Phương Thanh ngước nhìn mắt của anh thiếu đi ôn hòa bình thường, hé ra hung mãnh,hoàn toàn giống như là ánh mắt dã thú. “Đình ......” Không phải là do nhịn quá lâu chứ, Cô không khỏi nhíu lông mày, nhìn qua anh có chút lạ lẫm.
“Bảo bối,giúp anh.” Vệ Đình kéo tay nhỏ bé của cô, trực tiếp che ở trên nóng bỏng của mình.
Miệng nhỏ của cô có chút mở ra, cảm giác như bây giờ anh còn lớn hơn , làm cho cô nhịn không được thờ dốc vì kinh ngạc. Thực tế khi bàn tay nhỏ bé của cô che ở thô thiết anh, nhiệt thiết còn chưa bừng bừng phấn chấn, nhưng so với độ ấm trong tưởng tượng của cô cao hơn một ít. Hai tay của cô nhẹ nhàng che ở trên mũi đao thịt của anh, ngây ngô không biết được bước tiếp theo phải làm như thế nào, chỉ biết dùng bàn tay nhỏ bé nắm ở nhiệt thiết của anh, nhẹ nhàng mà cao thấp khuấy động lấy, vốn là xụi lơ to và dài, lại như là vật còn sống, dần dần tại bên trong lòng bàn tay của cô bừng bừng phấn chấn đứng lên.
“Bảo bối ,thật tuyệt , tiếp tục....... chính là như vậy.......” anh thoải mái mà thở khẽ một tiếng. Thật không ngờ cô chỉ đụng chạm như vậy, cũng đủ để cho thần kinh toàn thân của anh căng thẳng. Cô lén lút liếc nhìn anh, phát hiện nét mặt của anh tựa hồ rất thoải mái, phảng phất được anh ủng hộ vậy, càng là không ngừng cao thấp khuấy động. Thẳng đến anh bắt lấy tay nhỏ bé của cô, con mắt màu đen nóng bỏng mà nhìn đến cô.
“Dùng cái miệng nhỏ nanh của em giúp anh”Vệ Đình để cô nằm xuống , đầu tiên là đem thân thể mềm nhũn vô lực của côxê dịch vị trí, một trăm tám mươi độ quay ngược về phía sau, để cho đầu của cô úp vào hạ thân của Anh , còn mình không hề do dữ chuyển người nằm bên dưới cô, biến thành nữ trên nam dưới.
Không...... Không cần như vậy.” Phương Thanh cho tới bây giờ không nếm thử qua tư thế hổ thẹn thế này, hiện tại lửa nóng phân thân của anh thật lớn ở trước mặt của cô, làm cho cô không biết làm sao tránh né vật đó. Vệ Đình đương nhiên không có khả năng cho cơ hội để cô rời đi , hai tay kéo cặp đùi trắng nõn đang muốn bỏ chạy của cô, nhanh chóng giữ chặt mông của cô, làm cho cái miệng nhỏ nanh của cô nhắm ngay vật thô to của anh. Tay nhanh chóc trút đi đò trên người cô, đôi môi của chính mình thì lại dán ngay tiểu huyệt đỏ ửng mê người của cô,hai người hình thành tư thế phiến tình hơn nữa. Khiêu khích vươn đầu lưỡi, khẽ liếm nơi sưng đỏ kia, cái lưỡi ma quái của anh búng nhè nhẹ lên hạch hoa nhỏ, làm cô nhịn không được oằn người hét lên. “ Ưhm a......” Đôi mắt xinh đẹp , lộ ra một chút sương mù. Gương mặt của Phương Thanh đỏ ửng tựa như trái táo chín, nhìn cự long to lớn của anh sừng sững ngang nhiên ngay trước mắt cô. “BẢo bối,em thật là một tiểu yêu tinh ghẹo người mà,đều như vậy còn nói không cần, ngoan, ngoan nào, ngậm nó.”Anh ôn nhu, nhưng lại bá đạo không chấp nhận kháng cự. Hai tay ôm chặt lấy mông tuyết của cô, cả gương mặt anh vùi vào hoa cốc ướt át kia.
Nóng thiết ngang nhiên đang đỉnh hướng gương mặt của cô, cô không thể không mở ra cái miệng nhỏ nanh, nhẹ nhàng ngậm lấy đỉnh thiết tròn. Anh vừa tiến vào miệng nhỏ của cô, hầu như nhồi vào khoang miệng. “Dùng đầu lưỡi của em thè lưỡi ra liếm nó” Anh trầm thấp mở miệng, không nghĩ tới miệng nhỏ của cô so với trong tưởng tượng của anh còn ấm áp hơn nhiều.
Cái miệng nhỏ nanh của cô há thành hình chữ O, thịt đao trong miệng cô cao thấp khuấy động, cô dùng bàn tay nhỏ bé vịn vào hai viên cầu dưới thô và dài. Anh xoay người nhìn bộ dáng cô phun ra nuốt vào, nóng thiết càng suồng sã tứ phía phình to, thành dài, thiếu chút nữa lách vào bạo cái miệng nhỏ của cô. “Chính là như vậy.... ...” Thanh âm của anh trở nên vẩn đục, nhìn qua nét mặt của cô. “Dùng đầu lưỡi của em liếm nó... “
“Ngô ân......” Thấy anh hài lòng cô cảm giác có thành quả vui vẻ cho cái miệng nhỏ nanh của cômút thật nhanh, thật nhanh. Mà động tác của cô , lại làm cho hạ thân của anh truyền đến một trận lại một trận run rẩy.
Anh đem mặt úp vào đóa hoa rậm rạp kia, há miệng hôn trụ hoa thần của cô , đó là một loại hương vị ngọt ngào mê người ...... “Ách...... Không...... Không cần...... Nơi đó...... Thực bẩn......” Cô làm khó, bất an vặn vẹo thân mình, nhưng uốn éo như thế càng làm cho chóp mũi của anh ma sát sâu hơn vào hoa hạch kia.
A......” Cô nhịn không được phát ra ngâm khẽ, toàn thân cao thấp mẫn cảm đều nhẹ nhàng rung rung.
“Đừng ngừng!” Anh mệnh lệnh cô tiếp tục hút nóng thiết của anh. “Dùng cái miệng nhỏ nanh của em ngậm lấy nó,nhưng nơi này sao lại bẩn đâu? Thanh thanh nơi này......” Vừa nói, lưỡi anh vừa lướt một vòng miêu ta hình dạng hoa thần ,“ Thực ngọt a!” Anh nhẹ giọng tán thưởng.
Vệ Đình bắt đầu trước sau lay động, Mỗi một cái tiến vào trong miệng, đều dùng sức giống như muốn xâm lược sâu hơn vào bên trong miệng cô. Cô cảm giác có chút thống khổ, nhưng là loại cảm giác này là chưa từng có, rồi lại làm cô không hiểu mà hưng phấn. Theo động tác của anh, cô như một nữ nô nghe lời, , lại để cho vật nam tính của anh tại trong miệng chính mình ra ra vào vào, bộ lông giữa hai đùi cao gãi lấy khuôn mặt nhỏ nanh của cô. “Ah.....” Anh than nhẹ một tiếng, thoải mái mà thở hổn hển. “Em giỏi quá! cái miệng nhỏ nanh của em thật tuyệt “Nhưng chưa đủ trong cơ thể như là có một ngọn lửa đang thiêu đốt, anh không có cách nào khác chế dục vọng của mình, chỉ có thể ở trên người của cô tìm kiếm vui vẻ sung sướng.
Bàn tay to của anh nhẹ nhàng họa trên môi cô, rồi mới lướt xuống cổ họng trắng như tuyết , tiếp theo lần xuống bộ ngực tròn trịa của cô, cách vật liệu may mặc mỏng manh , anh tìm được đầu nhũ tiêm của cô .
“ Ưm...... Đình......” Thanh âm thoáng khàn khàn thoát ra khỏi đôi môi đỏ mọng của cô , cô muốn anh, ôm chặt lấy anh.