Theo nguồn thông tin chân thật được tìm kiếm từ học sinh nữ đến học sinh nam. Từ lan can cho tới thùng rác. Từ bãi cát cho tới đám lau. Từ sân sau cho tới sân trước. Từ nguồn nước cho đến vườn rau. Từ nhà kho cho tới tận lớp học. Từ lão bảo vệ cho tới lao công. Từ giáo viên cho tới thầy Hiệu Trưởng thì Mỹ Kim là một học sinh "cá biệt" cho đến "đặc biệt". Nhỏ là con của Hải Bò lừng lẫy danh tiếng nên ai ai cũng phải kiêng nể nhỏ. Xinh đẹp nhưng nham hiểm cũng giống như nấm càng đẹp thì càng độc, người càng đẹp càng ác(ê cái này không hẳn à nha).
Sau tiếng trống báo hiệu ra chơi Dương chạy thục mạng ra khỏi cửa lớp để đi xuống chỗ hẹn. Công nhận chuyên nghề công an có khác, hẹn sân sau mà cứ chạy ra sân trước mà tìm. Nhưng thế nào thì cuối anh anh vẫn tìm ra được chỗ ba người kia đứng.
-Tôi đến rồi!! Vẫy tay nhìn mọi người, anh lạo cúi xuống thở hổn hển. Lại được thêm bộ quần áo mượn của tên Quốc kia khiến anh hơi khó chịu. Căn bản là người anh to hơn Quốc nên mặc áo có hơi chật một chút.
-Muộn thế hả, cái lão kia!!
Quỳnh Thư dựa tay vào thân cây, liếc mắt nhìn Dương khiến cho anh sởn da gà.
-Thôi anh xin, bàn việc đi.
Gật gà gật gù, Thư mới chuyển tư thế để lấy hơi phát biểu:
-Theo thống kê sơ bộ từ nguồn tin thu thập được. Cái con nhỏ Mỹ Kim đó vừa chia tay với bồ nên có dấu hiệu chán đời. Đây là một điều vô cùng tốt để chúng ta thực hiện hành động. Bây giờ mọi chuyện sẽ như thế này....Quỳnh Thư vẫy tay ba người kia nói nhỏ kế hoạch.
Bước lên lớp với kế hoạch gói gọn trong đầu Quỳnh Thư nhắm hờ đôi mắt dựa vào bàn ngủ. Nói là ngủ chứ thực ra cô đang tập trung suy nghĩ. Kể ra thì cái con nhỏ đo cũng đáng thương, mẹ mất từ khi còn nhỏ, lại được thêm người ba gian ác tiêm nhiễm toàn những thứ độc hại vào người. Nhưng vì tương lai con em chúng ta cô phải hoàn thành nhiệm vụ với vai diễn này. Được biết nhỏ tối nay sẽ đi vào Bar dự tiệc sinh nhật của con nhỏ béo-bạn thân Mỹ Kim. nên cô đã dựng ra một chiêu tuyệt hay, chỉ khổ thân Quốc mà thôi.
Ngồi cạnh cô Quốc thẫn thờ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đó. Anh không hiểu được trong đầu cô có cái gì mà có thể nghĩ ra cái trò quái gở như vậy? Bảo anh kết thân với bà béo. Đường đường là một nam diễn viên ca sĩ nổi tiếng được hàng ngàn người hâm mộ. Nay lại phải đi đóng giả một đứa học sinh trung học để tán một bà béo lăn nhanh hơn chạy. Tránh vỏ dưa gặp ngay vỏ dừa. Nhục, nhục quá! Nhưng vì cô, anh nhất định phải làm.
Đang suy nghĩ bỗng một tiếng gọi làm anh giật mình.
-Bạn là Thiên Quốc đúng không? Bạn ơi, bạn có phải là Ken trên tạp chí này không? Vừa nói cô bạn béo đó chỉ tay vào tấm hình trên tạp chí. Vâng đúng là anh, nhưng làm sao bà béo này lại biết. Không được, lộ ra thì chết!! Cố bình tĩnh trước bao nhiêu ánh mắt của nữ sinh, anh cũng hơi hoảng, làm gì mà lớp anh trật cứng người như vậy. Nhưng kể ra cũng lạ, tụi này nguyên một đám mà đứa nào đứa đấy im thin thít chỉ để chờ câu trả lời của anh.
-Mình là em họ anh này, hai người có vẻ giông giống nhau nên ai cũng hiểu làm, là họ hàng ấy mà.
Nghe được câu trả lời cả đám "ồ" lên một tiếng. Đứa nào đứa đấy cũng tin sái cổ. Thấy vậy Thiên Quốc cũng thở phào được nhẹ nhõm. May sao ngày ấy, anh lấy biệt hiệu Ken thay cho Thiên Quốc không giờ chết chắc với đám này.
-A bạn ơi mình là Như Hoa , tối nay là sinh nhật của mình, bạn có thể tới dự được không? Vừa nói cô bạn béo đỏ mặt e lẹ,quay qua quay lại khiến cho anh nổi da gà. Thôi thì đỡ phải tán cô ta cứ coi như là trời phù hộ cho cô ta đổ anh trước. Mà kể cũng lạ bố mẹ cô ta nghĩ gì đặt tên Như Hoa cho con. Người thì như thùng phi mặt thì như cái bánh bao với làm da trắng như xác chết môi đỏ như hai quả ớt chồng lên nhau. Chưa kể mắt híp mũi lõ tóc lò xo kèm theo chiếc nơ hồng chấm bi. Nuốt nước bọt lấy hơi, anh cố gắng nở một nụ cười tươi nhất có thể:
-Được, mình..sẽ..đi.
-A, cảm ơn bạn nhiều. Vội đưa cho anh chiếc thiệp hồng Như Hoa ngại ngùng bỏ đi trước sự ghen tị của bao nhiêu nữ sinh ở đây. Rốt cuộc thì lớp a2 cũng lấy được bầu không khí trong lành.
Việc quan trọng nhất bây giờ là phải nhờ đến mấy chú công anh đẹp trai bạn của Dương để hoàn thành kế hoạch. Tối nay sẽ là một tối thú vị.