-Chuyện gì mà căng dữ vậy hả?- Đ.Hằng nhìn
C.Băng vẻ mặt hình sự nói thì lập thu hồi vẻ mặt cợt nhả thay vào đó là
vẻ nghiêm túc chỉ thấy lúc cô tập luyện và làm việc quan trọng.- Bây h tui sẽ thông báo lún cái lịch làm việc trước nhé rồi nói cái việc kia
sau. Thứ nhất là theo như lịch sắp sếp thì thứ sáu tuần này, tức là bốn
ngày nữa chúng ta sẽ về nc để chuẩn bị một số thứ ở bên đấy trước khi
nghỉ Tết âm lịch và sau Tết sẽ sang Hàn lưu diễn. -C.Băng nói.
- Rồi thế còn cái việc quan trọng kia là gì? - M.Anh sốt ruột hỏi.
- Bình tõm. Việc thứ hai là cao thể nhóm chúng ta sẽ ko còn là ba thành
viên nữa mà là bốn. - C.Băng nói với vẻ mặt thâm trầm đáng sợ.
- WHAT? Sao lại thế? Tự nhiên lòi đâu ra nữa vậy? Mà cô ấy là ai kia chứ? - Đ.Hằng nghe xong cái tin "quan trọng" kia thì lập tức đứng dậy hỏi.
- Đúng đấy. Đang yên lành sao lại thế?- M.Anh dù ko có tỏ ra thái độ dữ
dội như Đ.Hằng nhưng khi nghe thì cx ko tránh khỏi đc sốc.
- Tớ ko biết. Chỉ biết cô ấy kém chúng ta hai tuổi. Là con của phó giám
đốc Trần. Tên là Trần Như Hân. Hiện đang là sinh viên thực tập của công
ty. Tính tình thì ko rõ nhưng nghe " giang hồ" đồn thổi là rất ăn chơi,
chịu chơi và cực kì cực kì siêu hám trai. Luôn cho mình là nhất bởi vì ở nhà đc bố mẹ cưng chiều nên ko coi ai ra gì cả. Một tháng thay bạn trai ba lần và sở hữu một nhan sắc có dính vào "dao kéo". -C.Băng tuôn một
tràng những gì mình hiểu biết về cái cô gái đc coi là thành viên chuẩn
bị nhập nhóm ra cho mọi người cùng nghe.
- Sặc. Thế là các em khổ rồi - Nguyên nghe xong lí lịch "danh giá" của cô kia thì làm vẻ mặt bất đắc dĩ quay sang M.Anh nói.
- Thật là tai họa sắp đến cho một nhóm nhạc đình đám- Tỉ nghe xong thì cx ko chịu kém thêm vào một câu.
- Đáng tiếc đáng tiếc - Khải làm vẻ mặt đau khổ chịp lưỡi vài cái.
- Mấy người có thôi đi ko? Tin tôi đánh cho nát bét bèn bẹt ko hả? Định
thêm dầu vài lửa à?-M.Anh nghe mấy người kia châm đểu thì tức giận giơ
tay ra dọa đấm.
- Thôi nào. Bây h ko phải là lúc đùa. Chúng ta tạm thời hãy cứ hoãn đã đợi khi nào về nc gặp cô ta rồi bàn sau. Bây h gọi tiểu Phong xuống rồi ra ngoài quán ăn cơm đi. Cũng đã muộn rồi,sợ nấu ko kịp đâu.-C.Băng nhìn đồng hồ trên tay rồi lại nhìn mọi người
nói.
- Ok vậy thì đi thôi.- Đ.Hằng nhanh chóng lấy lại đc rinh thần hưng phấn hét to.
Thế là sáu người ba trai ba gái cùng một cậu bé trông rất đáng yêu leo lên
xe phóng ra quán ăn cơm.Cả bảy người ăn cơm rất vui vẻ. Nhất là Tiểu
Phong, cậu bé thích lắm! Lâu lắm rồi cậu mới đc ăn một bữa cơm ngon như
vậy. Hôm nay cậu còn làm trò cho mọi người xe làm mấy anh chị lớn kia
cười bò lăn bò càng ra đất khiến người ta tưởng là mấy đứa bị thần kinh
chốn trại. Sau khi đánh chén no nê rồi thì lại phi về đi ngủ. Kết thúc
một ngày. Và đang chờ ngày mai lên.
------------------------------------------------------------------------------------ Dải phân cách thông báo chính là
me----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ha lô các bạn đọc giả iu quý của ta. Ta xin lỗi vì mấy ngày trước ko
đăng đc chap nào cho các bạn. Thành thật xin lỗi- Cui đầu gập người 180
độ-. Như ta đã từng comment ở dưới là sẽ từ 30-35 chap nhưng hiện nay
xem xét lại thì bộ truyện này của ta có thể kéo dài từ 40-50 chap cơ. Và nói thật thì ta cũng ko biết là sẽ kết như thế nào là hợp lí để sớm
full bộ truyện này. Bạn độc giả yêu quý nào mà có thừa chất xám nghĩ hộ
ta đc một cái kết thì ta sẽ biết ơn nhìu lắm. Và nhớ để lại cho ta vài
cái comment nhận xét. Chê hay khen cũng đc ta nhận hết. Kể cả gạch đá vì đang có hứng muốn xây biệt thự 5 tầng. Thanhks you trước nhé ^-^