Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng Tính

Chương 149: Chương 149: Ngoan ngoãn đầu hàng.




“Em …….các người? hai người các ngươi đang làm gi?”

Adam ngạc nhiên nhìn hai người bịn họ. một là cô dâu của hắn, một là người thừa kế nhà họ Tư, tại sao bọn họ lại ở cùng nhau, bọn họ có biết không?

Còn nữa, cái laptop đó, tại sao phải trên tay của cô?

Hỏng bét! U Tiểu Thiển trong lòng thầm mắng! tại sao cô lại vì câu nói kia cảu Thừa Vũ mà mất hồn, không nghe được bước chân, thật là làm cho người ta tức giân. Cũng đã qua 4 năm rồi, rõ ràng đã có lòng tin là sẽ không bị hắn làm ảnh hưởng như vậy, mà bây giờ lại…..

Nên làm sao đây?

“À há?” Thừa Vũ đột nhiên lên tiếng, sau đó từng bước từng bước vừa đi vừa nói, “Adam, cậu vừa nói gọi Gill chính là cô u sao?

“cô u? hai nguời quen biết nhau?”Adam tò mò hỏi.

Thừa Vũ đứng trước mặt của hắn, cười hì hì nói, “Đúng vậy, nói thật cho cậu biết, thât ra cô ấy là vợ của tôi, chúng tôi đã kết hôn nhiều năm rồi!”

“cậu nói cái gì?” adam kinh ngạc nhìn hắn.

Thừa Vũ đối với hắn thần bí cười một tiếng, nhân lúc hắn không chú ý đã vươn tay đánh vào cổ của hắn, từ trong miệng thốt ra hai từ “ngu ngốc.”

U Tiểu Thiển thấy tình hình như vậy, không khỏi kinh ngạc há to mồm, “Anh ….”

cô hoàn toàn khong nghĩ tới, hoa hoa công tử lại có thể biết đánh người, hơn nữa còn giwor thủ đoạn thừa dịp lúc người ta không chú ý mà ra tay, gương mặt thản nhiên, đến tột cùng thì hắn là dạng người gì đây?

Thừa Vũ xoay người, nhún vai nói: “đã làm xong, bây giờ thì cô có thể yên tâm làm việc.”

“Tại sao lại giúp tôi?” cô hỏi

Bởi vì trông cô rất xinh đpẹ” hắn lỗ mãng trả lời.

U Tiểu Thiển cau mày, nói chuyện với người đàn ông này thật mệt chết, hơn nữa rất dễ dàng tức giân, mặc kệ, trước tiên làm việc xong đã!

Ngón tay linh hoạt của cô không ngừng gõ gõ bàn phím, sau đó sửa đổi toàn bộ tài liệu trong đó.

“Ok, xong rồi à?” Thừa Vũ hỏi.

“Chuyện của tôi, không liên quan đến anh, tránh ra để tôi đi!” u Tiểu Thiển dùng sức xé bỏ áo cưới màu trắng trên người mình, trong nháy mắt trên người của cô xuất hiện bộ đồ thể thao bó sát người, thì ra là cô mặc hai tầng.

Thấy cô vội vã đi, Thừa Vũ dùng một tay bắt được cô, nói: “cô cứ đi như vậy?”

U Tiểu Thiển quay đầu lại nhìn hắn, “không đi, chẳng lẽ chờ người khác tới bắt tôi?”

“nhưng tôi vừa mới cứu cô, nói thế nào thì cô cũng nên báo đáp tôi, theo tôi đi một chuyến đi!”

“Cứu tôi?” u Tiểu Thiển buồn cười nhìn của hắn nói, “Tôi có nói để cho anh cứu tôi sao? Hơn nữa anh nghĩ tôi bất lực không giải quyết được sao? không phải tôi đã nói anh không nên xen vào việc của người khác, anh tự nghĩ nhiều rồi!”

“Ai nha? cô đúng là người vong ân phụ nghĩa nha!” Thừa Vũ không ngờ cô lại có thể cay cú như vậy, đột nhiên cảm thấy rất thú vị.

“Buông tôi ra, tôi không có thời gian tán gẫu với anh!” Giọng của u Tiểu Thiển trở nên hung dữ!

“Haizzz ….” Thừa Vũ thở dài một cái, sau đó lắc đầu nói, “thật sự rất xin lỗi cô đã không nghe lời, lúc tôi tới đây đã dẫn theo rất nhiều người chính xác mà nói, cô đã bị đoàn đoàn bao vây rồi, tôi nghĩ cô nên giơ tay đầu hàng, ngoan ngoãn đầu hàng đi!”

U Tiểu Thiển giật mình hướng ra ngoài cửa sổ, quả nhiên một rất nhiều bảo vệ bao quanh cả biệt thự.

Đáng chết, bây giờ cô có chắp cánh cũng không thể bay rôi!

“cô dâu xinh đẹp, đi theo tôi!” Thừa Vũ đưa tay phải ra, vô cùng lịch sự mời cô.

U Tiểu Thiển hung hăng nhìn hắn chằm chằm, từ trong miệng thốt ra hai chữ “Hèn hạ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.