Khi Sick bị đám nữ hầu đưa lên sảnh yến hội trên lầu hai, hắn thoạt nhìn đã ra dáng bồi bàn như Tuvalu, công khai dùng tư cách hỗ trợ xuất nhập thượng lưu xã hội, mà không phải là một kẻ ngay cả tư cách đến gần phụ nữ mặc lễ phục đều không có, pháp sư lang thang đầu đường.
Hắn công tác hôm nay là trợ giúp yến hội.
Hắn tiếp nhận sự chỉ huy của đầu bếp, hiệp trợ mang thức ăn lên. Giúp đỡ mang đồ ăn đến khu mình phụ trách, đồng thời cũng trong quá trình đem đồ ăn dọn xuống, hắn phát hiện đại bộ phận đồ ăn đều không có bị chạm qua đã đưa trở lại phòng bếp rồi!
Hai tay của hắn bưng lấy một mâm cá nướng đã nguội, hắn đời này còn chưa có thấy đầu cá nào lớn như vậy, ngoài da nướng đến vàng óng ánh xốp giòn, hắn dùng- có thể biểu hiện ra- ánh mắt thành khẩn nhất nhìn xem đầu bếp hỏi: “Ta có thể ăn món này sao?”
Đầu bếp hiển nhiên cảm giác được ánh mắt khát vọng muốn ăn của Sick, đối với một người dùng đồ ăn làm nghề nghiệp mà nói, là một lời ca ngợi rất lớn. Hắn chỉ chỉ hướng khu vực các phụ bếp thay phiên nghỉ ngơi, nói: “Ngươi gia nhập bên kia a.”
Vì vậy Sick trong khoảng thời gian rỗi ăn uống thả cửa, khoai sọ chiên, tôm chiên, heo nướng, chân giò hun khói, canh gà...toàn thể phòng bếp nhân viên đối với hắn lộ ra ánh mắt đồng tình. Có một người đặc biệt vỗ vai hắn nói: “Tại đây ba ngày thì hai ngày có yến hội rồi, ngươi sẽ không phải chịu đói nữa đâu!”
Vì vậy Sick từ bỏ suy nghĩ đổi công tác.
Hắn (thời điểm không ăn uống) tại trong hội trường yến hội dùng tư cách người ngoài vào xem, chứng kiến. Yến hội của kẻ có tiền cùng hắn trong suy nghĩ của hắn không giống nhau lắm.
Hắn trên TV thấy yến hội, mỗi người đều cười đến giống như trên đời này không có chuyện gì để lo lắng. Những nhân vật nổi tiếng kia đối với mọi người truyền đạt tin tức là: Trên yến hội, ngươi sẽ rất hưng phấn, mệt nhọc sẽ được quét sạch, ngươi một lần nữa có niềm tin vào con người, ngươi cũng tìm được rất nhiều chủ đề làm ngươi cảm thấy hứng thú, ngươi sẽ chứng kiến những màn biểu diễn làm cho mắt ngươi sáng ngời...
Hắn nghe được tiếng nhạc du dương, đại sảnh hoa lệ, trên tường treo màn vải xinh đẹp, những bộ đồ ăn sáng bóng, đồ ăn sung túc, trong phòng độ ấm cũng vừa phải. Mỗi người đều ăn mặc đắt đỏ xinh đẹp (nhưng khả năng không quá thoải mái dễ chịu, như những đôi giày cao gót trái với nhân thể học kia) quần áo.
Bọn họ trên mặt đích thật là đang cười đấy, nhưng là không có người nào như trong tưởng tượng của Sick cười vui vẻ từ đáy lòng. Có ít người cười là vì bọn họ hi vọng lộ ra khuôn mặt tươi cười có thể cho chính bọn họ cảm thấy vui vẻ, có ít người cười là vì nơi này không cho phép người khóc, có ít người cười là vì chứng kiến người khác tràn ngập thống khổ nặn ra dáng tươi cười. Đại đa số bọn họ sở dĩ ở chỗ này giống như chỉ là bởi vì bọn họ phải ở chỗ này, mà không phải bởi vì bọn họ thật cao hứng tới nơi này.
Bọn họ sẽ bởi vì một cái chuyện cười không đáng cười mà cười, sau đó bởi vì người khác cũng cười mà cười. Nụ cười của bọn hắn khoa trương, như mặt nạ, phảng phất nếu như không để cho người khác chứng kiến hắn đang cười thật rõ ràng, đó chính là tội ác.
Sick đang thu dọn chén đĩa bên cạnh mấy người phụ nữ. Trong mấy người này có một nữ nhân, đang cùng các bằng hữu khoe khoang sinh hoạt hôn nhân.
Hắn phát hiện mặc kệ nữ nhân kia nói ra nàng cùng chồng nàng có bao nhiêu thân thiết như là “Nàng giúp chồng dọn đồ đạc”, “Chồng nàng mỗi ngày đều đúng giờ về nhà”, “Chồng nàng ưa thích ăn đồ ăn tươi, nàng mỗi ngày vì hắn mà chuẩn bị những món khác nhau”, những nữ nhân khác đều có thể giải thích thành: “Ngươi sẽ trở thành nữ hầu của hắn, tiếp đến hắn sẽ coi ngươi thành thiếu phụ luống tuổi có chồng sau đó đi ra ngoài ăn vụng.” “Hắn nếu như tan ca sớm cũng sẽ không nói cho ngươi biết, sau đó có thể đi ra ngoài ăn vụng.” “Hắn khẳng định cũng thích nữ nhân mới, mỗi ngày đều ăn vụng những nữ nhân khác nhau.” Mặc kệ nàng nói cái gì, kết luận đều là chồng nàng sẽ ăn vụng. Những nữ nhân này luôn như thế kiên trì cái nhìn của các nàng , phảng phất chồng nàng nếu như không ăn vụng, những nữ nhân này tựu sẽ phát sinh bất hạnh nào đó, cho nên chồng nàng phải ăn vụng mới được.
Còn có một bọn đàn ông đang cao hứng đàm luận chuyện chính trị. Một nam nhân trong đó nói: “Cho nên, chính sách có lẽ sẽ hướng theo phương này.”
Một nam nhân khác nói: “Không, ta cho là phải ——” vì vậy nguyên lai người nam nhân kia lập tức đổi giọng nói: “Kỳ thật ta cũng cảm thấy như vậy!” Phảng phất nhận đồng lời nói người trước mắt là một kiện trọng yếu hơn so với lý trí cùng suy nghĩ. Phảng phất nếu như hắn và người trước mắt ý kiến không nhất trí, trời sẽ sụp xuống, cho nên hắn nhất định phải đồng ý đối phương mới được. Mặc kệ ý kiến đối phương là như thế nào đều không trọng yếu, hắn nhất định phải đồng ý.
Sick cảm thấy ngoại trừ đồ ăn là phi thường thực tế, các chuyện khác bên trong yến hội, nói ví dụ những khách mời này, thoạt nhìn đều không giống như là đang sống trong thực tại. bọn họ tựa hồ sống ở một thế giới cùng tánh mạng không quan hệ, tại đó, trọng yếu chỉ có dùng khuôn mặt tươi cười (mà không phải là vui sướng) chồng chất lên nhau để giả tạo ra sung sướng.
Hắn giả bộ như chăm chỉ làm việc, còn làm bộ bản thân đối với những người này tràn ngập kính sợ, không dám đưa ánh mắt dừng ở trên người bọn họ. Biểu hiện ra công phu như vậy tại Hắc Dạ giáo đoàn chỉ là bài học căn bản. Tại đó, mỗi người đều giả bộ như không dám giết người, thế nhưng sau lưng đem giết cả đám đồng học.
Trên thực tế, mỗi người đối thoại hắn đều nghe thanh thanh sở sở, tướng mạo đặc thù mỗi người hắn cũng đều yên lặng ghi ở trong lòng, hắn cân nhắc mối quan hệ lợi hại của những người này, để khi tất yếu có thể có chút công dụng.
Hắn nghe được có người đang nói: “Ta cảm thấy căn phòng này không đúng!” Vì vậy vểnh tai nghe, lại nghe thấy bọn họ nói là: “... Nhãn hiệu lan can là công nghệ mới tinh mĩ nhất, bọn họ rõ ràng dùng... hàng thứ cấp, làm cho ta toàn thân khó chịu, thưởng thức thực chênh lệch!”
Bọn họ cái gọi là “hàng thứ cấp”, đơn giá có thể giúp Sick tiếp tục thuê nhà trọ trong nửa năm.
Sick bắt đầu tìm kiếm chủ nhân ngôi nhà. Đã hắn không lí tới người rồi, vậy hắn muốn thăm dò rõ ràng quyền lực kết cấu tại đây, làm tinh tường ai là không thể gây đấy.
Hắn đầu tiên tìm được Hana tiểu thư. nàng đầu tháp nhọn trong đám người nổi bật hơn cả, chỉ hướng trần nhà, phi thường dễ tìm.
Hana mặc một bộ pháp sư bào so với bình thường càng khoa trương gấp bội. Trên mặt pháp trận từ in hoa biến thành dùng thuốc nhuộm chống phai màu, thủ công vẽ lên, độ phức tạp cũng tăng gấp mấy lần. Trên người treo một nhóm lớn các loại pháp khí tạo hình khoa trương nhưng lại không có công dụng gì, cả người tựa như một chuỗi phong linh. Nàng được một đám khách mời bao vây, cầm trong tay pháp trượng phần đầu được khảm một viên bảo thạch, phần đuôi được treo lên một chuỗi dây kim loại, nhìn như rất nặng nhưng thực tế lại chả có công dụng gì, năng lượng pháp thuật loạn phun không khống chế được tạo thành hỏa hoa màu sắc rực rỡ, trên những bộ quần áo đắt đỏ của khách nhân chế tạo những lỗ nhỏ bị cháy. Mà những khách nhân này lại không ngừng tung hô: “Thật là lợi hại!” “Thật xinh đẹp!”
Tiếp đến Sick nhìn theo hướng đám khách mời kia, đã tìm được chủ nhân ngôi nhà. Căn cứ giá cả trang sức đeo trên người có thể phán đoán ai là chủ, ai là khách. Khách mời cho dù trong nhà có kim cương so với chủ nhà lớn hơn cũng không thể mang đi, nếu không sẽ là đối với chủ nhân không lễ phép.
Hắn chứng kiến một nam tử tóc trắng tại trung tâm đám người, có lẽ chính là chủ nhân cái nhà này. Lão gia niên kỷ không nhỏ, nhưng nhìn ra được lưng vẫn thẳng, so với người trẻ tuổi càng có khí lực, tình huống thân thể coi như không tệ.
Ở bên cạnh, Sick thấy được một đôi song bào thai tỷ muội. Sick mất một chút thời gian mới có thể phân biệt ai là ai. Tại khu vực công cộng, hai người đều ăn mặc lễ phục tràn ngập viền nhăn, làn váy phủ sàn nhà. Che kín cả người, chỉ lộ ra cánh tay. Tỷ tỷ Lino tóc vòng bên phải, nàng cố gắng để cho mình chuyên chú lắng nghe mọi người nói chuyện với nhau, nhưng hiển nhiên rất dễ dàng phát hiện là đang thất thần. Muội muội Gino tóc vòng bên trái, nàng đồng dạng rất cố gắng để cho mình chuyên tâm lắng nghe, nhưng nàng thỉnh thoảng sẽ lộ ra ánh mắt khinh thường.
Sick còn chứng kiến nữ chủ nhân ngôi nhà. Tuổi của nàng so với lão gia nhỏ hơn rất nhiều, Sick nghe trong mấy đoạn đối thoại của người ngoài nên biết nàng tên là Ưu Lan. Nàng cùng hai đứa con gái đồng dạng đều có mặt trứng ngỗng, hai má so với con gái đầy đặn hơn, hình dáng khuôn mặt tương đối mượt mà. Cái miệng nhỏ nhắn được son đỏ tươi. Bả vai so sánh dày, chống đỡ bộ ngực thập phần đầy đặn . Nàng có cái cổ dài mà ưu mỹ, đeo vòng cổ đơn giản càng lộ ra cao nhã. nàng là một mỹ nữ, nhưng trên mặt nàng lại hiện rõ mệt mỏi, điều này đã giảm bớt mỹ mạo của nàng.
Khách mời ánh mắt đều tập trung ở trên người lão gia cùng hai vị tiểu thư, không ai cùng nàng nói chuyện. Cho dù nhắc tới nàng, cũng là thuận lời. Như là “thê tử của ngài hôm nay cũng phi thường xinh đẹp động lòng người.” “Mẹ của ngươi chuẩn bị đồ ăn không sai.” Không có ai hỏi ý kiến của nàng, không có người tìm nàng thảo luận bất cứ chuyện gì, thậm chí không cần đến nàng đồng ý. Nàng tựu chỉ là một bóng dáng mỏng manh, là lão gia phụ gia, bình hoa di động bên trên hội trường yến hội.
Ngoại trừ những người này, hắn còn chú ý tới một lão bà bà toàn thân mặc hắc y, bà lẳng lặng đứng tại một góc hẻo lánh, ai muốn đi lên bắt chuyện với bà, đều bị đuổi đi: “Lại để cho ta yên tĩnh một chút, ngươi nhìn không thấy một thân tang phục của ta sao?”
Sick cảm giác lão bà bà này có một loại uy nghiêm tại đây ai cũng đều không có, chỗ bà đứng tựa hồ có trọng lực so với địa phương khác đều muốn mạnh hơn, lại để cho người cảm giác tại đó tuyệt đối không thể như tại địa phương của mấy khách nam kia, giả bộ như biểu đạt thân thiết nhưng thật ra là lợi dụng quấy rối, sờ loạn trên lưng khách nữ. Lão bà bà kia là tuyệt đối sẽ không nhắm mắt làm ngơ.
Thời điểm Sick đến bên cạnh nàng thu ly, cố gắng hết sức bảo trì bộ dáng đoan chính, lão bà bà vốn mắt lé ngắm hắn, lập tức quay đầu biến thành trực tiếp xem hắn, chậm rãi lắc đầu, thấp giọng nói: “Quốc gia này bị bệnh.”
Sick không dám nói gì, ngẩng đầu ưỡn ngực cầm chắc ly thẳng tắp ly khai.
Về sau Sick tiếp tục nghiên cứu những người trong yến hội, chứng kiến một cái thân ảnh quen thuộc. Vừa nhìn thấy người kia, hắn lập tức quay người chuẩn bị chạy đến phòng bếp, hắn muốn lấy cớ đi ra!
Người thanh niên kia so với Sick lớn hơn khoảng năm tuổi, có một đầu tóc vàng sáng chói, lông mi nồng đậm, có một cặp mắt màu xanh đậm tỏa sáng, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng. Thân cao tiếp cận 2m, thể trạng khôi võ, đứng ở trong đám người phi thường dễ làm người khác chú ý. hắn mặc bên ngoài là áo khoác ngắn, bên trong là áo cổ lọ, quần dài bó sát , có thể nhìn ra bên dưới cơ đùi khá có lực, phối hợp giày ống dài, một thân kỵ sĩ phục. Bên hông xứng một thanh kiếm chạm rỗng, trên vỏ kiếm khảm bảo thạch, trang trí ý nghĩa lớn hơn thực dụng giá trị - lễ nghi kiếm. Trước ngực đeo một cái huy chương bằng bạc to 5cm hình thuẫn tượng trưng cho kỵ sĩ, chính giữa khắc một đóa hoa hồng màu trắng nở rộ.
Người này tục xưng “Thánh Khiết Chi Thuẫn” thành viên hoàng gia kỵ sĩ đoàn, tên là Even Joseph. Sick vẫn không thể trốn đến chỗ các đầu bếp che chở, đã bị hắn phát hiện. Kỵ sĩ đều là hạng vũ phu, đi đường bước vừa nhanh vừa lớn, thoáng một phát tựu đuổi theo Sick, dùng cánh tay như vòng sắt bắt lấy cẳng tay ốm như chân cò của Sick.
Sick rụt lại cổ, cong lưng quay đầu trừng Even Joseph, mà Even Joseph dùng ánh mắt chính trực nhìn lại.
Sau khi Hắc Ám học viện hủy diệt, Sick đã từng trở thành tội phạm truy nã cả nước, chạy trốn khắp nơi trong hoang dã, mà Even Joseph tựu là một trong những người đuổi bắt lúc ấy. Hiện tại Sick đã là lương dân rồi, Even Joseph cũng tựu không còn là địch nhân, nhưng là Sick đã tập thành thói quen, chứng kiến kỵ sĩ liền muốn trốn.
“Ta có nghe nói ngươi ở nơi này công tác.” Even Joseph lộ ra nụ cười cực kỳ sáng lạn đối với Sick.
Sick có một loại xúc động muốn đưa tay làm ra động tác che nắng, hắn thực không muốn nhìn cái khuôn mặt tươi cười đến chướng mắt kia của Even Joseph. Nhưng là đã bị bắt được, hắn đành kiềm lại cảm giác muốn chạy trốn, cùng Even Joseph trò chuyện.
“Ai nói cho ngươi?” Sick nói.
“ba ba Luomerino. Hắn vẫn rất quan tâm tình huống của ngươi.”
“Ờ.”
Luomerino là nữ hài được giải cứu cùng lúc với Sick khi Hắc Ám học viện bị hủy diệt. nàng về sau bình an đoàn tụ người thân. Luomerino gia thế rất không tồi, thậm chí còn là huyết thống quý tộc. Sick đối với lời nói của Even Joseph cũng không triệt để tin. Hắn cảm thấy người có địa vị xã hội cao như vậy, sẽ không để ý đến loại người tại tầng dưới chót xã hội như hắn trôi qua như thế nào.
“Hắn cũng cùng Luomerino nhắc tới chuyện của ngươi ờ, Luomerino nàng —— “
“Đừng nói nữa, ta không có hứng thú.” Sick cắt ngang Even Joseph lời nói. Hắn cùng Luomerino căn bản chính là người của hai thế giới.
“Ngươi như thế nào cứ làm ra bộ dạng của kẻ đứng ở ranh giới của xã hội vậy!” Even Joseph hơi nhíu lông mi. Thời gian Sick đạt được đặc xá đều đã qua hơn hai năm rồi.
“Bởi vì ta đích thật là.” Sick nói.
Even Joseph hơi chững lại, nhìn xem trang phục bồi bàn trên người của Sick, nói: “Ta nghe nói công tác của ngươi là trợ lý pháp sư.”
“trợ lý pháp sư đều như vậy nha.” Sick bắt chước giọng của cục trưởng đại nhân trả lời.
“Không sao, ngươi đi theo ta tâm sự a.”
“Ta còn đang làm việc!”
“Xã hội thượng lưu quy tắc là, tiếp khách nhân nói chuyện phiếm cũng là một loại công tác, tới a.” Sau đó Even Joseph liền đem Sick kéo đi.
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※
Even Joseph mang Sick đến sân thượng không người.
Bên ngoài tuyết rơi, sắc trời âm u. Sân thượng sử dụng là loại tường ốp giữ ấm tiên tiến, cho nên vẫn chưa tới trình độ như trời đông giá rét, nhưng nếu cùng trong phòng so sánh vẫn là rất lạnh.
Sick xoa xoa cánh tay của mình nói: “Làm gì phải đi ra bên ngoài, muốn nói gì đó không thể để cho người khác nghe được sao?”
“Là có một chuyện.”
Sick nghe xong nhíu lông mi, rút ra tế đao hướng bốn phía vung vẩy, dò xét xác định không có nghe trộm pháp thuật, cũng không có người ẩn núp, mới nói: “Nói đi.”
Even Joseph lông mi cũng nhíu lên, Sick loại cảnh giác này rất không giống như người đang sống trong thế giới hòa bình.
Even Joseph nói: “Ta biết được ngươi có nghe hay không, khối thổ địa này có vấn đề.”
Cái này là một khối thổ địa có thể đem cỏ Địch Khố biến thành cỏ Nhân Đầu. Sick nói: “Ta biết rõ, ta còn xem qua.”
“Ngươi có nghe được nội tình gì sao?”
“Rất nhiều.”
“Vậy ngươi biết rõ Quyền Trượng Ánh Sáng muốn khối thổ địa này sao?”
“Ai? Vì cái gì?” Sẽ không phải là muốn sản xuất cỏ Địch Khố biến dị quy mô lớn a?
“Không rõ ràng lắm. Quyền Trượng Ánh Sáng cùng người nhà này câu thông đã lâu rồi, đều không có dùng. Hiện tại bọn hắn thỉnh cầu Thánh Khiết Chi Thuẫn hỗ trợ, cho nên ta mới có thể tới nơi này.”
“Ta xem ngươi căn bản giúp không được gì.” Sick nói thẳng.
Even Joseph cười khổ một cái: “Đích thật vậy. Ta chính đang phiền não.”
Quyền Trượng Ánh Sáng cùng Thánh Khiết Chi Thuẫn hai đơn vị này từ xa xưa tới nay vẫn là chiến hữu quan hệ, đối với thỉnh cầu của đối phương luôn có thể giúp đỡ, không thể giúp liền giở giọng, đến giúp một nửa muốn chạy trốn liền giả bộ bệnh. Even Joseph đang kẹt tại là phải giở giọng trở về hay là ngay ở chỗ này giả bộ bệnh.
Sick tựa hồ là lựa chọn thứ ba.
Even Joseph phi thường nghiêm túc đối với Sick nói: “Ngươi biết rõ tra thuế là một thủ đoạn rất tốt sao?”
“À?” Sick không hiểu như thế nào lại đột nhiên đề cập cái này.
Even Joseph biểu lộ phi thường chăm chú: “Chỉ cần có thể bắt được đuôi kẻ đứng sau, cái gì cũng dễ nói.”
Sick con mắt thoáng trừng lớn trong chốc lát, kỵ sĩ đại biểu chính nghĩa đang nói cái gì ah!
“Nếu thủ đoạn đàng hoàng không có hiệu quả, như vậy đành phải sử dụng thủ đoạn không phạm pháp. Nếu như ngươi biết rõ tin tức gì, làm ơn nói cho ta. Nói ví dụ ——” Even Joseph mấp máy miệng, mấy từ tiếp theo, với hắn mà nói tựa hồ là một chuyện rất khó khăn: “Loạn luân.”
Là tỷ muội? Sick mãnh liệt lắc đầu: “Không, ta không biết, ta cái gì cũng không biết.”
“Có tiếng gió ở bên ngoài truyền tới.” Even Joseph thở ra một hơi, mới nói tiếp: “Loại chuyện này vốn nên là cảnh sát phụ trách, bất quá có thể lợi dụng nên lợi dụng.”
“Ngươi khẳng định ta sẽ giúp ngươi?” Dò hỏi chuyện bao đồng của ông chủ, nhất định là công tác phải hết sức né tránh.
“Ta cảm thấy ngươi ít nhiều vẫn có chút tinh thần trọng nghĩa —— “
Even Joseph lời còn chưa nói hết, hai người liền nghe thấy từ trong hội trường truyền đến tiếng nữ nhân kêu thảm thiết.
Sick cùng Even Joseph lập tức quay người xông vào trong hội trường.