Phong Vân Vô Ngân nắm nắm tóc, cười hì hì nói:
- Chúc lão,
ngươi chẳng phải đã từng nói, mỗi võ giả đều có bí mật của riêng mình
sao? Ta cũng có một bí mật, hiện tại chưa tiện tiết lộ ra. Xin Chúc lão
lượng thứ.
- Tiểu tử!
Chúc lão vò đầu bứt tai, dáng vẻ khó chịu:
- Lão già ta rất muốn biết bí mật của ngươi, nhưng lại không thể nhìn thấu được, rốt cuộc là thứ gì.
- Chúc lão, cái này... xin lỗi. Khi nào thời cơ chín muồi, ta sẽ nói cho
ngươi biết. Ngươi là một trong những người ta tin cậy nhất.
Phong Vân Vô Ngân xin lỗi.
Thời cơ chín muồi mà hắn nói chính là khi hắn đã tìm hiểu ra mọi bí mật của Kiếm Tiên Đồ Lục.
Nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của Phong Vân Vô Ngân, Chúc lão cũng không miễn cưỡng, thở dài nói:
- Thôi vậy, thôi vậy, tiểu tử ngươi đã không muốn nói, lão già ta cũng
không làm khó. Ôi, lão già ta tráng trí đã tiêu tan, chỉ có chút tò mò,
không hề có ý nhòm ngó.
- Chúc lão, tuy ta không biết rõ cảnh
giới của ngươi, nhưng ta biết, ngươi nhất định rất mạnh! Cường giả như
ngươi không thể là kẻ vô danh tiểu tốt, rụt đầu rụt cổ ở trong một tông
môn mới phải. Ngươi... ngươi có lẽ là có lý do, có thể nói với ta được
không? Còn nữa, kẻ mạnh như ngươi, không nên tráng trí tiêu tan, cam
chịu phận tầm thường mới phải.
Phong Vân Vô Ngân chuyển chủ đề.
Chúc lão ngẩng đầu nhìn Phong Vân Vô Ngân, khóe mắt khẽ co giật, định nói gì đó, nhưng rồi lại kìm nén được. Hắn thổn thức một hồi, tu mấy ngụm
rượu, ánh mắt lộ ra vẻ cô đơn buồn bã, rồi thở dài:
- Không nói nữa. Chuyện xưa cũ còn nhắc tới làm gì? Tiểu tử, ngươi chuẩn bị lúc nào thì ra biển?
- Cái này... đợi tháng sau, sau khi U Mật Tháp mở ra, tiến vào trong U Mật Tháp xem tình hình thế nào.
Phong Vân Vô Ngân nói:
- Trong một tháng này, ta sẽ an phận tham ngộ kiếm đạo, bế quan một tháng.
- Cũng được!
Chúc lão gật đầu.
- U Mật Tháp là lập quốc bảo địa của Chiến Tần Đế Quốc, là phế tích thần
bí do một vị diện cao cấp đáp xuống, ở bên trong có vô số lợi lộc, cơ
may. Nhưng cũng có một chút nguy hiểm. Lão già ta không thể nào cùng vào với ngươi được. Tiểu tử, ngươi nhất định phải cẩn thận mới được.
- Ta hiểu rồi, Chúc lão. Chúc lão yên tâm, ta sắp tiến vào thám hiểm
trong Vô Biên Hải Vực, bởi vậy ở trong U Mật Tháp ta sẽ vô cùng cẩn
thận, tuyệt đối không liều lĩnh hành sự.
Phong Vân Vô Ngân nghiêm túc nói:
- Đợi sau khi ta ra khỏi U Mật Tháp thì sẽ tới tìm Chúc lão, cáo biệt
ngươi để ra Vô Biên Hải Vực. Ta biết ở đó sẽ có vô số nguy hiểm, vận
khí, chiến đấu, kỳ ngộ chờ đợi ta. Ta cũng vô cùng chờ đợi.
- Vậy được, lão già ta đi trước. Chúc ngươi ở trong U Mật Tháp có được thu hoạch lớn.
Chúc lão hóa thành một đạo tàn ảnh, biến mất khỏi mật thất.
- Còn khoảng một tháng nữa, ta phải tổng kết kinh nghiệm chiến đấu trong
thời gian vừa qua, sau đó tìm hiểu Kiếm Tiên Đồ Lục. Sau khi ta đột phá
lên tiên thiên tử khí cảnh võ giả vẫn chưa nghiên cứu Kiếm Tiên Đồ Lục.
Chúc lão đã nói, ý trong võ đạo, sau khi đạt tới 10 phần viên mãn thì
vẫn chưa phải là điểm tận cùng, tiếp đó sẽ là dồn nén, dung hợp, ngưng
luyện, biến đổi trở lại trạng thái ban đầu. 10 phần quy 9, 9 phần quy
8... cuối cùng sẽ là 10 phần quy 1.
Chúc lão lẩm bẩm nói:
- Bây giờ lại nghiên cứu Kiếm Tiên Đồ Lục, không biết có thu hoạch gì chăng?
Phong Vân Vô Ngân suy nghĩ trong giây lát, rồi thả tiên thiên giao long ra.
Viễn cổ cự thú hung tợn dài tới hơn 3000 mét cuộn mình trên tầng không
của Vô Ngân Điện, che kín đất trời, che kín cả phần đỉnh mái của chủ
điện đã bị đánh bay đi. Lệ khí như thực chất bắn ra, khiến cho môi
trường xung quanh cũng bao trùm bởi một loại khí tức man hoang cổ xưa.
Bởi vậy, những võ giả bình thường cũng không còn dám tới nhòm ngó nữa.
Làm xong những việc này, Phong Vân Vô Ngân mới yên tâm ngồi xếp bằng, lôi
Kiếm Tiên Đồ Lục lúc này đã trở nên ảm đạm ở trong nạp giới ra, hoàn
toàn chú tâm quan sát.
Rất nhanh, Phong Vân Vô Ngân đã tiến vào cảnh giới thiên nhân hợp nhất mà võ giả vẫn thường mơ ước.
Ở trong linh hồn, kiếm tiên hiện thân, từng đạo tử khí kiếm mang tung
hoành ngang dọc như thể muốn chém đứt hết mọi xiềng xích và trật tự. Khí tức của kiếm tiên, do cảnh giới của Phong Vân Vô Ngân đã tăng lên, nên
cũng trở nên sắc bén hơn gấp trăm lần, hùng vĩ hơn gấp trăm lần.
Kiếm tiên bắt đầu vũ động trường kiếm, biểu diễn Thiên Biến Vạn Huyễn Vân
Già Vụ Nhiễu kiếm pháp, Tấn Lôi kiếm pháp, Phong Lâm Hỏa Sơn kiếm pháp,
Đại Lôi Âm Bảo Sát kiếp pháp, Vẫn Tinh kiếm pháp.
Không ngừng
biểu diễn, không ngừng dung hợp. Đem tất cả những sự tinh túy của năm
loại kiếm pháp này biểu diễn tới tột đỉnh, dung hợp tới tột đỉnh, không
chút sơ hở.
Năm bộ kiếm pháp lại một lần nữa được dung hợp một
cách hoàn hảo, phẩm chất tiếp cận rất gần tới thiên cấp sơ cấp kiếm
pháp. Mỗi một kiếm đều ẩn chứa chân lý của kiếm đạo, mỗi một kiếm đều ẩn chứa khí thế của đất trời.
Phong Vân Vô Ngân linh hồn đi theo
đường kiếm, bắt đầu học theo từng chiêu từng thức, nhất cử nhất động,
thậm chí mỗi một tư thế rút kiếm, mỗi bước xoay chuyển của thân thể, mỗi một biểu hiện trên nét mặt, mỗi một thần thái của kiếm tiên.
Dần dần, khí chất của Phong Vân Vô Ngân và kiếm tiên đã rất giống nhau. Kiếm đạo tu vi cũng không ngừng tăng lên.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, kiếm tiên bắt đầu biểu diễn chiêu thiên cấp sơ cấp kiếm pháp không hoàn chỉnh, Huy Hoàng Kiếm Pháp kia.
Khiến cho linh hồn Phong Vân Vô Ngân tràn ngập huy hoàng kiếm ảnh, 10 phần
kiếm ý cũng điên cuồn bốc cháy, phát ra tiếng gầm khe khẽ của kiếm thần, hủy trời diệt đất. Một kiếm lạnh thấu đất trời, kiếm khí tung hoành ba
vạn dặm.
Sự lãnh ngộ của Phong Vân Vô Ngân với chiêu kiếm pháp này lại tăng thêm một bậc.
Sau khi biểu diễn vô số lần kiếm pháp, như thể đích thân chỉ giáo cho Phong Vân Vô Ngân, kiếm tiên cuối cùng cũng tra kiếm vào vỏ, dáng vẻ bình
thản.
Bỗng nhiên, 10 đạo kiếm mang trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân đột nhiên lay động.
Và phát ra thanh âm cộng hưởng với linh hồn của hắn.
U u! U u! U u!
10 đạo kiếm mang với tần số rất nhanh lay động, nén ép, tôi luyện. Sinh ra hàng ngàn hàng vạn đạo kiếm mang hư ảnh, tầng tầng lớp lớp. Mỗi một đạo kiếm mang hư ảnh đều xé nát hư không, tạo ra những cơn bão thời không
vô cùng vô tận không ngừng quét tới, quay cuồng ở trong linh hồn của
Phong Vân Vô Ngân.
-Ồ? Kiếm ý đang nén lại! Đây... đây là đang
lãnh ngộ 10 phần quy 9 kiếm ý, thứ còn đáng sợ hơn cả 10 phần kiếm ý
sao?
Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm vui mừng:
-Uy lực của 10 phần quy 9 nhất định sẽ vô cùng đáng sợ, có thể xé rách đất
trời. Lúc này, chỉ riêng lãnh ngộ 10 phần quy 9 đã sinh ra cơn bão thời
không đáng sợ như vậy, giống như có uy năng nuốt chửng nhật nguyệt, thật là đáng sợ....
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân cũng tràn ngập sự chờ đợi, hi vọng.
Cả linh hồn của hắn đều tập trung vào 10 phần kiếm ý, cảm ngộ mỗi đạo kiếm ý phân chia thành hàng ngàn vạn đạo hư ảnh, sau đó lại nén ép, tôi
luyện, dung hợp lại một cách thần kỳ.
Cảm ngộ uy lực cường đại của mỗi cơn bão thời không.
Đó là một loại cảm ngộ vô cùng thần thánh, vô cùng thần kỳ. Mỗi một lần
nén ép đều khiến cho kinh mạch toàn thân Phong Vân Vô Ngân rung động, vô cùng thần diệu.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, quá trình nén ép, dung hợp,
tôi luyện này cuối cùng cũng kết thúc. Từng cơn bão thời không cũng tan
biến vào hư vô, tất cả trở lại vẻ bình lặng.
Linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, lúc này đã trở nên bình lặng....
Thất bại rồi...
Ở trong linh hồn vẫn chỉ là 10 đạo kiếm ý, trải qua vô số lần nén ép, 10 đạo kiếm mang vẫn chưa bị nén ép thành 9 đạo kiếm mang.
10 phần quy 9 vẫn chưa thể thực hiện được.
-Thất bại rồi!
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân bỗng dâng lên cảm giác thất vọng. Hắn rõ ràng đã cảm nhận thấy sự nén ép vừa rồi đã tiếp cận rất gần sự thành công,
nhưng cuối cùng vẫn thất bại. Tựa hồ, quá trình nén ép này vẫn thiếu một thứ gì đó.
-Nhưng, mình cuối cùng cũng đã biết được uy lực của
10 phần quy 9 kiếm ý! Cơn bão thời không! Khi kiếm ý 10 phần quy 9, một
kiếm chém ra có thể sinh ra vô số cơn bão thời không vô cùng đáng sợ, uy lực đó có thể xé tan vạn vật trong thế gian.
-Nếu mình lãnh ngộ
ra 10 phần quy 9 kiếm ý, căn bản không cần thôi động chiêu thiên cấp
kiếm pháp kia vẫn có thể dễ dàng giết chết được một gã tiên thiên hạo
khí cảnh võ giả.
-Thật là cường hãn! 10 phần quy 9 quả thực cường hãn. Nưng cho dù có thần khí như Kiếm Tiên Đồ Lục, mình tạm thời vẫn
dậm chân tại chỗ, không thể lãnh ngộ ra 10 phần quy 9 kiếm ý, thật là
khó.
-Chúc lão đã từng nói, có thể đạt tới 10 phần đại viên mãn
là đã có thể gọi là tuyệt thế thiên tài rồi. Ví dụ như tông chủ của ngũ
đại tông môn của Chiến Tần Đế Quốc. Thậm chí là các tông chủ khác trên
Huyền Tôn Đại Lục, ý của bọn chúng tựa hồ cũng chỉ dừng lại ở 10 phần
đại viên mãn.
-Cũng có nghĩa là, 10 phần đại viên mãn, chỉ cần
cảnh giới đủ là có thể trở thành tông chủ một tông môn, trở thành bá chủ một phương.
-Nếu tiến thêm được một bước, lãnh ngộ ra 10 phần
quy 9 thì hoàn toàn có thể xếp trên bất cứ tông chủ nào ở trên Huyền Tôn Đại Lục.
-Thật là... quá khó!
Phong Vân Vô Ngân chợt thở dài.
Đúng lúc đó, một cỗ ý chí vô cùng mơ hồ bỗng nhiên truyền đến linh hồn của Phong Vân Vô Ngân.
Ý chí này vô cùng mơ hồ, tàn tạ, Phong Vân Vô Ngân căn bản không thể nào lãnh ngộ chính xác được...
/.... tu vi... thấp... khôi phục.... phải khôi phục... vinh quang của kiếm thần... thể hiện.... khôi phục....
Ý chí vô cùng tàn tạ!
Không chỉ tàn tạ mà còn hỗn loạn!
-Là một tia ý chí do kiếm tiên truyền cho mình! Nhưng, ý chí đó rốt cuộc
muốn nói gì với mình! Quá mơ hồ! Căn bản không thể nào hiểu nổi.
Phong Vân Vô Ngân nhíu chặt mày.
/.... tu vi....thấp.... khôi phục... phải khôi phục..... vinh quang của kiếm thần.... thể hiện... khôi phục....
-Có ý nghĩa gì?
Lúc này, cảm giác linh hồn khô kiệt như thể bị rút cạn buộc Phong Vân Vô Ngân phải thoát ra khỏi ý cảnh của Kiếm Tiên Đồ Lục.
Phong Vân Vô Ngân mở mắt ra, kiếm ý cổ xưa từ trong đồng tử hắn phóng ra, một bộ phần không khí bị kiếm ý của hắn chém nát. Tuy chưa thể lãnh ngộ ra
10 phần quy 9 kiếm ý, nhưng tu vi kiếm đạo của Phong Vân Vô Ngân lúc này đã có rất nhiều tiến bộ, lực chiến đấu cũng đã được tăng lên rất nhiều.
Phong Vân Vô Ngân nhìn Kiếm Tiên Đồ Lục màu vàng nhạt, lúc này Kiếm Tiên Đồ
Lục giống như mặt giếng sâu tĩnh lặng, không hề có chút ý chí gì.
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân vẫn đang thầm suy nghĩ về tia ý chí hỗn loạn vừa rồi, không thể nào lý giải nổi, hắn liền thu Kiếm Tiên Đồ Lục vào trong nạp giới, tay chống cằm suy nghĩ....
-Tu vi, thấp? Tựa hồ là
kiếm tiên nói với mình, tu vi của mình quá thấp, với tu vi của mình, căn bản không thể lãnh ngộ ra 10 phần quy 9 kiếm ý. Điều đó có ý nghĩa gì?
-Tu vi? Vinh quang của kiếm thần, thể hiện? Cái này... rất khó lý giải, lẽ
nào, ý chí của kiếm tiên đang ngầm ám thị cho mình, tấm Kiếm Tiên Đồ Lục này... đã bị sứt mẻ, bảo mình phải khôi phục lại. Sau khi khôi phục,
vinh quang của kiếm thần sẽ lại được thể hiện ra... bởi vậy có thể giúp
mình lãnh ngộ ra 10 phần quy 9 kiếm ý?
Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn căn cứ vào trí tưởng tượng của mình để suy đoán.
Vừa cứ vào ý nghĩ vừa rồi, Phong Vân Vô Ngân rút ra được một kết luận:
-Muốn lãnh ngộ 10 phần quy 9 kiếm ý, thậm chí là kiếm ý mạnh hơn thì phải
nâng cao cảnh giới bảo thân, hoặc là khôi phục Kiếm Tiên Đồ Lục.
-Làm thế nào để khôi phục Kiếm Tiên Đồ Lục?
Phong Vân Vô Ngân gõ gõ đầu mình.
Bỗng nhiên, một ý nghĩ lóe lên trong đầu hắn.
-Lẽ nào là để kiếm tiên bổ sung năng lượng, hoàn thành việc khôi phục? Cũng có nghĩa là, để Kiếm Tiên Đồ Lục đi hấp thu những văn tự, bí kíp lâu
đời do kiếm tu lưu lại cũng như bảo kiếm có ẩn chứa kiếm ý, kiếm hồn từ
thời thượng cổ?
Nghĩ lại cảnh Kiếm Tiên Đồ Lục hấp thu kiếm ý cổ
xưa lưu lại trên trang thiên cấp kiếm pháp rách nát đó cùng kiếm ý, kiếm hồn của mấy vạn thanh bảo kiếm, rồi toàn thân tỏa ra ánh sáng màu vàng
kim, hơn nữa còn có ý niệm, Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên như đã bắt được điều mấu chốt nhất.
-Đúng rồi! Bất kể thế nào, mình Phong Vân Vô Ngân tìm di vật do thượng cổ kiếm tu lưu lại để Kiếm Tiên Đồ Lục hấp
thu! Chính là như vậy!
Phong Vân Vô Ngân trong nháy mắt đã ra quyết định.
Lúc này, ở bên ngoài cung điện, mùi hương của thức ăn khẽ bay vào.
Phong Vân Vô Ngân khóe mắt liếc qua, nhìn thấy trên một chiếc bàn nhỏ ở góc mật thất có một đĩa thức ăn.
Phong Vân Vô Ngân đứng dậy, bước lại gần, nhìn thấy ở trong đĩa có một bát
cơn và một vài món ăn thơm phức, có thịt cá, cũng có rau quả.
Những thứ thức ăn này vẫn còn hơi ấm, xem ra vừa mới được bưng tới.
Phong Vân Vô Ngân khẽ sững lại.
Đúng lúc đó, một thiếu nữ xinh đẹp ở ngoài cửa mật thất ngượng ngùng thò đầu vào nhìn, sau khi nhìn thấy Phong Vân Vô Ngân liền lập tức cúi người
hành lễ:
-Chủ nhân, người cuối cùng cũng đã kết thúc ru luyện rồi.
Người đã bế quan 15 ngày rồi, chưa hề ăn uống chút gì, chúng ta đều vô
cùng lo lắng.
-Ồ?
Phong Vân Vô Ngân khẽ sờ đầu mình:
-Mình đã bế quan nửa tháng rồi sao? Mình hoàn toàn không có chút cảm giác gì hết.
Phong Vân Vô Ngân tinh thần chìm đắm vào trong Kiếm Tiên Đồ Lục, lãnh ngộ
kiếm đạo, lần này không ngờ đã nhập định tới nửa tháng.
Nhưng nửa tháng khổ công bế quan này cũng không hoàn toàn lãng phí, kiếm đạo tu
vi của hắn đã tiến bộ rất nhiều, kiếm ý sắc bén hơn rất nhiều. Hơn nữa,
trải qua nửa tháng khôi phục, năng lượng tiêu hao do giết mười mấy gã
tiên thiên hạo khí cảnh võ giả cũng đã khôi phục quá nửa.
Phong
Vân Vô Ngân vươn vai, toàn thân vô cùng sảng khoái, hắn đã rất lâu không ăn thịt viên rồi, bế quan đã lâu, bụng cũng đã đói meo, bởi vậy cũng
không thèm để ý nhiều, lấy thức ăn trên đĩa, ăn ngấu nghiến.
Tì nữ kia kinh hãi nói:
-Thức ăn đều đã nguội, để ta đi thay cho người... chủ nhân, người đừng vội ăn... ồ, chủ nhân, người đã ăn hết rồi....