Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử

Chương 2: Chương 2: Điểm Cong Lịch Sử




CHƯƠNG 2, ĐIỂM CONG LỊCH SỬ

Khi Cori trở lại phòng trên mặt là xin lỗi cùng chán ghét, bất quá bà vừa thấy Harry liền cười, thậm chí còn bưng tới cốc sữa ấm áp:“Ăn hết cháo vẫn không đủ, Harry, cháu phải uống cái này sau đó ngủ một giấc. Đúng vậy, ta hy vọng cháu có thể nghe ta.”

“Vâng, Cori, cháu sẽ làm theo.” Harry cười cầm cốc sữa, cậu hướng tới cuộc sống như vậy,“Bà sống một mình sao?”

“Nha, đúng vậy, con gá của ta cùng chồng đi Trung Quốc xa xôi, thật xa, ta không đi được xa như vậy…… Ta yêu mến nơi này, nơi này là nơi chồng của ta lão Baker, ta phải bảo vệ nơi đây, bất quá ta rất cao hứng có thể gặp được cháu thân ái, cháu không ngại nghe một lão thái bà dông dài a?”

“Không, cháu không ngại, cháu là nói…… Cháu thật cao hứng có thể nói chuyện với bà Cori.”

“Đúng vậy, hài tử, ta cũng vậy thật cao hứng cháu có thể trò chuyện trong chốc lát, phải biết rằng con gái ta hai năm trước liền đi Trung Quốc, sau đó ta liền rất cô độc, ha ha,” Cori ngồi ở bên giường, tiện tay đi sờ đầu con chó đen,“Ta vừa mới gọi điện thoại cho dì cháu, cô ta thét lên, nha, ta có thể không cô ta. Được rồi, hài tử, cháu có nơi đi sao?”

“Cháu…… Cháu không biết, khai giảng cháu nên về trường học…… Nhưng là cháu trái với nội quy trường học……” Harry ảo não gãi gãi đầu,“Bọn họ sẽ khai trừ cháu…… Nha!”

“Hài tử, cũng không nhất định,” Cori vuốt vuốt đầu của Harry,“Không nhất định sẽ khai trừ cháu. Cháu thật thành thật, cháu trái với nội quy trường học gì? Đánh nhau?”

“Không, không phải.” Harry trong nháy mắt kịp phản ứng, cậu không nên nói với Muggle những thứ này, chính là lại nhịn không được thổ lộ,“Là cháu không nên ngoài trường học…… Ách…… Tại nhà dì đối với bọn họ…… Bất kính……”

“Cáp! Cái này thật đúng là đáng sợ!” Lão phu nhân cười,“Bọn họ nhất định là dùng cái này lừa cháu, hài tử, không cần tin!” Bà sờ mặt mình, có chút xấu hổ,“Phải biết rằng, khi ta còn trẻ bọn họ cũng luôn nói chỉ cần ta nói chuyện với nam sinh ta sẽ phải chịu trừng phạt, thượng đế sẽ làm ta mất đi hết thảy, chính là ta lại chiếm được hết thảy, quan trọng nhất là, ta được lão Baker.”

Harry bị lời của bà chọc cười.

Đúng vậy, có lẽ chuyện gì đều không phát sinh…… Mình có thể trở về Hogwarts tiếp tục học, sau đó cùng người luôn phiền toái mình Voldemort tính sổ!

Đương nhiên, cậu hy vọng có thể lớp độc dược biến mất là tốt nhất.

Ngày mai, lại là một ngày mới.

Đây là một buổi tối từ khi Harry có trí nhớ đến nay ngủ được tốt nhất. Harry được nghe chuyện trước khi đi ngủ, có được một ôm ấm áp, thậm chí một nụ hôn chúc ngủ ngon. Đây là điều mà cậu một mực hy vọng rồi biến mất hiểu được đến, dù cho tại Hang Sóc, cậu cũng sẽ có được Molly hôn chúc ngủ ngon cùng ôm nhưng là chuyện cùng săn sóc ôn nhu, nhiệt độ trong lòng bàn tay xác thực cũng đủ dư vị cả đời. Đúng a, trong nhà Ron xác thực quá náo loạn, điều này làm cho cậu trên thực tế cũng không thích ứng được nhưng cũng phi thường khát vọng.

Vừa sáng ngày thứ hai, Cori lại làm Bacon cùng bánh mì mỹ vị, còn đặc biệt làm nóng sữa, thứ này rất tốt cho chiều cao của đứa nhỏ, Cori nói, sau đó theo dõi Harry uống hết. Đương nhiên, bà cũng cho con chó đen của Harry chuẩn bị đồ ăn ngon miệng — đối với chó lang thang mà nói, cái này cũng rất tốt.

“Ta mới không tin những cái quảng cáo thức ăn cho chó. Hừ hừ, phải biết rằng trước kia ta cũng nuôi một con chó, chính là nó — Đúng, ông bạn già của ta Jess, một con chó tốt, rất đẹp, chính là ăn thức ăn cho chó tinh thần đều không có!” Cori đem bát thịt khoai tây để trước mặt chó đen,“Cái này mới có thể cho nó cường tráng, tiểu tử, tên gì? Nha, Harry, con tính toán gọi nó là gì?”

“Nó?” Harry kịp phản ứng đây là nói con chó đen này,“Cháu…… Ân…… Gọi nó là Black, màu đen.”

“Ta không thể không nói, hài tử, danh tự cùng nó thật thích hợp, rất tuyệt!” Bà Cori cười đến trên mặt đều nở hoa,“Đúng rồi, nếu như cháu có rảnh thì giúp ta tu bổ hoa viên, ta cung cấp thức ăn cùng nơi ở, như thế nào? Dù sao thân thích của cháu cũng biết cháu ở chỗ ta, coi như chá là nghỉ hè làm công. Phải biết rằng ta cũng đã hơn bảy mươi, đi đứng không linh hoạt như vậy.”

Đây thật là chủ ý tốt, chính là…… Harry không nghĩ phiền toái như vậy, hơn nữa cậu rõ ràng chiếm tiện nghi của Cori! Huống chi…… Harry khẽ cắn môi, tươi cười đến:“Nha, Cori, cháu là nói…… Chủ ý này rất tuyệt, chính là…… Cháu không thể…… Như vậy quá làm phiền bà…… Hơn nữa…… Cháu hẳn là giao tiền …… Đúng vậy, cha mẹ ta có để lại một ít tiền……”

“Cậu bé!” Lão phu nhân ngăn lại,“Cha mẹ cháu là vì tương lai cháu có thể có sự nghiệp cùng cuộc sống mà chuẩn bị, mà cháu không phải ăn không của ta đúng không? Cháu cần giúp ta tu bổ mặt cỏ cùng tiểu hoa viên, còn có trong phòng ta có rất nhiều chuyện cần phải có người đến hỗ trợ, bằng không ta cũng nhờ đứa trẻ hàng xóm tới. Cháu xem ta muốn ra ngoài, xa một chút liền cần xe lăn, mà cháu phải đẩy ta chạy khắp nơi, hơn nữa, ta còn cần có người giúp ta chỉnh lý một ít văn kiện, đúng vậy, ta bây giờ còn đang ghi bản thảo cho tòa soạn báo, cháu phải giúp ta chỉnh lý những thứ này, cho nên là ta mời cháu làm tư nhân trợ lý của ta, như thế nào? Ta có thể trả cháu tiền.”

Harry cảm giác mình muốn khóc nhưng là cậu còn cười: “Đúng vậy, Cori, cháu nhận đề nghị của bà, cháu sẽ làm việc giỏi .”

“Cái này đúng rồi.” Cori cười,“Trông thấy cháu ta nhớ tới Alice cháu gái của ta, tóc đen điểm ấy giống ba người Trung Quốc, ha ha, mắt xanh, đây chính là di truyền.” Bà bưng hồng trà uống một ngụm,“Trong chốc lát giúp ta chỉnh lý bản thảo sau đó chúng ta đi tòa soạn báo. Nếu như cháu muốn ra ngoài có thể sau 3h chiều, nhất định phải nói cho ta biết một tiếng biết không? Hiện tại bên ngoài cũng không quá an toàn. Nghe nói, một người tên là Black vượt ngục. Thật đáng sợ!” Bà nghĩ nghĩ, lại lấy ra danh thiếp đến,“Đeo cái này vào, nếu như cháu không tìm được liền gọi điện thoại cho ta.”

“Vâng.” Mắt Harry ẩm ướt. Cậu chưa từng có cảm thụ qua những điều này, lão phu nhân Cori Rost, rõ ràng cho Harry một cảm giác chưa từng có qua, thuộc về…… Thuộc về bà, hoặc là…… mẹ? Bất kể là cái nào dù sao…… Harry yêu bà!

Nếu như trước Dumbledore nói cho Harry biết Muggle rất nhỏ yếu, Arthur nói cho Harry biết Muggle rất thú vị, tất cả mọi người nói cho Harry biết Muggle hẳn là bị bảo vệ thì cậu thật sự cảm thấy rất buồn cười, nhưng vì tìm được sự quan tâm của bọn họ Harry còn phải tin tưởng cái này mà đấu tranh với Voldemort. Kỳ thật phần lớn về sau Harry là vì hận mới có thể không ngừng đánh tới đánh lui với người kia, bởi vì cái tên phần tử khủng bố kia cậu mới có thể mất đi gia đình, mất đi cha mẹ. Chuyện vui hiện tại…… Harry cảm thấy bọn họ nói đúng, hơn nữa phi thường đúng! Harry yêu Muggle — chỉ là nhà Dursley làm cho Harry không yêu được mà thôi!

Buổi chiều đi theo Cori đến tòa soạn báo, Harry tiếp xúc rất nhiều thứ mà trước kia không được tiếp xúc như máy tính, đây chính là một thứ cao cấp, trước khi mở ra thì đen sì nhưng là có thể tìm tới rất nhiều thứ kỳ lạ quý hiếm cổ quái, Harry rất thích! Một chị trong tòa soạn báo còn dạy cậu chơi một trò chơi tên là cái gì “Super Mario”, đương nhiên cái này so với huy động đũa phép khó hơn nhiều.

“Hắc! Bây giờ còn có đứa bé không biết chơi điện tử! Cậu bé là từ trên núi xuống sao?” Chủ biên tòa soạn báo nhìn Harry ngốc chạm vào bàn phím, nhìn Cori “Cori, bà từ chỗ nào tìm đến bảo bối như vậy?”

“Smith, cô lại nói như vậy ta liền dùng bút đâm miệng của cô!” Lão Cori một chút cũng không yếu thế, bà bảo vệ Harry giống như bảo vệ cháu ruột mình,“Harry thân ái, đừng chú ý, Smith chính là một cô gái thảo nhân ghét.”

Harry cười gật gật đầu. Mấy ngày nay cậu cơ hồ đem may mắn tích góp từng tí một trong mười mấy năm qua đều thoáng cái bạo phát. Đây chính là cuộc sống Harry khát vọng, ngôi nhà ấm áp, người nhà săn sóc, bạn bè thân mật, trưởng bối hiền lành…… Còn có mấy người thiện ý vui đùa.

Thời gian trôi qua rất nhanh, ở trong nhà Cori nửa tháng, Harry rốt cục nhận được thư từ Hogwarts, mà hiển nhiên, cái này chứng minh Harry không bị khai trừ. Theo lá thư còn có một phong màu hồng phấn, là của giáo sư Dumbledore.

Black tựa hồ rất hứng thú với lá thư này cũng nằm xem, cảnh này làm Cori bật cười, bà vỗ vỗ đầu một người một chó, ngồi ở một bên đan một cái khăn quàng cổ thật dài.

“Ta thật cao hứng con không chạy loạn Harry, phải biết rằng hiện tại thật sự không an toàn.” Dumbledore tìm từ cũng không phải ưu nhã nhưng lại để lộ ra nồng đậm lo lắng. Điều này làm cho Harry có điểm chột dạ,“Về phần con thổi trướng bác Marge thì con có thể yên tâm, chúng ta biết tình huống cụ thể cho nên sẽ không khai trừ con nhưng là nhớ không có lần nữa biết không? Nha, những Muggle đáng thương chính là sợ hãi chuyện không biết! Được rồi, chúng ta đi nhìn xem năm học mới của con như thế nào …”

“Ta thật đáng tiếc nói cho con biết nghe nói đào phạm Black là phần tử nguy hiểm, bất quá ta tin tưởng con sẽ không gặp được nguy hiểm. Tha thứ ta nửa tháng không liên lạc với con bởi vì gặp một chút phiền toái…… Ách…… Không phải nguy hiểm mà là phiền toái, con quả thực không có cách nào tưởng tượng rốt cuộc có nhiều phiền toái thế nào! Đương nhiên, phiền toái này không phải của ta, là của giáo sư Snape. Thật sự là rất tiếc nuối, phiền toái này tựa hồ cũng có quan hệ rất lớn với con. Bất kể nói thế nào, mấy ngày nữa giáo sư Snape sẽ đi đón con, con phải thành thành thật thật không chạy loạn.

“Ách, được rồi, cậu bé Gryffindor của ta, phải biết rằng tuy chưa tính là người tốt nhưng thầy ấy là người đáng giá tín nhiệm. Ta tín nhiệm Snape, so với tín nhiệm chính mình còn hơn bởi vì cậu ta là người trung thành nhất trên cái thế giới này, mà trung thành của cậu ta chỉ cho tín ngưỡng của bản thân. Ta tin tưởng, tín ngưỡng của hai người giống nhau, giữ gìn chính nghĩa, thủ hộ yêu. Rất nhiều người cả đời cũng không biết tín ngưỡng của mình là cái gì cho nên bọn họ liền biến thành người phản bội, nhưng là giáo sư Snape sẽ không, con cũng sẽ không, đúng không cậu bé thân ái? Được rồi, ta biết rõ ta lại dông dài , người già chính là nói nhiều. Bất quá hiện tại con có thể dừng bĩu môi hài tử, tin tưởng ta, hai người chỉ là khuyết thiếu hiểu biết.

“Bất quá bất kể thế nào, vị phu nhân thu lưu con, bà thật sự là một người tốt, có rảnh ta hy vọng có thể đi bái phỏng bà, ha ha, con cảm thấy thế nào?

“Nha, đúng rồi! Năm nay giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám là Remus Lupin. Cậu ta là bạn tốt của cha mẹ con bất quá cậu ta có chút vấn đề, nên đều vô pháp tìm được việc làm, chỉ có thể lang thang khắp nơi, điểm ấy ta thật xin lỗi bất quá ngày họp con sẽ gặp cậu ta. Đến lúc đó con có thể nghe cậu ta giải thích. Cái này thật là không phải một vấn đề tốt, thật sự, nhưng là ta cảm thấy con nên được một phần giải thích.

“Được rồi, Harry thân ái, ta cảm thấy được giáo sư Snape một tuần sau sẽ đi đón con, sau đó con có thể ở trong nhà cậu ta. Nha, cậu ta cũng ở Muggle giới, ha ha, có lẽ con sẽ thích phòng của cậu ấy. Tại đó con có thể sử dụng pháp thuật thuận tiện hoàn thành bài tập của con.

“Chúc vui sướng. Hắc, đừng bĩu môi!

“Trung thành với con, Albus Dumbledore”

Nha, giáo sư làm sao biết mình bĩu môi?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.