Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó

Chương 793: Chương 793




Tuy nhiên, câu nói này lại nhận về một cái liếc mắt đầy ngụ ý từ đứa con trai ruột Đường Duy.

Ở đầu bên kia video, không khí trong nhà Đường Thi rõ ràng cũng rất tốt, hôm nay người nhà họ Hàn đến cửa rất đông, chỉ hận không thể đưa hết anh em họ hàng trong nhà đến cho Khương Thích gặp mặt một lần, Đường Thi cầm điện thoại quay một vòng giới thiệu với Đường Duy, vừa nhìn thấy Hàn Nhượng, Đường Duy cũng kêu lớn: “A, đã lâu không gặp, chú Hàn Nhượng.” “Ai chà, nhóc con lại cao thêm rồi.” Hàn Nhượng đang ở trong bếp nấu ăn, một ít thịt thăn đang được chiên trong chảo dầu sôi lách tách, Đường Duy hỏi: “Anh đang làm gì đấy?” “Khương Thích nói muốn ăn món gà từng ăn khi còn nhỏ.”

Đường Thi hướng điện thoại về phía trong nồi, Đường Duy thèm thuồng nhìn chằm chằm đồ ăn trong nồi của Hàn Nhượng: “Thật ngưỡng mộ, em nghe mẹ nói, anh và chị Khương Thích sắp đính hôn sao?” “Ừ, khoảng hai tuần sau, em về kịp không?”

Hàn Nhượng không kiêng kỵ nhìn về phái Khương Thích ở bên ngoài, sau đó lại hỏi: “Nếu có thời gian, em cũng có thể làm phù rể cho anh nữa?”

Đường Duy liên tục gật đầu đồng ý, Hàn Nhượng nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Bạc Dạ ở bên cạnh, cười nói: “Bây giờ hai ba con em đang đi du lịch ở Luân Đôn?” “Đúng vậy.” Đường Duy cũng không nghĩ nhiều. “Tổ tiết mục đã thương lượng xong rồi, ba không cho phép em đi nữa, nếu họ không đưa ra lời xin lỗi và biện pháp bồi thường hợp lý, chúng em sẽ tự mình công khai.” “Ồ, đây đúng là muốn đối đầu trực diện rồi.”

Hàn Nhượng gắp thức ăn ra ngoài, rắc hạt tiêu lên: “Ba con em có thể ghé qua phố Baker nữa, không phải em rất thích Sherlock Holmes sao?” “Anh đúng là hiểu em.” Đường Duy cười, đưa điện thoại cho Bạc Dạ, sau đó nói: “Mẹ, ba nói muốn gặp mẹ.”

Bạc Dạ đang nhấp một ngụm nước uống phục vụ mang tới, suýt chút nữa đã phun ra một ngụm nước trái cây, trái lại Đường Thi hơi kinh ngạc, Hàn Nhượng ngồi trong phòng khách nói chuyện phiếm với trưởng bối nhà họ Hàn nghe vậy thì mắt hơi mở lớn: “Bạc Dạ?” “Ừ.” Đường Duy chưa kịp nói xong đã bị Bạc Dạ bịt miệng, mấy thành viên khác của Thất Tông Tội ngồi bàn bên cạnh liền nhìn thấy người đàn ông vốn dĩ luôn cao cao tại thượng giờ lại lúng túng như một đứa trẻ, vừa lo lắng vừa lắp bắp: “Cải, cái gì! Ba nói khi nào…

Động tĩnh này đã khiến một đám trưởng bối nhà họ Hàn bên ngoài, rối rít nhìn vào màn hình video, sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Bạc Dạ trong điện thoại của Đường Thi, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt: “Ôi! Đây không phải là Bạc Dạ sao?”

Đại khái là, khuôn mặt của Bạc Dạ có lẽ đã đến mức ngay cả ở cách vách Bạch Thành cũng có thể bị nhận ra.

Trái lại Đường Thi không cảm thấy mất tự nhiên, cười nói: “Đúng vậy, con trai cháu định đến Luân Đôn để quay một chương trình, nhưng bây giờ có lẽ đã xảy ra chuyện, cuối cùng lại thành đến Luân Đôn du lịch.” “Á! Đường Duy là con của Bạc Dạ!”

Mấy người lớn vừa mới gặp Đường Thi lập tức sửng sốt, vài khuôn mặt dí sát lại trước màn hình, thấy mấy khuôn mặt người lạ đột nhiên xuất hiện, Bạc Dạ còn đang sửng sốt, đang nghĩ từ bao giờ nhà Đường Thi lại đến nhiều người như thế, Đường Duy liền nhắc nhở: “Là người lớn nhà chú Hàn Nhượng”

Bạc Dạ ngay lập tức vẫy tay với họ một cái: “Chào các dì chú.”

Trong mắt họ, Bạc Dạ trông cứ như một tiểu bối. Một đám người lập tức cười: “Ôi! Thực sự là Bạc Dạ hàng thật giá thật! Thực sự là Bạc Dạ kìa!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.