Ba Định Luật Của Pháp Sư

Chương 87: Chương 87: Hội Đấu Giá




Cứ như vậy, một đoàn người bị nhốt trong lồng sắt, chờ đợi lái buôn trong cơn đói. Sick nhớ rõ hắn đã bỏ qua hai bữa ăn. Hắn thử kêu gọi Tiểu Hôi, nhưng ở đây được lắp đặt tường chống ma thuật, mọi nỗ lực đều như vô vọng.

Qua một khoảng thời gian ngắn, có người tới cho bọn họ ăn, đồ ăn quánh như keo, bốc mùi như sắp phân hủy. Người đến có vẻ cũng là đầy tờ, tay chân bọn họ lam lũ, cổ rụt, không dám nhìn trực tiếp bất kỳ vật gì. Giống như ngẫng đầu sẽ có roi vung tới.

Sick quan sát các lồng sắt khác, hiển nhiên “Nguồn cung cấp” không phải chỉ có ngư dân. Hắn nhìn thấy những đứa trẻ, một vài đứa còn thuộc dạng con nhà giàu. Đây không đơn thuần là nơi cướp bóc, mà là chợ nô lệ.

Lại qua một thời gian, có rất nhiều người mang theo vũ khí đuổi bọn họ ra khỏi lồng để dẫntới một gian phòng lớn khác. Những người này hẳn cũng là nô lệ, Even Joseph muốn giảng đạo lý với họ, nhưng vô ích. Không chỉ là ngôn ngữ bất thông, ánh mắt bọn họ nhìn đoàn người Sick cũng giống như ánh mắt của ông chủ tai cụp. Rất nhanh, Sick nhận ra những người này dùng loại phương thức đó đối đãi Sick vì để cho mình không rơi vào hoàn cảnh tương tự.

Gian phòng bọn họ bị mang tới như một nhà hát, ở đây có một cái sân khấu lớn, không gian dưới đài có thể ngồi hơn ngàn người. Sân khấu rất mới, cái ghế cũng rất mới. Trang trí mới tinh khoa trương lạc điệu với vẻ cũ kỹ của gian phòng. Bọn họ dùng vải che đi dấu hiệu của thời gian, trên màng khắc nhưng hoa văn biểu thị tính phồn thực, như là vàng, rượu, châu báu, còn có núi kim tệ.

Mọi người dưới đài ngồi đầy. Bọn họ mặt quần áo đắt đỏ, đeo mặt nạ, tay cầm ly rượu đế cao. Sick không biết đâu là lông vũ trên mặt nạ và đâu là lông vũ mọc trên chính người bọn họ.

Hoa tiêu Feiluna là người đầu tiên bị kéo lên sân khấu. Ánh sáng lóa mắt tập trung hết lên người cô. Sick, Even Joseph cùng Mark Mobius ở lại, bị ba nô lệ cầm vũ khí giám thị, trơ mắt xem đồng đội bị đấu giá.

Người chủ trì là ông chủ tai cụp, hắn dùng ngôn ngữ Sick nghe không hiểu, vừa ca vừa nhảy múa kích động khách mời xuất tiền dưới đài. Trước khi Feiluna bị kéo lên, không khí dưới đài có vẻ rộn rã, nhưng vừa nhìn thấy hoa tiêu Feiluna, phản ứng lại nhạt hẳn.

Ông chủ tai cụp cơ trí đẩy Feiluna lên trước, vừa chỉ vào bộ ngực của nàng vừa rao hàng. Không khí có vẻ nóng hơn, ông chủ tai cụp cầm áo Feiluna, có ý định lột nó xuống.

Hoa tiêu Feiluna lắc mình một cái làm ông chủ tai cụp té khỏi sân khấu!

Một tràng cười vang lên.

Mặt ông chủ tai cụp đỏ bừng, hắn chỉnh lại y phục, bắt đầu mắng nhiếc Feiluna.

Các hộ vệ đang giám thị Sick thấy một màn này, phẫn nộ như chính bản thân mình bị sỉ nhục, định đi qua giáo huấn hoa tiêu Feiluna. Bọn họ vừa mới quay người, mới bước ra bước đầu tiên, Sick cùng Even Joseph không hẹn mà động thủ cùng lúc. Even Joseph dùng đầu húc ngã một tên, Sick trượt chân một cái, đạp tên kia bất tỉnh.

Ông chủ tai cụp càng mắng càng hăng. Hắn chỉ lặp đi lặp lại một câu, Sick học thuộc rồi.

Sick giả ý thở dài: “Pháp sư Aidonatello đều là đánh không nghe đấy.”Hắn lui về sau, kéo cự ly với tên giám thị còn lại, Even Joseph đánh lén từ bên kia, một cái đá giò lái vào đầu người nọ làm hắn lăn lông lốc vài vòng.

“Kỵ sĩ Aidonatello cũng vậy.”

Sick ngồi xuống, dùng mũi nhọn trên vũ khí cắt đứt dây thừng. Tay của hắn bị cắt trúng rỉ máu, nhưng cuối cùng cũng xong. Tiếp đến hắn mở trói giúp Even Joseph.

Quái chính là, trong lúc bọn họ tạo phản, vậy mà không có thủ vệ khác qua đối phó bọn họ. Những thủ vệ còn lại thậm chí bỏ chạy. Thoạt nhìn bộ dạng thì không giống như đi đối phó với nô lệ tạo phản, mà giống như có chuyện gì đó rất nghiêm trọng đã phát sinh.

Hoa tiêu Feiluna chạy tới chỗ đám Sick. Sick cảm thấy phía sau hình như có một sinh vật cực lớn mới dậm chân làm cho sàn nhà bị chấn động, còn tạo ra một trận gió, sau đó Mark Mobius tới bên cạnh Sick giúp hoa tiêu Feiluna mở trói.

Có mấy nô lệ đầu đầy máu chạy vào trong hội trường, la to gì đó có vẻ rất khẩn cấp. Khách mời nghe xong đều hoảng loạn, nhao nhao đứng lên trốn ra ngoài. Ly rượu trở thành công cụ dọn đường, đập vào đầu những kẻ khác.

Ông chủ tai cụp bò men theo sân khấu, muốn không bị chú ý, nhưng mà hoa tiêu Feiluna không có ý định buông tha cho hắn. Hoa tiêu Feiluna nhấc cổ áo ông chủ tai cụp, tay kia phóng một ngọn lửa vào chân hắn.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Hoa tiêu Feiluna híp mắt chất vấn ông chủ tai cụp.

Ông chủ tai cụp chỉ giãy dụa: “Không, tha cho tôi, cứu mạng ah!”

Một vài khách mời vừa ra khỏi cửa đã chạy ngược trở lại, trên người còn mang theo vài vết đao. Bọn họ liều mạng chạy về sau, lướt qua đám người Sick. Cảnh tượng trong sảnh cứ như một đàn trâu đang vượt sông.

Còn có rất nhiều người đóng cửa lại, sau đó còn chắn thêm ghế lên.

“Hẳn là có người đến phá quán rồi.” Sick nói.

Sick thấy chân ông chủ tai cập chìm trong lửa nhưng quần vẫn không bị cháy, có lẽ cũng không có bị thương. Hắn đang muốn nói hoa tiêu Feiluna kiểm tra người tên kia, thì cánh cửa chính đột nhiên nổ tung, mảnh cửa bay tung tóe khắp nơi.

Các loại mũi tên đa dạng màu sắc cùng quả cầu lửa thi nhau tiến đến. Sau màn mưa tên, khoảng hai mươi người mặc trang phục kiểu dáng Aidonatello xông vào khống chế được hiện trường. Phía cuối đám người là một nam nhân mặc áo pháp sư màu xám, đầu đội mũ thuyền trưởng. Ông cũng không cao to, nhưng từ khi bước vào lại trở thành tâm điểm chú ý. Ông có một sự cương liệt cùng uy nghiêm đặc trưng, không cần mở miệng cũng không ai dám xem nhẹ ông. Sick đoán người này khoảng bốn mươi tuổi, nhưng vi dãi gió dầm mưa nên thoạt nhìn như 50~60 tuổi. Ông có cặp mắt đen như bóng đêm, bởi vì ánh mắt quá mãnh liệt, tròng trắng mắt mờ nhạt đến mức dễ bị bỏ qua. Bên mép cùng lông mi trên mặt ông còn có vết sẹo.

“Ah, tìm được ông rồi, ông chủ lớn.” Người kia dùng dọng điêu trêu ngươi. Giọng ông trầm thấp, không lớn, trong tiếng ồn ào vẫn có thể nghe được nhất thanh nhị sở. Ông mở ra hai tay, tư thế như chuẩn bị ôm người, cất bước tiến tới, mặt không biểu tình, chỉ ánh mắt đầy địch ý. Tầm mắt của ông rơi vào ông chủ tai cụp trên tay Feiluna: “Bảy năm cách biệt, chưa một ngày tôi quên tướng mạo ông. Ông không cảm động sao? Ta học xong rất nhiều tân pháp thuật, bao gồm cái chiêu ông dùng chiêu đãi bằng hữu ta.”

Ông chủ tai cụp run rẩy, hàm răng không ngừng va chạm phát tiếng cập cập.

“Nô lệ không nghe lời phải chết, còn ông chủ không nghe lời nên thế nào?” Người kia đi tới trước mặt đám người Sick, khóe miệng của ông có chút nhếch lên. Ông duỗi tay ra, kéo cổ da của ông chủ tai cụp, lại giật xuống một cái vòng cổ, gầm nhẹ: “Đây là thương phẩm trên thuyền ta!”

Cái vòng cổ kia chính là bùa hộ mệnh bảo vệ ông chủ tai cụp không bị thương. Không có vòng cổ, mùi thịt cháy khét liền bốc lên. Ông chủ tai cụp thét lên định đưa tay dập lửa, nhưng động tác này vô hiệu với ma thuật.

“Cô là Tiểu thư Feiluna sao?” Nam tử cung kính hỏi hoa tiêu Feiluna.

Hoa tiêu Feiluna vốn quen với tác phong hào sảng trên thuyền cá, đột nhiên có người lễ độ như vậy làm nàng không quen, kinh ngạc: “Là tôi.”

“Xin cô chờ một chút, lát nữa ly khai với tôi.” Nam tử chuyển hướng sang ba người Sick: “Đồng bạn, thỉnh theo cùng chúng tôi thế nào? Hiện tại, “Ông chuyển ánh mắt tới trên người ông chủ tai cụp, thò tay nắm cổ hắn, xách đến cạnh mình: “Ta thỉnh cầu cô không nên nhìn tiếp. Đây là việc tư giữa hai ta, thục nữ không nên chứng kiến.”

Hoa tiêu Feiluna vẫn còn cảm thấy không quen với cách xưng hô kia nhưng cũng gật đầu.

Sick với Even Joseph cũng ngoan ngoãn quay đầu. Sick nghe thấy tiếng “Híz-khà-zzz” như có vật gì bị cắt, sau đó không còn nghe gì nữa. Thuyền trưởng đã dựng tường cách âm.

Vài phút sau, thuyền trưởng nói: “Tốt rồi, các vị mời đi theo ta ly khai.”Ông dùng động tác quen thuộc của các pháp sư xuất thân trong các trường đại học pháp sư cao quý mới có – vung tay áo lên - , dẫn bộ hạ cùng đám người Sick đến cửa.

Những người này khi nãy cũng tranh thủ thời gian xử lý đám khách mời không chạy kịp.

Sick biết điều không có nhìn lén kết cục của ông chủ tai cụp, lúc rời đi cũng không nhìn. Nhưng Mark Mobius nhìn từ đầu tới đuôi, miệng ông còn chưa khép lại được.

Thuyền trưởng được các bộ hạ gọi là “Nalinge đại nhân“. Ông gọi bộ ha mang hai cây pháp trượng cho Sick cùng hoa tiêu Feiluna. Thuyền trưởng Nalinge cười cười với Even Joseph, dùng ngôn ngữ Aidonatello nói: “Đã nhiều năm chưa gặp kỵ sĩ rồi.”

Mọi thế giới đều có pháp sư, chỉ khác là hoặc bị coi thành những tên giả thần giả quỷ hoặc là những người tìm chân lý. Nhưng kỵ sĩ chỉ có ở mỗi Aidonatello, mà kỵ sĩ không giống pháp sư luôn có động lực chạy đến thế giới khác, cho nên ở chỗ này có thể nói là không thể nào thấy được kỵ sĩ. Ông chủ tai cụp cùng Hải Tặc da xanh đều cho rằng Even Joseph là pháp sư, mới có thể sử dụng lực lượng.

Thuyền trưởng Nalinge nhất định là người Aidonatello mới biết kỵ sĩ.

Sick kiểm tra pháp trượng trong tay. Pháp trượng dài bốn mươi cen-ti-mét, bằng gỗ, giống như chỉ là khắc vội ký hiệu pháp thuật. Đây là hàng dùng một lần.

Hắn kín đáo đưa pháp trượng cho Mark Mobius, hắn lấy cái vũ khí mài dây thừng khi nãy, trên đó có dính máu của hắn. Hắn đọc lên thần chú Sở Ni ngữ, một ngọn lửa màu xanh hiện lên nuốt chững cây nĩa dài, sau đó biến mất. Cây nĩa biến thành màu đen. Trước khi màu đen biến mất, Sick có thể dùng nó thay cho tế đao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.