- Chết tiệt mà - nó xem xong thì ko nhịn nổi bực mình buông một câu chửi bậy.Đ.Hằng và M.Anh thấy nó như vậy thì mỗi đứa một câu khuyên nó cho nó dịu xuống bớt cơn nóng giận:
- Bình tĩnh nào, đừng nóng.
- Đúng đấy, có gì thì chúng mình lên gặp ông rồi cùng ông tìm cách giải quyết.
Nghe lời 2 nhỏ bn nó mới dịu bớt cơn tức xuống. Đứng dậy mở cửa phòng tập đi một mạch lên phòng ông luôn làm 2 đứa kia mặt cứ ngơ ra như bò đội nón, mãi một lúc sau thì mới chạy lên theo nó..
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phòng CEO
Cả ba sau khi bước vào thì thấy ko khí thật là căng thẳng. Cả căn phòng
rộng lớn, đc trang trí đẹp đẽ mà sao im ắng quá! Làm cho người ta mới
bước vào có cảm giác rợn người, giống như là chuẩn bị đi gặp Diêm Vương
vậy.
Ba đứa nhanh chóng ngồi xuống cái ghế salon gần đó.
Ông thì cứ như trạng thái ban đầu, quay ghế ra đằng sau hút thuốc lá.
Cuối cùng ko thể chịu nổi đc thêm nữa, C.Băng phải lên tiếng;
- Thưa ông, hôm nay chúng con đến đây là xin ông cho chúng con giải thích về việc này ạ!
Giọng ông chậm rãi mà ôn tồn vang lên, trong đó 3 phần là mang nội lực:
- Các con nói đi.
Nghe vậy, nó bắt đầu giải thích:
- Dạ thưa ông, thực ra thì chúng con cx chả biết tại sao lại có đoạn
video đó. Lúc sáng chúng con bắt đầu tập với Hân thì chúng con rất là
khó chịu với cô ta. Cô ta cứ tập đc một lúc là lại dừng khiến chúng con
rất nản. Con ra bảo cô ta đi về nhưng cô ta bảo là ngồi ở đây xem chúng
con tập nên con cx chả ý kiến gì. Xong rồi ba đứa bắt đầu tập mà cô ta
cx đi về. Lúc tập xong đang ăn trưa thì chị Kim gọi điện báo nên chúng
con mới biết và h thì lên phòng ông trình bày nè.
Ông nghe
chúng nó nói xong thì ko nói gì, ngồi suy tư một lát thì ông phất tay ý
bảo chúng nó đi ra ngoài. Chúng nó hiểu ý nên cx làm theo.
Cánh ửa phòng vừa đóng lại, nó đã lên tiếng:
- Mọ chuyện đã xong rồi.
Nghe thấy thế cô và M.Anh khó hiểu nhìn nó, tự nhiên nói 1 câu chả đầu chả đuôi như thế thì bố ai mà hiểu đc.
Ba đứa nó đi về phòng tập ăn nốt suất cơm, nghỉ một lát cho xuôi hết thức ăn rồi lại đứng dậy bắt đầu tập lại.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chiều, 3h. Tại phòg họp công ty Big Dream.
Chúng nó đang tập thì nhân đc điện thoại của chị Kim báo là có cuộc họp khẩn
cấp. 3 đứa nhanh chóng thay quần áo đã thấm mồ hồi rồi đi lên phòng họp. Bước vào phòng họp chúng nó thấy đã có đông đủ hết tất cả m.n rồi, chỉ
còn thiếu chúng nó. Vừa ngồi xuống ghế, 3 đứa đã thấy ngồi đối diện mình là ả ta- Hân và phó giám đốc Trần. Đang định thắc mắc hỏi thì tiếng nói của ông vang lên làm chúng nó ko hỏi nữa mà ngồi im.
- Chắc hẳn m.n cx biết về sự cố của công ty chúng ta- nhìn xung quanh tất cả m.n một lượt, ông nói.
Thấy m,n ko ai nói gì, ông nói tiếp:
- Như các bn đã biết. Nhóm nhạc nữ Angela frost do công ty chúng ta quản
lý hiện tại là trụ cột của công ty. Ngay lúc sáng hôm nay, có 1 video
xuất hiện trên mạng quay lại cảnh nhóm đang tập nhảy cho MV mới để mừng
ngày thành lập nhóm. Chuyện này chỉ có những người ở đây biết đc, vậy
tôi xin hỏi rằng, ai là người đã quay và đăng tải video đó.- thấy m.n
vẫn ko có ai lên tiếng, ông nói thêm- Xin lưu ý rằng là tôi đã biết thủ
phạm là ai.
Nghe câu nói đó của ông mà ả ta giật nảy mình
lên. ''Chết rồi, làm sao đây? Nếu thú nhận thì sao nhỉ? Nhưng bây h mà
ko nói thì có lẽ còn khó sống hơn. Thôi mặc kệ, dù gì thì cx có bố lo
liệu rồi. cứ nói đại đi xem có ai dám làm gì mình ko?''- ả nghĩ.
- Là tôi.
M.n đồng loạt nhìn về phía phát ra giọng nói đó. Ông Trần thì ngạc nhiên ko nói lên lời, còn tất cả m.n thì nhìn ả với ánh mắt sắc lạnh. Nếu như ko tại ả thì hôm nay m.n đâu phải vất vả như thế chứ?