- Khôi lôi lục phâm đỉnh phona cũna không đuôi kịp, rât nhanh trở vê vị trí.
Nêu như tên thiêu niên naũ phâm kia phản ứna chậm một chút, cánh tay phải sè bị đao phona chém đứt. vết thương của hắn vẫn đang chảy máu, vật 'o>- lộn đứng lên, cố aắna giừ chặt vết thương, trên mặt nhăn nhó.
- Mẹ kiếp, Hậu Thiên naũ phẩm đấu với lục phẩm, vẫn chi có đường chết, ta chẳng qua là Hậu Thiên ngũ phẩm, gặp phải khôi lỗi Hậu Thiên lục phẩm, đao phong của nó phát ra hỗn loạn huyền khí công kích, chi dựa vào chiêu thức, ta có lẽ có thể đánh một trận... Hừ! Khi nào ta tu luyện đến Hậu Thiên lục phẩm cảnh giới, hãy quay lại!
Thiếu niên tức giận bất bình, liên mồm chửi bới rời khôi hành lang.
Phong Vân Vô Ngân gật đầu, thầm nghĩ, xem ra, vò giả cảnh giới Hậu Thiên ngũ phẩm tới đây, chính là chịu thiệt thòi nhất.
Một thiếu niên Hậu Thiên lục phẩm khác, trong tay giơ một cầy đoản thương, thương phong ngang dọc, khó khăn lấm mới có thể cùng khôi lỗi thất phẩm đánh không phân thắng bại.
Trong lúc bọn họ chiến đấu, huyền khí ngang dọc, vùng ảnh hường vô cùng lớn, khiến Phong Vân Vô Ngân và thiếu niên dùng đoản đao cũng không dám tới gần, sợ bị ngộ thương.
10 phút sau, thiếu niên lục phẩm vẫn cùng pho tượng khôi lỗi thất phẩm chiến đấu khổ sờ.
Thiếu niên dùng đoản đao nôn nóng nói:
«w «w
- Mẹ nó chứ, chi có thể luyện tập một giờ, bọn họ ở đó đánh nhau làm lờ hết thời gian.
Vừa dứt lời, thiếu niên dùng đoản đao nhìn chuẩn khe hờ, bay lên trước, đoản đao trong tay xẹt một đường, gầm lên một tiếng...
- Huyền Minh Thần Đao!
Lười đao chợt lóe sáng, đoản đao trong nháy mắt lướt qua bụng pho tượng khôi lỗi, lưu lại một đường. Pho tượng khôi lỗi ngừng công kích, về vị trí.
- Hay...Đao pháp hay! Chắc là vũ kỹ Huyền giai!
Tên thiếu niên lục phẩm kia thoát thân, toàn thân mồ hôi đổ ra như nước, hơi lấy lòng thiếu niên dùng đoản đao, nói.
- Huynh đệ, ta là Lý Hậu, đến từ thành Huỵền Hồ, chúng ta làm bàng hừu được không? Chúng ta kết hợp xông lên, phối hợp như vậy, chẳng phải rất tuyệt sao?
Thiếu niên dùng đoản đao liếc Lý Hậu một cái.
- Ngươi tư chất bình thường, có tư cách gỉ kết giao với ta? Hơn nữa, huyền khí trong cơ thể ngươi đà khô kiệt, muốn liên thủ cùng ta, đơn giản chính là muốn ta chăm sóc ngươi... Nằm mơ!
- Ngươi...
sắc mặt Lý Hậu đỏ lên, tức lồi mắt.
- Ha ha, ngươi không phục?
Sát khí trong mắt thiếu niên dùng đoản đao chợt lóe sáng.
«w w • «w
-Hừ!
Lý Hậu ngoài mạnh trong yếu hừ một cái, quay người rời khỏi. Lúc đi qua người Phong Vân Vô Ngân, chi nghe thấy Lý Hậu lầm bẩm nói:
- Lào tử ngày hôm qua chọn quyển vũ kỹ công pháp Huyền giai cấp thấp, chờ lão tử luyện thành, tất nhiên sẽ tiêu diệt tên tiểu tử kia.
Hiện tại trong hành lang, cũng chi còn lại Phong Vân Vô Ngân và thiếu niên dùng đoản đao.
Thiếu niên dùng đoản đao cũng không quay đầu lại, trực tiếp đi nhanh về phía trước.
Phong Vân Vô Ngân nhìn theo bóng lưng của thiếu niên dùng đoản đao, trong lòng hắn mải suy nghĩ về chô sơ hở của một đao kinh điên đó, cuối cùng tìm được kết luận khiến Phong Vân Ỵô Ngân rất là ảo năo... Một đao kia, kẽ hở cực nhò, đao thế cô đọng, khí thế cường đại, cho dù tìm được khe hở cũng rất khó phá giải!
- Xem ra, trong hàng đệ tử mới vào thành Nham Thạch, không thiếu nhừng thiên tài chân chính, giống như gã thiếu niên dùng đoản đao này, tu vi chẳng qua là Hậu Thiên tứ phẩm, thế nhưng cho dù phải đối mặt với hạnậ như Da Luật Trượng cò lẽ cũng một đao giêt chêt. Ta phải tăng cường khô luyện, ngày sau mới không bị người ta dẫm đạp.
Phong Vân Vô Ngân cố ý dừng lại 5 phút, đến khi đoản đao thiếu niên đi tới hơn lOm, hắn mới tiếp tục đi.
Mà lúc này, Phong Vân Vô Ngân đơn giản phóng xuất 52 viên thiên địa đan điền trong cơ thể ra ngoài, bảo trì trạng thái không hề có dao động huyền
© khí, lừng thữns đi tới phía trước.
CẸ
3- Thinh thoảng, Phong Vân Vô Ngân cũna kích phát pho tượng khôi lôi có ^ tu vi huyền khí nhất phẩm, thế nhưng, khôi lỗi nhất phẩm này, Phong Vân Vô £ Ngân không dựa vào huyền khí, vẻn vẹn chi dựa vào Độc Cô Cửu Kiếm p cũna có thể dễ dàng đẩy lùi.
«>-
Càng đi về phía trước, sát khí trong hành lang càng dày đặc. Đi được khoảng 500 thước, Phong Vân Vô Ngân chi cảm thấy bốn phương tám hướng bao trùm sát khí, liên tục dày đặc, không chô nào không có, sát khí như kim đâm vào người.
Ngoài Khôi Lỗi trường.
Hai gà nam tử trung niên, trong tay nắm hai mẫu thạch, hai bên nhìn nhau, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
- Người luyện tập số 8 và số 9, không ngờ thành công vượt qua độ dài 500 thước! Quá... Quá kinh người!
- Quả thực! Thành tích này, đã là rất xuất sắc rồi!
- Ta xem nào... số 8, Bạch Quang, số 9, Phong Vân Vô Ngân.
- ừm. Lúc trước ta quan sát qua, Bạch Quang có tu vi huyền khí Hậu Thiên tứ phẩm, Phong Vân Vô Ngân là tam phẩm. Hai gã đệ tử này, nếu vận khí tốt, ngày sau sè trờ thành một nhân vật dẫn đầu trong hàng đệ tử mới vào thành.
- Đúng rồi, ngươi nói bọn họ có thể vượt qua độ dài 600 thước không?
- 600 thước? Vậy không thể nào, 600 thước là một đường ranh giới, bắt đầu từ 600 thước, khôi lỗi bọn họ kích phát sẽ sử dụng vũ kỹ Huyền giai cấp thấp tấn công bọn họ, khôi lỗi trước 600 thước dùng đều là vũ kỹ Hoàng giai, độ khó kỳ thực không quá lớn.
- ừm, nói cũng đúng.
Khôi lỗi trường.
Phong Vân Vô Ngân lại xử lý được 4 pho tượng cảnh giới nhất phẩm, cùng lúc đó, thiếu niên dùng đoản đao Bạch Quang phía trước, cũng giải quyêt hơn 5 pho tượng.
- Thiếu niên dùng đoản đao này thật lợi hại.
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân cũng không khỏi bội phục.
Bạch Quang ở phía trước trong lòng cũng chấn động.
Hắn tiến về phía trước đồng thời chém giết pho tượng khôi loi bị kích phát, cũng lưu ý Phong Vân Vô Ngân ở phía sau. Hắn phát hiện, Phong Vân Vô Ngân không hề bị đẩy lùi, vẫn luôn đi theo hắn ta!
- Tiểu tử kia cũng có chút môn đạo!
«w •
Trong lòng Bạch Quang ngưng trọng.
w «w • X *w «w • w
- Lê nào nói, hôm nay ta phải bại bời tên tiểu tử kia?
Phải biết ràng, Bạch Quang tuy ràng là nhân tài, nhưng một đường chém giết, huyền khí trong cơ thể cơ bản tiêu hao bảy tám phần, chi sợ là không đủ lực.
Lại đẩy lùi hai khôi lỗi, lúc đến 600m, một pho tượng khôi lỗi bên trái xuất hiện, trong tay khôi lỗi này cũng không có binh khí, đơn thuần dùng song chường đánh về phía Bạch Quang!
Chướng phong hỗn loạn mờ ảo, trong nháy mắt, như có nghìn chường bay đến chỗ Bạch Quang!
- Thật là lợi hại!
Bạch Quang cảm thấy bản thân căn bản không thể chống lại nó.
- Là Vũ kỹ Huyền giai!
Lúc này hắn quyết đoán, thân thể nhảy về phía sau, thoát khỏi chường thế của khôi lỗi, trong lòng cụt hứng thở dài.
- Ta đà không còn sức lực đi tiếp. Đi đến đây, là giới hạn cao nhất của ta.
Rất nhanh, trong mắt hắn hào hứng.
- ừm, nếu như ta trong thời gian ngắn đạt đến Hậu Thiên ngũ phẩm cảnh giới, thì có thể nắm chắc đi được lOOm nừa!
Tâm trí Bạch Quang cẩn thận khác thường, có quyết đoán, tuyệt không lưu luyến mà ở lại, hắn ta lập tức quay người rời đi, vội vàng quay về tu luyện.
Khi hắn ta đi sát qua người Phong Vân Vô Ngân, thân hình đột nhiên dìmg lại. Nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, trong ánh mắt, sát khí tòa ra. Thầm nghĩ, tiểu tử này thoạt nhìn rất cổ quái, hơn nừa, kiếm của hắn cũng kỳ quái, sề có một ngày hắn có thể trở thành đối thủ cạnh tranh mạnh của ta, tại sao ta không thừa dịp này, bóp chết hắn ở đây?
Nghĩ như thê, Bạch Quang tay phải câm chặt chuôi đoản đao, bàn tay gân
xanh nổi lên, ánh mắt càng thêm lạnh giá.
p Phona Vân Vô Naân nhìn mặt đoán sắc, lập tức hiểu ra. 52 thiên địa đan %. điền thu nạp vào trona cơ thể, đoản kiếm trong tay nắm nhẹ, thản nhiên liếc mắt nhìn Bạch Quana. Tuy nói rằng, Phong Vân Vô Ngân không có mười phần nắm chắc đánh bại được Bạch Quang, nhưng hắn có Tật Phong Bộ trung kỳ cùng Thần Man Lực Vương Quyết nhập môn, nên cũng không sợ hãi.
- Ngươi muôn giêt ta?
«w
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân, sát khí nổi lên, trong nháy mắt sẽ xuất chiêu!
Trong lúc đó, Bạch Quang thấy được sát khí cùa Phong Vân Vô Ngân, trong đầu hắn rất nhanh nghĩ lại, hai chân đạp xuống đất, bay đi mấy thước, sau đó cũng không quay đầu lại. Chi trong chốc lát yên lặng rời đi.
Phong Vân Vô Ngân nhìn theo Bạch Quang rời khôi, sau đó xoay người thẳng tiến, 52 thiên địa đan điền thoát ra khỏi cơ thể, dùng trạng thái như phế nhân tiến nhanh về phía trước.
Ngoài sân khôi lỗi.
Bạch Quang lấy tử thạch trong lòng ra cho hai nam tử trung niên.
Hai gã nam tử trung niên khen ngợi nói:
- Bạch Quang đúng không? Rất tốt! Không ngờ ngươi đi được 600 thước! Thực sự là thiên tài thiếu niên hiếm thấy! Không tồi, không tồi! Đây là kim phiếu 600 lượng vàng, ngươi cầm lấy.
Bạch Quang tiếp nhận kim phiếu, vui vẻ nhận lời khen ngợi của hai nam tử trung niên, trên mặt không kìm lòng được nở một nụ cười tươi.
«w ' • w «w • • •
Lúc này, một nam tử trung niên đột nhiên nói ràng.
- vẫn còn một người luyện tập, Phong Vân Vô Ngân, vẫn ở trong hành lang đi tiếp... Ồ! Hắn đà đi đươc khoảng 650 thước! 680 thước!
Lại một nam tử trung niên thốt lên.
- Thiên tư của Phong Vân Vô Ngân này, có lẽ phải hơn Bạch Quang một
Bạch Quang sắc mặt trầm xuống, trong lòng không ngừng nói.
- Phong Vân Vô Ngân, Phong Vân Vô Ngân... Ta nhớ kỳ!
Nói xong, hắn trực tiếp xoay người rời khôi sơn cốc.
Trong Khôi Lỗi trường.
Trong hành lang, chi còn lại có một mình Phong Vân Vô Ngân. Tuy rằng, càng vào sâu trong hành lang, sát khí lại càng kinh khủng, thế nhưng, ưu thế của linh hồn xuyên việt, cùng với huyết tính được rèn luyện lúc còn ờ Bạch Mang sơn, đủ để bảo đảm cho hắn không bị sát khí xâm phạm.
Mặt khác, hắn kích phát khôi lỗi tu vi huyền khí nhất phẩm, tuy rằng chiêu thức tinh diệu tăng lên, thế nhưng khôi lỗi cảnh giới nhẩt phẩm, tu vì dù sao cũng là thấp, căn bản không thể đem sự tinh diệu cùa chiêu thức chuyển hóa thành uy lực chân chính.
Phong Ỵân Ỵô Ngân có thể dựa vào Độc Cô Cửu Kiếm đẩy lùi nhừng khôi lỗi nhất phẩm này.
700 thước! 800 thước!
Ngoài Khôi Lỗi trường.
Hai gà nam tử trung niên, hai mắt nhìn chằm chàm.
- Đà... Đà 850 thước... Không thể nào...
- Thời gian luyện tập vẫn còn 10 phút... Lẽ nào nói, tên tiểu tử Phong Vân Vô Ngân này, chuẩn bị đi qua cả hành lang... Theo ta được biết, nhừng đệ tử mới tham gia luyện tập ở Khôi Lỗi trường, có thể đi qua độ dài 1000 thước, đó là... Đó là rất rất hiếm thấy...
- Không thể! Hắn không thể đi qua 1000 thước!
- Quả thật... Quả thật không thể... Còn gần 1 phút, hắn chi đi được 910 thước... Ồ, dường như hắn đà dừng lại, chắc là huyền khí đà cạn rồi?
Trong Khôi Lỗi trường.
Trong hành lang u ám, Phong Vân Vô Ngân đúng là đà dừng lại.
Đây không phải gặp sự ngãn chận của khôi lỗi phải dừng lại, mà là, Phong Vân Vô Ngân trong lúc vô ý nhìn thấy, gần một pho tượng trong tay cầm thiết chùy, có một thứ màu trắng.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng lấy làm kỳ lạ, đến gần xem. Đột nhiên phát hiện thứ màu trắng đó, không ngờ là một bộ xương khô!
Chương 38: Chúng ta rất coi trọng ngươi (2).
- Đây là?
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi ngồi xổm xuống, nhờ ánh sáng âm u để nhìn, chi thấy bộ xươns sọ của khuns xương đã bị đập vờ. Hấn ngẩng đầu nhìn khôi lỗi trong tay cầm thiết chùy, trong lòng bông nhận ra. Ta hiêu rồi! Bộ xươns cốt này, nhất định là một người luyện tập, bị khôi lôi thiết chùy này đập chết ờ đây!
- Có thể đi qua cự ly dài như vậy mới chết ở chỗ này, nếu như không phải giống ta, toàn thân không có huyền khí, không thê kích phát sự công kích của khôi lỗi, vậy đó chính là người luyện tập so với thiếu niên dùng đoản đao kia, thiên phú còn cao hơn, càng thêm yêu nghiệt!
Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm nghĩ.
Mất lướt nhanh, Phong Vân Vô Ngân chi thấy ờ gần đống xương kia, có vài vật rơi xuống nàm rải rác.
Một cây thiết phủ cổ xưa, hai mảnh đầy dơ bẩn giống như da thú.
Đúng lúc này, Phona Vân Vô Ngân chi cảm thấy miếng tử thạch trong lòng tỏa ra một năna lượna khác thường, giống như, có một loại lực lượng, kéo hắn ra bên ngoài!
- Thôi chết? 1 tiếng đồns hồ luyện tập đà hết?
Phong Vân Vô Ngân sửns sốt, chợt nhanh tay nhặt lấy hai mảnh "da thú", cất vào trong người.
Đột ngột, tử thạch trona lòng phát ra một tiếng kêu mãnh liệt nhưng thanh thúy, Phong Vân Vô Ngân mất hoa, đầu choáng váng, sau đó hắn đã xuất hiện ở bên ngoài Khôi Lôi trường.
Hai nam tử trung niên cười mỉm với Phong Vân Vô Ngân. Một người trong đó nói.
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi đúng là thiên tài hiếm có!
-Ta?
Phong Vân Vô Ngân ngây người.
- ừm, ta thấy người toàn thân huyền khí đã tiêu hao hết, bời vậy ngươi mới không đi hết mấy chục mét còn lại, đúng không? 910 thước! Đây đã là thành tích rất phi thường rồi!
Một nam tử trung niên thậm chí thân thiết vỗ vai Phong Vân Vô Ngân nói.
Phong Vân Vô Ngân vẫn duy trì trạng thái toàn thân không có huyền khí, hai gà nam tử trung niên, vẫn còn lầm tường ràng Phong Vân Vô Ngân ờ trong Khôi Lôi trường, chiên đâu với pho tượng khôi lôi đã tiêu hao hêt huyền khí.
- Chúng ta rất xem trọng ngươi!
Hai gà nam tử trung niên luôn miệng nói.
Phong Vân Vô Ngân cũng không nhiều lời.
- À... Hai vị đại nhân, đi qua 910 thước, có thể thu được... 910 lượng hoàng kim, đúng không?
- ừm! Không sai! 910 lượng hoàng kim!
Một nam tử trung niên cười từ trong người móc ra một tờ ngân phiếu cùng với vài miếng vàng lá, đưa cho Phong Vân Vô Ngân.
- Phong Vân Vô Ngân, gia tăng tu luyện, nâng cao cảnh giới đi!
- Vâng, đê tử biết rồi.
Phong Vân Vô Ngân nhận tờ ngân phiếu cùng vàng lá, xoay người rời khỏi sơn cốc. Nghĩ thầm, ta hiện tại đã có hơn nghìn lượng vàng, quay lại thành Nham Thạch, ta phải đi hiệu thuốc xem thử, mua một ít đan dược dùng cho tu luyện.
Phong Vân Vô Ngân từ Khôi Lỗi trường đi ra, cầm theo 910 lượng hoàng kim vừa kiếm được, nghĩ thầm, kiếm được tiền, cũng không phải là quá khó khăn. Chỉ cần mỗi ngày đến Khôi Lỗi trường luyện tập một lần, ít nhất cũng được mấy trăm lượng hoàng kim.
Quay lại thành Nham Thạch đã là buổi chiều. Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy rất đói bụng, theo bản năng đi đến khu tửu lầu trong thành.
Lúc này, cảnh tượng thành Nham Thạch hiện ra vô cùng náo nhiệt. Người đi qua đi lại như thoi đưa. Một vài trai thanh gái lịch cười tuấn mã, dáng vẻ tiêu sái, giống như thần tiên, khiến cho mọi người đều phải ngước nhìn.
Phong Vân Vô Ngân rất lặng lẽ, hắn biết được, đây là nhừng người không nên động trong thành Nham Thạch. So sánh ra thì hơn trăm thiếu niên mới đên thành Nham Thạch vân là nhóm nsười yêu thê.
Phong Vân Vô Ngân nhìn không chóp mắt, rất nhanh tiến về khu tửu lầu thơm phức. Chọn một tửu lầu có quy mô rất nhò, giá rẻ, bước vào tuỳ ý tìm một vị trí.