Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó

Chương 1435: Chương 1435: Đường Duy, cậu có biết xấu hổ không vậy?




“Chẳng phải cậu nói tìm Diệp Tiêu tính sổ sao?”

“Diệp Tiêu là gì trong nhà họ Diệp?” Đường Duy tỏ vẻ khinh thường như thể không xem bất cứ ai ra gì rồi nói: “Muốn tìm thì cũng phải Tìm người có tiếng nói, ra tay từ Diệp Kinh Đường thì sau này mới có thể yên tâm an giấc: “.” Từ Thánh Mân nghiến chặt răng rồi nói: “Vì vậy những lời cậu nói lúc nấy đều là giả sao?”

“Giá?”

Đường Duy nheo mắt lại rồi nói “Ai mà biết được chứ”

Đường Duy nói xong thì cúi đầu nhìn Hàn Khinh Yên và nói: “Nhóc con, em đã giúp anh hoàn thành một nhiệm vụ lớn đấy”

Hàn Khinh Yên tỏ vẻ không vui rồi nói: “Hứ, anh đúng thật là quá nham hiểm và xảo quyệt”

Đường Duy nheo mắt lại, nhếch môi với vẻ không hề quan tâm rồi nói: “Thật sự anh không phải là hạt giống trở thành người tốt”

Cậu thích hợp với vai phản diện.

“Nhưng em yên tâm, anh sẽ không quên bài tập nhà trong một tháng của em đâu.”

Đường Duy vỗ nhẹ lên vai của Hàn Khinh ‘Yên và nói: “Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy”

Từ Thánh Mân chậc lên một tiếng rồi nói: u thì được tính vào loại quân tử gì? Cậu mà là quân tử thì tôi là thượng đế rồi”

Tối hôm đó, Đơn Giản đột nhiên nhận được một bức email Cậu ta vừa mở ra xem, sao lại toàn là bài tập về nhà?

Là trợ lý đặc biệt của Đường Duy, cậu ta cảm thấy trò này rõ ràng là đang sỉ nhục trình độ chuyên môn của mình. Cậu ta đang định hỏi rốt cuộc là chuyện gì thì Đường Duy đã gọi điện thoại đến: “In hết mấy đề thi đó ra, dùng bút màu đen để viết câu trả lời, ngoại trừ chừa trống chỗ ký tên ra, tất câu hỏi còn lại phải được làm xong, mỗi ngày trước tám giờ tối giao cho tôi”

“Cậu Đường, cậu thế này là đang kiểm tra trình độ học cấp hai của tôi sao?” Đơn Giản bực bội nói: “Tôi cũng không báo cáo giả về học lực của mình, cậu làm thế này là sao?”

“Không có gì, đó là bài tập nhà của con gái của bạn tốt của mẹ tôi, anh làm giúp cô bé đi”

Đường Duy nở nụ cười cực xấu xa rồi nói: “Bài tập của một tháng, đừng khách sáo, tôi bao tháng này giúp anh rồi.”

Chết tiệt, cậu có biết xấu hổ không vậy hả?

Từ Thánh Mân nhìn Đường Duy giao nhiệm vụ đó cho Đơn Giản xong rồi leo lên chiếc giường nhỏ trong phòng sách, năm xuống và ôm gối ngủ thì chậc lưỡi rồi nói: “Đây là hành động quân tử của cậu sao?”

Đường Duy không đổi sắc mặt và nói “Ngụy quân tử cũng được tính là một loại quân tử”

“.“ Tô Nhan gặp phải cậu không biết đã gặp phải xui xẻo gì nữa.

Có thể nói vì chuyện này mà hai người họ đã hai ngày không ngủ, Từ Thánh Mân nhìn quầng thâm dưới mắt của Đường Duy rồi thở dài rồi cũng quay người đi về phòng ngủ.

Lúc Từ Thánh Mân mở mắt ra lại thì nhìn thấy Đường Duy đã thức dậy, cậu đang ở trong phòng sách, đeo kính giả cận ngồi trước máy tính và gõ bàn phím Mấy cụm từ như giả danh trí thức, thú đội lốp người cứ len lỏi vào đầu Từ Thánh Mân.

Đường Duy nghe có tiếng động thì quay người lại, đưa tờ giấy mới in ra cho Từ Thánh Mân và nói: “Mọi thứ đã chuẩn bị xong, chỉ thiếu…”

Từ Thánh Mân tiện miệng nói: “Gió đông?”

“Không” Từ sâu trong ánh mắt của Đường Duy thoáng qua một ý nghĩ sâu xa, cậu nói: “Chỉ thiếu Vinh Sở”

Tô Nhan, bất luận dùng thủ đoạn gì.

Thì anh cũng phải quay trở về lại bên cạnh em. Những ngày tháng không bị Đường Duy.

làm phiền, cuộc sống rất yên ổn và thanh bình nhưng Trì Liệt thì cứ phải chạy tới chạy lui nhà họ Tô.

Trì Liệt sắp chạy đến nôn ra rồi, cậu ta nói: “Ba, con thật sự không muốn đi nữa, đến nhà họ Tô mà cứ như đi làm điểm danh vậy”

Hai người đàn ông được gọi là ba liền chau mày và nói: “Không được!”

Vưu Kim nói: “Một mình Tô Nhan ở nhà sẽ thấy cô đơn”

Khắc Lý Tư nói: “Con là bạn trai của người ta, sao con lại có thái độ như thế?”

Trì Liệt bị Vưu Kim và Khắc Lý Tư ép đẩy vào nhà họ Tô, bảo vệ ở cửa nhà họ Tô nhìn thấy Trì Liệt thì mặt mày hớn hở nói: “Cậu Trì lại đến rồi à?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.