Bà Già Khó Tính, Em Yêu Chị!

Chương 37: Chương 37: Tiếp Cận Mục Tiêu . Chiêu Mỹ Nam Kế.






Mới sáng sớmThiên Quốc đã gõ cửa phòng rủ Thư đi ăn sáng. Gọi, đập, đạp mà cánh cửa vẫn chả chịu mở. Bực mình anh lấy điện thoại gọi cho cô.

-Thuê bao quý khách vừa goi../-Này...Quỳnh Thư...Quỳnh Thư...anh tức tối cầm chiếc điện thoại giơ cao (định ném đây mà) rồi lại hạ xuống. Chợt một suy nghĩ lóe lên, vỗ vào đầu mình một cái.

-Ngu quá, giờ đang thực hiện kế hoạch, chắc hẳn nhóc con của mình đang đi theo bà chằn Thanh Hà kia làm nhiệm vụ rồi. Quên mất... Nghĩ rồi anh trở về phòng mình mặc quần áo, lấy sách vở chuẩn bị tới trường.

Cẩm Bàng một ngày nắng đẹp. Ai ai bước vào trường khuôn mặt cũng hớn ha hớn hở như được mùa. Học sinh nữ thì xếp hàng dài thật dài khu vực cổng trường. Học sinh nam thì xếp hàng dài thật dài ở các lan can mỗi tầng-nhằm trỉ trích nói xấu nhân vật chính chuẩn bị xuất hiện.

Thanh Hà và Quỳnh Thư đã đến trường từ sáng ớm gặp đối tượng. Lúc rúc ở trên cây bằng lăng gần cổng trường, Thanh Hà chỉ tay vào Mỹ Kim.

-Thư, nhìn kĩ mặt nó chưa? Cái đứa đứng giữa đó Theo hướng tay Thanh Hà cô nhìn vào đám có ba bốn đứa con gái mắt xanh mỏ đỏ tóc lò xo. Và théo cánh tay cô đứa đứng giữa..

-Cái con như thùng phi di động kia á, há há, Quốc ơi là Quốc mong em sáng nay nhịn đói chứ chị nhìn cũng muốn ói cơm..Quỳnh Thư ha hả cười vào cái người mà Quốc phải cua.

"Bụp" nghe cô nói Thanh Hà không thương tiếc giáng một đòn vào đầu.

-Mày điên à, cái con nhỏ thắt nơ hồng tay cầm gương ngồi giữa cơ mà nhìn đi đâu đấy.

Gật gật đầu tỏ vẻ hiểu. Quỳnh Thư nheo mắt nhìn con nhỏ. Một đứa cao khoảng mét sáu, tóc xoăn dài mặt nhỏ xinh nhưng tính ra cũng gần cân phấn. Ai da đúng là tiểu thư cành vàng lá ngọc có khác nhìn dáng điệu kênh kiệu chỉ muốn phi cho chiếc dẹp vào mặt. Học sinh thời nay, khiếp quá khiếp.

Thiên Quốc bước vào trường với gương mặt lạnh lùng khó tả. Bởi vì bài học cua gái đầu tiên trong trang ba phần 1: Mỹ nam kế: Lạnh mới có sức hấp dẫn, nhưng lạnh vừa đủ thôi kẻo đóng nguyên cục băng là không làm được gì đâu?

-Hú,..a...anh đẹp trai kìa, ới anh ơi em ở đây mà...nữ sinh vang lên khắp một góc trường trước sự trều môi, mắt lé của đám nam sinh.

Bước vào trong, anh nở một nụ cười nhẹ . Đây là chiêu thứ hai trang 4 phần 1: Sang chảnh nhưng ảnh không kiêu. Khiến bao nhiêu cô gái phải lấy thêm bình oxi cho dễ thở.

Dường như là nam chính của chúng ta chưa diễn đúng chỗ thì phải. Vội nhắn tin cho Quốc đi tới chỗ cái cô Mỹ Kim kia, Thư lấy ống nhòm xem lại tình hình. Còn Quốc sau khi nhận được tin nhắn anh khẽ nhăn mày. Đối tượng cần cua không biết mặt mũi dáng vẻ ra sao thì cua bằng mắt à. Cất điện thoại vô túi anh lượn qua chỗ nhà xe khiến cho bao ánh mắt dõi theo.

" Ê, nhóc đi ra chỗ nhóm bốn người bên cây bằng lăng gần nhà xe" nhớ lại tin nhắn, anh đảo mắt nhìn một lượt. Vâng chỗ bốn người thì có một bà béo và ba ẻm 3D. Nuốt nước bọt, đôi chân anh run run đinh bước đi thì một tin nhắn đến.

" Nhỏ đó bỏ đi rồi! Lên lớp đi bàn kế hoạch"

-Phù...vuốt ngực nhẹ nhõm anh quay lại bước lên lớp. Chứ tán bà béo kia thì Quốc đẹp trai tương lai sẽ ra sao? Bà nặng nếu có chia tay bả đè cho thì "CHẾT CHẮC".

Túm lại một điều. Bí kíp 100 cách tán gái phần 1 đã hoàn toàn bị thất bại. Nhưng không sao vẫn còn 99 bí kíp để xài. Thua keo này ta bày keo khác. Công sức cả buổi tối tra gu gồ mới được để phí thì uổng lắm.

Bước lên lớp, anh nhanh chóng bị cánh tay của Thư kéo đi ra sân sau.

-Này, nhóc nhớ anh quá nên ....

-Nhớ mới nhung cái gì, chuyện quan trọng đây. Con nhỏ đó học ở 12a12, ảnh nó đây này, tập trung cao độ vào chuyên môn đi. Phải lấy được hồ sơ càng sớm càng tốt, nghe nói lão sắp ra nước ngoài nên nội trong tuần này phải đột nhập vào nhà lão lấy tài liệu.

-Nhóc không sợ anh yêu người khác mất à.

Vừa nói Quốc vừa beo đôi gò má hồng hồng của Thư. Cái dáng vẻ dỗi hờn của cô bé thắt bím hai bên trông thật là ngộ nghĩnh.

-Thôi đi ông tướng, ai bê được ông tránh càng xa tôi thì tôi sẽ cầu cho người ấy ăn lên làm gia, sống khỏe mạnh...hứ, .

Nói rồi cô huých vào bụng Quốc một cái. Nhanh chân bỏ bỏ chạy trước vào trong lớp cô để lại sau lưng một nụ cười trìu mến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.