Sick thuật lại lời đại tỷ cho Nanaimo.
Nanaimo rung đùi đắc ý: “Vì phòng ngừa ngộ sát nên muốn phế tử? Án ngộ sát cũng là một án, số lượng phạm nhân ra tù tiếp tục giết người con cao gấp mấy lần ngộ sát, đã thành thường lệ rồi, sao bọn họ không thúc đẩy hủy bỏ tạm tha, huỷ bỏ ra tù? Ah, ta đã biết, cái gọi là 『 chết một người là bi kịch, chết trăm vạn người chỉ là con số. 』 cho nên tình huống ngộ sát càng ít, càng phải hủy bỏ tử hình, bởi vì đây là bi kịch; trọng án càng nhiều càng phải hủy bỏ tử hình, bởi vì đây cũng chỉ là những con số. Lúc ngộ sát ít đi, ngày càng nhiều người lấy giết người làm công việc, tử hình sẽ biến mất!”
Sick không có nghe Nanaimo nói, hắn suy nghĩ một chuyện khác: “Nàng muốn ta ngăn cản Whitney Huogaimukai Farel, thế nhưng mà ta có thể làm gì? Chỉ có một mình ta nghe được nàng nói ah! Nói ra ai sẽ tin? Nói người bảo vệ chính nghĩa giết người? Nói kẻ yêu mạng của tử tù hơn mạng mình giết ba người để tiêu hủy chứng cứ? Hắn cầm giấy khen cũng có thể đập chết ta!
“Cho dù cảnh sát điều tra ra là hắn làm. Nếu không có tử hình, tạm tha với loại người như hắn dễ như trở bàn tay, trong ngục cũng có thể thao túng truyền thông, không cần đợi đến lúc ra tù, hắn cũng có thể tìm ta trả thù, các nơi tiên tiến trên thế giới rất thích hỗ trợ hắn!”
Nanaimo gỡ mũ ra, mặt nghiêm túc, nghiêng đầu, thở ra một hơi: “Ta không biết nhìn nhận hành động hủy bỏ tử hình thế nào. Ta cho rằng bọn họ ủng hộ cuộc vận động này, là vì trong tiềm thức bọn họ biết rõ mình cùng những tử tù đó là cùng một loại người, bọn họ đang bảo hộ đồng loại của mình.
“Câu nói bọn họ thích nhất ngươi còn nhớ rõ sao? 『 Ai trong chúng ta không có tội, ai có tư cách phán xử người khác? 』 ngụ ý là bọn họ thông qua phần tối trong nội tâm, phán đoán không ai là thuần khiết trên thế giới này, cho nên ai cũng không thể nói người khác có tội, nếu có phán quyết, tất cả mọi người đều xuống địa ngục. Nhưng đạo lý của ngươi không giống. Đạo lý của ngươi là dù cho có tội cũng có thể phán xử người khác, chỉ cần quan toà cùng tội phạm đều bị trừng phạt thỏa đáng, chỉ cần vậy.
“Tại sao ngươi lại khác bọn họ? Bởi vì tội ác của ngươi có thể bồi thường đấy. Cho dù thời gian rất lâu, cho dù phải trả giá bằng tánh mạng, một ngày nào đó sẽ trả xong. Cho nên đối với ngươi mà nói, thẩm phán là quá trình tất yếu kiểm chứng tất cả sai lầm, cũng quan trọng như quy tắc giao thông, ngươi không sợ phán xét.
“Bọn họ không giống, bọn họ sẽ tích lũy tà ác không ngừng, vĩnh viễn không ngừng nghỉ, cho nên tội ác của bọn hắn có trả giá bằng linh hồn cũng không đủ. Cho nên bọn họ mới phản đối phán quyết, phán quyết đồng nghĩa với tiêu diệt trong suy nghĩ của bọn họ. Tội lỗi của bọn họ sâu nặng đến mức không thể viết ra, vừa viết ra là chấm hết. Nếu như có tử hình, bọn họ sẽ diệt tuyệt.
“Đã xác định tội mình đếm không hết, bọn họ sẽ cố gắng giảm nhẹ hình phát, ngươi biết điều này nghĩa là gì không?”
“Nghĩa là hắn sẽ giết người tiếp.” Sick nói. Đây cũng là điều đại tỷ muốn nói, phải có người ngăn cản Whitney cái gì tiếp tục giết người. Mặc dù Logic của Nanaimo rất lạ, nhưng mà Sick cũng hiểu.
Có hai loại hành vi không thể tha thứ. Một loại là vì lợi ích bản thân mà giết người, một loại là giết người làm niềm vui.
Vì lợi ích bản thân mà giết người, sẽ không bao giờ thỏa mãn ham muốn vật chất của bản thân, nhất định sẽ tiếp tục giết người.
Giết người làm niềm vui, luôn ham muốn một loại kích thích mới, nhất định sẽ giết người tiếp.
Sở dĩ hai loại người này không thể tha thứ, không phải do tội nghiệt quá sâu, mà vì bọn họ nhất định sẽ tiếp tục giết người. Tha thứ bọn họ, không cương quyết với bọn họ, sẽ trợ giúp bọn họ tiếp tục giết người. Đây không phải là vấn đề sự thực, không quan hệ với giới trị quan (*), lý tưởng, cùng bất cứ hình, ý thực tội ác gì.
Không thể tha thứ chính là ‘sẽ tiếp tục giết người’.
Whitney Huogaimukai Farel giết người vị lợi ích, Piccolo giết người vì niềm vui.
Piccolo như thế, Whitney cái gì nhất định cũng là như thế, sẽ tiếp tục giết người.
“Đi tìm anh Kee Marcello, xem xử lý thế nào.” Sick ngẩng đầu nhìn lối ra phòng nối cáp, hắn không thể mặc kệ: “Cần thì ta sẽ sờ mông Icama, xé bỏ lớp da của nó!” Thuê Ác Ma không có giấy phép là trái pháp luật, kỵ sĩ sẽ điều tra.
“Ta thích cách nghĩ tích cực!” Nanaimo cười to nói.
“Người ta cũng thích tích cực ờ.” Má Lys Na ửng đỏ nói.
Bọn họ tiến về phòng an ninh, nhân viên an ninh với Sick, Kee Marcello bị Whitney cái gì kêu lên phòng nói chuyện rồi. Thừa dịp Nanaimo nói chuyện với các nhân viên, Sick đi về chỗ bàn làm việc của Kee Marcello, hắn nhìn thấy một tập báo cáo dày khoảng ba trăm trang, bìa mặt ghi “ghi chép vụ án“.
Sick đọc báo cáo. Đó là ghi chép tất cả sự kiện về Piccolo tấn công Aidonatello ma tín, xem ra là muốn giao cho Quyền Trượng Ánh Sáng. Báo cáo ghi rất chi tiết, thì ra mỗi ngày Kee Marcello đều ghi chép lại. Sick rất muốn biết sau khi sự tình Piccolo bị lôi ra ngoài ánh sáng, Whitney cái gì sẽ phản ứng thế nào. Hắn lật đến chỗ ghi chép về vụ cháy phòng kế toán, chỗ này ghi: “Piccolo. Kansas thích màu mè. Hắn thích phô bày ra hành động của mình, luôn cố ý báo động cho chúng ta biết. Phòng kế toán bị cháy chẳng những không có dấu hiệu báo trước, không ‘khán giả’, hiện trường cũng không tìm được bố cụ phô bày. Thời điểm sát hại hai nhân viên kế toán cũng chọn lúc vắng người. Điều này không phù hợp tính cách của Piccolo. Thủ phạm đốt phòng kế toán có thể là một người khác.”
Kee Marcello cũng phát hiện người đốt phòng kế toán không phải Piccolo, nhưng điều này sẽ dẫn tới họa sát thân!
Sick khẩn trương. Hắn hỏi chỗ gặp mặt của Kee Marcello với Whitney cái gì, lúc ba người vọt tới phòng chăm sóc nhân viên, bên trong không có một bóng người. Sick phát hiện trên mặt ghế có một cái áo khoát xám, là của Kee Marcello.
“Đi mật thất sao?” Nanaimo hỏi. Hắn kiểm tra dọc vách tường, không có dấu hiệu gì, cũng không có chỗ trũng. Cân nhắc việc Whitney cái gì là Đại pháp sư, có lẽ hắn dùng cửa dịch chuyển đưa người vào một không gian khác.
“Ta biết mật thất ở nơi nào, đi mau!” Sick nói. Lúc trước hắn vô tình phát hiện một không gian bí mật.
Bọn họ phóng tới mật thất, sắc mặt hùng hổ dọa các nhân viên khác nhảy dựng.
Kee Marcello là trưởng phòng an ninh, chỉ nhìn qua cách anh chiến đấu với Piccolo cũng biết, kinh nghiệm trận mạc của anh hơn Whitney cái gì nhiều. Nhưng Whitney cái gì là Đại pháp sư, hắn biết rất nhiều pháp thuật đặc thù, chỉ cần phát ra một cái, uy lực lớn hơn pháp thuật chiến đấu bình thường nhiều, tăng thêm đánh lén, thắng bại khó liệu. Cho dù Kee Marcello đánh thắng, nhưng không kết liễu được Whitney cái gì, rất khó chứng minh anh chỉ là phòng thủ chính đáng. Kee Marcello chắc chắn không có đủ tiền mới luật sư lên tòa! Whitney cái gì có các mối quan hệ của hội phế tử, pháp viện chỉ cần cử ra một thẩm phán ất ơ, những người này vì hủy bỏ từ hình, vì thoát khỏi nhân dân giám sát, sớm đã dưỡng thành thói quen phán xử chệch đường ray, cho dù phán Kee Marcello đi ăn cơm tù, cũng rất có thể đấy!
Bản năng Sick nói cho hắn biết hắn không nghĩ thừa. Mặc dù hắn không biết chuyện này, nhưng từ việc một bộ trưởng bị mất chức vì hủy bỏ tử hình, bộ trưởng mới lên gây khó dễ với bộ trưởng tiền nhiệm về chuyện lãnh lương hưu, cũng xóa bỏ sạch sẽ hồ sơ công tác mấy mươi năm của người trước. Người kia lúc đó cũng không biết mình đắc tội ai. Mặc dù lúc ấy có rất nhiều suy đoán, nhiều năm sau quay đầu lại xem, căn cứ biểu hiện của bộ trưởng mới, nguyên nhân chân chính hẳn là bởi vì bộ trưởng tiền nhiệm “phế tử không đủ” —— mặc dù hắn cũng áp dụng các loại hành động ngăn cản tử hình như ngươi sau, nhưng lại xuất hiện một vụ án huynh đệ tương tàn hắn không giải quyết được, buông tay xử tử —— những người này không ngại hãm hại người không cùng lập trường, dù vẫn luôn là đồng bọn, xảy chân một lần là xong. Ngay cả một bộ trường còn bị hãm hại như vậy, cảnh sát hoặc người tìm được chứng cứ hoặc bắt được tội phạm giết người bị hãm hại không biết bao nhiêu.
Người như Kee Marcello bọn họ sẽ không bỏ qua đâu.
Sick đến một cái hành lang, phía sau vách tường bên trái chính là mật thất, tường bên phải dán áp phích “Lui một bước trời cao biển rộng” .
Hai người kiểm tra vách tường bên trái, không có pháp thuật phòng ngự, thế là quyết định dùng phương pháp cũ. Nanaimo một tay ôm Agathion một tay ôm Sick, dùng Thuật Xuyên Tường đi qua. Thế nhưng mà lúc bọn họ tiến vào mặt tường, sau khi bọn họ xuyên ra mặt tường, “Lui một bước trời cao biển rộng” lại hiện ngay trước mắt.
“Lại một lần nữa!” Nanaimo quay người, thử lại một lần. Vẫn vậy.
Sick vuốt vách tường, không cảm thấy pháp thuật chấn động: “Pháp thuât này cũng quá—— hoàn mỹ đi!”
“Nhanh tìm điểm mù, phải tìm được mới có thể phá hư!” Nanaimo dán trên vách tường, dùng toàn thân cảm thụ, vẫn không thấy gì.
“Tiểu quỷ, tránh ra!” Sau Sick truyền đến một giọng nữ tràn đầy uy hiếp. Sick quay đầu, nhìn thấy phu nhân Lyle Knott đang mặc một bộ trang phục kỵ sĩ, phù hiệu Thánh Khiết Chi Thuẫn lập lòe, tay phải cầm thánh kiếm chỉ vào hắn. Sick bị dọa toát mồ hôi, Tiểu Hôi lại không cảnh báo hắn!
Nếu như nói tế đao là một bộ phận của pháp sư hệ Sở Ni Ngữ, thánh kiếm chính là một bộ phận của kỵ sĩ. Thánh kiếm mỗi kỵ sĩ cũng khác nhau. Thánh kiếm của Phu nhân Lyle Knott là một thanh trường kiếm như san hô đỏ. Bên trên còn có sò với hến hình con thoi, hình cái tháp, hình quạt... Màu tím, màu nâu đen, màu vàng nhạt.... .
“Ta nhận được thông báo có Ác Ma chưa đăng ký ở đây, cho nên ta tới điều tra, là các ngươi làm sao?” Phu nhân Lyle Knott hỏi. Thánh kiếm không có chuyển hướng, vẫn chỉ vào mặt tường.
Sick cùng Nanaimo lắc đầu, Lys Na xuất ra giấy chứng minh.
“Vậy cũng đừng có ảnh hưởng ta!” Phu nhân Lyle Knott hất khuỷu tay, khoét một lỗ trên tường. Một không gian mật xuất hiện.
Phu nhân Lyle Knott bước vào, Sick thấy mặt tường sắp khôi phục, tranh thủ đi vào.
Vách tường khép lại...