Bá Khí

Chương 132: Chương 132: Lý Thanh Thanh




- Xem ra Lý Vạn Tiên thực sự đã coi ta thành con rể rồi.

Phong Vân Vô Ngân quay về căn nhà của mình, bồng nhiên bật cười. Đối với Lý Thanh Thanh hắn cũng có một chút hiếu kỳ. Dù sao Lý Thanh Thanh trong bức họa đã có một vẻ đẹp kinh tâm động phách. Đen khi chân thân của nàng xuất hiện, không biết sẽ mỹ lệ tới nhường nào?

Vừa về tới nhà, Phong Vân Vô Ngân khoanh chân ngồi ở trên giường, phóng ra 3328 hạt thiên địa đan điền, tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết.

Trong một tòa cổ bảo rộng lớn khí phái.

Hậu hoa viên.

Trong hoa viên này, cỏ cây hoa lá như dệt gấm, các loại tiên hoa đẹp rực rờ tươi đẹp tựa như rặng mây gấm vóc, mang tới một loại ý cảnh nên thơ như tranh vẽ, hơn nừa mùi thơm hương hoa ngào ngạt, khiển kẻ khác phải say lòng.

Trong một lương đình lục giác có một thiếu nữ mặc y sam màu trắng nhạt ngồi đó.

Nàng đang lật xem một cuốn thư tịch, thỉnh thoảng lại tiện tay nhón lấy điểm tâm ữên bàn đá, ưu mỹ thưởng thức.

Cô gái này ước chừng mười bảy mười tám tuổi. Khuôn mặt thanh thuần mỹ lệ, dịu dàng siêu phàm thoát tục, quyến rũ vô hạn, ôn nhu thướt ta, tựa như một đóa sen nở trên mặt nước.

Nàng vừa đọc sách vừa ăn bánh, bỗng nhiên nở nụ cười, nhìn tựa như một đóa hoa lạ hé nở, xinh đẹp vô luân.

Không bao lâu sau, một bàn điểm tâm đã bị nàng ăn hết sạch. Nàng dùng cái lưỡi hồng hồng thơm tho liếm một vòng trên môi, cao giọng nói:

- Hồ tỷ tỷ, món bánh phi thúy này có còn không?

Một yêu thú thân người mặt hồ, thân hình lả lướt bưng một chiếc khay xanh biếc đựng điểm tâm, thướt tha đi vào trong lương đình, nhẹ nhàng đặt trên bànđá, cười nói:

- Thanh Thanh tiểu thư, đây là điểm tâm mà ngươi thích ăn nhất, bà bà đặc biệt dặn ta làm rất nhiều, chắc chắn đủ để ngươi ăn.

Bạch y nữ tử kia, hóa ra chính là Lý Thanh Thanh!

Lý Thanh Thanh tiện tay nhón một miếng điểm tâm đưa vào miệng. Dáng ăn của nàng cực kỳ ưu mỹ, trang nhã. Ăn xong miếng điểm tâm này, nàng mỉm cười nói:

- Hồ tỷ tỷ, bà bà lại đang ngủ à?

Yêu thú thân người mặt hồ kia gật đầu nói:

- Thanh Thanh tiểu thư, ngươi cũng không phải không biết thói quen của bà bà. Mỗi ngày sau giờ ngọ, lão nhân gia đều ngủ một giấc. Trăm ngàn năm qua chưa từng thay đổi.

Ngừng lại một chút, yêu thú này cười khúc khích:

- này Thanh Thanh tiểu thư, Lý Vạn Tiên đại nhân chủ trì đại hội tuyển rể. Ngày mai sẽ quyết đinh ra được tứ cường, vị hôn phu của Thanh Thanh tiểu thư sẽ là người nổi bật nhất trong nhóm tứ cường đó.

Lý Thanh Thanh thiên kiều bách mỵ quét mắt nhìn yêu thú này, khẽ sẵng giọng nói:

- Hồ tỷ tỷ, ngươi cũng tới trêu chọc Thanh Thanh?

- nhân loại các ngươi chú ý nam lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng. Đấy là chuyện thường tình của on người, Thanh Thanh tiểu thư, trong lòng ngươi, chắc là vui mừng lắm nhỉ?

Yêu thú kia thanh âm kiều mỵ, che miệng cười.

- Tới đây, Hồ tỷ tỷ, ngồi xuống nói chuyện với ta.

Lý Thanh Thanh vỗ vồ ghế đá bên cạnh.

Yêu thú kia ngồi xuống.

Một người một yêu liền bắt đầu trò chuyện với nhau.

- Hồ tỷ tỷ, ngươi nói một chút, đại hội tuyển rể lần này ai sẽ trở thành quán quân? Là Đế Huyền sao?

Lý Thanh Thanh chớp mắt nói.

- Có lẽ chính là Để Huyền.

Yêu thú kia gật đầu:

- Nói cho ngươi biết, tối hôm qua Đế Huyền cảm ngộ thiên đạo, nhất thời đốn ngộ, đã tấn chức Tiên Thiên Cương Khí cảnh rồi! Thiên Ị)hú như vậy, vị hôn phu tương lai của Thanh Thanh tiểu thư sợ rằng chính là hắn.

- Đế Huyền thành tựu Tiên Thiên?

Lý Thanh Thanh nhíu mày.

- Đúng vậy. Tiên Thiên Cương Khí cảnh không thể giả được. Thanh Thanh tiểu thư, ta nghe nói ngươi cùng Đe Huyền từng có gặp mặt một lần, hai bên vừa gặp đã thương, ngươi còn đem cả đàn tranh cùng với nhạc phổ của mình tặng cho Để Huyền. Hì hì, Thanh Thanh tiểu thư, trong lòng ngươi chỉ sợ sớm đã yêu Đế Huyền rồi? Hôm nay, hắn thành tựu Tiên Thiên, một đường qua ải chém tướng, cuối cùng cưới được Thanh Thanh tiểu thư làm vợ, thật sự là ông trời tác hợp một đôi người ngọc đó.

- Nói bậy!

Lý Thanh Thanh phì một tiếng, nói như đinh đóng cột:

- Hồ tỷ tỷ, ta cùng với Đế Huyền không phải vừa gặp đã thương. Đem đàn tranh cùng nhạc phổ đưa cho hắn cũng là do hắn cuốn lấy nên không còn cách nào khác. Để Huyền kẻ này luôn tự cho mình là phi phàm, tự cao tự đại, kiêu căng đến mức khiên người ta chán ghét. Bản tiêu thư không thích hăn một chút nào. Phụ thân đại nhân tổ chức đại hội tuyển rể lần này ta vốn không có ý bài xích. Chẳng qua đám thiếu đương gia của ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo của giới tán tu đế quốc Chiến Tần, ngoại trừ Đế Huyền ra, đám người còn lại ta chưa gặp một ai. Phải giao phó cả đời cho một người chưa từng biết, ta thực không cam tâm tình nguyện.

- Cái gì mà không quen biết? Ta đã nói Đế Huyền thành tựu Tiên Thiên, tất nhiên sẽ chiếm lấy ngôi đầu đại hội, hắn chính là vị hôn phu tương lai của Thanh Thanh tiểu thư. Bạch đầu giai lão. Cử án tề mi.

Yêu thú cười quyến rũ nói.

- Ta cũng không thích Để Huyền!

Lý Thanh Thanh nói thẳng thừng.

- Nhưng cũng không còn cách nào khác.

Yêu thú kia dùng một tư thể rất ưu mỳ khẽ nhún vai:

- Lý Vạn Tiên đại nhân đă ban pháp lệnh, chư vị thiếu đương gia ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo, ai đoạt được quán quân, người đó chính là vị hôn phu của Thanh Thanh tiểu thư. Lỵ Vạn Tiên đại nhân một lời tựa ngàn vàng, đã nói ra sẽ không bao giờ thay đổi. Nếu như Đế Huyền đoạt ngôi đầu, Thanh Thanh tiểu thư còn muốn nói thế nào nữa?

- Muốn làm nam nhân của Lý Thanh Thanh ta, chí ít về vũ kỹ cùng phải mạnh hơn ta.

Lý Thanh Thanh đứng bật dậy, trong ánh mắt nàng chớp động một tia kiên nghị:

- Cho dù Đế Huyền thắng được quán quân, cũng cần phải đánh với ta một trận để phân thắng bại.

-Phì!

Yêu thú kia cười khúc khích:

- Nha đầu ngốc, Để Huyền nếu như chưa tấn chức Tiên Thiên, hơn phân nửa là không đánh lại được ngươi. Nhưng bây giờ thời thể đã đổi, hắn hóa huyền thành cương, ngươi đâu còn là đối thủ của hắn?

- Điều ấy cũng chưa hẳn.

Lý Thanh Thanh bồng nhiên cười cười thần bí, từ trong lòng móc ra một khối bảo thạch tựa như trứng ngỗng, trong suốt lấp lánh, đủ loại màu sắc, tản ra một cỗ khí tức thần thánh.

- Thượng cổ kỳ thạch?

Yêu thú kia sợ hãi động dung:

- Thanh Thanh tiểu thư, bà bà đã tặng cho ngươi viên thượng cổ kỳ thạch này sao? Đây chính là kỳ thạch mà trăm năm trước, khi bà bà đi du lịch trên đại lục tìm được trong một động phù hoang phế của một vị viễn cổ đại năng. Bên trong ẩn chứa một tia năng lượng của thượng cổ đại năng. Lúc đó tu vi của bà bà đã đạt được tới Tiên Thiên Hạo Khí cảnh đỉnh phong, muốn dựa vào ngộ tính cùng thiên phú của chính mình để thành tựu Thánh giai, bởi vậy vân chưa luyện hóa khối kỳ thạch này. Thật không ngờ bà bà lại đem nó tặng lại cho Thanh Thanh tiểu thư ngươi.

- Đúng. Bà bà đã nói, trong kỳ thạch này ẩn chưa năng lượng tương đương với một phần mười toàn bộ năng lượng của một võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh đinh phong. Bà bà cho dù có đem nó luyện hóa thì cũng không thể thành tựu Thánh giai được, cho nên mới cất nó đi, sau đó tặng lại cho ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.