Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng Tính

Chương 144: Chương 144: Tôi muốn gặp em.




Bốn năm sau....

Tập đoàn Hàn Thiên, công việc trên lầu vẫn trong không khí khẩn trương như trước, mỗi người đều nghiêm túc trong công việc, chỉ sợ không cẩn thận bị tổng tài kêu lên phòng làm việc, sau đó đuổi ra khỏi cửa.

Từ một ngày kia của bốn năm trước, tính tình tổng tài lại đột nhiên thay đổi, không nói tính tình vốn lạnh lẽo và dữ dội, tự nhiên bây giờ biến thành người máy chỉ biết công việc, trên mặt luôn là lạnh lẽo, đôi mày kiếm cũng luôn nhíu chặt, chưa bao giờ giãn ra, hắn đã biến thành một người ôm bom mạo hiểm với công việc, chỉ cần sơ ý một làm sai chuyện gì chút, vậy là không cần nhiều lời, chỉ có cuốn gói đi thôi.

Cũng là bởi vì đủ loại nguyên nhân như vậy, tập đoàn Hàn Thiên bị truyền ra rất nhiều lời đồn.

Có người nói là trúng tà, có người nói là bị kích thích,có người nói là bởi vì vợ hắn bỏ đi mất, còn có người nói hắn đi ra từ trong bóng ma gay, rồi lại lọt vào biến thái.....haizzzz! dù sao cũng cô cùng kỳ quặc, cách nói nào cũng có!

“Hàn tổng tới, Hàn tổng tới, tất cả mọi người cẩn thận một chút!” Bỗng nhiên có người nhỏ giọng hét, mà trong nháy mắt toàn bộ nhân viên làm việc cũng lập tức vùi đầu công việc, gương mặt nghiêm túc!

Hàn Đông Liệt sải bước đi qua bọm họ chỗ làm việc, sau đó tiến vào phòng làm việc của mình, theo thói quen nhìn một chút chiếc bàn thư ký bốn năm qua, sau đó sẽ ngồi xuống làm việc.

“cộc cộc cộc!” cửa phòng có người gõ vang

“vào đi!” hắn lên tiếng.

Cửa được mở ra, Giang Minh Húc vẫn như cũ với gương mặt bất cần đời, trong tay cầm một ly cà phê đi tới trước bàn, để ly xuống nói, “Ai ui, hôm nay đại tổng tài chúng ta đi làm thật sớm nha, có chuyện gì tốt sao? Cư nhiên chịu khó như vậy?”

“cậu còn có chuyện gì sao? Nếu như không có thì đi ra ngoài đi, tôi còn muốn làm việc!” tiếng của hắn lạnh như băng, so với bốn năm trước cũng không có gì khác nhau, nhưng lại làm cho người ta có một cảm giác kỳ quái, hình như trừ công việc, hắn đối với bất cứ chuyện gì cũng đều cảm thấy không hứng thú.

“vậy cũng được, tôi đi ra ngoài trước!” Giang Minh Húc miễn cưỡng cười, sau đó đi ra ngoài.

Hàn Đông Liệt cũng không ngẩn đầu lên, vẫn cúi đầu xem văn kiện, nhìn xong một lượt, rốt cuộc xem một chồng tài liệu thật cao, hắn mới ngẩng đầu lên, cầm ly cà phê đã lạnh hết trên bàn, đặt ở khóe miệng, nhấp một miếng.

Vị ngọt tràn đầy miệng của hắn, đột nhiên lần nữa hắn nhớ lại U Tiểu Thiển khi còn bé nói:

...............Anh không biết phải không? Truyền thuyết nói, một hơi uống cạn ly cà phê để bảy muỗng đường, sau đó hướng về cái ly trống không nói ra nguyện vọng của anh, nguyện vọng sẽ thực hiện nha, rất chuẩn!

hắn chợt hơi ngửa đầu uống hết cà phê, sau đó hướng về cái ly trống không nói, “Tiểu Thiển, em ở đâu? Tôi muốn gặp em!”

“..............”phòng làm việc yên tĩnh, dường như một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được.

Đây là bao nhiêu lần ? mỗi một lần hắn ước nguyện, đáp lại hắn cũng chỉ có một phản ứng này!

Kể từ sau khi cô đi, trong bốn năm nay, hắn không ngừng tìm, cũng đi Thiên quốc gia, tuy hắn không cách nào vào đảo, tuy nhiên hắn đã gặp được Lôi Minh, anh ta nói cho hắn biết, tiểu Thiển đi với Boss, đã không còn Thiên quốc gia rồi, như vậy rốt cuộc cô ở nơi nào? Hay là Lôi Minh đang gạt người? Tại sao hắn tìm khắp thế giới vẫn không tìm được cô?

Rốt cuộc cô ở đâu? hắn thật đã muốn cô đến sắp chết rồi!

“cộc cộc cộc!” cửa phòng lần nữa bị gõ vangm nhưng là không đợi hắn lên tiếng, cửa đã bị mở ra, Tuyết Nhi mắc đồng phục, vui vẻ chạy đến trước bàn, cười nói, “Anh Đông Liệt, em tới nộp đơn xun việc, em muốn làm thư ký của anh!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.