Mark là một con rồng thích cuộc sống gia đình. Gia đình Mark rất náo nhiệt, ngoại trừ một anh trai, cậu còn có một chị gái chưa tự lập hoàn toàn. Cậu rất sùng bái bố mình. Lúc tìm không thấy cậu, anh chị của cậu đều biết cậu chỉ ở đâu đó trên lưng của ông.
Khi cậu còn rất nhỏ, vào một buổi trưa lạnh lẽo, sau khi Mark cùng Grozyny ăn hết rau dại do Tharndia chuẩn bị, hai con rồng con cao chưa tới một mét liền chui vào cánh Tharndia sưởi ấm. Rồng chị Wendyr dùng móng vuốt chỉ vào cái chân còn lòi ra ngoài của Mark nói: “Cu cậu này lo giấu đầu không giấu chân, sau này tám phần là một con rồng bừa bãi.”
Mark nghe xong, đạp đạp cái chân ngắn rồi rút vào cánh rồng cha, quay đầu vươn ra, nói: “Em muốn thành một con rồng như bố.”
Tharndia nghe xong, hơi rụt cổ thẹn thùng không lên tiếng.
Wendyr cười ha hả: “Không có khả năng á! Con rồng ngốc như em, sống đến bảy trăm tuổi cũng không có con rồng cái nào chịu sinh con cho đâu!”
Tâm hồn bé bỏng của Mark bị đả kích nặng nề. Như bao cậu trai nhà có chị gái, tất cả mộng tưởng về giống cái trong tộc của cậu bỗng chốc tan vỡ. Muốn xây dựng một gia đình hài hòa như Tharndia không phải chuyện dễ dàng!
Sau khi hai anh em đều hóa hình người, cuộc sống của con người cũng đã chậm rãi khôi phục quỹ đạo bình thường. Tharndia mang theo hai người bọn họ dạo chơi thành thị con người, làm quen một chút những sinh vật có trí khôn từng làm thế giới biến động dữ dội.
Bộ dáng con người củaTharndia là một người đàn ông cao gầy, tóc ngắn màu nâu, lông mi dài mà mảnh. Hai tay ông nắm hai đứa trẻ, đi trên đường cái.
Mấy ngày nay vừa vặn là dịp lễ lớn của con người, trên đường có rất nhiều đứa bé cầm tiền lì xì mua đồ chơi cho mình.
Mark dật tay áo Tharndia nói: “Cha, ba ba, có thiệt nhiều con nít!”
Tharndia mỉm cười đáp lại: “Đúng rồi.”
“Nơi này là nhà trẻ sao? Con của loài người đều ở đây sao?” Mark hỏi. Rồng vốn không có nhiều con, chỉ với những đứa trẻ đang đi lại trên đường cũng đã nhiều hơn số rồng con hiện tại rồi.
“Tại đây chỉ là một tòa thành nhân loại mà thôi.”
Một đôi vợ chồng đang đẩy xe nôi đôi có hai đứa bé ngồi trong đi phía trước bọn họ, phía sau còn có ba đứa bé hơi lớn đi một mình.
Mark nhìn, hỏi: “Thế nhưng mà, tại sao một đôi ba mẹ là có nhiều con như vậy?”
Trước khi Tharndia trả lời, Grozyny đã nói trước: “Những đứa bé đó đều là do bọn họ sinh đấy. Trong vòng trăm năm, con người có thể sinh mười mấy đứa con.”
“Nghi?”
Grozyny bổ sung thông tin cậu đọc trên sách: “Nhân loại có thể sinh một năm một lần. Sinh liên tục cũng được.”
“Này, này, “ Con đường trưởng thành của Mark đã bị lệch từ đó: “Chia một hai đứa cho chúng ta cũng có thể nha?”
Tharndia nhịn cười trả lời: “Đúng vậy a. Bởi vì vì nhân loại sinh nhiều lắm, có đôi khi chăm sóc không hết, con muốn giúp cũng có thể.”
Thế là, rồng con Mark mang theo ước mơ ngày sau có thể nuôi con của con người chậm rãi lớn lên.
Nhưng mà, khi tuổi cậu gần tương đương với con người mười bảy tuổi, báo chí lại đăng một bài làm cậu tổn thương sâu sắc.
Nghị viện nhân loại thông qua đạo luật sau này không cho rồng nhận nuôi con của con người!
Ngày đó cậu khóc ướt lông Tharndia.
Tharndia an ủi cậu: “Mark ah, mặc dù nuôi con là thiên chức của rồng, nhưng ta chưa từng thấy con rồng nào cố chấp chuyện nuôi con của con người như con. Ta tin tưởng con sẽ có con của chính mình.”
Mặc dù ý của Tharndia là một ngày nào đó sẽ có rồng cái đồng ý sinh con cho Mark, nhưng mà Mark lại hiểu những lời ấy theo một cách rất khác.
Khi cậu đang tìm kiếm chuyện kể cho những đứa trẻ mình sẽ nhận nuôi trong tương lai không xa, cậu tình cờ tìm được một câu chuyện: Một cậu bé được một con rồng biết phép thuật nuôi dưỡng, trở thành đệ tử của rồng, nhờ con rồng chỉ dạy, cuối cùng trở thành Đại pháp sư.
Cậu phát hiện, chỉ cần làm sư “Phụ”, cậu có thể có đệ “Tử” là con người rồi!
Trong thời đại của Mark, sau khi Quyền Trượng Ánh Sáng thành lập cơ cấu quốc gia, chương trình đào tạo pháp sư cũng được hệ thống hóa. Muốn nhận đệ tử cần phải có giấy phép pháp sư, cho nên Mark mới nói câu kia trong lễ trưởng thành.
Vua rồng Mengele bởi vì quá ngoài ý muốn, đành phải nói: “Con cứ thử xem a.”
Khi Mark rời ổ thì, xã hội con người đã ổn định lại rồi. Mark chọn một chốn hoang vu để xây tổ. Chính cậu cũng không ngờ, mảnh đất kia sau này lại biến thành một tòa thành thị.
Cậu đắp xong ổ, hăng hái sưu tầm rất nhiều tài liệu liên quan tới đại học pháp sư, ở nhà nghiên cứu. Grozyny đến thăm, thấy Mark chỉ tập trung vào cuộc thi sát hạch đầu vào, nhịn không được chỉ cho cậu điểm mấu chốt: “Em không có giấy chứng minh, làm sao báo danh?”
Mark ngơ ngác hỏi: “Cái gì là giấy chứng minh?”
Grozyny giải thích xong, Mark buồn cả ngày nhưng hồi phục rất nhanh sau đó.
Cậu tuyệt không buông bỏ!
Cậu bắt đầu luân phiên gặp mặt hiệu trưởng và nhân viên làm việc trong các đại học pháp sư. Có khi biến thành con người, hỏi bóng gi: “Bạn của tôi muốn nhập học, thế nhưng mà cậu ấy không có giấy chứng minh, chuyện này phải xử lý thế nào?” Có khi tắc thì trực tiếp dùng hình dạng rồng hỏi: “Tôi cũng muốn học pháp thuật, làm sao mới có thể nhập học?” Có lúc phải vận động hành lang, trước tiên đến nhà bà nội bị mất ngủ của một vị hiệu trưởng trường đại học nào đó hát ba ngày ba đêm giúp cụ bà ngủ ngon, sau đó quay lại báo với vị hiệu trưởng đó: “Người ta có một nguyện vọng, ông có thể giúp không?”
Qua nhiều năm nỗ lực như vậy, cuối cùng tin tức “Có rồng muốn học đại học pháp sư” cũng được lưu truyền rộng rãi. Quần chúng không có ý kiến với chuyện này. Quyền Trượng Ánh Sáng cũng bắt đầu nghiên cứu chuyện này một cách nghiêm túc.
Long tộc lại ủng hộ Mark vì một lý do khác. Những năm này, hệ thống giáo dục pháp thuật ngày càng tập trung vào các trường học do con người mở. Nó có những tài nguyên giáo dục tốt nhất. Có thể đoán được, thời đại kế tiếp, các pháp sư được đào tạo sẽ trở thành chủ lưu. Vua rồng Mengele vì tương lai của các thế hệ sau, cũng hi vọng Long tộc có thể nhập học hợp pháp. Ông uyển chuyển đưa cách nhìn của mình tới các pháp sư, nếu như pháp sư không chịu thỏa hiệp chút chuyện này, tương lại Long tộc chỉ sợ sẽ không còn chủ động cung cấp một ít tài liệu ma thuật đặc thù cho con người nữa. Bởi vì quá trình thể chế hóa, giáo dục pháp thuật lại đang phổ cập, nhu cầu tài liệu pháp thuật cũng tăng mạnh hơn so với trước.
Đa số pháp sư chính phái đều có quan hệ tốt với Long tộc, tán thành là lẽ đương nhiên. Mà những người vốn thờ ơ, cũng hi vọng con người cùng Long tộc có thể tiếp tục hợp tác cùng phát triển. Aidonatello là cấm tuyệt đối săn giết rồng Aidonatello để lấy tài liệu đấy.
Trải qua đủ loại khó khăn trắc trở, Quyền Trượng Ánh Sáng cuối cùng phê chuẩn danh ngạch nhập học đại học pháp sư cho các sinh vật không thuộc nhân loại.
Nhưng còn có vấn đề học phí. Mark không cách nào xin các khoản vay hỗ trợ học tập, cũng không có biện pháp xin học bổng. Những thứ kia chỉ có con người mới dùng. Đã có một thời gian dài Long tộc không sử dụng tiền, bình thường đều lấy vật đổi vật, cậu phải đi đâu kiếm học phí?
Kết quả, Tharndia đứng ra. Mặc dù Mark đã rời nhà nhiều năm nhưng ông vẫn ủng hộ con mình như những ngày giúp nó học bay. Tharndia dẫn đầu cạo phần lông trên bụng, bán cho con người làm áo lông, đổi lấy khoản tiền học phí đầu tiên. Trên đời không có chất liệu nào êm ái, ấm áp hơn phần lông trên bụng của rồng. Dùng chúng làm áo lông, là hàng cao cấp nhất đấy.
Nhờ Tharndia kêu gọi, lại có những con rồng khác hưởng ứng bán đi phần lông bụng đổi tiền cho Mark đi học. Dựa vào sự giúp đỡ của đồng tộc, Mark nhập học rồi. Lúc cậu dưới hình dạng con người mang theo một chồng tiền đi nộp học phí, nghĩ đến phần bụng trủi lụi của những con rồng giúp cậu (nó cũng giống như người cạo trọc đầu, trước khi lông dài lại, đừng mơ được rồng cái để mắt), mắt cậu lại ướt ướt.
Là một con rồng, năng lực bẩm sinh của Mark quả thực không tốt, ngoại trừ năng lực “nặc tung” làm giáo sư không bao giờ gọi trúng cậu, những năng lực khác đều bị người hoài nghi đến cùng có hay không. Nhưng mà chính là bởi vì năng lực bẩm sinh không tốt, cậu sẽ không bị ảnh hưởng bởi các thói quen thông thường, có thể dùng góc độ con người nhìn nhận ma thuật, lại dùng phương thức của con người để làm phép.
Là một pháp sư, hắn rất ưu tú. Giáo sư khen cậu nhiều lắm —— mặc dù vĩnh viễn không rõ số buổi cậu lên lớp là bao nhiêu.
Khi cậu sắp tốt nghiệp, quốc gia quyết định cho phép tất cả sinh vật không phải con người được học mọi loại hình đại học. Bước phát triển này quan hệ rất lớn với biểu hiện không thể chê của Mark. Cậu khiến cho mọi người không cách nào phủ nhận rồng cũng có thể tiếp thu tri thức nhân loại. Cùng ngày còn thông qua《 luật nuôi dưỡng ma thú 》, điều này có ảnh hưởng rất lớn đối với thế hệ sau. Bởi vì Thulabhawn cùng Nirkmina cũng thông qua, nó làm cho cuộc sống ma thú ở Aidonatello Địa khác biệt rất nhiều so với những nơi khác.
Mặc dù Mark không có nghĩ tới, cũng chưa từng coi đây là mục tiêu, nhưng cậu là yếu tốt thúc đẩy quan trọng mối quan hệ giữa con người với rồng sau thời kỳ dựng nước.
Trước khi cậu cố gắng chen chân vào đại học pháp sư, Long tộc không để ý vị trí của mình trong xã hội loài người, cũng không có con rồng nào quan tâm. Đa số con người đều cho rằng 《 luật nuôi dưỡng ma thú 》được thông qua là nỗ lực của vua rồng Mengele cùng bộ trưởng bộ phận hành chính viện ma pháp. Rất ít người biết được, Mark mới là người tạo ra bước ngoặt.
Bởi vì Mark, Long tộc nghĩ tới muốn học con người làm báo, học con người cách kiện lên tòa án, thậm chí còn học chiêu biểu tình đòi quyền lợi của con người.
Mark còn trở thành con rồng đầu tiên có hộ chiếu (bởi vì cậu đại biểu cho trường đi tham gia triển lãm ở nước làng giềng). Cậu có thể dùng hình dáng con người nhập cảnh vào một đất nước khác sau khi thông qua hải quan. Rất nhiều rồng con thế hệ tiếp theo đều nối bước chân cậu.
Tin tức rồng muốn học đại học pháp sư từng nóng một hồi, hiện tại, đã không còn là chủ đề quá mới lạ. Nhiều lắm là xuất hiện một ít thư ngỏ “bạn rồng kỳ lạ của tôi” trên các trang lá cải.
Sau khi trải qua trùng trùng trở ngại, Mark cuối cùng cũng nhận được bằng đại học pháp sư cùng giấy chứng nhận. Ông đã đến thời khác mình chờ đại đã lầu, nhận đệ tử!
Đệ tử đầu tiên của ông là Kean. Người này thích ăn thích nói, thường thường vừa ăn vừa nói. Có một đầu tóc xoăn màu đỏ, dáng người cường tráng không giống pháp sư, tay chân cần củ, trí nhớ tốt, chỉ có điều hao đồ ăn.
Người thứ hai là Sirchuth. Gầy teo nhưng cao gần bằng Kean. Thường thường thích cười to. Tóc ngắn màu đen. Chỉ học thứ mình thích, những thứ khác đều tùy tiện.
Người thứ ba là Rhotmoya.
Ngày Rhotmoya tới ổ rồng, Mark tự mình tới cửa nghênh đón. Ông nhìn thấy một chàng trài tuổi chừng mười chín với mái tóc lốm đốm trằng và đôi mắt đen sâu. Ánh mắt của cậu thật ra là màu xanh đậm, nhưng là nhìn qua đều tưởng rằng nó màu đen. Hoặc là nói, ánh mắt của cậu có cảm giác màu đen. Thân thể của cậu không quá cao, cũng không quá gầy.
Rhotmoya đứng dưới ánh mặt trời mùa hạ nhưng những tia nắng giống như không thể chạm tới cậu. Cậu cười, nụ cười giống như một món hàng đã lâu không dùng đầy bụi được đào từ mấy lớp nhà kho. Vui vẻ bị cơ mặt hạ lệnh ngăn lại, chỉ có khóe miệng hơi nhếch lên. Cho dù là lúc cười, trong mắt của cậu vẫn là một màu đen tuyền. Nhưng cái này giống như là nụ cười từ đáy lòng.
Mark cười nói: “Hoan nghênh con gia nhập gia đình của chúng ta.”
Sau đó là Hufflik, một nam sinh trẻ tuối lợi hại làm Mark bó tay.
Yasimon, không thích học lý thuyết, chỉ thích cảm giác thi pháp thành công. Có thể dùng hiệu quả âm thanh ánh sáng kích thích tinh thần cậu.
Dya thường xuyên hoảng hồn, tốt nhất đừng làm cậu bực. Pháp thuật nguyên tố rất kém cỏi, học các pháp thuật công dụng không rõ rất nhanh. Ăn kẹo sau buổi trưa sẽ kích thích tinh thần cậu.
Mark đã có một cái gia đình lớn, ông rất thỏa mãn.
Ông còn không biết, chỉ vài năm, ông lại mất đi hết thảy.
Mất đi từng người một...