Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng Tính

Chương 50: Chương 50: Cử chỉ thân mật




Thấy cô rơi nước mắt, Hàn Đông Liệt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó quay đầu nhìn Âu Thiển Thiển.

Âu Thiển Thiển có một chút bối rối, nhưng lại làm vẻ bình tĩnh khẽ mỉm cười nói, "Có thể là do vui mừng, anh cũng biết, suy nghĩ của bệnh nhân rất nhạy cảm."

Hàn Đông Liệt hoàn toàn không tin tưởng lời của cô nói..., nhưng cũng không để ý tới, bởi vì đối với hắn mà nói, chuyện của người khác đối với hắn không có liên quan gì.

Âu Thiển Thiển từ từ đẩy hắn đến bên giường, sau đó cô cũng ngồi ở bên giường, mở miệng nói, "Lý tiểu thư, chúng tôi ở phòng bệnh bên cạnh, bởi vì anh ta cảm thấy rất nhàm chán, cho nên đến tìm cô tâm sự!"

Cô đã gọi điện thoại trước cho Three, đem toàn bộ tư liệu của cô ấy sửa đổi, cô ấy bây giờ tên là Lý Tĩnh, một cô gái hai mươi bốn tuổi, không cha không mẹ, không người thân bạn bè, một cô gái đáng thương.

Cô khẽ mỉm cười, sau đó vươn tay, Âu Thiển Thiển liền làm dấu trước mặt cô ấy, cô làm dấu hai chữ ‘ni——hao’

Âu Thiển Thiển vui vẻ gật đầu một cái, sau đó dùng tay kéo Hàn Đông Liệt đang thất thần, hắn đột nhiên khôi phục vẻ bình thường, lich sự nói, "Xin chào, Lý tiểu thư, tôi tên là Hàn Đông Liệt!"

Cô nhẹ nhàng gật đầu, đôi mắt đẹp như trăng lưỡi liềm, vui vẻ cười. Mười lăm năm không gặp, mặc dù có xem qua hình của anh ấy, nhưng mà thật sự anh ấy rất đẹp trai, đôi mắt anh tuấn, lỗ mũi anh tuấn, đôi môi anh tuấn, mỗi bộ phận trên người anh ấy đều là anh tuấn như vậy, cũng giống như khi còn nhỏ, làm cô say mê sâu sắc, ngắm thế nào cũng không đủ. Trước khi chết có thể gặp được anh ấy thật tốt, chỉ cần như vậy nhìn cô, cô đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn, cho dù lập tức chết, cũng không sao.

Âu Thiển Thiển thấy hai người không nói chuyện, vội vàng kéo áo của hắn, nói nhỏ, "Nói chuyện đi."

Gương mặt Hàn Đông Liệt lộ vẻ khó xử, hé miệng, nhưng lại không biết phải nói gì, im lặng cả buổi, mới lúng túng nói "Lý tiểu thư, trông cô rất đẹp, rất giống như một ngôi sao, tôi có cảm giác rất quen thuộc, chỉ là mặt của cô bị làm sao? Tại sao phải dán kín? Bị thương sao? Có cần mời bác sĩ xem một chút?"

Cô hơi ngạc nhiên, tay từ từ mò khóe mắt trái của mình, sau đó vừa cười một tiếng vừa lắc đầu một cái.

Đột nhiên, Âu Thiển Thiển dùng sức bấm một cái lên cánh tay của hắn, kề sát lỗ tai của hắn nói, "Nếu không mở bình thì làm sao biết trong bình có gì, gương mặt đối với một cô gái rất quan trọng." Chỉ là, nếu hắn nói lời quan tâm, Tiểu Thiển nhất định sẽ rất vui vẻ. Nhưng là tại sao, lòng của cô có chút đau đớn.

Hàn Đông Liệt hung ác nhìn cô chằm chằm, nghiến răng nghiến lợi nói "Cô gái chết tiệt, em muốn chết sao?" Lại dám bấm hắn, quá vô lễ.

"Anh. . . . . ." Âu Thiển Thiển còn muốn nói điều gì đó, nhưng ống tay áo lại bị ai đó bắt lấy, cô quay đầu nhìn chị gái, cô ấy nhìn cô lắc đầu một cái.

Trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó cô mặt mày hớn hở cùng Âu Tiểu Thiển nói chuyện phiếm, hoàn toàn không để ý đến hắn, mặc dù cô rất muốn để cho hai người có không gian riêng, nhưng là đang diễn trò, không thể để cho hắn phát hiện, tuyệt đối không thể.

Một giờ qua đi. . . . . . Hai giờ. . . . . . Ba giờ. . . . . .

Hàn Đông Liệt nhìn họ nói chuyện không ngừng, nhàm chán ngáp một cái, "A. . . . . ."

Hai người cùng nhau nhìn về phía hắn, Âu Thiển Thiển có chút khẩn trương mở miệng hỏi "Anh cảm thấy mệt mỏi sao? Có cần nghỉ ngơi một chút không?"

Nhìn thấu sự quan tâm của cô, Hàn Đông Liệt khẽ cười lắc đầu một cái, nói, "Tôi không sao, hai người tiếp tục nói chuyện đi, chỉ là tôi muốn mượn bả vai của em một chút!" Hắn nói xong, liền đem đầu của mình tựa vào trên vai của cô, nhắm hai mắt, gương mặt hạnh phúc nói, "Tôi chỉ ở đây ngủ một chút là được rồi."

Hắn thân mật cử động, khiến Âu Thiển Thiển kinh ngạc, quay đầu nhìn về phía Âu Tiểu Thiển đnag nằm trên giường, trên mặt của cô ấy rõ ràng lộ ra sự đau lòng, hai mắt hơi rủ xuống, nước mắt trong suốt ở hốc mắt chớp động, một giọt nước mắt rơi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.