Nguyên Du bước tới một cái xác, đưa tay lên người nó, lại hành động cũ, tiếp tục hấp thụ lực lượng còn sót lại, đối với Tứ giai thì thời gian hấp thụ sẽ lâu hơn một chút, tầm vài phút mới xong, bước tới con kia, hắn cúi người tiếp tục hấp thụ lực lượng. Sau khi mọi thứ hoàn thành hắn đi sang một bên để Lâm Vũ Thần hoàn thành công việc của hắn. Bắt đầu từ con đầu tiên bị Nguyên Du giết, hắn rất điêu luyện lóc từng miếng da, từng miếng thịt ra, sau đó cẩn thận từng chút một lấy ra một khảo yêu đan màu xanh lam. Sau khi giải quyết xong một con, hắn bỏ những bộ phận vừa kiếm được vào một cái túi, gọi là túi trữ vật, giá trị cũng không cao.
Bước tới cái xác còn lại, hít sâu lấy một hơi, hắn tiếp tục công việc của mình, vẫn như cũ điêu luyện lột da, lóc thịt nhưng rồi động tác chợt dừng lại, lớn giọng đối với Nguyên Du nói.
“Nguyên Du ca, con này nó đang mang thai!” Giọng nói của hắn vô cùng vội vàng, hắn đối với Nguyên Du cũng không phải rất hiểu nhưng hắn lại lo sợ rằng Nguyên Du cũng sẽ không chút thương tiếc giết chết con nhỏ này, dù sao nó cũng chỉ là một sinh mạng chưa được ra đời a, Nguyên Du nghe Lâm Vũ Thần nói, con mắt hờ hững bất chợt lấy lại sắc thái, hờ hững nói một câu.
“Thì? Có chuyện gì sao?” Hắn vô cùng hờ hững nói nhưng vào tai Lâm Vũ Thần lại trở nên lạnh lẽo vô cùng. Một sinh mạng chưa chào đời hắn cũng có thể xuống tay, dù đây là yêu thú nhưng hắn ít nhất cũng phải có chút lòng thương cảm chứ? Hình tượng Nguyên Du trong lòng của Lâm Vũ Thần bắt đầu méo mó dần, từ một người hắn luôn hướng tới trở thành một kẻ cuồng sát, không phân biệt gì cả.
Nguyên Du đứng im quan sát từng nhất cử nhất động của Lâm Vũ Thần, giọng nói hờ hững thúc giục Lâm Vũ Thần mau chóng xuống tay kết thúc sinh mạng bé nhỏ kia.
“Ngươi còn chờ gì nữa? Kết thúc đi chứ? Hiện tại ngươi không giết nó, tương lai ai biết được nó sẽ giết bao nhiêu người?” Giọng nói của Nguyên Du hờ hững mà lạnh lẽo thấu tim. Hắn nói đúng, bây giờ không giết nó thì tương lai nó lại có thể giết bao nhiêu người? Có thể sẽ có hàng chục người chết dưới trảo của nó chỉ vì một lần mềm lòng hôm nay? Trong đầu Lâm Vũ Thần lập tức bao bọc bởi hàng ngàn câu hỏi liệu hắn sẽ xuống tay hay tha cho nó? Sau khoảng vài phút đấu tranh tư tưởng, hắn chậm rãi giơ con dao lên.
Nguyên Du đứng từ xa, khuôn mặt không chút biểu tình nhìn lấy từng hành động của Lâm Vũ Thần. Lâm Vũ Thần răng cắn chặt, hắn đang lâm vào một tình thế tiến thoái lưỡng nan. Nếu hắn chọn không giết có lẽ Nguyên Du sẽ thất vọng về hắn đi? Thậm chí bỏ lại hắn ở đây cũng có thể. Còn nếu giết? Hắn làm không được, đặc biệt là khi đó còn là một sinh linh vẫn chưa chào đời. Bên tai đột nhiên vang lên một câu nói tuy nhỏ nhưng nó cứ văng vẳng trong đầu hắn, dù làm thế nào đi nữa cũng không vung đi được.”Giết nó đi, giết nó ngươi sẽ được công nhận, sẽ được cơ duyên thay đổi cả cuộc đời ngươi.~”
Lâm Vũ Thần cắn răng chặt, thậm chí có thể thấy vài giọt máu chảy qua kẽ răng, trên trán nổi gân xanh. Sau một hồi đắn đo cuối cùng hắn cũng hạ quyết tâm, hít sâu một hơi, hai mắt nhắm lại, đâm mạnh con dao xuống, muốn kết thúc sinh mạng của sinh linh bé nhỏ kia một cách không đau đớn nhưng tới giữa chừng thì hắn dừng lại, quay mặt đối diện với Nguyên Du, hai hàng nước mắt chảy ra, giọng khẩn cầu nói.
“Nguyên Du ca, ta...ta làm không được...!” Hai chữ cuối cùng của hắn gần như là gào thét lên. Nguyên Du đứng một bên, quan sát từ đầu đến cuối sự đấu tranh tư tưởng của tiểu tử này, cuối cùng khi thấy được kết quả, mặt hắn không biểu tình gì bước tới chỗ Lâm Vũ Thần. Lâm Vũ Thần thấy Nguyên Du đang đi tới chỗ mình, hai mắt hơi nhắm chặt lại chờ đợi phán quyết Nguyên Du dành cho mình, mỗi bước đi của Nguyên Du không lớn nhưng nó lại phá lệ rõ ràng trong tai Lâm Vũ Thần, nó như từng hồi chuông báo tử vang lên trong đầu hắn.
Nguyên Du đi tới bên cạnh Lâm Vũ Thần, thực tế chưa tốn tới hai phút nhưng đối với Lâm Vũ Thần tựa như cả thế kỉ đã trôi qua, vỗ vai hắn một cái. Một cái vỗ vai này đối với Lâm Vũ Thần tựa như nặng ngàn cân khiến mồ hôi cả người hắn chảy ra ướt đẫm cả cái áo. Nguyên Du thấy biểu hiện của Lâm Vũ Thần, chỉ cười một cái rồi nói.
“Làm rất tốt.” Nói rồi hắn đẩy con dao qua một bên, nhẹ nhàng bế lên con sói con còn đang ướt sũng vì nước ối trong tử cung sói mẹ, hơi thở nó vô cùng yếu ớt tựa như có thể dập tắt bất cứ lúc nào. Khi hắn vừa bế nó lên bất chợt một tiếng “ting” thông báo từ hệ thống hiện lên trong đầu khiến hắn không khỏi có chút bất ngờ, không lẽ con sói con này có gì đặc biệt?
“Phát hiện dị biến yêu thú, giới hạn biến dị không rõ, yêu cầu kí chủ thiết lập khế ước chủ-tớ với yêu thú!” Nguyên Du nghe nói xong không khỏi bóp một vệt mồ hôi, hắn xém chút vì muốn thử thách tiểu tử kia mà ném đi một cái bảo vật, may mà tên kia mềm lòng bằng không hắn khóc vì tiếc mất. Nguyên Du sau khi cảm thấy may mắn, hắn hỏi hệ thống làm thế nào để thu lại làm sủng vật.
“Hệ thống, làm thế nào để thiết lập khế ước?” Nguyên Du vô cùng háo hức hỏi, nhưng ngay sau đó hệ thống lập tức dội cho hắn một gáo nước lạnh từ đầu tới chân.
“Tạm thời không thể, yêu cầu kí chủ đạt cấp 30 hoặc tiến độ dung hợp đạt 15% để mở khóa chức năng giao kèo!” Hệ thống vô cùng ung dung nói mà không biêt rằng mình vừa tạt một gáo nước lạnh như thế nào. Nguyên Du sau khi nghe xong cũng chỉ biết lắc đầu, chung quy đây là sân nhà của nó vậy nên phải chơi theo luật của nó thôi chứ biết sao giờ. Nhìn xuống đang sắp chết sói con bất chợt hắn trở nên có chút vội vàng nói với hệ thống.
“Hệ thống, nó bây giờ sắp chết, phải làm sao đây?” Nguyên Du đoán nó sắp chết là do vẫn chưa đủ ngày mà hắn đã cưỡng chế lôi nó ra thành ra hiện tại nó còn chưa phát triển đủ, sống không được bao lâu. Hệ thống sau khi nghe Nguyên Du hỏi thì lập tức trả lời.
“Tạm thời không thể sử dụng chức năng giao kèo, nhưng vẫn có thể sử dụng một cách khác đó là biến nó trở thành một bộ phận của mình hoặc có mối liên kết với sinh mạng với kí chủ!” Nguyên Du sau khi nghe xong cũng gật gù. Phương án đầu tiên hắn trực tiếp loại bỏ, biến nó trở thành một bộ phận? Đùa chứ hắn vẫn chưa điên đến mức đó. Phương án thứ hai có vẻ hợp lí hắn lập tức hỏi hệ thống.
“Làm thế nào để khiến nó có mối liên kết sinh mạng với ta?”
“Rất đơn giản, cho nó uống thật nhiều máu của kí chủ khi số lượng máu của kí chỉ trong cơ thể nó chiếm hơn một nửa là thành công, hoặc có thể để nó uống 5 giọt tinh huyết của kí chủ. hoặc có thể là mỗi cái một ít.” Nguyên Du sau khi nghe xong, hắn không khỏi vỗ trán, phương pháp thật đúng là có nhưng mà hơi thốn a, để số máu trong người nó có một nửa là của mình? Cái này tốn máu cũng không ít đâu, còn 5 giọt tinh huyết? Tinh huyết chứ không phải rau xanh ở đâu cũng có. Bản thân hắn cũng chỉ mới ngưng tụ được 5 giọt mà thôi, trong chiến đấu mấy giọt này sẽ giúp ích cho hắn rất nhiều a. Sau một hòi đắn đo, hắn quyết định cho nó mỗi cái một ít, dù sao giảm mức tổn thất xuống tối thiểu là được. Cầm Long Nha Đao hắn rạch một vết lớn ở cổ tay, áp vào miệng con sói đang thoi thóp kia trước con mắt kinh ngạc của Lâm Vũ Thần.
- -----------------------
Chap này hơi nhạt, thông cảm!