“Quý khách, đã muộn, chúng ta sắp đóng cửa rồi. Ngài muốn gì thêm không?” Mengmo lên tiếng hỏi.
Even Joseph hỏi: “Chúng ta có thể qua đêm ở chỗ này sao?”
Mengmo chằm chằm vào Even Joseph không biểu tình, không nói lời nào.
Sick nói thẳng: “Mỗi món cho người thêm hai phần, mỗi món cho mị ma thêm một phần.”Hắn chỉ vào menu: “Còn có những cái này, những cái này, ngày mai làm bữa sáng.”
Mengmo gật đầu: “Đương nhiên có thể qua đêm! Vinh hạnh của chúng ta!”Hắn đi rửa chén, bắt đầu nấu đồ ăn Sick chỉ, còn thêm một phần hoa quả.
Tối hôm đó, bọn họ ngủ trên sàn nhà. Mengmo chuẩn bị xong đồ ăn, cho Sick thêm một ấm nước, liền chui xuống dưới quẩy bar, biến mất vô tung rồi.
Even Joseph có một cái áo chẽn cùng một cái áo choàng kỵ sĩ. Hắn đưa áo choàng cho Sick, Sick đem áo khoác của hắn cho Lys Na. Even Joseph ôm áo chẽn ngủ.
Áo khoác kỵ sĩ rất to, mà thể trạng Even Joseph lại rất lớn, cho nên cái áo này càng lớn. Sick có thể thu cả người vào trong.
Lúc đầu Sick cảm thấy còn thật ấm đấy, nhưng sau đó hắn ho khan liên tục, có che thế nào cũng không thấy khá hơn. Hắn cảm mạo rồi. Kỳ thật sau khi cơn bão qua đi hắn đã có dấu hiệu không ổn, nhưng hiện tại mới bắt đầu phát tác chính thức. Ho không ngừng làm hắn không cách nào chìm vào giấc ngủ, có vẻ phát sốt rồi, thân thể cảm thấy rất lạnh, giống như nằm trên một tảng băng vậy.
Sick cố gắng chịu đựng cảm giác không thoải mái. Phía sau đột nhiên có một thứ gì đó mềm mại như lông thú truyền nhiệt vào người Sick xoa dịu cơn sốt. Cơn ho dần dần ngớt, Sick ngủ thật say.
Buổi sáng hôm sau, Sick tìm không thấy con vật nào sau lưng, nhưng hắn thấy hai sợi lông dài màu bạc trên áo choàng Even Joseph.
Sick lại mua thêm ít rau quả làm tài liệu pháp thuật, một cái chảo cán dài, dao phay, thìa trong tiệm “thay móc sắt”, những thứ này để làm dụng cụ nấu thuốc. Hắn nấu ra một ít ma dược cơ bản để phòng thân.
Even Joseph chải đầu, chỉnh sửa quần áo cho chỉnh tề. Thói quen ngăn nắp của kỵ sĩ rất khó đổi.
Bọn họ tiêu không ít tiền, số tiền còn lại có thể nhét vừa túi, không cần phải vát theo cái bọc lớn nữa.
Bọn họ chuẩn bị tiến về ụ tàu kia. Nhưng trước đó còn phải leo qua một vách núi cao. Trên đường dừng lại ăn cơm trưa một lần, bọn họ ngồi ở trên mặt đá, vừa ngắm biển vừa ăn thịt cuốn.
Thể lực của Sick hôm nay không tốt, hắn thường dừng lại thở dốc. Even Joseph không có vấn đề gì,hắn từng đề nghị cõng Sick đi nhưng bị cự tuyệt. Ai đó yêu cầu bay lên trời, nhưng vì lo lắng sẽ bị phát hiện nên cũng bác bỏ. Lys Na vừa mang giày cao gót vừa leo núi mà không gặp tí trở ngại nào, còn bò đầu tiên. Sick bò tới chỗ nàng đi qua, phát hiện trên đá có một vết cào sâu.
Chờ bọn hắn tới gần ụ tàu thì, đã là bốn giờ chiều rồi.
Phía trước là một khu vực bằng phẳng, dưới đáy là đá chồng chất, bên trong có lẽ không có cái gì đáng giá. Nhưng mà bọn họ biết đó là một trong những cửa vào ụ tàu đi thông tới chỗ tàu Mojie.
Phụ cận có mấy con rắn đen dài 4-5 mét bò qua bò lại, đầu những con rắn nhọn hoắc giống như trái thơm. Đó là lính canh ở đây.
Sick lấy ra một lọ thuốc, mở nút, tính hướng gió, đặt lọ thuốc ở nơi đầu gió. Rắn đen hít phải thuốc lập tức lắc lư một hồi rồi ngã ra đất.
Đoàn người vượt qua bầy rắn, đi vào cửa động.
Even Joseph cỡi giày.
Trong động rất chật, bọn họ chỉ có thể tiến lên từng người một, còn phải cúi đầu. Sick sờ vách tường, tất cả đều là bọt nước, mặt đất cũng khá trơn ướt. Nơi đây đã được mãi nhẵn trước đó, đường đi cũng phẳng phiu chỉ có điều phủ đầy rêu xanh, còn có dây thừng vứt khắp nơi cho nên gây ra không ít trở ngại. Chỗ này là một phần của hệ thống thủy lợi, đã từng là thiết bị dẫn, hiện tại chỉ là miệng thông gió.
Bọn họ một mực tiến lên, đến khi thấy phía trước có ánh sáng rọi lại.
Trên mặt đất phía trước là một cái hố. Sick đứng cách miệng hố chừng nửa mét nhìn xuống. Phía dưới sâu chừng trăm mét.
Dưới đáy là một cái sơn động cực kỳ to lớn đấy, xây bằng sức người, có khả năng là bản mở rộng của một di tích cổ. Chỗ đó bây giờ nhìn như xưởng đóng tàu, hoặc là nơi sửa chữa thuyền. Sick thấy một cái ao rất sâu, rất nhiều vật gỗ tốt đặt ngay cạnh. Còn có nhiều máy móc to lớn. Ở đây không có cửa sổ đón ánh sáng. Nguồn sáng phần lớn đến từ đèn tròn treo trên tường.
Dưới ánh đèn, mặt nước trông rất thanh tịnh. Tại đây cũng không có mùi nước biển. Sick không hiểu tại sao ở một nơi thiếu nước sạch trầm trọng như ở đây lại dành phần lớn nước ngọt vào việc đóng thuyền. Mà bọn Hải Tặc này lại khống chế nơi có nguồn nước đầy đủ nhất.
Hắn lại quan sát một hồi, phát hiện mỗi hai mươi giây sẽ có một cái thùng sắt móc vào dây thừng kéo xuống. Trong thùng sắt có người ngồi, hẳn nó là phương tiện giao thông. Bọn họ có thể quá giang thứ này.
Sick trao đổi nhỏ với Even Joseph, bọn họ tính toán thời gian thùng xuống, nhảy xuống liên tiếp.
Even Joseph dẫn đầu. Không may cho hắn, bên trong thùng có người. Even Joseph giẫm một cước lên đầu tên kia, sau một tiếng “Rắc” vang lên, Even Joseph đã làm đối phương nằm in dưới đáy. Tên còn lại đang muốn kêu liền bị Sick tặng một đao.
Lys Na theo sau Sick. Ba người bọn họ dẫm lên hai cổ thi thể, trong thùng có vẻ chật rồi. Bọn họ cố gắng ổn định thân thể miễn cho thùng sắt đong đưa dẫn tới chú ý.
Tầm nhìn bây giờ đã rộng hơn, Sick có thể quan sát cả huyệt động tinh tường. Cái động này còn lớn hơn hắn ước lượng, cái ao nước cũng lớn và sâu hơn. Cảm giác như vài ụ tàu tụ tập một chỗ. Có mấy cái ao thông với ống dẫn nước, bên trong có lẽ có thể đậu mười chiếc thuyền, nhưng hiện tại chỉ có ba chiếc. Một chiếc là Mojie. Thiết kế hai cái bánh chèo đặt trưng của nó chưa từng xuất hiện chiếc thứ hai.
Sick chỉ vị trí thuyền cho Even Joseph. Even Joseph đã thấy được, hắn xác nhận lại một ít chi tiết Sick không chú ý. Chủ thuyền Loffi Division ngồi một mình trên boong.
Vấn đề là, thùng sắt bọn họ ngồi không hướng về phía Mojie. Phía trên còn có hai mươi sợi giây thừng cùng ba mươi thùng sắt khác di động giao thoa tung hoành hình thành mạng lưới giao thông. Trên mặt đất có năm tòa tháp cao hướng về phía này để quan sát tất cả.
Bọn họ lướt qua một tòa tháp, tên lính canh thấy bọn họ, mặt liền lộ ra sát ý. Even Joseph phán chuẩn cự ly lôi tên kia ra khỏi tháp. Tên kia thét thảm rơi xuống đất. Lập tức, tất cả hải tặc bên dưới phát hiện có kẻ đột nhập rồi. Bọn chúng ngẩng đầu xác định thùng sắt có người lạ. Một vài pháp sư định phóng pháp thuật công kích lại bị cản lại —— lỡ tay đánh trúng hệ thống giao thông thì chết cả lũ.
Đây là lợi thế đánh nhau trên đất địch. Chủ nhà thì bị buộc tay buộc chân, người từ ngoài đến lại có thể phá thoải mái. Dù sao tổn thất cũng là địa chủ gánh. Một ít thùng sắt cao hơn lướt qua bọn họ. Một tên hải tặc muốn nhảy vào bị Even Joseph đạp xuống. Một người khác giơ lên bồn nước, bên trong có thể là dịch acid hoặc nước sôi!
“Tiểu Hôi! Tới!” Sick rống lên. Hắn lập tức cảm giác yết hầu đau nhức. Đêm qua ho cả đêm còn chưa bình phục, bị trọng thương rồi.
Tiểu Hôi như một cơn gió màu xám xuyên qua cự ly mấy trăm mét, từ Mojie xông lên bao phủ quanh Sick và mọi ngưới, kịp thời nuốt hết tất cả chất lỏng.
“Chúng ta phải đổi xe.” Even Joseph nhìn dây thừng. Điểm đến của thùng sắt này là một cái động khác.
Sick nuốt nuốt nước miếng một cách đau khổ, không cách nào lên tiếng.
Một cái thùng sắt khác đang tiến gần, độ cao cũng gần bọn họ, đoán chừng chỉ cách khoảng 50cm.
Even Joseph trấn định, nhíu mày, lông mày kéo căng, miệng cũng kéo căng. Giống như một nhà leo núi chuẩn bị chinh phục một ngọn núi cao. Sick biết, thằng này định tiến hành một ít hành động ngu xuẩn, nhưng hắn vẫn không có biện pháp mở miệng ngăn cản.
Even Joseph tiến lên, tay nắm một cái thùng sắt khác, chân ôm cạnh thùng sắt bọn họ đang đúng, cả người vắt giữa không trung: “Nhanh đi qua!”
Sick rất muốn chửi to, bởi vì rõ ràng Even Joseph kéo không nổi thùng sắt. Đầu gối cùng khuỷu tay của hắn đang cong cũng dần dần bị kéo thẳng rồi. Hệ thống này không phải sức người thường có thể tác động.
Lys Na giẫm lên cạnh thùng sắt, lại dẫm tiếp lên lưng Even Joseph, nhẹ nhàng linh hoạt nhảy vào thùng sắt bên kia.
Even Joseph kêu một tiếng. Lần đầu tiên trong đời bị giày cao gót giẫm lên người, coi như là cái thể nghiệm đặc thù a.
Sick kéo vạt áo, bò lên trên cạnh thùng sắt. Cái thùng sắt này có hai viên đá cân bằng trọng lượng hai bên, sẽ không vì Sick hay Even Joseph tác động mà lệch một bên.
Sick đạp lên lưng Even Joseph, đột nhiên, hắn nghe được tiếng cười.
Tinh linh nguyên thủy lại tới nữa!
Mặc dù lần này Sick đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng hiện tại hắn đang phát sốt, đầu váng mắt hoa, chỉ đứng thôi cũng đã không dễ dàng, còn muốn giữ thăng bằng trên lưng một người có vẻ hơi miễn cưỡng. Tinh linh nguyên thủy tiến vào áo hắn, kéo áo choàng căng lên như một cánh buồm, thổi Sick khỏi lưng Even Joseph.
Rơi xuống, Sick nghĩ trong lòng chính là: Tại sao lúc muốn chửi thề nhất lại không thể nói chứ? Sick thò tay, kịp thời bắt được thùng sắt bên cạnh. Vừa lúc đó chân Even Joseph cũng không trụ nổi nữa đã buông lỏng rồi. Sức nặng toàn thân Even Joseph đều chuyển qua thùng sắt tay đang nắm.
Even Joseph vùng vẫy, Sick cố gắng ổn định thân thể, tất cả đều diễn ra trên một thùng sắt. Hỏng bét nhất chính là, cùng một hướng.
Thùng sắt lập tức nghiêng 60 độ, Lys Na như bị đổ ra. Dưới tình thế cấp bách, nàng vung ra roi da đỏ tươi cuốn lấy thùng sắt cùng dây thừng. Lúc nàng con đang cố ổn định thân hình, roi da đã chèn chết ròng rọc,làm cho thùng sắt dừng lại.
Thùng sắt duy trì trạng thái nghiêng 60 độ, lắc lư tại chỗ trên không trung.
Mục tiêu không di động, hải tặc đã không còn lo lắng đánh nhầm những thứ khác, nguyên một đám động thủ làm phép. Các loại mũi tên ma pháp đủ mọi màu sắc bay tới. Tiểu Hôi bao lấy bọn họ, chặn lại đa số, có một ít Even Joseph đỡ bằng thánh kiếm.
Trùng hợp, một mũi tên bắn xuyên qua dây thừng.
Sick trơ mắt nhìn dây cái động mọc lên ở giữa, những sợi dây không ngừng tưa ra, sau đó dây thừng... đứt.
Bây giờ thùng sắt đang cố định trên dây thừng đấy. Mà vị trí dây thừng đứt tương đối gần bọn họ. Thế là bọn họ tựa như quả lắc đồng hồ, dùng đỉnh động làm tâm, vẽ ra một hình bán nguyệt!
Sick liều mạng nắm cạnh thùng sắt. Cuồng phong thổi qua, nhanh đến mức làm hắn cảm giác không khí như một bức tường cứng, mà hắn trở thành lưỡi đao ắt qua. Trang phục của hắn đè nặng thân thể, má căng cứng, mỗi một tế bào đều đang thét lên, nói hắn đang rơi.
Đột nhiên, Sick cảm thấy toàn thân chợt nhẹ. Trong một giây, hắn thể nghiệm trạng thái không có trọng lực. Bây giờ đâu là trời đâu là đất đã không hề trọng yếu. Hắn lơ lửng giữa không trung.
Tiếp theo là một lần hạ xuống khác!
Ngay khi Sick thoát khỏi lực hút, đầu mút bên kia của giây thừng bị kéo. Thùng sắt được tự do, bay đi theo quán tính.
Sick đóng chặt mắt chuẩn bị đối mặt trùng kích, nhưng thùng sắt lại vọt vào trong một lưới giảm xóc ma thuật, tốc độ đã chậm lại. Sau khi bọn họ xuyên qua lưới, xung lực còn lại đã rất nhỏ.
Sick nhanh chóng cuộn chặt người, lăn ba vòng trên đất mới dừng lại.
Hắn nằm im hơn mười dây, thân thể hơi khôi phục mới ngẩng đầu. Hắn thấy chủ thuyền Loffi Division ngay phía trước hắn đang giơ cao hai tay thi triển tường bảo vệ ngăn trở cung tên. Sick quay đầu nhìn thấy bánh chèo cực lớn đang kẹp lấy con thuyền. Hắn trở lại Mojie!
Hắn lại thấy Lys Na ưu nhã đi tới, hai tay đang nối lại roi da. Cái roi kia có điểm giống sinh vật, có thể tập hợp lại.
Sick không thấy Even Joseph, chỉ thấy một cái thùng úp sấp. Đã qua mấy giây Even Joseph mới dùng thánh kiếm mở ra thùng sắt. Sick an tâm đồng thời nghĩ thầm: Có lẽ thừa dịp trước khi Even Joseph đi ra nên trét cement lại mới đúng.