Thiên Đường chi tử, vừa tiến vào đến Vạn Phật Tháp, hiển hiện ra khí thế thật lớn, diễu võ dương oai, quân lâm thiên hạ, không ai bì nổi, thái độ bễ nghễ, thật giống là một đế vương, hạ xuống thế gian. Phóng mắt chung quanh, khi nhìn mọi người, tựa hồ cũng đều là bình dân ti tiện vậy.
Mà trên thực tế, Thiên Đường chi tử xuất hiện, có rất nhiều người muốn đi vào Vạn Phật Tháp, truy đuổi Liên Y, đều tự ti mặc cảm, tinh thần chán nản, bắt đầu sinh ra thoái ý.
Phong Vân Vô Ngân yên lặng lui qua một bên, đưa thay sờ sờ cái mũi, cũng bất động thanh sắc, yên lặng theo dõi kỳ biến. Sau đó chuẩn bị muốn tiến vào trong Vạn Phật Tháp.
Đúng lúc này. . .
- Oanh!
Một đạo Bất Hủ Phật Quang, trực tiếp phóng lên trời, liền bay tới bên cạnh Thiên Đường chi tử, tiếp theo là kinh văn thánh khiết, bắt đầu chảy xuôi, khí thế rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy, nhưng trong đó lại ẩn chứa nhiều loại đạo lý một lòng giáo hóa chúng sinh đều hướng thiện.
Man Hoang chi tử đến rồi.
Hắn trên người mặc áo cà sa màu trắng, tay lần tràng hạt, một mảnh thánh khiết, giống như châu báu. Tại dưới chân hắn, giẫm trên một bản Phật hiệu tinh khiết do thần lực tạo ra, tạo thành một bản kinh thư.
Hơn nữa, trên người Man Hoang chi tử, cũng hoàn toàn có một ít khí tức đặc biệt, anh dũng Bất Quần. Người ở bên ngoài nhìn thấy, có lẽ sẽ lý giải, Man Hoang chi tử, Phật hiệu cao thâm, tài năng thể hiện. Nhưng là tại trong mắt Phong Vân Vô Ngân xem ra, trong cơ thể Man Hoang chi tử, lưu động huyết dịch của Man Hoang vị diện Chí Tôn.
Trời sinh tôn quý.
- Tên điểu nhân cũng tới tham gia náo nhiệt rồi. Cũng đúng, hắn là muốn khôi phục Man Hoang vị diện, bởi vì muốn lôi kéo Thâm Uyên công chúa, hơn nữa muốn tận lực đạt được địa vị Linh Tăng. Sau khi Liên Y là đệ tử của Phật Tổ vị diện Chí Cao Thần, nếu như hắn trở thành nam nhân của Liên Y, vậy thì tại Phật Tổ vị diện Chí Cao Thần một bước lên trời, nhưng dựa theo hắn lòng muông dạ thú, nói không chừng, ngày sau còn có thể mưu hại Liên Y, độc chiếm quyền hành. Tên này, nhất định phải diệt trừ, đánh thành bụi phấn, vạn kiếp bất phục.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng hiện lên sát cơ.
Man Hoang chi tử tựa hồ là cảm thấy cái gì đó, liền trực tiếp nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, sau đó nhăn lại lông mày.
- Vị bằng hữu kia, tiểu tăng có phải là ở nơi nào nhìn thấy ngươi hay không?
- Ha ha ha ~~~~~
Phong Vân Vô Ngân cười cười.
- Ngươi là cao tăng đắc đạo, tại hạ chính là hạng người vô danh, cũng không có cơ hội trèo cao. Ha ha ha ha.
Phong Vân Vô Ngân thoải mái cười cười, sau đó thân hình phun ra, hóa thành lưu quang, trực tiếp tiến vào Vạn Phật Tháp.
Man Hoang chi tử nhìn Phong Vân Vô Ngân thật sâu, trong lúc nhất thời cũng có chút hỗn loạn.
- Tiểu tử này, ta rõ ràng cảm giác có chút quen thuộc, nhất định là ở địa phương nào gặp mặt, nhưng, linh hồn khí tức của hắn, hoàn toàn là lần đầu tiên tiếp xúc. Thật sự là kỳ quái.
- Ah? Tiểu hòa thượng, ngươi cũng muốn cạnh Linh Nữ Liên Y?
Thiên Đường chi tử nhìn Man Hoang chi tử, trong mắt có chút khinh thường.
- Chỉ sợ, ngươi còn chưa đủ tư cách.
Man Hoang chi tử trong mắt hiện ra hàn quang, chợt chắp tay trước ngực nói.
- A Di Đà Phật, Liên Y Linh Nữ lần này, lựa chọn chồng chính là coi trọng cơ duyên, cũng không phải cảnh giới cùng xuất thân.
- Hừ! Không biết tự lượng sức mình.
Thiên Đường chi tử cười lạnh một tiếng, chợt tiến vào Vạn Phật Tháp.
Man Hoang chi tử trong lòng sát cơ nổ bắn ra.
- Thiên Đường chi tử? Tốt, tốt, bổn tọa cho ngươi đắc ý nhất thời, đợi bổn tọa khôi phục Man Hoang vị diện vinh quang ngày xưa, trở thành Man Hoang Chí Cao Thần, tất nhiên muốn ngự giá thân chinh, san bằng Thiên Đường vị diện, để cho trăm vạn thây người nằm xuống, tất cả thiên sứ, đều là nô dịch của bổn tọa.
- XÍU...UU! ~~~~~~~~~
Man Hoang chi tử, lúc này mới tiến vào bên trong Vạn Phật Tháp.
Bên trong Vạn Phật Tháp.
Phàm là người tiến vào, hiện tại cũng ở vào một trong không gian đặc biệt.
- Chậc chậc, Vạn Phật Tháp, thật sự là thần dị.
Phong Vân Vô Ngân đứng tại trong đó, đưa mắt nhìn quanh.
Phiến không gian độc lập, núi sơn thủy nước, hoa hoa thảo thảo, hoán phát ra tới màu xanh sinh cơ cùng tinh thần phồn vinh mạnh mẽ, hồ quang mềm mại đáng yêu, sơn thủy toàn là một màu, khói sông mênh mông, thuyền đánh cá nhộn nhịp.
Trọn vẹn hơn mấy trăm ngàn người, hiện tại ở vào cái không gian độc lập này, đều tán thưởng không thôi.
- Ân, nơi này chính là Chí Cao Phật Tổ, từ Ngoại Vực chuyển tới một chỗ không gian, đặc lập độc hành, Vạn Phật Tháp, không hổ là Phật Tổ bổn mạng pháp bảo, ở bên trong ẩn chứa kỳ diệu. Rõ ràng có thể bao quát không gian độc lập, không cách nào tưởng tượng được.
Đứng tại bên cạnh Phong Vân Vô Ngân có một tên rung đùi đắc ý nói.
Đó là dực nhân hai cánh, tên dực nhân cánh này, cùng với thiên sứ không giống nhau, là màu xanh, hắn có màng da cứng rắn, cùng với rắn độ thân thể có thể so với một ít phi kiếm pháp bảo.
Dực Nhân vị diện, cũng là một trong chí cao vị diện.
Tên dực nhân, là Chủ Thần.
- Úc? Bằng hữu, ngươi là cảnh giới Thượng Vị Thần, Chủ Thần thân thể?
Tên dực nhân Chủ Thần, rất là hòa khí, quay đầu nhìn Phong Vân Vô Ngân nói ra.
Phong Vân Vô Ngân cũng lễ phép khách khí nói.
- Ha ha, tại hạ cảnh giới thấp kém, để bằng hữu chê cười rồi.
- Ha ha ha, bằng hữu, ngươi đừng tự coi nhẹ mình? Tuy bằng hữu biểu hiện thoạt nhìn, chẳng qua là cảnh giới Thượng Vị Thần, nhưng trong cơ thể của bằng hữu, tựa hồ ẩn chứa một cỗ lực lượng phi thường đáng sợ, nếu như tại hạ không có đoán sai, bằng hữu nhất định là có thể đơn giản vượt cấp chiến đấu. Cũng là một kỳ nhân ah! Ha ha ha, tại hạ là một tán tu Dực Nhân vị diện, Hoa Vô Song.
Tên dực nhân, chủ động giới thiệu chính mình.
- Ta là một tán tu trong vũ trụ, nhàn vân dã hạc, Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân cũng cười nói.
Lúc này, không ngừng có đại nhân vật từ bên ngoài Vạn Phật Tháp đi vào. Vừa rồi bên ngoài nhìn thấy Thiên Đường chi tử cùng Man Hoang chi tử, đều đã tiến nhập vào bên trong rồi.
Mặt khác cũng còn có nhân vật đứng đầu từng cái vị diện.
Phong Vân Vô Ngân quan sát, Thâm Uyên công chúa cũng tới, bên người đứng một nam tử tuổi trẻ Chủ Thần, cùng Thâm Uyên công chúa tướng mạo, có năm thành tương tự.
Phong Vân Vô Ngân chợt thấy, Thâm Uyên công chúa xưng hô nam tử này là Đệ đệ.
- Đệ đệ, ngươi nhất định phải làm vẻ vang Thâm Uyên vị diện chúng ta. Đáng tiếc, tỷ tỷ là thân nữ nhi, không cách nào tham dự Linh Nữ chọn rể, nếu không, cũng sẽ thử một lần.
Thâm Uyên công chúa không khỏi đắc ý nói.
- Đệ đệ, ngươi là người kỳ tài ngút trời, chính là thanh niên tài tuấn của Thâm Uyên vị diện kiệt xuất nhất chúng ta, phụ thân cũng nhất định coi trọng ngươi. Nếu như lần này, ngươi có thể cưới Liên Y Linh Nữ làm vợ, đó chính là một cái công lớn, nói không chừng, ngày sau Thâm Uyên vị diện Chí Cao Thần chúng ta, là đệ đệ ngươi rồi.
- Ha ha ha, tỷ tỷ, ta cũng tin tưởng tràn đầy.
Nam tử này rất là lãnh ngạo, diện mục cao hơn đỉnh, không coi ai ra gì.
- Úc ~~~~~ nguyên lai là đệ đệ của Thâm Uyên công chúa, nhi tử Thâm Uyên chi Vương. Cũng có thể gọi là Thâm Uyên chi tử rồi.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm nói.
Hiện tại, ở bên trong Vạn Phật Tháp, trong một mảnh không gian độc lập, bao gồm rất nhiều nhân vật Vô Địch. Xuất thân đều tôn quý vô cùng.
Dực Nhân chi tử, Hải Thần chi tử, Thần Tượng chi tử, Địa Ngục chi tử, Thiên Đường chi tử, Thâm Uyên chi tử đều đã đến.
Đúng là một hồi Long tranh hổ đấu.
Nhưng, Phong Vân Vô Ngân trong lòng không ngừng cười lạnh.
- Những thứ này, đơn giản chính là phụ gia lão tử mà thôi. Lão tử mới là nam nhân của Liên Y.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân tiến vào Vạn Phật Tháp, đã có thể cảm giác được Liên Y tồn tại. Có thể cảm giác được linh hồn khí tức Liên Y, thậm chí có thể cảm giác được Liên Y tưởng niệm đối với người yêu của mình.
Không hề nghi ngờ, hiện tại Phong Vân Vô Ngân chỉ bằng khí tức, đều có thể thuận lợi ở bên trong Vạn Phật Tháp, tìm được Liên Y.
Nhưng Phong Vân Vô Ngân không gấp, mà dùng tâm tính mèo đùa giỡn chuột, nhìn xem người vật quanh mình. Trong miệng cũng cùng với dực nhân Chủ Thần bên cạnh Hoa Vô Song, tùy ý nói chuyện phiếm.
- Ha ha ha, Vô Song huynh, tiểu đệ lần này đến tham gia náo nhiệt, Vô Song huynh, ngươi cũng nhìn thấy, lần này nhân vật thiên tài tới chỗ này truy cầu Liên Y Linh Nữ rất nhiều, cơ hồ bao gồm toàn bộ tuổi trẻ vương giả Vũ Trụ chí cao vị diện vậy.
Phong Vân Vô Ngân tùy ý nói ra.
- Điều này không nhất định.
Hoa Vô Song lắc đầu.
- Vô Ngân huynh đệ, trước kia Phật Tổ có khẩu dụ, nói rất rõ ràng, nơi này chỉ nói duyên phận, không nói đến tu vi cảnh giới. Duyên phận, thật sự là không thể nói rõ, bắt không đến, quá hư vô mờ mịt rồi. Chậc chậc, mọi người chờ xem đi. Ha ha ha, nói không chừng, Vô Ngân huynh đệ, là người đạt được cơ duyên? Ha ha ha.
- Ha ha ha, cám ơn lời cát ngôn rồi.
Phong Vân Vô Ngân cũng giả vờ giả vịt cười ha hả.
Đúng lúc này. . .
Một cỗ hoa vũ, trực tiếp từ bên ngoài bay vào, trong hư không vô tận, gieo hạt hạt giống xuống, sau đó trong không khí, sinh trưởng ra rất nhiều hoa cỏ màu xanh.
Một loại hương thơm thiên nhiên, thẩm thấu vào, làm cho người vui vẻ thoải mái.
Sau một khắc, mấy người nữ tinh linh dáng người thon dài yểu điệu, mỹ mạo thanh thuần, tóc xanh tai dài, tư thái uyển chuyển đi vào Vạn Phật Tháp.
Hết thảy mọi người, đều bị ử tử tinh linh nhất tộc xinh đẹp rung động, đều đưa ánh mắt nhìn qua.
Mà Phong Vân Vô Ngân, trong lòng thì run lên, nhịn không được thốt ra.
- Tinh Linh Chí Cao vị diện.
Bên cạnh Hoa Vô Song cũng thở dài nói.
- Sinh linh Tinh Linh Chí Cao vị diện cũng tới. Thú vị, thú vị.
Không bao lâu, một đám nam nữ tinh linh, nhẹ nhàng đi đến.
Nam anh tuấn hiên ngang, nữ thanh tú, khí chất bất phàm.
Thình lình, có một tuyệt mỹ nữ, chậm rãi đi tới, giống như đi trong sơn cốc, khí chất vô cùng tôn quý ưu nhã, hình dạng xinh đẹp đến cực hạn, so với bất kỳ nữ tính tinh linh nào đó, đẹp hơn vô số lần.
Nàng cũng không phải tinh linh thuần túy, mà là bán tinh linh, hình dạng có đặc điểm nhân loại cùng tinh linh. Cũng chính bởi vì như thế, trên người nàng có đủ ưu thế của tinh linh cùng nhân loại
Nàng nhìn thật đẹp.
Kể cả Thiên Đường chi tử, Địa Ngục chi tử, Man Hoang chi tử, tròng mắt đều nhìn thẳng nàng, không thể bỏ được.
- Ah! ! Là Đại! tinh linh vị diện thiên tài! Là Tinh Linh Chí Cao vị diện đệ nhất mỹ nữ. Quá đẹp! Quá đẹp.
Thình lình trong lúc đó.
Ánh mắt của Đại, nhìn đến Phong Vân Vô Ngân, sau đó, ánh mắt hai người giao tiếp, gắt gao cùng một chỗ.
Yêu hận triền miên, tương tư tận xương, đều ở trong cái chớp mắt này.