.
Krum nắm tay một người tên là Luna Ravenclaw, một cô gái kì lạ, cho dù là vũ hội cũng không tận lực ăn mặc mà cô mặc một bộ váy giả cổ, đương nhiên, vạt áo còn có miếng vá, nghe nói đó là ma văn thất truyền nào đó.
Fluer cầm tay một người tên là Davis đi vào, dường như cô cũng không rất hài lòng, nhưng có còn hơn không.
Cuối cùng là Harry, cậu nắm tay một thiếu niên xinh đẹp, mặc lễ phục giống cậu, hai người giống như là anh em sinh đôi — tóc lộn xộn, đôi mắt xanh, chiều cao cũng không kém nhau bao nhiêu!
“Merlin a, Harry mời Prince!?” Hermione đứng cạnh Draco, cô cảm giác sắp ngất — hôm nay Hermione rất xinh đẹp, cô tỉ mỉ từng chi tiết, có thể nói Hermione là cô gái xinh đẹp nhất ở đây.
“Không sai.” Draco giơ chén hướng hai người thăm hỏi,“Prince là con của cha đỡ đầu, Harry là học đồ cha đỡ đầu, lựa chọn này không tồi, nhất là Prince vẫn chưa có tư cách tham gia vũ hội, chiêu này của Harry có thể làm cha đỡ đầu vui.”
“Draco, cậu nghĩ nhiều lắm.” Hermione trừng Draco, “Harry là bị những người kia dọa sợ mới có thể nghĩ nhờ Prince hỗ trợ.”
“Cái này……” Draco cố ý dùng phong cách quý tộc nói,“Không thể không thừa nhận, ngài thật là có sức quan sát phi phàm.”
Nhảy xong bài mở màn, Harry phát hiện Snape không ở vị trí của mình nên Harry lập tức kéo Prince đi tìm người yêu của mình — đây chính là vũ hội Giáng sinh, cậu muốn khiêu vũ với người yêu, ai cũng không thể ngăn cản!
Đi vòng qua sàn nhảy, đi ra đại sảnh, đi xuống bậc thang, Harry dọc theo góc tường chậm rãi đi, Prince theo sát cậu, đi đến cửa chính Harry lấy áo choàng tàng hình trùm lên hai người. Đi ra tòa thành, bọn họ nhìn thấy ánh sáng, mà phần đất trống bên ngoài tòa thành đầy những bụi cây — ghế dài, hoa hồng, thật sự là lãng mạn!
“Severus, anh không thể như vậy!” Một thanh âm sắc nhọn vang lên,“Anh không thể làm bộ không có gì cả! Anh không thể! Chẳng lẽ anh không thấy…… Mấy tháng này, cái này…… Càng ngày càng rõ ràng? Đừng như vậy, anh bạn của tôi! Anh chỉ cần……”
“Ta nghĩ ông có thể câm miệng lại.” Snape lạnh lùng hừ một tiếng,“Igor, nếu như sợ thì hãy bỏ trốn, chạy xa vào – trốn đi!”
“Không!”
“Như vậy ta nghĩ ông không thể thay đổi quyết định của ta.”
“Chỉ cần đưa thằng nhóc kia cho hắn, hết thảy sẽ tốt!”
“Như vậy ta sẽ để ông cảm thấy không tốt trước.”
“Severus, anh không thể vậy! Chẳng lẽ đây là lập trường của anh?!”
Harry nhận ra giọng Snape, đương nhiên cũng nghe thấy giọng người tên Igor kia — Igor Karkaroff, một tử thần thực tử.
Tránh ở dưới áo tàng hình, Harry nghe lén hai người đối thoại nhưng cậu không muốn người khác nghe đến, Harry kéo tay Snape — Sev nhất định hiểu rõ, Harry nghĩ.
Quả nhiên, Snape hiểu ý đồ của Harry sau đó bắt những chàng trai cô gái tràn đầy hormone ở sau những lùm cây ra!
“Severus, anh phải nói rõ!” Karkaroff hiển nhiên không có ý định buông.
“Nói rõ?” Snape cười lạnh,“Ta nghĩ ta đã nói rất rõ.” Snape cảm thấy tay Harry nhưng không nhìn thấy, anh biết rõ đó là công hiệu của áo choàng tàng hình cho nên anh cũng nắm chặt tay — trên thực tế, anh đang nắm tay Harry nhưng không ai biết,“Igor, nếu như sợ thì hãy chạy đi, nhưng ta sẽ không đồng ý đề nghị của ông, nếu không, ta nghĩ ông sẽ thích thủ đoạn của ta đúng không?”