Bá Khí

Chương 316: Chương 316: Bạch Cốt Đao Đế ý chí VS ý chí Huyết Vô Thường




Phong Vân Vô Ngân nói xong, thánh giao giống như vĩnh viễn không dừng lại, thánh quang Phong sát đáng sợ, cuồn cuộn không dứt từ trong miệng hắn phun ra, đem Thần Kiếm đế quốc hoàng đế gắt gao vây khốn.

Lực lượng Phong sát, giống như một Đại Ma Bàn, ở trên người Thần Kiếm đế quốc hoàng đế, nặng nề xay nghiền, phát ra tiếng thanh âm ken két ca ca.

- Kiếm Thần Nhất Tiếu! PHÁ...! cho trẫm.

Bên trong Phong sát, thời không rối loạn, các loại côn trùng đều sinh ra, Thần Kiếm đế quốc hoàng đế, căn bản không cách nào thuấn di thoát đi, cũng không cách nào sử dụng truyền tống linh phù, quyển trục, long bào hắn, mũ miện, cũng đã bị thổi thành hôi phi yên diệt, da thịt bị thổi ra rất nhiều lổ máu, hắn rốt cục cảm thấy đau đớn. Hắn tế lên tam đại thánh quang vòng tròn, nổi ra ngoài một tên Kiếm Thần hư ảnh, muốn một kiếm chém ra Phong sát, cướp đường chạy trốn.

Hàng tỉ đạo kiếm quang, từ trong lỗ chân lông toàn thân Thần Kiếm đế quốc hoàng đế, phun ra, vạn trượng chỉ bạc, kiếm khí hoành không, Thời Không Phong Bạo, Thiên Giới Thánh Hỏa, kịch liệt ma sát, tán phát ra kim thiết tiếng vang, vô số tia lửa, cũng nổ tung ra ngoài.

- Rống!

Thánh giao phát lên tiếng gầm gừ điên cuồng, thánh quang Phong sát càng thêm mãnh liệt, từ trong miệng hắn vọt ra, hạo hạo đãng đãng, Trường Giang và Hoàng Hà đại dương, chồng chất Phong sát, tan biến muôn đời, đem Thần Kiếm đế quốc hoàng đế, bọc trong đó.

- Ta mài chết ngươi!

Phong Vân Vô Ngân khinh thường.

Thần Kiếm đế quốc hoàng đế Kiếm Thần Nhất Tiếu, chính là tổ tiên truyền thừa xuống thiên cấp kiếm pháp tàn thiên, lợi hại vô cùng, cắn nát một chút cũng không có chém được Phong sát, hắn xung phong liều chết để tìm ra một con đường sống, nhưng con đường sống, rất nhanh đã bị Phong sát càng ngày càng nhiều, một lần nữa ngăn cản.

Dần dần, Kiếm Thần hư ảnh, bắt đầu ảm đạm, Thần Kiếm đế quốc hoàng đế bộc phát ra kiếm quang, kiếm ý, cũng càng ngày càng yếu ớt.

- Phốc ~~~~~~~~.

Rõ ràng trong lúc đó, kiếm thần hư ảnh kia, bị gió sát thổi trúng sụp đổ, sau đó nát bấy.

- A! Không!

Kiếm Thần đế quốc hoàng đế, hoảng sợ tru lên một tiếng.

- Két ~~ két ~~ két ~~ két ~

Ở da thịt Thần Kiếm đế quốc hoàng đế, vang lên thanh âm xay nghiền đáng sợ, da tay của hắn, bị Phong sát mài thành bụi phấn. Máu thịt của hắn, là một tầng tầng cổ xưa thánh quang bùa vĩ đại tạo thành, bây giờ, cũng bị thổi thành bụi phấn.

Lộ ra xương cốt trắng hếu, cũng điêu khắc rất nhiều minh văn, bị phong mài rụng.

Rất nhanh, Thần Kiếm đế quốc hoàng đế, toàn thân bị phong sát mài đến từng khúc, cả người, gầy một vòng. Hắn tuyệt vọng kêu khóc.

- Phong Vân Vô Ngân, ngươi bỏ qua cho trẫm. Ngươi tha cho trẫm một cái mạng, Trẫm sẽ dành cho ngươi vô số tài phú, ngươi bỏ qua cho trẫm.

- Ken két ken két ~~~~

Lúc này thân thể Thần Kiếm đế quốc hoàng đế, bị mài thành một thước nhỏ.

Thanh âm như giết heo vang lên.

- Phong Vân Vô Ngân, bỏ qua cho trẫm! Trẫm không muốn chết, Trẫm là cửu thiên con của trời, vua của một nước. Trẫm còn không muốn chết! A...

Tràng diện cực kỳ thê thảm, tiếng la khóc của Thần Kiếm đế quốc hoàng đế, tê tâm liệt phế.

Thật chính là thương tâm, nghe mà rơi lệ.

- Đủ rồi!

Lúc này, Phong Hoa đế quốc hoàng đế, rốt cục nhịn không được, mở miệng nói.

- Phong Vân Vô Ngân tiểu hữu, đủ rồi. Không cần thiết đuổi tận giết tuyệt. Ngươi cho trẫm mặt mũi, bỏ qua cho Thần Kiếm đế quốc hoàng đế, cho hắn một con đường sống.

- Ta tại sao phải cho ngươi mặt mũi?

Phong Vân Vô Ngân ngạo mạn ngẩng đầu.

- Thời điểm hắn luôn mồm muốn giết ta, ngươi tại sao không để cho hắn cho ngươi mặt mũi? Đuổi tận giết tuyệt? Ta thích nhất đuổi tận giết tuyệt. Ngươi đừng bảo là nói, nếu không, ta ngay cả ngươi cũng giết!

Phong Vân Vô Ngân trực tiếp uy hiếp một đế quốc hoàng đế.

Phong Hoa đế quốc hoàng đế sắc mặt đột biến, mặt rồng tức giận, vỗ án.

- Phong Vân Vô Ngân, ngươi thật là uy phong, hảo khí phách, ngay cả trẫm, ngươi cũng dám uy hiếp.

Ở phía sau Phong Hoa đế quốc, một đám Thánh Giai Nhất Chuyển, hai chuyển tức giận gầm thét.

-Thật can đảm!

Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn không sợ hãi, ánh mắt đảo qua.

- Toàn bộ cũng câm miệng lại, Thánh Giai Nhất Chuyển, hai chuyển ở trước mặt ta gầm thét cái gì? Một hơi là có thể thổi chết một mảnh!

Phong Vân Vô Ngân cười nhìn nhìn đế quốc hoàng đế.

- Ngươi là Thánh Giai tam chuyển, ta cũng giết không chết ngươi, nhưng thủ hạ văn thần võ tướng ngươi, tông môn Lĩnh Tụ, ngươi che không được. Ngươi nói thêm một chữ nữa, ta liền lập tức động thủ, đưa bọn họ toàn bộ giết chết ta Phong Vân Vô Ngân nói chuyện, luôn luôn định đoạt. Đừng tưởng rằng ta không dám giết ngươi, ta, không gì kiêng kỵ!

Phong Hoa đế quốc hoàng đế con ngươi co rút lại, chợt, chán nản ngã ngồi, trong nháy mắt giống như là già đi rất nhiều tuổi. Thật sự hắn không dám đánh cuộc.

Hắn có lẽ có thể ở Thánh Long Phong sát, nhưng là nhân mã dưới tay hắn, đúng là trong nháy mắt sẽ chết hết.

Hắn không dám cầm thực lực cả đế quốc của một nước đi đánh bạc.

- Thôi, Thần Kiếm đế quốc, chỉ sợ là muốn từ đó diệt vong rồi.

Phong Vân đế quốc hoàng đế, thở dài buồn bã.

- A... Trẫm... Trẫm cho dù chết, cũng không để yên cho ngươi! Phong Vân Vô Ngân! Trẫm muốn nguyền rủa ngươi! Trẫm muốn ngươi không chết tử tế được! Trẫm...

Rốt cục, Thần Kiếm đế quốc hoàng đế, toàn thân bị thổi hóa thành một chùm bụi, thần hồn câu diệt, vĩnh viễn vẫn lạc.

- Rống!

Thánh giao gầm thét một tiếng, dừng lại phụt ra Phong sát.

Phong Vân Vô Ngân thầm nghĩ, Thần Kiếm đế quốc hoàng đế này, thật là ngu xuẩn, nếu như hắn không thúc dục kiếm khí phản kháng, hao phí thánh lực, có lẽ còn có thể chống đỡ một hồi, bất quá... Hay là muốn chết, không được hoàn mỹ chính là không để cho giao long nuốt trọn Thánh Giai thi thể hắn, lãng phí tài nguyên một cách vô ích.

Phải biết rằng, thánh giao đang luyện hóa mai Long Châu kia, nó đã luyện hóa ba phần tư năng lượng Long Châu rồi, còn dư lại một phần tư không có hoàn toàn luyện hóa.

Trong nội đan yêu thai, cũng đầy dẫy năng lượng Long Châu, nếu tùy tiện đi cắn nuốt Thánh Giai thi thể, sợ rằng giao long khó chống đỡ được, Phong Vân Vô Ngân không dám mạo hiểm.

Giết chết Thần Kiếm đế quốc hoàng đế, Phong Vân Vô Ngân ánh mắt quét nhìn hoàng đế còn lại. Những hoàng đế kia, mọi người đều ngồi nghiêm chỉnh, cũng không nói gì.

Phong Vân Vô Ngân gật đầu.

- Hảo, cũng không nên nói chuyện, không nên tham dự chuyện ngày hôm nay.

Hắn quay đầu, nhìn về phía Bạch Quang.

- Bạch Quang, ân oán của chúng ta, bây giờ cũng nên kết thúc.

Phong Vân Vô Ngân tàn sát Thần Kiếm Đế Quốc hoàng đế, lại đem lực chú ý nhìn đến trên người Bạch Quang. Hắn và Bạch Quang phân tranh, hôm nay nhất định phải chấm dứt.

Phong Vân Vô Ngân ước chừng cũng biết tính cách Bạch Quang, hắn là tên vô pháp vô thiên, không chút kiêng kỵ gì. Hắn tất nhiên sẽ không bỏ qua Phong Vân Vô Ngân. Càng không có khả năng giải hòa.

Cũng có một núi không thể chứa hai cọp.

Bạch Quang u lãnh nhìn Phong Vân Vô Ngân, hắn trong nhục thể, sáp nhập vào năng lượng gia tộc chiến xa, toàn thân bày ra vô số vết đao cổ xưa, phía sau lưng cũng có vết máu loang lổ, chiến đao dài phát ra. Cả người, giống như một pho tượng đao ma hồng hoang, phát ra quang mang khát máu.

- Tốt, Phong Vân Vô Ngân, ngươi thậm chí tru diệt một pho tượng hoàng đế rồi.

Bạch Quang sâu kín nói.

- Thoạt nhìn, ngươi cùng Bổn thiếu gia, đích thật là cùng một loại người. Bất quá, ngươi biết ngươi cùng Bổn thiếu gia chênh lệch sao? Đó chính là huyết thống, nội tình. Đây không cách nào đền bù chênh lệch, cũng không cách nào vượt qua, đợi lát nữa, ngươi sẽ kiến thức nội tình Bổn thiếu gia rồi, ngươi là muốn chết.

Thình lình trong lúc đó, Bạch Quang làm ra chuyện tình quỷ dị.

Hắn vốn là bành trướng, hiện ra thân thể đồng xanh sáng bóng, bắt đầu thu nhỏ lại, trên người hắn giăng đầy tất cả vết đao, gia tộc trưởng lão lưu lại trận pháp, đường vân, lại bắt đầu rút ra thân thể của hắn, một lần nữa tổ hợp ra một pho tượng thượng cổ chiến xa.

Trong khoảnh khắc, Bạch Quang vừa khôi phục trạng thái vốn có, một pho tượng thánh giai. Có thể gia trì năng lượng chiến xa, từ trong cơ thể hắn rời đi, huyền phù trên không trung, an tĩnh, không nhúc nhích phát ra hơi thở thượng cổ vĩ đại.

Mà Bạch Quang, cười híp mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân.

- Đồ ti tiện, ngươi thử một chút, Bổn thiếu gia giết ngươi giống như tru diệt Thần Kiếm Đế Quốc ngu xuẩn hoàng đế kia, để đầu nghiệt súc kia, phun phun ra phong sát, đối phó Bổn thiếu gia. Ngươi thử một chút.

Lúc này trong ánh mắt Bạch Quang, có một loại mịt mờ thần bí. Nhưng khí thế cả người hắn, như cũ là thánh giai. Mất đi gia tộc chiến xa gia trì, Bạch Quang ở trước Phong Vân Vô Ngân cùng giao long thánh giai ba chuyển nhỏ yếu thật giống như con kiến hôi.

- Bạch Quang đang muốn làm gì?

Ở đây có rất nhiều người, cũng kinh ngạc.

Chính mắt thấy Phong Vân Vô Ngân tru diệt Thần Kiếm Đế Quốc hoàng đế rồi, phần lớn trong tiềm thức người, đều cho rằng Phong Vân Vô Ngân có thể đánh bại Bạch Quang.

Cho dù là Bạch Quang gia trì gia tộc chiến xa nhập vào cơ thể, cùng không phải là đối thủ thánh thú. Trừ phi, thủ hạ Bạch Quang chính là hắc bạch đao phó xuất thủ.

Nhưng bây giờ, Bạch Quang chẳng những là để gia tộc chiến xa rời khỏi thân thể, hơn nữa hắc bạch đao phó, cũng không có ý xuất thủ.

Tràng diện cực độ quỷ dị.

Bây giờ trạng thái Bạch Quang, thánh thú giao long chỉ cần phun ra một luồng phong sát, là có thể thổi toái Bạch Quang, thậm chí cốt nhục tan rã.

- Ừ?

Phong Vân Vô Ngân ánh mắt lạnh nhìn về phía Bạch Quang.

Bên cạnh Thanh Đế phân thân.

- Thanh Đế đại nhân, Bạch Quang này đang làm cái quỷ gì? Có âm mưu quỷ kế gì thi triển ra ra sao?

Ngọc Yêu Nhiêu không giải thích được hỏi Thanh đế.

- Không phải là cái âm mưu quỷ kế gì.

Thanh Đế phân thân cười nói.

- Bạch Quang là muốn đem gia tộc nội tình bày ra rồi. Bổn đế đã nói, Bạch Quang có truyền thừa gia tộc huyết thống, sau khi giác tỉnh, bày ra huyết mạch cực kỳ tinh thuần, cực cao thiên phú, trở thành thanh niên tài tuấn gia tộc trọng điểm bồi dưỡng. Phụ thân của hắn, gặp mặt lưu lại một luồng ý chí, một cái đao pháp ở mi tâm hắn. Khi thời điểm Bạch Quang đã bị uy hiếp sinh tử, ý chí Bạch Cốt Đao Đế, lập tức hiện thân, chém giết ra một đao. Sách sách, Bạch Cốt Đao Đế, có thể nói vị diện chúng ta, đao đạo kiệt xuất nhất. Ngay cả Bổn đế cũng không rõ ràng lắm, đao ý Bạch Cốt Đao Đế, đạt đến cảnh giới thế nào. Bất quá, không nghi ngờ chút nào, Bạch Cốt Đao Đế tùy ý đánh ra một đao, cũng có thể chém giết hủy diệt một cái đế quốc, một cái vị diện. Một đao, là có thể sáng lập một cái vị diện mới. Mà ngay cả bổn tôn Bổn đế, đều không thể ngăn cản một đao Bạch Cốt Đao Đế tùy ý.

- Bạch Quang xem xét thời thế, phải biết, Phong Vân Vô Ngân phóng thích ra thánh thú, hắn hoàn toàn không có cơ hội thắng rồi. Vì vậy, hắn định cũng không cùng Phong Vân Vô Ngân chiến đấu, mà là khiến cho Phong Vân Vô Ngân đối với hắn triển khai sinh tử giết chóc, để triệu hồi ra đao chiêu Bạch Cốt Đao Đế.

- Có thể nói như vậy, Phong Vân Vô Ngân hôm nay nếu như không động sát cơ Bạch Quang, như vậy, Phong Vân Vô Ngân có thể bảo vệ tánh mạng. Dù sao, Bạch Cốt Đao Đế lưu cho Bạch Quang ý chí, đao chiêu, là bị động, cũng không thể chủ động thôi phát ra. Một khi Phong Vân Vô Ngân động sát cơ, như vậy nhất định chết. Thánh thú hắn, mà ngăn chặn một đao Bạch Cốt Đao Đế, sẽ bị chết ngay lập tức.

- Bạch Quang là muốn dựa vào nội tình gia tộc, nhất cử giết chết Phong Vân Vô Ngân.

Thanh Đế tư lịch, kiến thức, cũng không phải thánh giai có thể sánh bằng, trực tiếp sẽ đem thế cuộc trước mắt, phân tích cực kỳ thấu triệt.

- Tiếc nuối, Bổn đế hôm nay nhìn thấy tiềm lực Phong Vân Vô Ngân, mà lại nổi lên lòng yêu tài. Lúc trước, Phong Vân Vô Ngân bị chúng ta đuổi giết, bày ra thực lực, thật sự không như ngày hôm nay, ngay cả đám thánh giai nhất chuyển, cũng có thể dễ dàng giết chết hắn ngay lập tức. Vì vậy, hắn không xứng được tiến vào bảo tàng Thương Cổ Kiếm Đế. Bổn đế phi thường ghét hắn. Nhưng là bây giờ bất đồng, thực lực của hắn, một bước lên trời, cho dù Bạch Quang thủ hạ chính là hắc bạch đao phó đồng loạt ra tay, cũng lưu không lại được hắn. Hắn đã đạt được Bổn đế tán thành, có thể tiến vào Thương Cổ Kiếm Đế tàng bảo, đạt được một phần bảo tàng.

- Đáng tiếc a, hắn hết lần này tới lần khác đắc tội Bạch Quang, không chịu ở trước mặt Bạch Quang cúi đầu. Vì vậy, hắn muốn thành là vong hồn dưới đao Bạch Cốt Đao Đế, mà ngay cả linh hồn, cũng sẽ phá diệt, vĩnh viễn mất đi cơ hội sống lại. Các ngươi nhớ kỹ, đợi lát nữa ý chí Bạch Cốt Đao Đế hiện thân, thời điểm chém giết một đao kia, các ngươi muốn dùng thánh lực, đem thân thể vững vàng bảo vệ, nếu không, khi bị lan đến, bị đao ý cao nhất kia, chém giết thành tro.

Thanh Đế trịnh trọng nói.

- Ngàn vạn không thể khinh thường, dư âm của một đao Bạch Cốt Đao Đế, cũng có thể diệt sát thánh giai bình thường.

Lúc này, hắc bạch hai tôn đao phó, cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, cũng nở nụ cười.

- Là lúc kết thúc, Phong Vân Vô Ngân kia, đúng là có thể càn rỡ. Vốn là có cơ hội làm một con chó bên cạnh thiếu gia, có cơ hội thấy người sang bắt quàng làm họ, thành làm một người hầu thượng cổ gia tộc. Đáng tiếc, hắn không có quý trọng cơ hội này, làm theo ý mình, cuối cùng bị ý chí Bạch Cốt Đao Đế đại nhân chém giết.

Ngạo Hàn tông những trưởng lão kia, tất cả cũng hiểu rõ ý nghĩ Bạch Quang bây giờ.

Để Phong Vân Vô Ngân đánh ra tuyệt thế sát chiêu, sau đó bức ra ý chí Bạch Cốt Đao Đế.

Có người dám can đảm muốn giết ruột thịt cốt nhục Bạch Cốt Đao Đế, đây tuyệt đối là vạn ác không thể tha đắc, Bạch Cốt Đao Đế tất nhiên tức giận, hủy diệt hết thảy.

- Thượng cổ gia tộc chính là có nội tình như vậy. Vì vậy, vô luận là ai, muốn mưu sát truyền nhân thượng cổ gia tộc, đều là rất khó khăn.

Mộc Tu trưởng lão gương mặt già nua căng thẳng, rốt cục thư giãn ra, triển lộ ra nụ cười.

- Chẳng những giết không chết, hơn nữa còn phản lại.

Đột nhiên, giọng Mộc Tu trưởng lão the thé nói.

- Phong Vân Vô Ngân, ngươi có phải không dám động thủ hay không? Mà đúng là, loại người như ngươi tại đại gia tộc chính thức, trước mặt thế gia đệ tử, còn không có lo lắng. Giống như con chó, trời sanh đều là hèn mọn hạ tiện.

Hắn đang kích Phong Vân Vô Ngân.

Bây giờ, Mộc Tu trưởng lão lo lắng nhất, chính là Phong Vân Vô Ngân không dám ra tay.

Thình lình trong lúc đó, một đạo truyền âm nhập mật, tràn vào linh hồn Phong Vân Vô Ngân.

- Phong Vân Vô Ngân, ngươi không nên động thủ. Ngươi ước chừng còn không biết Bạch Quang. Hắn là đánh không lại ngươi, vì vậy, hắn định dựa vào nội tình gia tộc để đối phó ngươi. Giống như Bạch Quang con của Đế cấp cường giả, vừa đến từ chính thượng cổ đại gia tộc, là phi thường khó có thể giết chết. Bởi vì gia tộc của hắn, ở chỗ mi tâm hắn, trồng xuống một tấm bùa bảo mệnh. Đây là bảo vệ tánh mạng phù, ước chừng chính là của phụ thân hắn, một luồng ý chí Bạch Cốt Đao Đế, là một chiêu đao pháp.

- Ngươi một khi động thủ đối với Bạch quang, sinh tử sẽ kích phát ra chiêu đao của Bạch Cốt Đao Đế. Trẫm nói cho ngươi biết, Bạch Cốt Đao Đế, thuộc về vị diện chúng ta, một loại Đế cấp cường đại nhất, ngao du cửu thiên, tùy ý xuyên qua bất kỳ vị diện nào, cũng có thể hủy diệt một phiến thế giới, cũng có thể tạo ra thiên địa mới. Hơn nữa, nhân vật như vậy, ở địa vị cao cũng có nhân mạch. Nhân vật như vậy chỉ cần một luồng ý chí, đều rất là khó lường. Trẫm cũng biết, ngươi có một chút lá bài tẩy, bất quá, ngươi tốt nhất không nên ép ra ý chí Bạch Cốt Đao Đế, đó là đại sát khí, xuất thủ sẽ phải giết hết hết thảy thương sinh. Phong Vân Vô Ngân, ngươi chịu được khẩu ác khí này. Không nên xuất thủ, ngàn vạn không nên xuất thủ. Nghĩ muốn ngươi chết, cũng sẽ khích tướng ngươi, để ngươi thiếu kiên nhẫn, xuất thủ đánh chết Bạch Quang, ngươi ngàn vạn không nên trúng kế.

Đây là Chiến Tần Đế Quốc hoàng đế truyền âm nói cho Phong Vân Vô Ngân biết.

Những cửu ngũ chí tôn hoàng đế này, biết đến chuyện bí mất cũng là tương đối nhiều. So sánh với Ngọc Yêu Nhiêu, Lưu Niên công tử, nhãn giới càng cao hơn.

Hoàng đế, dĩ nhiên cũng biết thứ Bạch Quang dựa vào.

Bỗng nhiên, Phong Hoa Đế Quốc hoàng đế kia, cười híp mắt nói.

- Phong Vân Vô Ngân, làm sao ngươi không ra tay? Ngươi mau ra tay đi. Ngươi giết Bạch Quang, liền trở thành thanh niên tài tuấn Huyền Tôn đại lục vĩ đại nhất, danh tiếng lên cao. Ngươi mau ra tay.

Lúc trước, Phong Hoa Đế Quốc hoàng đế, đã bị Phong Vân Vô Ngân uy hiếp, đe dọa, trong nội tâm hắn chất chứa vô cùng vô tận lửa giận, nghĩ muốn trả thù Phong Vân Vô Ngân, muốn Phong Vân Vô Ngân chết, vì vậy, nhịn không được đi ra khích tướng.

Mặt khác mấy tên hoàng đế, cũng là phụ họa nói.

- Phong Vân Vô Ngân, ngươi xuất thủ nhanh lên một chút. Có phải hay không e ngại gia tộc, phía sau Bạch Quang vì vậy khiếp đảm, không dám ra tay? Ngươi thoạt nhìn, có phải khuất phục rồi hay không. Vậy ngươi quỳ xuống, thần phục, làm nô lệ Bạch Quang.

- Nga, thì ra là cùng ta giống nhau, chỗ sâu mi tâm, có một pho tượng đại năng, trồng một tấm bùa bảo mệnh.

Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn hiểu rõ, trong lòng tưởng niệm ra.

- Bạch Quang mi tâm lưu lại, là phụ thân của hắn, cái gì một luồng ý chí Bạch Cốt Đao Đế, một cái đao pháp, mà mi tâm ta lưu lại, là sư phụ ta, truyền thụ Sát Thần Quyền Pháp Huyết Vô Thường đại nhân, một luồng ý chí hắn là một chiêu quyền pháp.

- Mặt khác, ta còn có Kiếm Tiên Đồ Lục. Bất quá, mới vừa rồi lĩnh ngộ 9 phân thuộc về 8 kiếm ý, thời điểm trui luyện kiếm pháp, hao phí phần lớn năng lượng Kiếm Tiên Đồ Lục. Bây giờ không biết, Kiếm Tiên Đồ Lục có chống đỡ ngăn chặn lại một lần công kích Bạch Cốt Đao Đế hay không.

- Bất quá, có một chiêu quyền pháp Huyết Vô Thường đại nhân, cũng đã đủ rồi.

- Bạch Cốt Đao Đế, là cái đồ chơi gì? Đỉnh Đế cấp, Huyết Vô Thường đại nhân, ngay từ lúc mấy vạn năm trước, xung đột gông cùm xiềng xiếc vị diện này, tiến vào chân long vị diện. Huyết Vô Thường đại nhân là chân long truyền nhân, thần cấp huyết mạch, tàn sát thánh tàn sát đế như cắt rơm rạ. Cùng Huyết Vô Thường đại nhân so sánh, Bạch Cốt Đao Đế không phải là con kiến hôi vậy là cái gì?

-Ta tại sao không dám ra tay? Tại sao phải khuất phục? Ta là truyền nhân của Huyết Vô Thường đại nhân, tại cái vị diện này người thừa kế Sát Thần Quyền Pháp, học tập Huyết Vô Thường đại nhân, tổng cộng mười hai chiêu Sát Thần Quyền Pháp, đảo Thần Long, cũng không có tư cách học tập. Ta tại sao phải làm mất mặt Huyết Vô Thường đại nhân?

Phong Vân Vô Ngân trằn trọc suy nghĩ rất nhiều.

Trong lúc nhất thời, cũng không có động thủ.

Mộc Tu trưởng lão kia lo lắng, sợ Phong Vân Vô Ngân không động thủ, om sòm nói.

- Phong Vân Vô Ngân, ngươi đúng là bọn hèn nhát. Bạch Quang, ngươi bây giờ là Ngạo Hàn tông chủ, nếu Phong Vân Vô Ngân thần phục, như vậy, ngươi sẽ làm cho hắn thề độc, vĩnh viễn thần phục ngươi. Hoặc là, ngươi trực tiếp luyện hóa linh hồn của hắn. Hắn là người như thế, nhất định phải dùng thủ đoạn phi thường đối phó mới được.

- Phong Vân Vô Ngân.

Bỗng nhiên, Bạch Quang nhe răng cười một tiếng, nhẹ nhàng nói.

- Bây giờ, Bổn thiếu gia cho ngươi hai cái lựa chọn, thứ nhất, quỳ xuống, thần phục, làm hấu cận bên cạnh Bổn thiếu gia, thứ hai, tự sát. Ngươi không nên tồn tại bất kỳ may mắn nào, Bổn thiếu gia là không thể nào bỏ qua cho ngươi. Giữa chúng ta, là không thể nào giải hòa. Ngươi bây giờ cũng có thể trốn, bất quá, trừ phi ngươi chạy trốn tới vị diện khác, nếu không, trời đất bao la cũng sẽ không có chỗ ngươi dung thân.

- Quỳ xuống sao! Không dám động thủ, ngươi quỳ xuống.

Vài tên hoàng đế, cũng gọi rầm rĩ.

Chiến Tần Đế Quốc hoàng đế, vội vàng truyền âm nhập mật, nói với Phong Vân Vô Ngân.

- Phong Vân Vô Ngân, ngươi chịu nhục sao. Lập tức thoát đi khỏi nơi đây. Trẫm đang âm thầm trợ giúp ngươi, nếu có thể, trẫm nghĩ tất cả biện pháp, đem ngươi giấu ở trong hoàng cung, hoặc là ngươi tìm kiếm biện pháp rời khỏi vị diện này.

Chiến Tần Đế Quốc hoàng đế nói ra cũng là rất rõ ràng, Phong Vân Vô Ngân cho dù tránh được một kiếp hôm nay, sau này hoặc chính là co đầu rút cổ giấu ở hoàng cung, hoặc chính là viễn độn, rời khỏivị diện này.

- Ha hả, như vậy, chẳng lẽ không phải là ta muốn? Muốn đi làm chó nhà có tang?

Phong Vân Vô Ngân cười nhạt một tiếng.

Thình lình trong lúc đó, Phong Vân Vô Ngân lạnh lùng nói.

- Bạch Quang, ngươi thật không cho là lão tử không dám động tới ngươi? Cho dù ngươi là thiên, lão tử cũng muốn thọc lỗ thủng!

Đột ngột có một ngọn phong sát từ trong miệng thánh giao, phun ra, như sóng biển, như nước thủy triều, như sấm như điện, trực tiếp tịch quyển Bạch Quang.

Một ngụm phong sát, to lớn không gì so sánh được, xỏ xuyên qua phía chân trời, vô số không gian, cũng bị thổi thành tro tàn.

Phải biết rằng, cho dù là thánh giai ba chuyển Thần Kiếm Đế Quốc hoàng đế, cũng bị loại phong sát này nghiền chết, hơn nữa không nói đến bản thân tu vi cảnh giới, chẳng qua là mới đạt tới thánh giai nhất chuyển Bạch Quang!

Có lẽ, Bạch Quang truyền thừa xuống tới đao pháp cực kỳ lợi hại, lực công kích có thể so với thánh giai hai chuyển, thậm chí ba chuyển. Nhưng nhục thể của hắn, dù sao là thánh giai nhất chuyển mà thôi.

Một ngụm thánh quang phong sát, đủ để cho Bạch Quang cốt nhục tan rã.

- Rốt cục xuất thủ! Phong Vân Vô Ngân rốt cục kiềm chế không được, hướng Bạch Quang xuất thủ!

Thừa nhận rất nhiều nhiều đại nhân vật, những thứ hoàng đế kia, những trưởng lão Ngạo Hàn tông kia, còn nhóm người Thanh Đế phân thân, toàn bộ cũng đứng lên, gào thét rít gào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.