Phần giải thích truyện
Bởi vì tác phẩm viết theo nguyên lý “Tảng băng trôi”, cho nên để thỏa mãn một số độc giả hiếu kỳ với thế giới của Sick.Trick, cũng giải thích rõ thêm về kết cấu của truyện, khách mời trong chương này sẽ giải thích một chút thiết lập trong truyện không được đề cập.
Tiết một: trở thành pháp sư khó thế nào….
Giảng viên: Sick, tiểu Bá (sống)
Sick: “Ân, ta được tác giả mời tới, giảng giải làm sao trở thành pháp sư trong thế giới của ta.
“Uhm, cách đầu tiên cũng phổ biến nhất là thi vào đại học pháp sư, cách thứ hai hi hữu hơn là học ở trường bổ túc cho các pháp sư, cách thứ ba cực kỳ hi hữu là đi học nghề. Mặc kệ dùng cách nào, cuối cùng đều phải làm một bài khảo thí để lấy bằng chứng nhận.
“Ta không có học đại học pháp sư, cho nên chúng ta hãy để tiểu Bá giải thích.”
Tiểu Bá: “Chào mọi người, ta là tiểu Bá, bạn cùng phòng với Sick (cười).”
Sick: “Hôm nay ngươi không nằm trên đất.”
Tiểu Bá: “Đúng vậy, bởi vì nơi này không phải trong chuyện xưa, cho nên ta còn sống (cười to). Hôm nay ta sẽ giải thích cặn kẽ về đại học pháp sư ở thế giới này.”
“Tại đất nước của ta có rất nhiều đại học pháp sư, từ trường top đến trường làng chỗ nào cũng có, tất nhiên Quyền Trượng Ánh Sáng cũng quản lý ít nhiều các trường học này, nhưng nhiều quá nên cũng khó quản hết! Nổi tiếng nhất là đại học pháp sư Evan Saar, nó là trường chuẩn quốc tế, thuộc top 5 châu lục! Đương nhiên ta không đậu nổi trường đó rồi! Ha ha!
“Chương trình chuẩn của đại học pháp sư là 8 năm, tuổi tối thiểu để nhập học là 14, nhưng bình thường thì 18 tuổi mới bắt đầu thi. Mười bốn tuổi thi vào thường thường cũng mất 12 năm mới tốt nghiệp được, cũng là luật bất thành văn trong trường. Rất không có đạo lý, nhưng luôn đúng, chỉ có những gia đình không phải gia đình pháp sư gốc mới cho con nhập học lúc 14 tuổi (chưa tốt nghiệp cấp 3).”
Sick: “Ta thuận tiện bổ sung một chút, quốc gia này không có chương trình 『 giáo dục bắt buộc 』, nhưng có 『 giáo dục miễn phí 』, trẻ em học trường công sẽ không tốn tiền. Còn có 『 Viện biên soạn quốc gia 』 phát hành miễn phí sách giáo khoa cùng tài liệu giảng dạy tự học ở nhà.”
Tiểu Bá: “Sick không có học tiểu học, ta có.”
Sick: “Ân, lúc nhỏ ở quê ta căn bản không có trường tiểu học, nhưng mà có thể được phát sách giáo khoa miễn phí, rồi nhờ một vài giáo làng dạy lại. Chính phủ bơm tiền làm việc, tỉ lệ quốc dân biết chữ rất cao đấy.”
Tiểu Bá: “Nhưng đến cấp 3 phải thu học phí. Quốc gia rất cố gắng giảm học phí, bất quá —— “
Sick: “Luôn có người trả không nổi.”
Tiểu Bá: “Học phí đại học pháp sư cũng không phải rất rẻ, nhưng cũng không phải rất đắt, nói như vậy, gia đình thường thường bậc trung nuôi một hai đứa con đi học cũng miễn cưỡng được. Đây cũng là thành quả dùng ngân sách của Quyền Trượng Ánh Sáng.”
Sick: “Cho nên phương thức đánh thuế ở đây là —— “
Tiểu Bá: “Thôi, dừng ở đây. Chuyện này là của lãnh đạo!”
Sick: “Ngoại trừ đại học pháp sư, bên ngoài còn có rất nhiều trung tâm đào tạo kỹ thuật ma pháp không hạn chế đối tượng dạy học, cho nên trong dân gian có một số người không học qua trường lớp cũng biết dùng ma pháp. Nhưng tốt nhất vẫn là học đại học pháp sư, người học qua đại học đều biết, chương trình đại học giúp họ nắm giữ khái niệm rất vững, cũng tương đối dễ dàng học lên các bậc cao hơn.
“Bất quá cũng có ít người không muốn tốn tiến đi học đại học, hoặc là không có tiền! Tỷ như ta! Sẽ học ở trường bổ túc cho pháp sư. Trường bổ túc pháp thuật chỉ cần nửa năm sẽ tốt nghiệp, nhưng chất lượng chênh lệch rất nhiều. Cố chủ không để ý tới ta thật ra là có đạo lý đấy. Bằng cấp của ta là không chính quy.”
“Mặt khác có vài người đi học trường bổ túc vì trước đó đã đi học nghề. Đi theo học một vị pháp sư đã có giấy phép nhiều nắm, có trình độ nhất định, chỉ cần đi học bổ túc nửa năm rồi thi kết thúc là có giấy phép.”
“Nhất định phải học xong đại học pháp sư hoặc tốt nghiệp trường bổ túc mới có thể thi khảo thí lấy bằng chứng nhận pháp sư , ngoài ra Quyền Trượng Ánh Sáng sẽ không thừa nhận đấy!”
Tiểu Bá: “Pháp sư muốn nhận đệ tử, phải có giấy phép pháp sư, cũng tương tự khi đi dạy đại học hoặc trường bổ túc, sau đó đi đăng ký chỗ Quyền Trượng Ánh Sáng, có đệ tử có thể giảm thuế nha! Đương nhiên Quyền Trượng Ánh Sáng cũng sẽ kiểm tra chất lượng trong đó.”
Sick: “Loại này mặc dù cũng là bằng bổ túc, thế nhưng khi xuất sư cũng có sư phụ đứng tên, mà bình thường sư phụ đều học đại học ra, khi đi tu nghiệp thực tế cũng không bị thiệt. Thầy trò là quan hệ cả đời, Quyền Trượng Ánh Sáng sẽ giữ lại tư liệu quan hệ thầy trò, cho nên tầng quan hệ này khi đi tu nghiệp cũng không mất đi.”
Tiểu Bá: “Không có sư phụ mà đi học bổ túc, cũng giống như cô nhi vậy.”
Sick (yên lặng gật đầu)
Tiểu Bá: “Tiếp theo sẽ nói về khảo thí lấy bằng chứng nhận pháp sư. Sau khi tốt nghiệp đại học hoặc trường bổ túc sẽ được một lần khảo thí miễn phí, nếu như không đậu, thi lại phải nộp phí báo danh!”
Sick: “Tuyệt đại bộ phận đều thi đậu.”
Tiểu Bá: “Có người đùa rằng, trừ khi làm phép thổi bay luôn giám thị, nếu không tất cả đều qua.”
Sick: “Nhưng thật ra là bởi vì thi tốt nghiệp quá khó so với khảo thí bằng chứng nhận pháp sư, cho nên khi khảo thí lấy bằng sẽ hạ độ khó xuống.”
Tiểu Bá: “Hội đồng thi đều do Quyền Trượng Ánh Sáng lựa chọn, nếu như khóa nào đó tỉ lệ thi đậu quá thấp, đồng nghĩa với trường học cho thi tốt nghiệp quá dễ, Quyền Trượng Ánh Sáng sẽ điều tra !”
Sick: “Sau khi lấy bằng, có thể dùng tư cách 『 pháp sư 』 đi làm. Rất nhiều nghiệp vụ đều yêu cầu nhất định phải có bằng chứng nhận pháp sư mới nhận. Tiến hành công tác trái pháp luật, lại nghiên cứu cấm thuật mà không có bằng, sẽ bị phạt cảnh cáo, nghiêm trọng hơn là cấm thi khảo thí cả đời! Tương đương với không thể làm rất nhiều công việc!”
Tiểu Bá: “Chẳng những không thể công tác, rất nhiều đồ vật ma pháp đều không thể buôn bán thậm chí là không thể cất giữ, cũng đừng hòng tiếp tục làm nghiên cứu.”
Sick: “Có vài vật phẩm pháp thuật chỉ người có bằng chứng nhận pháp sư mới bán được. Mặc dù dân chúng có thể mua sắm sử dụng, nhưng nếu như cầm lấy đi bán trao tay, tựu phạm pháp, sẽ phạt tiền đấy.”
Tiểu Bá: “Một vài món đồ chỉ có pháp sư có mới được giữ. Mặt khác, các đề tài nghiên cứu căn cứ vào phân cấp độ nguy hiểm, cơ hồ đều hạn chế phải có bằng chứng nhận pháp sư mới được tiến hành.”
Sick: “Ngoại trừ tấm bằng pháp sư, còn một số ngành học liên quan cũng có thể kháo thí. Những ngành này bắt buộc có bằng mới được thi, công nhận tin cậy, là phương pháp khác cũng rất tốt để chứng minh thực lực. Ta không có khảo thi là vì —— “
Tiểu Bá: “Phí báo danh rất cao.”
Sick: “Đúng vậy. Mỗi một khoa mỗi cấp bậc đều đòi tiền, cộng lại bó tay rồi. Đương nhiên có thể trả góp, thế nhưng mà —— “
Tiểu Bá: “Thi khảo thí riêng một ngành ma pháp chia thành ba cấp bậc Giáp Ất Bính. Trước đây thật lâu còn có Đinh, nhưng chẳng ai thi qua, nên huỷ bỏ rồi.”
Sick: “Người đi học bình thường có thể tới cấp Bính, Nhưng tới Ất thì phải rất cố gắng mới đậu. Công dụng của Ất cũng rất đa dạng. Mà thi cấp Giáp... Đây chính là đại sự, phải báo cáo đấy.”
Tiểu Bá: “Khảo thi đến cấp Giáp, bình thường là muốn đi làm Đại pháp sư.”
Sick: “Có bằng pháp sư, hơn nữa phù hợp với điều kiện chuyên một ngành mà pháp nhất định, ít nhất phải có một ngành cấp Giáp, bình thường cũng đều chỉ có một, còn thường xuyên cống hiến nghiên cứu, thì có thể lấy được tư cách Đại pháp sư.”
Tiểu Bá: “Đại pháp sư có thể xin nghiên cứu rất nhiều cấm thuật, còn có thể tham gia hội nghị các đại pháp sư hạch tâm của Quyền Trượng Ánh Sáng. Chỉ có Đại pháp sư có thể đảm nhiệm viện trưởng ma pháp viện!”
Sick: “Ân, nhưng đại đa số pháp sư rất khó thành đại pháp sư. Mặt khác, Đại pháp sư đa số là nam tính. Mặc dù không có nghe nói có người kỳ thị nữ tính ở phương diện này, nhưng nhân số nữ tính xin cấp chứng nhận đại pháp sư là tương đối ít, muốn cân đối cũng không có biện pháp.”
Tiểu Bá: “Cũng giống như hộ sĩ đa số là nữ. Đại khái pháp sư nữ đối với quyền lực của Đại pháp sư không có hứng thú a.”
Sick: “Đại pháp sư ai cũng có dã tâm, hoặc là quái dị đấy.”
Tiểu Bá: “Tóm lại, cho dù không phải Đại pháp sư, bản thân pháp sư cũng có thể làm rất nhiều sự tình, bất kể là tạo phúc hay là chỉ là muốn kiếm nhiều tiền, kỳ thật đều đã rất đủ rồi.”
Sick: “Đúng vậy a.”
Tác giả: “Tiết một đến đây là hết, cảm tạ hai vị giảng viên!”