Trong phong bệnh cao cấp ,chẳng khác nào khách sạn có một cô gái bắt đầu phải chịu áp bức ,bắt nạt :-)
“Em tự cởi đồ ra,an tâm tôi đã khóa cửa rồi”Vệ Đình mỉm cười nham hiểm nhìn cô.
“Không cần được không” làm sao cô có thể đồng ý chứ,nhìn ánh mắt của hắn khiến cô bắt đầu hối hận rồi.
“Làm đi ,em đã đáp ứng tôi”
Phương Thanh cắn môi, tay cứng đơ đưa tới cái cúc trên chiếc váy , đã lỡ đồng ý với hắn, mà cô bây giờ chỉ không thể nói không với những mệnh lệnh của hắn .
Ánh mắt sáng rực của Vệ Đình nhìn chăm chú vào người cô, tay cô chạm tới khóa kéo, run rẩy liên hồi, muốn kéo xuống, nhưng chẳng hiểu sao không có sức.
Vệ Đình thật không đợi nổi ,đột nhiên bước tới gần một bước, đưa tay ôm lấy vai cô, ngón tay thon dài lướt qua cổ, cầm lấy khóa kéo.
“Soạt” một tiếng, bộ đồ người hầu bị kéo xuống ngực.
“Anh ,đợi chút......” Phương Thanh hoảng sợ ,đánh hắn, lại bị hắn đè lên trên giường, hắn quỳ ngăn chận hai chân của cô, một bàn tay đè thân thể của cô., tay kia thì nhanh chóng cởi hết bộ váy dùm cô.
Phương Thanh ngượng ngùng giãy dụa, lại bị hắn dùng đai lưng vừa cởi xuống của cô cột hai tay nàng lên đỉnh đầu, còn ngại không đủ, lại kéo bra của cô xuống, trói tay cô vào đầu giường.
... A...” Hai tay bị trói ở trên đầu giường ,Phương Thanh phát ra thở dốc dồn dập, cặp đùi trắng noãn rộng mở cũng không tự chủ liên tiếp mở bụng, đơn giản là hai ngón tay đang trong cơ thể cô tàn sát bừa bãi, khống chế toàn bộ thần kinh của cô.
Vệ Đình cúi người hôn cô, cái lưỡi ở trong miệng cô đánh thẳng về phía trước, từng chút từng chút tiến thật sâu vào miệng. Cảm giác giống như đã từng quen biết, giống như từ trong mộng bị gợi ra, chỉ là thiếu chút mông lung thống khổ, hơn chút sung sướng. Lưỡi hắn rút khỏi miệng cô, dọc theo thân thể của cô. đi xuống, ngậm đóa anh đào ở trước ngực cô.
“A......”Hắn hút lại khẽ cắn, làm cho Phương Thanh bị kích thích nhịn không được muốn kêu to ra.
Chỗ mẫn cảm nhất dưới thân đột nhiên tăng thêm lực, bị ngón tay thon dài hữu lực kia vuốt ve xoa nắn, làm cho cô thét chói tai cả người run run.
Bảo bối, em ẩm ướt .” hắn chuyển đọng hai ngón tay đang trong cơ thể cô, cảm giác từ trong cơ thể cô tuôn ra dục triều phối hợp cùng ngón tay của hắn phát ra thành âm dâm mỹ. hắn dùng ngón cái ngăn chận âm hạch của cô, lặp lại xoa nắn ma sát, không ngừng kìm, kỹ xảo cao minh làm dưới thân Phương Thanh phát ra càng mạnh liệt thở dốc cùng thét chói tai.
Cô thống khổ van xin hắn: “Xin anh đấy... Ô, em khó chịu quá! Ô... Xin anh...”
Vệ Đình vốn định tra tấn cô,phạt cô nhưng nhìn bộ dạng cô vì tình dục mà trở nên mị hoặc dâm lãng, cả người lập tức sục sôi.
Vệ Đình từ trong cơ thể cô rút ra ngón tay, cũng đem ngón tay dính đầy dịch ẩm ướt thâm nhập vào miệng cô, mang theo biểu tình đùa bỡn nhìn cô hút ngón tay mình, ánh mắt đãng tứ tà khí.
“Bảo bối, em thật ngọt .” Anh ôn nhu nói ,nhưng hành động tiếp theo thì không được ôn nhu như lời nói.Hắn nhanh chóng cầm côn thịt nóng bỏng của mình, nhắm ngay họa huyệt vừa nhỏ vừa nhanh, hung hăng xuyên vào.
“A---” thoải mái từ huyệt truyền đến khiến cô thét lên một tiếng, hắn gầm nhẹ, ngay lập tức dùng sức trừu đưa qua lại, hưởng thụ khoái cảm được cô vây lấy càng lúc càng nhanh. Hắn đâm vào sâu hơn rồi lại sâu hơn nữa...
Hai tay hắn giữ chặt bên eo cô, Phương Thanh ngửa người ra sau, không có hai tay chống đỡ thiếu chút nữa cậu đã ngã xuống, hai chân nhanh chóng cuốn lấy hông hắn, gắt gao bám vào.
“Hảo... hảo sâu ..á ,em muốn a!”
“Em này tiểu yêu tinh đem anh hấp thật nhanh thật chặt !”
Hắn gầm nhẹ, dùng sức trừu đưa, mỗi một cái đều thật sâu xâm nhập vào hoa huyệt . Một bàn tay vươn ra sau cởi bỏ dây trói trên cổ tay cô, dây vừa rớt xuống, cô lập tức bám lấy vai hắn.
“Anh ,...không được..””
“Em bảo ai không được “ Cô bé này thoái mái đến nói lung tung rồi lại giám bảo hắn là không được cơ đấy ,Vệ Đình tăng tốc đút vào trong cơ thể cô, lần sau so với lần trước còn mạnh mẽ hơn, mỗi một lần luận động đều hung hăng đụng tới hoa tâm, khiến cho Phương Thanh bị kích thích tới nỗi thiếu chút nữa mất đi khống chế.
như vậy chịu đựng kích tình, Tô Tô nhịn không được nữa, miệng hé ra tiếng rên rỉ:“ A...a...Ừ...Mau.... A.... “ Tô Tô đung đưa vòng eo, nghênh hợp với động tác của Mộ Tư Dạ, hai người cùng nhau tiến vào cảnh giới dục vọng, trong không khí tràn ngập tiếng thân thể va chạm.
“A... Đình ... Rất... rất nhanh ... A...” Cô run giọng cầu xin , hai mắt xinh đẹp đáng thương nhìn phía anh, hai đồng tử thủy tinh chứa đựng một tầng nước.
“Anh thích em bộ dáng em thế này .” Vệ Đình hướng tới da thịt tuyết trắng phun khí, tựa tiếu phi tiếu ngẩng đầu, hai mắt tinh quang bức người gần gũi nhìn cô, “Em không nên vì người khác mà ra mặt ,bọn họ không xứng đáng,nếu cond có lần sau anh sẽ phạt em thật nặng ?”
Phương thanh bị dục hỏa hừng hực nam tính của anh va chạm khóc không ra nước mắt, căn bản không biết nên trả lời vấn đề của anh như thế nào.
“Bởi vì họ đáng thương ... A!”
“Bảo bối,em còn ngây thơ lắm tạm bỏ qua cho em .Mà còn dám hoài nghi người yêu em không thể được nữa không?” Vệ Đình vừa luận động vừa vuốt ve ngực mềm mại của cô, hơi thở vững vàng giống như người đang vận động kịch liệt không phải là hắn vậy.
“Em không giám,đã có lúc nào em giám có suy nghĩ đấy đâu” Phương Thanh ôm chầm lấy hắn không giám ngước nhìn lên.