Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó

Chương 1525: Chương 1525: Sao cô lại đến đây, tùy ý nói thôi




Đối mặt với sự thay đổi đột ngột như vậy, Lạc Du Du cảm thấy trong lòng có một khoảng trống rất lớn, nhất thời đứng ngẩn ra tại chỗ, không biết nên nói cái gì.

Rõ ràng đó là cuộc điện thoại của anh ta, gọi cô ta yêu cầu cô mua vé máy bay từ bên kia trái đất trở về, nhưng bây giờ, ném cô ta một mình ở trong nhà cũng chính là Sakahara Kurosawa.

Nếu là như vậy, lúc đó sao lại gọi cô ta trở về chứ?

Lạc Du Du đứng ở cửa hít sâu một hơi, cố nén những cảm xúc trong lòng xuống, nếu không buồn bã trước mặt đám người Lam Thất Thất thì quá mất mặt rồi.

Chỉ có thể giả vờ không sao cả, Lạc Du Du cười: “Hành tung của Kurosawa trước giờ vẫn luôn khó nắm bắt, không có chuyện gì thì tớ về phòng trước đây. cảm ơn hai người đã đưa tớ về”

“Du Du”

Lam Thất Thất có chút do dự, thật ra cô ấy có thể nhìn ra Lạc Du Du thích Sakahara Kurosawa, nhưng lại làm ra dáng vẻ không thích.

Bởi vì chỉ có biểu hiện ra dáng vẻ không thích, mới không tạo bất kỳ gánh nặng nào cho Sakahara Kurosawa.

Hôn nhân giữa hai bọn họ chẳng qua chỉ là cuộc đánh cược giữa hào môn, nếu như sản sinh tình cảm, đối với cô ta mà nói chính là đòn trí mạng nhất.

“Không sao”

Nói vô số lần không sao, Lạc Du Du vẫy tay: “Tớ mang hành lý vào trong trước. Thất Thất nếu như hai ngày nay các cậu không có sắp xếp gì, thì chúng ta ra ngoài chơi nhé.”

Còn thân mật cho bọn họ một bậc thang đi xuống.

Lam Thất Thất và Từ Thánh Mân nhìn nhau, cũng lắc đầu, sau đó nói: “Vậy bọn tớ về trước đây, hai ngày hôm nay bọn tớ đều không có việc gì, nếu như cậu buồn chán thì có thể đến tìm bọn tớ chơi bất cứ lúc nào.”

“Được”

Lạc Du Du cười, cô ta cười đến lông mày cong lên, vô hại.

Đôi khi Lam Thất Thất cảm thấy khuôn mặt vui tươi và đáng yêu của Lạc Du Du giống như một cô bé Lolita không bao giờ trưởng thành.

Sao Sakahara Kurosawa có thể tùy ý làm tổn thương một người đáng yêu như Lạc Du Du được chứ?

Vừa bực bội trong lòng, vừa đi ra ngoài, khi đi không yên tâm nhìn vào bên trong, phát hiện một mình Lạc Du Du đang thu dọn phòng khách, động tác đó quen thuộc giống như đã trải qua rất nhiều lần rồi vậy.

Rốt cuộc Sakahara Kurosawak đã ném cô ấy ở trong nhà bao nhiêu lần rồi?

Lam Thất Thất không nói gì, cùng Từ Thánh Mân rời khỏi căn hộ này, cho đến khi tiếng bước chân biến mất, Lạc Du Du mới bỏ xuống mọi ngụy trang, lảo đảo ngồi xuống ghế sô pha.

Hôm nay Kurosawa còn quay lại không?

Lạc Du Du gửi email cho Sakahara Kurosawa, đối phương hồi âm rất nhanh, chỉ có hai chữ.

Không biết.

Tất cả mọi tương lai, anh ta đều không cho Lạc Du Du một câu trả lời chắc chắn, vĩnh viễn đều là “không biết, nói sau, đừng làm phiền tôi”

Lạc Du Du cất điện thoại, cười tự giễu, đi vào đặt mọi thứ của Sakahara Kurosawa vào chỗ cũ, quần áo chưa giặt thì ném vào máy giặt.

Cô ta dường như là một người vợ đảm đang, chờ đợi người chồng mà cô ta yêu sâu đậm trở về.

Đêm đó Sakahara Kurosawa trở về, nhưng lại nông nặc mùi rượu, âm thanh đẩy cửa vào nhà rất lớn. Lạc Du Du đột nhiên tỉnh dậy, đi dép lê từ phòng ngủ ra, khi nhìn thấy anh ta khi đến đỡ, nói: “Anh đi đâu vậy? Sao muộn thế này mới về?”

Sakahara Kurosawa không kiên nhẫn đẩy cô ta ra, giống như ghét sự đụng chạm của Lạc Du Du vậy: “Sao cô lại đến đây?”

Lạc Du Du có chút hị gọi điện thoại bảo em vì “Hả?”

Hoang mang và tủi thân: “Lúc trước anh Sakahara Kurosawa gãi đầu: “Tùy ý nói thôi, cô thật sự về sao?”

Tùy ý nói thôi?

Trái tim Lạc Du Du như bị xuyên thủng, chỉ là tùy ý nói thôi sao?

Là cô ta quá dễ tin là thật sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.