Bá Khí

Chương 492: Chương 492: Miễn tử lệnh bài.




- Không tốt, nhiệt độ sa mạc này đã vượt qua 120 lần rồi. Tốc độ nhiệt độ tăng lên quá nhanh! Mọi người nghe theo lệnh ta, lập tức phi hành nhanh hơn, tìm kiếm thông đạo đi thông tới vị diện quan khẩu khác.

- XÍU! XÍU! XÍU!

Tử Viêm viện trưởng dẫn đầu mọi người, lập tức phi hành trong phiến sa mạc này, bay thấp xuống để điều tra tỉ mỉ.

- Chậc chậc, tiểu oa nhi, nhiệt độ phiến khu vực này quả thực đã tăng vọt.

Lúc này, Chúc lão cũng phát hiện ra Huyền cơ phiến sa mạc này.

- Tiểu oa nhi, tuy thể chất ngươi phi thường khủng bố nhưng cũng không đạt tới trình độ thần giai. Theo ước đoán của lão tử thì thân thể của ngươi có thể chịu đựng nhiệt độ vượt quá nhiệt độ bình thường 20 vạn lần. Nếu như vượt quá 20 vạn lần thì ngươi cũng sẽ bị nướng thành thịt chín.

200 lần.

400 lần.

800 lần.

1000 lần.

Trong lúc bọn người Phong Vân Vô Ngân tìm kiếm ở một bên thì một võ giả thần giai khác, cảnh giới tương đương với Tử Viêm viện trưởng cũng lớn tiếng kêu lên:

- Đại gia hỏa mau mau tìm thông đạo, nhanh, không thể chậm trễ thời gian! Nhiệt độ khu vực quỷ quái này tăng quá nhanh, chỉ sợ mấy giờ sau thì đế cấp cũng bị nướng chết rồi.

1200 lần.

1300 lần.

Tử Viêm viện trưởng vừa điểm số học viên mang theo bên mình vừa cao tốc phi hành, thần thức không ngừng phát tán ra, thăm dò trên phạm vi lớn.

Phong Vân Vô Ngân liếc nhìn lại, trong tầm mắt hắn đều là sa mạc mênh mông vô cùng vô tận, khắp nơi đều là không khí nhiệt độ cao, thậm chí còn có từng phiến cát cũng bốc cháy, trừ những cái đó ra thì không còn gì khác.

Căn bản là không nhìn thấy bóng dáng thông đạo thông tới những vị diện quan khẩu khác.

- Viện trưởng đại nhân, chúng ta không thể phi hành không có mục đích như thế này. Đến cùng là phiến sa mạc này rộng bao nhiêu? Thần trí của ngươi không thể dò xét ra vị trí thông đạo sao?

Phong Vân Vô NGân nhịn không được nói ra.

Đối với Phong Vân Vô Ngân, Tử Viêm viện trưởng có được sự kiên nhẫn thần kỳ, nàng lập tức trả lời:

- Phiến sa mạc này có diện tích khoảng chừng như Hỏa Nguyên đại lục, hơn nữa vì nhiệt độ cao mà xuất hiện không gian đứt gãy, không thích hợp thuấn di mà chỉ có thể phi hành. Bất quá, thần thức bổn tọa xác minh, phía bên ngoài mười dặm, ngoài trừ sa mạc thì còn có những vật chất đẹp đẽ khác. Ân, rất có thể gần đó có thông đạo. Kiên trì, chúng ta cứ phi hành một hồi, nhất định sẽ có thu hoạch.

Đúng lúc này.

- A! Không!

Một võ giả Đế cấp tam kiếp trong một tổ đội phi hành bên cạnh bọn người Phong Vân Vô Ngân kêu thảm lên, đế cấp pháp tắc tan vỡ, cả người bị thiêu cháy thành tro bụi, triệt để tiêu tan.

Ngay sau đó.

- Phốc! Phốc! Phốc!

Lại thêm mấy võ giả Đế cấp tam, tứ kiếp bị nướng chết.

- Bay nhanh lên, nhanh lên a! Nhiệt độ càng lúc càng lên cao nữa rồi. Nhanh lên!

Đại lượng võ giả kêu trời trách đất, gào thét lên.

Tổ đội của Phong Vân Vô Ngân tùy cơ hội bị truyền tống vào trong vị diện sa mạc này. Mà sa mạc vị diện này nhìn như an toàn, bởi vì không có sinh vật quỷ dị nào tồn tại đánh lén. Nhưng không vì thế mà sa mạc này không nguy hiểm.

Nơi này có trọn vẹn chín hỏa cầu nóng rực như mặt trời, không ngừng phóng xuất ra xạ tuyến có nhiệt độ cao, khiến nhiệt độ nơi này không ngừng tăng lên.

Coi như là võ giả kiệt xuất thì cũng bị nhiệt độ đáng sợ này chôn vùi. Một khi nhiệt độ đạt đến trình độ nhất định thì thần cũng chết.

Trách không được, ở phiến khu vực này ngoại trừ cát vàng ra thì không còn những sinh vật có tính mạng khác tồn tại, cũng không có thổ dân nào sinh sống.

Đây quả thực là một vùng cấm địa chết chóc.

Theo nhiệt độ bạo tăng, không ngừng có đế cấp võ giả bị nướng cháy, hài cốt không còn, tan thành tro bụi.

Hơn nữa, bị nhiệt độ cao và xạ tuyến nóng rực ảnh hưởng, thời gian dần qua, tốc độ phi hành của mọi người cũng dần chậm lại.

- Phốc! Phốc! Phốc!

Liên tiếp có đế cấp cảnh giới không cao bên cạnh bọn người Phong Vân Vô Ngân bị thiêu đốt thành tro bụi.

- A, Hạnh nhi, ngươi chính là thiên tài kiệt xuất nhất bổn tông a. Mặc dù chỉ là Đế cấp nhưng ngươi mới năm mươi mây tuổi a, tiền đồ lại bất khả hạn lượng. Lão phu vốn mang ngươi tới đây trải nghiệm là đã có chút không đúng rồi, tưởng ngươi sẽ trở lại được Càn khôn đại lục, thật không nghĩ đến ngươi rõ ràng bị nướng hết, thật thê thảm .a

Một lão giả Thần giai diện mục uy nghi, ước chừng có cùng cấp độ với Giao xà học phủ cầu viện trưởng kia, mới tiến nhập thần giai. Giờ phút này hắn cầm một nắm tóc của người bị thiêu cháy, khàn giọng khóc lớn.

- Hừ, một khi tham gia tuyển bạt thì sinh tử há có thể do ngươi quyết định? Tất cả đều thuận theo số trời, tự cầu phúc mà thôi.

Tử Viêm viện trưởng thấy vậy, tức giận hừ một tiếng.

Phong Vân Vô Ngân cũng cười nhẹ, nói:

- Hiện tại tất cả mọi người đều như thịt cá trên thớt, ai dám nói có thể toàn thân trở ra?

Nhiệt độ lại tiếp tục tăng lên.

Lúc này, nhiệt độ toàn bộ sa mạc đã vượt qua nhiệt độ bình thường gấp 3500 lần. Không gian khắp nơi đều vặn vẹo, nhiều nơi trên mặt đất cũng bắt đầu bốc cháy.

- A, viện phu, chúng ta cũng không chịu nổi rồi, nóng quá, nóng quá.

Hiện tại sắc mặt hai chuẩn thần Trương Hà, Trương Hải cũng lộ ra vẻ thống khổ, mặt mũi tràn đầy mồ hôi, nhịn không được xé tan áo quần, bờ môi khô cạn, dần dần xuất hiện tình huống mất nước.

- Đại ca, ta có tửu thủy, tạm thời có thể giải khát.

Trương Hà đột ngột lấy từ trong nạp giới trân tàng ra một chai rượu ngon để giải khát, nào đoán được...

- PHốc!

Vừa lấy ra thì bình rượu kia đã bị nhiệt độ cực cao trực tiếp nướng thành bột vụn.

- Đừng làm những chuyện vô dụng như thế. Ngay cả các ngươi còn không chịu được thì khi lấy vật chất khác ra liền bị tan thành bụi phấn. Bay nhanh lên, phía trước có một ít vật chất khác thường. Thần thức bổn tọa phát hiện được một ít vật chất khác thường.

Diện mục Tử Viêm viện trưởng trong trẻo nhưng lạnh lùng, trực tiếp quát lớn.

- XÍU XÍU XÍU XÍU!

Trong hoàn cảnh vô lực vì nhiệt độ cao, mọi người đều dốc sức liều mạng bay đi.

- A, khát chết ta rồi!

- Phốc!

Lại có một cường giả đế kiếp trực tiếp bị nướng chết.

Thời gian dần trôi qua, võ giả tại sa mạc này đã chết hơn phân nửa. Chỉ còn lại vài Thần giai hoặc là đế cấp lục kiếp Chuẩn thần.

- Vô Ngân, ngươi không sao chứ?

Trong lúc phi hành, Tử Viêm viện trưởng cũng không nhịn được, dùng linh hồn truyền âm cho Phong Vân Vô Ngân. Nàng thầm nghĩ, tuy rằng Phong Vân Vô NGân có giết giết người vượt cấp, nhưng cảnh giới chung quy cũng chỉ là thánh giai, chỉ sợ không thể chịu đựng nhiệt độ cao như thế này.

- Đa tạ viện trưởng quan tâm, ta không sao.

Phong Vân Vô Ngân cười nói. Lúc này hắn đều thu liễm đại bộ phận thánh lực, thánh quang viên bàn. Chỉ thúc dục một phần thánh lực nhỏ dùng để phi hành, bên trong tứ chi hắn nhấp nhô khí kình chân long, hư ảnh hỏa phượng hoàng, không ngừng phân giải nhiệt độ chung quanh.

- Ân, Vô Ngân, thể chất của ngươi quả nhiên khác hẳn thường nhân. Luận thể chất đơn thuần mà nói thì ngươi đã đạt đến cảnh giới siêu việt Chuẩn thần.

-. Tốt, không hổ là nhân vật thiên tài của gia tộc cổ xưa. Có lẽ mệnh cách của ngươi sẽ thập phần tôn quý, mang lại hưng thịnh cho học phủ.

Tử Viêm viện trưởng nhịn không được tán thán.

Lại phi hành được một hồi.

- A, viện trưởng, ta không chịu nổi nữa rồi.

Trong hai huynh đệ sinh đôi của Tử Anh học phủ thì tu vi Trương Hải hơi có chút thua kém, đế cấp pháp tắc trên đỉnh đầu cũng bắt đầu tan đỡ, lỗ chân lông cũng có một ít khói xanh thẩm thấu ra, lượn lờ chung quanh, lại mang theo một mùi cháy khét lẹt.

- A, đại ca!

Trương Hà gấp gáp vươn tay nâng Trương Hải lên.

- Phốc.

Nào có thể đoán được, tay của hắn vừa tiếp xúc với Trương Hải thì lòng bàn tay đã bắt đầu thiêu cháy, khàn giọng hoảng sợ nói:

- Đại... Đại ca, toàn thân ngươi nóng như nham thạch, vô cùng nóng hổi. A, viện trưởng, nhanh cứu, cứu đại ca ta.

Tử Viêm viện trưởng bất động thanh sắc, cũng không ra tay cứu giúp.

Một khắc sau.

- Phốc!

Cả người Trương Hải bừng cháy, đế cấp pháp tắc tan vỡ, trong khoảnh khắc đã biến thành từng đạo khói xanh két lẹt, ngay cả nạp giới tùy thân cũng bị nướng cháy.

Một chuẩn thần cứ như vậy vẫn lạc.

- A, đại ca, đại ca!

Trương Hà phát ra tiếng gào thét điên cuồng.

- Tử Viêm tên tiện nhân này. Ngươi vì tư thù mà thấy đại ca ta sắp chết không xuất thủ cứu giúp. Ta hận, ta hận!

- Câm miệng!

Tử Viêm hừ lạnh, nói:

- Lúc này nhiệt độ sa mạc cực cao, hung hiểm khó lường, ngay cả bổn tọa cũng chưa chắc có thể sống yên ổn. Hơn nữa mặc dù tìm được thông đạo, tiến vào vị diện quan khẩu khác thì cũng rất khó biết được cát hung. Bổn tọa nhận số mệnh của Tử Anh học phủ, há hao phí thần lực để cứu mình hắn. Lấy đại cục làm trọng thôi.

- A, ta hận ngươi!

Trương Hà trợn như muốn rách mắt, hai chân cũng bắt đầu bốc cháy, sắp bị nướng chết.

Lúc này, nhiệt độ sa mạc đã vượt quá nhiệt độ bình thường 5200 lần, có thể nướng chết chuẩn thần.

Chẳng những Trương Hải Tử ANh học phủ vẫn lạc mà không ít chuẩn thần tông môn, học phủ khác cũng vẫn lạc.

- Thảm a, chúng ta chuẩn bị tỉ mỉ tham gia lần tuyển bạt này, muốn đạt được số mệnh, muốn một bước lên trời. THật không nghĩ đến trời không muốn chúng ta sống, trực tiếp đưa vào tuyệt địa này. Ngay cả một vị diện quan khẩu cũng không thông qua thì đã sắp chết rồi. Ta không phục, ta không cam lòng, a!

Tay chân của một chuẩn thần bắt đầu bốc cháy lên, con mắt trợn to, oán độc rống lên:

- Mấy tên Thần giai các ngươi trơ mắt nhìn chúng ta chết mà không ra tay cứu mạng. Các ngươi cũng sẽ chết không yên lành. Các ngươi nhiều lắm là chỉ chống cự nhiều hơn chúng ta một thời gian ngắn mà thôi, chung quy cũng không cách nào thoát khỏi kết cục bị nướng cháy. Ha ha ha ha.

- Om sòm!

Một Thần giai tâm phiền ý loạn, vung tay lên, đánh tên chuẩn thần kia thành tro tàn.

Bất quá, lời nói trước khi chết của vị chuẩn thần này cũng không phải không có lý, nếu không nhanh chóng tìm ra thông đạo thì ngay cả Thần giai cũng sẽ bị nướng chết trong nhiệt độ càng lúc càng tăng cao này.

- Tiểu oa nhi, một khi nhiệt độ nơi này vượt quá bình thường 50 vạn lần thì thần cách thần cấp thấp sẽ trực tiếp bạo tạc nổ tung. Chậc chậc, thần cách bạo tạc nổ tung, phiến khu vực này sẽ sinh ra không gian tan vỡ, thật là đáng sợ, thật là đáng sợ. Vận khí của các ngươi cũng quá xui xẻo đi, truyền tống một cái đã trực tiếp truyền tống tới nơi hung hiểm khó lường này.

Chúc lão ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân thì thầm.

- Giết, đích thật là một vấn đề a. Năng lực chịu đựng nhiệt độ của ta còn không bằng những thần cấp thấp kia, qua mấy giờ, chỉ sợ ta sẽ bị nướng chết a.

Phong Vân Vô Ngân cũng thè lưỡi.

- Mau nhìn, phía dưới có một ít vật chất đặc thù.

Đột nhiên Tử Viêm viện trưởng kêu lên.

Trong lúc phi hành, Phong Vân Vô Ngân cùng với những võ giả may mắn còn sống sót nhìn xuống dưới, chỉ thấy phía dưới mọi người bắt đầu xuất hiện những vết lốm đốm màu xanh lá.

Cũng không biết mấy vết lốm đốm màu xanh lá này là vật chất gì, thập phần mê ly, chạy trong sa mạc, phát ra hương vị mộng ảo.

Thình lình.

- XÍU!

Một đạo lốm đốm màu xanh lá trong đó từ mặt đất trực tiếp bắn lên cao tới bên cạnh Phong Vân Vô Ngân, vào thể nội Trương Hà kia.

Trương Hà vốn đã không ngăn cản nổi nhiệt độ cao, hai chân đã bốc háy. Nhưng sau khi đạo lốm đốm màu xanh lá kia vừa chui vào thân thể thì toàn thân hắn liền phát ra trận trận mát lạnh, ngũ quan vô cùng vặn vẹo cũng giãn ra, dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ hồi phục của hai chân bị thiêu đốt của hắn.

- Ha ha ha. May mắn, quá may mắn. Lão tử đạt được một khỏa Thanh Tâm Thánh Quang, có thể loại bỏ nhiệt độ sa mạc này, ha ha ha ha.

Trương Hà sống sót sau tai nạn, cười lên ha hả.

QUả nhiên, trên đỉnh đầu Trương Hà đánh ra một đoàn văn tự nhàn nhạt, chính là THanh Tâm Thanh Quang có thể miễn trừ hết thảy nhiệt độ cao trong sa mạc này.

- Vết lốm đốm màu xanh lá phía dưới?

Rất nhiều võ giả buông lỏng tâm tình, nhao nhao duỗi bàn tay lớn ra, bắt lấy những vết lốm đốm màu xanh lá di động phía dưới kia.

Nhưng không biết làm sao, những vết lốm đốm màu xanh lá kia tựa hồ như vô hình vô chất, căn bản không cách nào với tới.

- XÍU!

Tầm đó, một vết lốm đốm màu xanh lá dùng tốc độ ánh sáng bay vụt lên trên.

Vết lốm đốm này xanh lá này cũng không dựa theo bất kỳ quy luật nào, chính là tùy cơ hội, lần này vết lốm đốm màu xanh lá này trực tiếp bắn vào thể nội Phong Vân Vô Ngân.

- Cái gì?

Phong Vân Vô NGân cả kinh.

Cùng lúc đó, tay phải Phong Vân Vô Ngân vừa lộn, cũng cảm giác trong tay mình xuất hiện một khối màu xanh sẫm như một trúc phiến lệnh bài.

Một đạo tin tức nhàn nhạt nhưng dũng mãnh tiến vào trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân.

Miễn tử lệnh bài có thể sử dụng một lần, sau khi sử dụng thì trực tiếp rời khỏi Tuyển bạt.

Tin tức này cũng chuyển hóa thành văn tự, hiển hiện trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân.

- Là miễn tử lệnh bài!

Rất nhanh đã có người kêu lên:

- Lần tuyển bạt trước, lúc bổn tọa ở trong một ảo cảnh vị diện, vô cùng hung hiểm cũng nhận được một khối miễn tử lệnh bài, do đó có thể trực tiếp rời khỏi tuyển bạt, an toàn trở về Hoàng Long đại lục, Miễn tử lệnh bài này quả thực là đồ tốt a. Tiểu tử, mang lệnh bài tới đây.

- Ầm ầm!

Một thần cấp thấp giống như Phong quyển tàn vân, quét ngang 3000 đại thế giới, tay phải che trời, bay thẳng đến trảo Phong Vân Vô Ngân.

- Càn rỡ!

Tử Viêm viện trưởng nổi giận gầm lên một tiếng, đánh ra ngoài trăm đạo thần mang màu tím, lập tức bao lấy tay phải vị thần cấp thấp kia.

- XÍU! XÍU!

Lại thêm hai vết lốm đốm màu xanh lá bắn vào thể nội hai chuẩn thần, hai đạo này đều là Thanh Tâm Thánh Quang, có thể tiêu trừ nhiệt độ cao.

- Phanh!

Tử Viêm viện trưởng cùng tên ôn thần cấp thấp tập kích Phong Vân Vô Ngân kia đối đầu một kích với nhau, cũng không ai chiếm được ưu thế, không khỏi đình chỉ công kích, trợn mắt nhìn nhau.

Phong Vân Vô Ngân cười lạnh một tiếng, thu nhập khối miễn tử lệnh bài kia vào nạp giới, nắm chặt nắm tay phải lại, lửa giận ngút trời.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.