Tốc độ sụp lún đột nhiên nhanh hơn. Hạt cát xuyên qua sàn nhà rớt xuống phía tầng dưới. Sick rớt xuống, đập vào mặt đất, loạng choạng đứng dậy. Hắn đang ở một văn phòng trống rỗng, trần nhà có một cái động, hạt cát không ngừng rơi xuống.
Piccolo biến cát thành cầu thang, hai tay mở ra, chậm rãi đi xuống, nhún vai nói: “Người may mắn như ngươi mà cũng hâm mộ trẫm sao?”
“Ta không nhớ ta có vận may.” Lúc nãy bị té đã làm hắn trầy da, hắn đang sử dụng pháp thuật cầm máu. Hắn để tế đao dính máu của hắn, có một pháp thuật cần dùng pháp thuật của địch nhân và bản thân để sử dụng.
“Ngươi là Tử Linh sư! Thiên phú này thật sự là quá tuyệt vời. Trẫm chỉ có thể đùa giỡn một chút, chỉ có thể cải tạo bọn họ, để cho bọn họ trở nên càng đáng yêu. Thế mà ngươi có thể có được bọn họ vĩnh viễn.” Piccolo vung tay, làm ra động tác ôm người nào đó: “Chỉ cần giết bọn họ, ngươi có thể có được bọn họ , làm bọn họ yêu ngươi, thân cận ngươi, bảo hộ ngươi, làm tất cả những sự tình bọn họ không chịu làm khi còn sống. Thật hâm mộ ah! Trẫm tiếc nuối nhất chính là thuật chuyển đổi giết người quá dễ, tiện nhân kia cũng thế, nếu không phải nàng bị chết nhanh như vậy, trẫm còn nghĩ chơi nàng mấy lần, nghe nàng kêu rên từ từ!”
“Nàng chỉ là xâm phạm ngươi trên miệng, có tất yếu giết nàng sao?” Sick phi thường chán ghét cách nhìn của Piccolo, giống như đó là quyền hành nào đó, một loại chứng minh người trên người, giúp hắn miễn trừ quy phạm xã hội. Hoặc là, y theo thuyết pháp của Whitney cái gì và Piccolo, loại người như bọn họ không phải là một bộ phận của xã hội.
“Đương nhiên nàng đáng chết!” Piccolo thét lên: “Nàng cho mình là ao? Nàng là miếng giẻ rách ai cũng có thể nhận làm chồng! Nàng cho rằng nàng có quyền gì cự tuyệt ta? Nàng phải quỳ xuống cầu người xâm phạm nàng!”
“Ngươi không phải Tử Linh sư, thậm chí pháp sư ngươi cũng không phải, ngươi chỉ là hàng nát học đại học còn không xong!” Sick khiêu khích Piccolo không ngừng, đâm chỗ đau của hắn, để hắn muốn giết chết mình, như vậy Piccolo sẽ không nghĩ tới chạy trốn.
“Ngươi chỉ là tên hèn nhát duy trì lòng tự trọng thấp hèn của mình! Cho dù đây trời sinh, cũng không thể tha thứ! Ta sẽ biến ngươi thành tượng, không, là một pho tượng quỳ rạp, không, biến thành một con rối, quỳ lạy sau lưng ta!” Piccolo bạo giận lên, mặt của hắn vặn vẹo hoàn toàn, thoạt nhìn như vừa như rắn vừa như cá mập. Hắn bỏ qua cơ hội có thể chạy trốn, thả ra pháp thuật trói buộc đông cứng về phía Sick, Sick hóa giải từng cái.
Nếu như Piccolo duy trì tỉnh táo, chạy trốn vào lúc này, kết cục sẽ khác.
Cửa ban công đột nhiên mở ra, Đại ca mèo hoang mang theo một đoàn người xuất hiện, trên mặt bọn họ hiển lộ ra quyết tâm liều chết, đồng loạt thi pháp. Cung tiễn ánh sáng bao phủ cả gian phòng thành hình, tựa như Phượng Hoàng bay lượn, mang theo liệt diễm bay về phía Piccolo.
Lúc này Đại tỷ vọt đến.
Piccolo rống to, như là sư tử gào thét, mũi tên ánh sáng chậm lại, tiếp đến từ đầu mũi tên, dần dần biến thành hơi nước. Chuyển đổi mũi tên ánh sáng là một việc rất khó, tạm thời Piccolo không rảnh phân tâm, Sick thừa cơ lấn lên, tế đao chém vào bả vai Piccolo, huyết chú bám vào người Piccolo!
Đây không phải pháp thuật vật chất, thuật chuyển đổi không thể có hiệu lực. Vai Piccolo bắt đầu có hiện tượng xuất hiện thành một hình xăm đỏ đen, còn phát ra hào quang quỷ dị màu đỏ đen, thẩm thấu ra quần áo, bắt đầu hủ hóa da hắn. Nhìn qua như là một bụi gai sinh trưởng dưới da Piccolo. Hình xăm vẫn mở rộng, lan qua eo của hắn, bò lên trên mặt của hắn.
“Ự...c —— ác ——” Hình xăm quấn một vòng trên cổ Piccolo, Piccolo thống khổ ôm yết hầu khom người. Hắn quay người chụp vào Sick, Sick dựng lên hộ bích, bị Piccolo sắp chết thả ra lực lượng cường đại đánh nát. Sick nghiêng đầu tránh thoát tay Piccolo, thuật chuyển đổi cắn nuốt vai trái hắn cùng một lớp da da bên gáy, hóa thành không khí. Một đống máu chảy ra, Sick lảo đảo lui hai bước.
Piccolo vung lung tung, thuật chuyển đổi bắn ra bốn phía. Đại ca mèo hoang cùng bộ hạ thi pháp tạo ra hộ bích chắc chắn, bọn họ giơ cao bùa hộ mệnh, như là đã luyện tập nhiều lần, cắm cọc ma pháp vào vách tường, hình thành pháp trận, hạn chế pháp thuật của Piccolo.
Trần nhà vỡ ra, biến thành vài khối đá vụn rơi xuống; ngăn tủ biến thành dung nham, chảy lên sàn nhà; cửa sổ thủy tinh biến thành acid sulfuric, toát ra mùi vị đáng sợ. Sick muốn kết liễu Piccolo, nhưng tay của hắn không thể nhúc nhích. Tiểu Hôi vội vàng ngăn cản tảng đá đang rơi xuống, không có cách nào giúp hắn.
“Đi chết! Toàn bộ đi chết đi! Ta đã cho các ngươi cơ hội! Các ngươi có quá nhiều cơ hội! Chết hết a!” Piccolo thét lên. Vết xăm màu đen che khuất ánh mắt của hắn, hắn đã nhìn không được rồi, nhưng hắn vẫn vươn tay, dựa vào trí nhớ bắt trúng Sick.
Sick nắm chặt bùa hộ mệnh.
Lúc này Nanaimo xuyên qua ngăn tủ dung nham, hiện thân sau lưng Piccolo. Ở trong mắt Sick, quá trình này chỉ phát sinh trong một giây, mỗi chi tiết đều rất rõ ràng. Nanaimo tiến lên, tế đao đâm xuyên cổ Piccolo, di động sang trái, thu về, lại đâm ra sâu hơn. Tiếp đó, Nanaimo lui lại, kéo ra cự ly với Piccolo.
Máu như một cái vòng đeo trước cổ Piccolo, sau đó mở rộng thành khăn quàng, cuối cùng thành một chiếc áo đỏ.
“Híz-khà-zzz C-K-Í-T..T...T ——” Piccolo chỉ có thể phát ra tiếng như vậy. Nanaimo chọc thủng yết hầu Piccolo, hắn đã không thể nói chuyện, tay hắn cách Sick đúng 5cm, rủ xuống. Sick nỗ lực nâng lên tế đao, cắm vào tim Piccolo.
Đại ca mèo hoang ném ra một cái hộ bích, ngăn lại pháp thuật chuyển đổi cuối cùng của Piccolo.
Đó cũng chính là thời khắc cuối cùng trong đời Piccolo.
Quá trình chuyển hóa vật chất trong phòng ngừng lại, Piccolo tê liệt ngã xuống trong vũng máu. Máu của hắn phun lên người Sick.
“Cầm máu! Tái sinh!” Nanaimo xông lên thi triển thuật trị liệu không phải sở trường. Đại ca mèo hoang xông lên làm động tác tương tự, nhưng cao minh hơn nhiều. Bộ hạ đại ca mèo hoang cũng xông lên thi pháp. Miệng vết thương của Sick được một thanh tế đao cùng mười ba cây pháp trượng chiếu vào, lập tức lành lại, còn non mềm hơn trước lúc bị thương.
Sick nhìn đám người đang xem vai mình, xác định thật kỹ là máu của địch nhân, không phải miệng vết thương lại toát ra, Sick không nhịn được cười lên.
Nanaimo xiết chặt mũ, mũ vỡ thành từng mảnh. Hắn chỉ làm một tầng hộ bích đã xuyên qua dung nham, nhưng cũng may, chỉ bị hỏng cái mũ.
Lys Na nhảy xuống từ cái động trên sàn nhà, nhìn vào thi thể Piccolo, một tay đè nặng môi. Tử trạng Piccolo cực thảm. Cổ gãy như đứt lìa, huyết chú bóp méo toàn thân hắn, cả người biến thành một đống thịt nhão. Pháp sư tà ác từng làm mọi người run rẩy, một khi bị thua cũng không quá đáng là một cỗ thi thể.
“Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi.” Đại ca mèo hoang không ngừng lặp lại những lời này. Qua một hồi hắn mới sửa nói: “Ta phát hiện tên kia động đến bẫy rập, lập tức chạy đến. Vẫn là quá chậm.” Nguyên lai người đặt ký hiệu nổ chính là hắn.
“Tôi luôn quên hỏi tên của anh.” Sick nhếch miệng cười nói. Nếu không phải có những bẫy rập đó, bọn họ còn không biết Piccolo đi ngang qua.
“Kee Marcello, tôi là Kee Marcello.” Đại ca mèo hoang cũng nhếch miệng cười.
Đại tỷ đứng cạnh cửa, khoanh tay trước ngực, ánh mắt luôn định trên người Sick.
Ba phút sau, bọn họ còn đang thảo luận lúc nào nên mở tiệc mừng, Whitney cái gì đi vào.
Có lẽ không có ai báo cáo cho hắn mới đúng, nhưng lúc hắn tiến đến cứ như đã nắm tình huống rõ ràng, cũng phẫn nộ đã lâu rồi. Hắn cắn răng, biểu lộ trên mặt khủng bố cứ như con gái mình bị hiếp rồi giết. Sick tin rằng cho dù tất cả những người ở đây đều bị Piccolo giết sạch, Whitney cái gì cũng sẽ không tức giận như thế. Mắt, miệng hắn kéo căng hết mức, cổ cùng bả vai nối thành một đường, xương quai xanh hiện lên.
“Là ai giết đứa nhỏ đáng thương này?” Whitney cái gì vung vẩy nắm đấm, rống to.
Kee Marcello đại ca xem ra là định một người gánh tất cả, lúc mọi người đã định chùn bước trước Whiteny cái gì, thân thể của anh lại nghiêng đi một tí. Sick đem động tác của anh nhìn ở trong mắt, đoạt lời: “Là ta giết.”
Whitney cái gì trừng Sick, như là muốn bằm Sick cho heo ăn. Lyle Knott phu nhân cũng từng trừng Whitney cái gì, nhưng lúc ấy Sick tin Lyle Knott phu nhân thực sẽ không làm như vậy.
Whitney cái gì không giống với lúc trước.
“Ta nguyền hắn, biến hắn thành bộ dạng này. Ta còn đâm thủng trái tim của hắn.” Sick thu tay vào ái. Khẽ nâng cằm, dùng tư thái ngạo mạn đối mặt Whitney cái gì. Đối với chuyện hành quyết Piccolo hôm nay, trong nội tâm Sick chỉ có kiêu ngạo.
Lys Na vụng trộm dùng chân đá Kee Marcello đại ca, đuổi anh cùng bộ hạ rời khỏi đây, đi phòng tiếp tân kiểm tra xem còn ai bị thương không, thuận tiện tránh bão.
“Đây là mưu sát! Ngươi là hung thủ giết người!” Whitney cái gì gào thét.
Nanaimo cầm tế đao đứng bên cạnh Sick. Sick vừa mất rất nhiều máu, người còn không có khôi phục lại. Nếu như Whitney cái gì muốn đánh nhau, Nanaimo sẽ không để một mình Sick hành động.
Sick trừng Whitney cái gì nói: “Ta giết rất nhiều người vô tội, đem ta lăng trì tùng xẻo còn quá nhẹ. Ta đã từng là tử tù, nhờ Hoàng thất đặc xá, ta mới giữ được mạng. Thế nào? Kết quả ta giết một tên tội phạm khác. Kiên trì không nên giết tử tù, lại kiên trì muốn đặc xá tử tù ngươi —— trả lời ta, đặc xá ta là đúng hay sai? Bọn họ cho ta cơ hội chấp hành Tru Sát Lệnh với Piccolo, là đúng hay sai?”
Whitney cái gì há to miệng đứng đấy, bộ dáng giống như học sinh tiểu học gặp được vi phân và tích phân, căn bản hắn không biết giải đề từ đâu.
Mà Sick khó nhịn phẫn nộ, nghĩ đến giả như là Kee Marcello đại ca, Whitney cái gì tuyệt đối sẽ không khó xử như thế.
Hắn nhớ tới Tiểu Tra đã từng nói, ham muốn tự mình thực hiện của những người này cũng như Sick muốn đồ ăn. Hoặc như người đói lâu ngày nhìn thấy đồ ăn, nguyện ý dùng thủ đoạn không đạo đức để tự mình thực hiện. Đây cũng là lý do Whitney cái gì không chịu bảo vệ nhân viên, không có gì so với việc nhé đầy bao tử —— thỏa mãn tự mình thực hiện trọng yếu hơn rồi.
Mặc kệ người theo đuổi chính là nhu cầu sinh lý hay là nhu cầu tinh thần, nếu không có trí tuệ, thủ đoạn gì cũng là ti tiện.
Whitney cái gì giãy dụa thật lâu, cuối cùng hắn tìm được một đáp án, có thể làm cho hắn cảm giác mình có tu dưỡng: “Ta tha thứ ngươi!”
Sick nheo mắt lại nói: “Ta chưa từng làm hại ngươi, ngươi không có tư cách tha thứ ta.”
Đồng hồ treo tường bị nứt nhiều chỗ, nhưng kim đồng hồ vẫn còn động. Kim đồng hồ thẳng đứng, 12h đã điểm.
Nanaimo cười cười nói: “Tan tầm rồi, buổi chiều nói sau, sếp.”Một tay Hắn ôm eo Lys Na, bên kia vịn Sick, mang theo bọn họ xuyên tường ly khai.