Ở trên lôi đài.
-Ồ? Thật lợi hại, bị đánh mà cũng có thể đột phá. Được rồi, ta cũng không thể che giấu thực lực được nữa.
Phong Vân Vô Ngân cũng cười, đột nhiên, huyết mạch toàn thân hắn đột nhiên
tăng tốc độ vận chuyển, phát ra những tiếng như tiếng thủy triều lên vô
cùng rõ ràng.
Phù văn trên thần lực chùy đột nhiên hiện ra, bao
quanh thân người Phong Vân Vô Ngân, đồng thời đan xen vào nhau, hình
thành các loại huyễn ảnh dã thú xoay quanh đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân,
lúc thì là sói, khi thì là hổ, lúc lại là báo.
Hai tay Phong Vân
Vô Ngân toàn lực dốc ra, mỗi tay 5200 cân lực lượng, hai tay lực lượng
đạt tới 1 vạn cân, trọng lượng của thần lực chùy cũng đạt tới 7000 cân.
Bỗng nhiên, toàn thân Phong Vân Vô Ngân kinh mạch phồng lên, hai mắt khẽ đỏ lên, xương cốt kêu răng rắc như tiếng pháo nổ.
Mỗi một mảnh da thịt, mỗi một miếng xương cốt, mỗi một đoạn huyết quản đều
tràn ngập thần lực vô cùng vô tận. Giống như thiên thần hạ phàm.
Tất cả thần lực ẩn chứa trong cơ thể cuối cùng cũng được Phong Vân Vô Ngân giải phóng hết ra.
-Cho dù là thiên tài thì đã sao? Một chùy là đập chết!
Phong Vân Vô Ngân khí thế vô cùng bá đạo.
Phong Vân Vô Ngân không ngờ rằng, Đường Thanh lại có thể đột phá và lãnh ngộ trong lúc chiến đấu, thực lực tăng vọt.
Giao Long Thương đại thành cảnh giới, 2 phần kiếm ý!
Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy, cả người Đường Thanh thương ý nồng đượm, mũi
thương có một cỗ sát khí như vũng xoáy thôn phệ hấp thu không khí ở bốn
xung quanh, như chuẩn bị bộc phát ra một đòn công kích mạnh mẽ nhất, sắc bén nhất.
Tình thế như vậy khiến Phong Vân Vô Ngân cũng không thể che giấu thực lực được nữa.
Hắn và Đường Thanh, nhất định phải có một người vĩnh viễn nằm lại trên lôi đài.
Thôi động tất cả thần lực.
Hai tay đột nhiên tăng thêm 4400 cân lực lượng, trọng lượng của thần lực chùy cơ hồ cũng tăng lên gấp đôi.
Có nghĩa là, lực công kích của Phong Vân Vô Ngân so với lúc trước đã tăng lên gấp đôi.
-Mặc kệ ngươi là thiên tài thế nào, lâm trận đột phá thì đã ghê gớm sao? Vẫn giết tất!
Toàn thân Phong Vân Vô Ngân 6 phẩm huyền khí ba động không ngừng, sau khi tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết, trong người hắn có một cỗ bá khí càng
ngày càng tích tụ nồng đượm, không thể chấp nhận bất cứ sự khiêu khích
và oán khí nào.
Huyễn ảnh trên đầu tỏa sáng rực rỡ, càng làm tăng thêm uy thế cho Phong Vân Vô Ngân.
-Hả.....
Ở dưới lôi đài không ngừng phát ra những tiếng xì xào ồn ào.
Không ngừng xuất hiện bất ngờ.
Trận quyết đấu giữa đệ tử mới này có thể gọi là kinh điển.
Đường Thanh trong khi chuẩn bị bại vọng lại có thể lãnh ngộ ra 2 phần kiếm ý, thương kỹ đột phá lên đại thành cảnh giới, vốn đã vô cùng hiếm có rồi,
nhưng, thần lực của Phong Vân Vô Ngân trong thời khắc quan trọng cũng
tăng lên gấp đôi.
Da Luật Hồng, khóe mắt không ngừng co giật,
dùng ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn Phong Vân Vô Ngân, trong đầu không
ngừng vang lên tiếng nhắc nhở...... “hắn mới 12 tuổi! Hắn mới 12 tuổi!
Đã yêu nghiệt như vậy!”
Chúc lão cười tủm tỉm nhìn Phong Vân Vô Ngân, ánh mắt biểu lộ sự tán thưởng tới tột đỉnh.
Ở trên lôi đài, quyết chiến đã tới thời khắc cuối cùng.
Tình thế bức bách khiến Đường Thanh không thể lui bước. Huyền khí toàn thân, hàng trăm cỗ thương ý ngưng lại làm một, hư ảnh giao long trên mũi
thương cũng ngày càng sống động, vô cùng hung bạo.
-Giao Long Nhất Kích!
Đường Thanh gầm lên một tiếng, tu vi và tiềm lực toàn thân ngưng tụ lại thành một điểm, đột nhiên bộc phát ra. Giao long hư ảnh ở trên mũi thương
điên cuồng lao ra, lao mạnh về phía Phong Vân Vô Ngân.
Cơ bắp
toàn thân Phong Vân Vô Ngân nổi lên cuồn cuồn, thần lực giống như nước
lũ vỡ đê không ngừng tuôn xuống, thân thể xoay tròn một vòng, huyền khí
va chạm với trọng chùy, hình thành một cỗ xảo lực, khiến thân hình Phong Vân Vô Ngân khẽ bay đi, sau đó, trọng lực ném ra khỏi tay.
Trọng lượng của bản thân trọng lực, thêm vào ngàn cân chi lực của hai tay, thêm vào trợ lực trong lúc bay đi.
Gần 2 vạn cân lực lượng tập trung trên trọng chùy.
Trọng chùy nhanh như thiểm điện, khí thế vô cùng cường hãn đột nhiên bắn về phía thương kình giao long.
-Rầm!
Trọng chùy đánh vỡ một mảng không khí lớn, phát ra những tiếng sấm sét vang dội, giống như thiên thần giáng hạ trách phạt!
Đệ tử mới tu vi thấp, tâm thế rối loạn, hai tai ù đặc.
-Rắc!
Một thanh âm như tiếng thủy tinh nứt vỡ đột nhiên vang lên, chỉ thấy trọng
chùy đã đập nát đạo giao long hư ảnh do thương kình tạo thành kia.
Trọng chùy vẫn không hề giảm tốc độ, nhanh như thiểm điện đập lên thân thể Đường Thanh.
-Phốc!
Hàng vạn cân lực lượng đập lên thân thể Đường Thanh, khiến thân thể hắn nát thành năm bảy mảnh, giống như bị ngũ mã phanh thây.
-Rầm!
Trọng chùy đập nát thân thể Đường Thanh, vẫn tiếp tục bay ra ngoài mười mấy
mét rồi mới rơi mạnh xuống mặt đất, khiến mặt đất đá hoa cương rắn chắc
bị đập thành một hố lớn, bụi bay mù mịt, cát đá bay tứ tung.
Phong Vân Vô Ngân dùng bạo lực để chiến thắng, giết chết Đường Thanh ngay tại chỗ, không lưu toàn thây.
Thần lực chùy sau khi giết địch lập tức thu nhỏ lại, biến thành một chiếc
búa nằm ở trong hố sâu. Hung thú hư ảnh lơ lửng trên đầu Phong Vân Vô
Ngân cũng lập tức biến mất.
Phong Vân Vô Ngân cũng khôi phục lại trạng thái thân thể nhỏ nhắn nho nhã, vẻ mặt có chút tái nhợt, dáng vẻ hoàn toàn vô hại.
Nhưng, trận chiến này thì lại để lại sự chấn động vô cùng khủng bố với tất cả những ai đã chứng kiến.
Đặc biệt là khi Phong Vân Vô Ngân giết chết Đường Thanh, Đường Thanh đã đột phá, thực lực đại tăng, trong hoàn cảnh như vậy mà vẫn chết dưới trọng
chùy trong tay Phong Vân Vô Ngân, điều đó càng làm tăng thêm sức thuyết
phục cho chiến thắng của Phong Vân Vô Ngân.
-Đệ nhất thiên tài trong đám đệ tử mới... Phong Vân Vô Ngân mới là số 1 trong đám đệ tử mới của Nham Thạch Thành...
Tất cả đám đệ tử mới đều không dám đưa mắt nhìn thẳng về phía Phong Vân Vô
Ngân lúc này sắc mặt đã dần khôi phục lại dáng vẻ bình thường.
Ba người đám Đạt Hề kinh ngạc nhìn nhau, nhất thời cũng không nói nên lời.
Kim thị tam huynh đệ cũng tròn mắt ngây ngốc, vô cùng kinh hãi.
Đúng lúc đó......
-Hỗn xược!
Một thanh âm ngạo mạn lãnh khốc đột nhiên vang lên.
Chỉ thấy, Da Luật Hồng thân hình khẽ rung động, nhẹ như lông hồng bay lên
lôi đài, hai tay chắp sau lưng, đứng cách xa Da Luật Hồng mấy mét, đứng
sừng sững, khí thế vô cùng đáng sợ.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng căng thẳng, đưa mắt nhìn Da Luật Hồng.
-Phong Vân Vô Ngân, ngươi to gan làm loạn.
Da Luật Hồng sắc mặt lạnh lùng:
-Không ngờ lại dám giết Đường Thanh!
Phong Vân Vô Ngân và Da Luật Hồng đã sớm có mâu thuẫn, nỗi khổ khi bị phong
bế đan điền năm xưa, Phong Vân Vô Ngân chưa giây phút nào có thể quên
được.
Lúc này, đối diện với câu chất vấn sắc lạnh của Da Luật
Hồng, cỗ oán khí trong lòng Phong Vân Vô Ngân liền bị kích thích, hắn
lạnh giọng đáp:
-Ta to gan làm càn thế nào? Ta và Đường Thanh ở trên
lôi đài công khai quyết đấu, sinh tử nghe theo ý trời, ta không giết hắn thì hắn sẽ giết ta. Lẽ nào, Da Luật Hồng đại nhân muốn tùy tiện dùng
một tội danh vô lý để mượn cơ hội chèn ép ta?
Phong Vân Vô Ngân lời lẽ sắc bén, không hề có chút kiêng dè, không ngờ lại dám trực tiếp phản bác lại Da Luật Hồng.
Tất cả những người ở dưới lôi đài, trong lòng đều vô cùng chấn kinh, Da
Luật Hồng là nhân vật thế nào? Đệ nhất thiên tài trong Nham Thạch Thành! Tu vi vô cùng cao thâm, chỉ còn cách tiên thiên chi cảnh một bước chân
mà thôi. Lúc nào cũng có khả năng đột phá lên tiên thiên cảnh giới, tiến vào Tiên Thiên Thành. Hắn là thiên tài duy nhất nhận được sự ưu ái của
Ngạo Hàn Tông tông chủ, là hậu thiên võ giả duy nhất được truyền thụ
Ngạo Hàn Thất Tuyệt. Mỗi một tháng đều có một lần cơ hội vào trong Tiên
Thiên Thành gặp tông chủ, kết giao tiên thiên võ giả.
Có thể nói, ở trong Nham Thạch Thành, Da Luật Hồng quyền thế ngút trời. Muốn gió
được gió, muốn mưa được mưa. Hô phong hoán vũ. Cho dù là hậu thiên 10
phẩm đại viên mãn cũng, phần lớn đều phải nịnh bợ nghe lệnh Da Luật
Hồng. Phong Vân Vô Ngân chỉ là một gã đệ tử mới, Da Luật Hồng tùy tiện
tìm một cách nào đó là có thể giết chết.
Phong Vân Vô Ngân, không ngờ lại dám coi thường uy nghiêm của Da Luật Hồng, trực tiếp ra mặt chống đối.
Tuyệt đối hiếm thấy!
Đám đệ tử lâu năm ngày thường bị Da Luật Hồng chèn ép, chỉ biết nuốt hận
vào trong lòng, lúc này thấy Phong Vân Vô Ngân khí thế hiên ngang rắn
rỏi, trong lòng đều thầm giơ tay tán thưởng. Nhưng bọn chúng cũng hiểu
rõ, đắc tội với Da Luật Hồng, Phong Vân Vô Ngân sẽ hoàn toàn mất hết mọi tiền đồ ở trong Nham Thạch Thành.
-Phong Vân Vô Ngân, đừng tưởng ngươi vận khí tốt, nuốt được chút thiên đan linh dược là có thể ngông
cuồng. Ngươi có tư cách gì ngông cuồng trước mặt ta. Chỉ là một con kiến mà thôi.
Vẻ mặt Da Luật Hồng vô cùng lạnh lùng và coi thường:
-Đường Thanh và ngươi đều là đệ tử mới, nhưng thiên phú của hắn cao hơn ngươi
rất nhiều, đã luyện ra thương ý. Võ giả có thể lãnh ngộ ra “ý”, trăm
người mới có một. Ngày sau, Đường Thanh nhất định sẽ trở thành chân
truyền đệ tử của Ngạo Hàn Tông, tiến vào Tiên Thiên Thành, làm rạng danh cho tông môn. Phong Vân Vô Ngân, ngươi đố kỵ với thiên phú của Đường
Thanh, trong hoàn cảnh thắng bại đã phân định mà vẫn ra tay giết người , hoàn toàn không suy nghĩ đến lợi ích của tông môn, tâm địa hẹp hòi, tội không thể tha.
Ngưng lại một lát, Da Luật Hồng ngữ khí hung lệ nói:
-Đường Thanh nếu chỉ là thiên tài bình thường, ngươi giết hắn, không ai trách
tội ngươi. Nhưng, Đường Thanh đã lãnh ngộ ra thương ý, ở trong Nham
Thạch Thành là thiên tài hiếm có, ngươi giết hắn đã làm tổn hại lợi ích
của Ngạo Hàn Tông ta. Ngươi có tội.
Ngươi có tội!
Tội danh bịa đặt vô căn cứ! Có ý chèn ép!
Phong Vân Vô Ngân hai mắt trợn trừng, hai tay nắm chặt, móng tay đã cắm vào
lòng bàn tay tới rướm máu, toàn thân run rẩy, thần lực không ngừng thôi
động.
-Hừ!
Da Luật Hồng hừ lạnh một tiếng, đột nhiên, hàn ý vô cùng cường hãn liền bao vây lấy Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân như đứng giữa trời băng tuyết, mắt chỉ nhìn thấy băng tuyết trắng xóa, lực lượng toàn thân hoàn toàn tan rã, mỗi một tế bào trong
cơ thể, mỗi một đường huyết quản đều tràn ngập sự lạnh buốt chết chóc.
Lúc này, Đạt Hề trọng tài ở dưới lôi đài cuối cùng đã không nhịn được nữa, lớn tiếng nói:
-Da Luật Hồng, ngươi thật là quá đáng. Phong Vân Vô Ngân và Đường Thanh
quyết đấu, hai bên đều tự nguyện, ở trên lôi đài, quyền cước không có
mắt, Đường Thanh bị chết, chỉ có thể trách hắn tài nghệ không bằng người ta, có liên quan gì tới Phong Vân Vô Ngân. đúng như ngươi nói, mỗi một
thiên tài, đối với tông môn mà nói đều là tài sản cực lớn, nhưng, Phong
Vân Vô Ngân mới 12 tuổi có thể vượt cấp giết chết Đường Thanh, thiên phú của hắn tất cả đều nhìn thấy rõ, so với Đường Thanh không biết cao hơn
bao nhiêu lần. Ngươi tự nói rằng muốn bảo vệ thiếu niên thiên tài trong
Nham Thạch Thành thì nên bảo vệ Phong Vân Vô Ngân mới đúng, không nên
tìm mọi cách chèn ép hắn, hành động như vậy thật là bỉ ổi. Mọi người đều biết rõ, ngươi và Phong Vân Vô Ngân có.....
-Đạt Hề huynh!
Tây Môn và Lý Tính vội ngăn Đạt Hề lại, vẻ mặt kinh hãi:
-Đạt Hề huynh, đừng nói nữa. Da Luật Hồng khí thế đang lên như diều gặp gió, trở mặt với hắn không phải là việc tốt.
Da Luật Hồng lạnh lùng nhìn ba người đám Đạt Hề:
-Hừ, ba người các ngươi thiên phú tầm thường, tầm nhìn cũng thấp kém hạn
hẹp. Các ngươi dám nói thiên phú trước mặt ta? Thiên phú là cái gì? Các
ngươi biết cái gì mới thực sự là thiên phú không? Phong Vân Vô Ngân là
thứ gì chứ? Hắn so với Đường Thanh, chẳng khác nào gã ăn mày so với quốc vương. Đường Thanh đã lãnh ngộ ra hai phần thương ý, chỉ cần khổ công
tu luyện một năm, cho dù là mười tên Phong Vân Vô Ngân cũng đều có thể
dễ dàng giết chết. Phong Vân Vô Ngân chẳng qua chi nuốt được chút thiên
đan linh dược, dựa vào một cỗ tiên thiên binh khí và nhục thân man lực
để chiến thắng. Tu luyện võ đạo như chúng ta đều biết rõ rằng, nhục thân lực lượng chỉ là hạ đẳng, rất dễ đạt tới cực hạn. Phong Vân Vô Ngân lúc này, thân có hàng vạn cân thần lực, hoàn toàn không tồi, nhưng tiến bộ
sau này của hắn nhất định sẽ vô cùng chậm chạp. Hắn sao có thể sánh với
Đường Thanh được. Thiên tài như Đường Thanh, cho dù là tông chủ nhìn
thấy cũng nhất định sẽ rất yêu quý, lúc này bị Phong Vân Vô Ngân dùng
man lực giết chết, thật là một tổn thất lớn lao cho tông môn, không thể
bù đắp nổi. Theo ta được biết, trong đám đệ tử mới của bốn tông môn khác trong Chiến Tần Đế Quốc đều có siêu cấp thiên tài đã lãnh ngộ ra “ý”,
đám đệ tử mới của Ngạo Hàn Tông chúng ta chỉ có một mình Đường Thanh có
thể sánh được với bọn chúng, Đường Thanh đã bị chết, thi đấu giao lưu đệ tử mới của năm tông môn, chúng ta lấy gì đấu với người ta? Tới lúc đó
tự rước nhục vào thân, thất bại tan nát đều do tên Phong Vân Vô Ngân này gây ra.
Da Luật Hồng nói năng vô cùng hào sảng, lời lẽ cũng không phải không có chút đạo lý.
Tu luyện nhục thể, cuối cùng cũng đạt tới cực hạn. Ví dụ như Phong Vân Vô
Ngân, với vạn cân thần lực như hiện tại, e rằng đã đạt tới cực hạn rồi.
còn, tu luyện huyền khí vũ kỹ, vĩnh viễn không có điểm dừng. Một võ giả
lãnh ngộ ra “ý”, ở phải tông môn cũng vô cùng hiếm có, chỉ cần ra sức
vun trồng, cho hắn đủ thời gian tôi luyện, nhất định sẽ trở thành nhân
vật không thể xem thường.
Phong Vân Vô Ngân toàn thân băng lãnh,
chìm đắm trong huyễn cảnh của băng tuyết, nhưng mỗi câu mỗi chữ của Da
Luật Hồng, hắn đều nghe thấy rõ ràng. Hận ý trong lòng hắn cũng ngày
càng nồng đượm, không thể kiềm chế được nữa.
-Khục khục....
Đúng lúc đó, một tiếng ho uể oải vang lên.
-Rắc!
Trong nháy mắt, hàn ý do Da Luật Hồng tạo ra để nhằm vào Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn bị tan rã.
Phong Vân Vô Ngân khẽ lắc đầu, thân thể và tư duy khôi phục lại như cũ.
Tiếng ho khan đó đến từ phía Chúc lão.
Da Luật Hồng kinh tâm động phách! Hắn đã lãnh ngộ ra bảy phần kiếm ý, ở
trong Nham Thạch Thành tuyệt đối không có đối thủ, nhưng không ngờ rằng
chỉ một tiếng ho của Chúc lão đã khiến cho hàn ý của hắn tan rã. Tu vi
của Chúc lão, quả thực không thể tưởng tượng nổi.