Tất cả quán ăn ở đây đều bán rượu, mặc kệ nó kỳ dị bao nhiều. Đây là một quán ăn như vậy, các vách tường được treo rất nhiều tiêu bản động vật, mùi chất bảo quản nồng nặc trong gian phòng không cửa thông gió. Sick cho rằng một vài tiêu bản treo trên kia hẳn là nhân loại đến từ thế giới khác. Hắn còn trông thấy các chuỗi đầu lâu người ở trong góc. Cửa sổ phủ đầy bụi cùng dấu tay, trên tường có nhiều, rất nhiều ‘danh ngôn tục ngữ’. Sàn nhà ẩm ướt, mấy chỗ chỉ nẹp thêm vài miếng gỗ để che lỗ hỏng phía dưới. Người trong phòng bẩn thỉu, to tiếng, thậm chí dùng nắm đấm làm ngôn ngữ giao tiếp.
Vị trí có thể bao quát cả quán đều có người rồi, Sick và đồng bọn chỉ thích ngồi ở cạnh cửa. Hắn ngẩng đầu thấy được sườn một chiếc thuyền vắt ngang trên trần nhà. Chẳng biết tại sao còn treo thêm mấy sợi dây thừng thòng xuống, rốt cuộc là làm gì?
Lys Na hỗ trợ phiên dịch tên đồ ăn, nhưng có vẻ món sau càng dị hơn món trước. Sick không hiểu như món ăn tên là “Thùng thuốc súng quấn dây thừng cực độc” bắt nguồn từ đâu. “Đầu ăn thuyền viên” là cái quỷ gì? Có quan hệ với đầu tê giác ăn người sao?
Sick còn phát hiện trong thực đơn có quá nửa là chất kích thích bị cấm dùng, có vẻ ở đây có người ăn nó thay cơm. Như vậy sẽ chết đấy.
Bỏ qua những thứ quái dị ở trên, cuối cùng bọn họ chọn một ít đồ ăn xem như bình thường, nhưng lúc món ăn được mang lên, hình như bình thường chỉ là tương đối. Nó là một đám vật chất quánh như keo có màu cà phê, ăn vào đủ vị.
Bởi vì bọn họ thật sự rất đói, mà những món này cũng tốt hơn thức ăn cho nô lệ, thoáng cái đồ ăn đã bị bọn họ quét hết.
Vấn đề trước mắt là nước. Ở đây thiếu nước sạch trầm trọng cho nên người ta đều uống rượu thay nước. Sick không uống rượu nhưng tình thế buộc phải uống rồi. Hắn thật sự rất khát, mặc dù những chất lỏng đục đục cay cay này khó có thể nuốt xuống, hắn vẫn uống rất nhiều.
Nếu như Nanaimo ở đây sẽ ngăn hắn lại, hắn sẽ đun nóng để giảm độ cồn rồi mới cho Sick uống, nhưng nơi này có Even Joseph, có Lys Na, lại thiếu Nanaimo.
Even Joseph chưa thấy Sick uống rượu, cơ mà hắn đã thấy rất nhiều người uống rượu, cho nên hắn phát giác dị trạng ngay lập tức. Điều đầu tiên không đúng là ngôn ngữ tứ chi. Sick rất biết kiểm soát mình, cho dù tình huống ác liệt thế nào, hắn cũng sẽ không run chân, gõ bàn hoặc bộc lộ các loại cảm xúc nôn nóng.
Nhưng hiện tại, Sick lại vuốt chén, khóe môi nhếch lên như đang cười.
Thoạt nhìn tâm tình rất tốt! Xuất hiện ngôn ngữ cơ thể vô ý thức đã đủ kỳ quái rồi, rõ ràng còn cao hứng!
Lys Na tuân theo phân phó lúc Sick chưa uống rượu, phiên dịch lại nội dung cuộc trò chuyện xung quanh cho họ nghe: “Có người đang nói chuyện về pháp sư đến từ Aidonatello. Bọn họ nói có một nô lệ đến từ Aidonatello tên là Nalinge, hắn dò xét hội đấu giá nô lệ, hủy diệt hai đội tàu, nghe nói hiện tại còn đang tìm một chiếc thuyền đến từ Aidonatello.”
Sick nhíu mày: “Bọn họ có nói thuyền Nalinge đang tìm đến tột cùng ở nơi nào sao?”
“Hình như là tại ụ tàu trong nhà đại ca bọn hắn. Nhưng mà bọn họ đã thay đổi chủ đề rồi, không có nói ụ tàu ở đâu.”
Sick hỏi lại: “Là người bàn kia?”
Lys Na chỉ giữa tiệm. Đó là một cái lôi đài rộng sáu mét dùng để phục vụ cho các trận đánh nhau kèm cá cược. Bên cạnh lôi đài là khán đài, mỗi bên đều đầy ấp người. Ngón tay Lys Na chỉ vào cái bàn bảy người, mỗi người mày rậm mắt to. Người thứ tám đang bước xuống từ lôi đài. Hắn vừa knock out đối thủ, giúp bằng hữu kiếm không ít tiền đánh cuộc. Người bị đánh bất tỉnh bị kéo xuống dài, ném ra đường rồi.
Sick đứng lên, chững lại một chút, như là đang tính hướng đi, rồi mỉm cười với những người còn lại: “Ta đến hỏi bọn hắn.”Hắn quay người đi về hướng bàn kia.
Bởi vì điệu cười kia quá tỏa nắng, Even Joseph mới cảm thấy bất an. Hắn tranh thủ đứng dậy đuổi theo. Lys Na cảm thấy những người kia có lẽ nghe không hiểu Sick, cũng vội vàng đi theo.
Sick đi đến bên trái người vừa xuống đài, vỗ bả vai người kia: “Tiên sinh, có thể thỉnh giáo ngài một chuyện không? Ụ tàu có thuyền Aidonatello mà ngài vừa nói ở nơi nào?”
Ngoại hình người nam nhân kia hơi tương tự nhân loại. Hắn có bốn cánh tay, làn da màu đồng, khung xương lại to hơn người Aidonatello. Cái cằm cùng sống mũi của hắn đều méo mó, có lẽ do bị đánh gãy quá nhiều lần. Hắn quay đầu trừng Sick, miệng ép thành một đường. Một tay cầm chén rượu, một tay cầm bình rượu, một tay cầm gà rán, một tay cầm bánh mì.
Lys Na đứng bên phải Sick, khom người, đầu gối kẹp chặt, phiên dịch cho Sick: “Thằng cha chú hỏi chú, cái dkm chú vừa nói ở chỗ nào? Chính là cái ụ tàu chú mới nói đấy.”
“Mày cũng lớn gan lắm mới dám quấy rầy ông mày uống rượu!” Người bốn tay quay lại nhìn Sick, hất tay Sick, rống to.
“Hắn nói cái gì?” Sick hỏi Lys Na.
“Hắn nói hắn rất bận, không rảnh trả lời.” Lys Na nói.
“Chuyện này rất quan trọng, xin ngài bớt thời giờ trả lời.” Sick nói với người bốn tay.
Lys Na phiên dịch: “Thằng cha chú đang hỏi chú, trả lời ngay! Có cái dcm uống rượu đấy, chuyện của ông quan trọng hơn!”
Người bốn tay đặt mạnh chén rượu, bình rượu, gà rán xuống, đứng phắc dậy hất ngã cả ghế ngồi. Hắn cao hơn Sick bốn cái đầu, vừa nhìn Sick vừa gào thét: “Thằng ranh con mày không muốn sống nữa! Cùng ông mày lên lôi đài đi! Xem ông mày làm mẹ mày sướng!”
Sick nghe không hiểu, đành phải hỏi Lys Na hắn đang nói cái gì. Lys Na nói: “Hắn nói không đánh thì không quen, lên lôi đài thử thân thủ lại nói.”
Even Joseph nói khẽ với Lys Na: “Ta cảm thấy ngươi phiên dịch là lạ đấy. Thoạt nhìn hắn rất tức giận.”
Lys Na cười sáng lạn, không nhìn Even Joseph, nói: “Phiên dịch là nghệ thuật vượt qua cách biệt văn hóa ah.”
“Ta cảm thấy ngươi nhất định phiên dịch sai rồi.” Even Joseph rụt cổ.
Sick lại rất hài lòng, hắn lắc lắc tay cùng bả vai: “Tốt, vậy thì tỉ thí một lát.”
Lys Na phiên dịch: “Ai sợ ai? Xem tao lột da mày!”
Người cả tiệm sớm đã chú ý tình huống nơi này rồi, nghe được Lys Na phiên dịch lập tức hoan hô. Mọi người gào thét, xương gà cùng rượu bay tứ tung.
“Bọn họ hô cái gì?” Sick quay đầu hỏi Lys Na.
Lys Na nghiêng đầu nghe một lát. Một nửa người hô “Giết nó đi”, một nửa khác hô “Thông A*ss nó” .
Lys Na nhìn Sick: “Bọn họ chúc ngươi khiêu chiến thành công.”
“Ờ.” Sick gật đầu.
Lôi đài là khối đá lớn, mặt ngoài được mài nhẵn, nửa phần trên có màu đỏ đen, có thể là bị chất lỏng nào đó thẩm thấu theo thời gian tạo thành. Bốn phía lôi đài có cột gỗ, giữa các cột gỗ có buộc dây thừng giới hạn phạm vi. Có vài cột gỗ cũ, có vài cột gỗ mới, đại khái là do các trận đấu ảnh hưởng, đành phải đổi mới vài cột. Sick cùng người bốn tay đứng ở hai phía trên đài.
Even Joseph cùng Lys Na tới bàn đặt cược, bọn họ đặt hết tiền vào Sick. Hàng long giả Mark phí hết một phen công phu ném xương, ném thìa thiếu chút cầm bình rượu đập lên tên ghi kèo mới làm hắn để ý, thật vất vả mới thành công đặt cược cho Sick.
Chỉ có ba người họ đặt cho Sick. Tất cả mọi người khác đặt cho người bốn tay.
Mọi người thảo luận chiến tích của người bốn tay. Hắn là chiến sĩ nổi danh trên biển, cũng là thường thắng tướng quân ở đây. Từ đồ ăn hắn cầm trên tay có thể biết, hắn rất được chủ quán chào đón, cơ hồ là đại biểu ở đây. Rượu hắn uống cũng tốt hơn người khác nhiều, không có trong menu đấy.
Trong quảng thời gian chờ trận đấu bắt đầu, người bốn tay thoáng thì rống to với khán giả, thoáng thì khua tay với Sick, bước chân không nghỉ chút nào. Sát ý trong mắt hắn dày đặc, phảng phất không thể đợi lâu hơn để xé Sick ra. Trái lại Sick, hai tay hắn một mực thu trong áo, khí định thần nhàn, hô hấp trầm lắng, một bước không đi.
Số tay không phải yếu tố quyết định thắng bại. Cao thủ dù cụt một tay cũng có thể đánh bại người hai tay. Even Joseph chỉ xem cái này đã biết, Sick mạnh hơn người bốn tay nhiều.
Một bartender đầu mào gà, quàng khăn đỏ, lúc này kiêm chức MC. Hắn giới thiệu lý lịch người bốn tay, thuận tiện hâm nóng bầu không khí.
“Đến từ ——” Giọng bartender bị tiếng hoan hô áp đảo: “—— tàu ——” lại là một hồi gào thét , huýt sáo cùng vỗ bàn điên cuồn. Đám người dưới đài đông như kiến.
Bartender hô to: “Đấu sĩ vĩ đại nhất! Có kỷ lục đánh rụng vô số răng người, tính đến trước mắt là hai trăm hai mươi bảy cái! Đến tột cùng có thể gia tăng hay không? Máu tươi làm hắn hưng phấn, đau đớn làm hắn cuồng bạo, không ai có thể trụ qua ba phút trước mặt hắn!”
Giới thiệu xong người bốn tay, đợi người bốn tay nghe đủ tiếng hoan hô, hắn phải giới thiệu Sick rồi. Nhưng lúc hắn chuyển sang Sick, bỏ ra hơn hai mươi giây dò xét từ trên xuống dưới, cố gắng sưu tầm tất cả các tính từ lăng xê Sick, lại bói không ra dù chỉ một từ. Sick vừa gầy vừa keo kiệt, bartender chịu thua rồi.
“Ta! Để ta giới thiệu hắn!” Lys Na xung phong, lên đài đối mặt khán giả. Hai tay nàng kết thành hình cái loa đặt lên miệng, hô to: “Đến từ Aidonatello, kỳ nhân Sick-muốn chết! Điển hình số nhọ, con rơi nữ thần xui xẻo!”
Dưới đài im ắng.
“Siêu đào phạm bị cả nước truy nã, bộ đội vũ trang đuổi giết, phong quang vô cùng, sau hoàn lương lại thiếu tiền!” Lys Na giơ lên nắm tay phải hô to.
Người dưới đài đột nhiên hoan hô, phảng phất kinh nghiệm như vậy đã xúc động ký ức nào đó trong bọn họ. Người ở dưới đài hô to: “Phạm tội vạn tuế!” “Pháp luật đã chết!”
“Vẫn là người xấu tốt!” Lys Na hô to. Cả tiệm hoan hô như sấm động.
Bất kể là bartender hay là Lys Na nói Sick đều nghe không hiểu, nhưng hắn cảm thấy thái độ barttender có chút vũ nhục người, mà Lys Na giống như đang nói bậy.
Lys Na nói xong, nghe xong một hồi hoan hô tựu xuống đài rồi. Bartender lui một bước, hai người quyết đấu tiến lên một bước. Barttender giơ lên cái xẻng cùng nắp nồi thoạt nhìn mấp mô sẹo sẹo, có lẽ thường xuyên bị cuốn vào trận đấu, vừa đánh vừa hô to: “Bắt đầu!”
Người bốn tay đã xuất thủ từ trước. Sick cũng không ngoài ý muốn, hắn xoay người, cơ hồ là dán lên cánh tay đối phương, một quyền đánh vào mũi người bốn tay. Lực một quyền này rất mạnh, tiếng xương gãy vang lên. Người bốn ôm mặt ngồi xổm xuống, máu tươi nhỏ không ngừng trên lôi đài, thấm vào trong đá.
Trong lúc nhất thời, toàn trường lặng im. Tình huống trước mắt đã vượt ra ngoài dự đoán.
Quy củ ở đây là đánh tới khi một phương đầu hàng hoặc xuống đài mới thôi. Sick không cho rằng người bốn tay sẽ đầu hàng như vậy, hắn lui đến bên cạnh dây thừng, kéo ra cự ly.
Quả nhiên người bốn tay liền đứng lên. Hắn xoa mặt đầy máu, cơ bắp vặn vẹo vì phẫn nộ. Bốn canh tay hiện lên gân xanh, nhào về phía Sick.
Sick cúi người, quét chân người bốn tay, tay nắm lấy đai lưng đối phương. Người bốn tay bị Sick quăng, cả người bay lên, lướt qua dây thừng rơi xuống lôi đài.
Even Joseph ở dưới vỗ tay.
Miệng Bartender há hốc. Còn chưa đặt nắp nồi xuống, thắng bại đã phân rồi.
Im ắng bao phủ một thời gian ngắn, cuối cùng bị vô số câu chửi cho đánh vỡ. Tục ngữ ca dao lan khắp nơi.
Even Joseph cầm một cái túi lớn nhét đầy tiền đặt cược, lại giao cho Lys Na. Dựa theo quy tắc, những số tiền này đều là của bọn họ đấy, nhưng nhìn bộ dạng quần chúng, bọn họ rất không có khả năng ngoan ngoãn để cho bọn này rời đi.
“Sick, đi thôi!” Even Joseph nắm thánh kiếm, hô to với Sick .
“Ta còn không có hỏi hắn ụ tàu ở đâu!” Sick chạy đến gần Even Joseph. Hắn quay đầu lại thấy, người bốn tay đang tại giãy dụa, trong đám người, muốn đứng lên đánh với Sick một trận nữa.
“Nghĩ cũng biết không có khả năng hỏi được, chúng ta phải đi!” Even Joseph bắt lấy tay áo Sick.
Những thực khách nổi giận ngăn ở cửa không cho bọn họ ra ngoài, bắt đầu dùng luật rừng rồi. Even Joseph nhíu mày, cũng mặc kệ đối phương nghe hiểu hay không, hét lớn một tiếng: “Không muốn bị thương thì tránh ra!”Hắn chém mốt nhác liền tạo thành vết nứt thẳng tới cửa, đám khách né ra hai bên để lộ một con đường.
“Chạy!” Even Joseph cầm Sick lao ra cửa tiệm, hai người khác theo sát.
Đám khách cũng đuổi theo, Even Joseph kéo hai người chạy như điên, vừa chạy vừa vung kiếm tạo vật cản trên đường.
Xác nhận đã an toàn, Even Joseph dừng lại, buông tay, nói với Sick: “Lần sau tuyệt đối không cho ngươi uống rượu. ngươi ah uống rượu, liền không cân nhắc hậu quả rồi.”
“Ta cảm thấy có thể hỏi mà.” Sick cúi đầu.
“Ta phải sửa lại một chút. Ngươi không chỉ là không cân nhắc hậu quả, thành quả cũng không cân nhắc!” Even Joseph nhìn thoáng qua túi lớn trên tay Lys Na, nói: “Ít nhất hiện tại chúng ta có tiền rồi. Thái dương cầu cũng xuống núi rồi, chúng ta nên tìm một chỗ qua đêm.”