Một ngày, hoàng hôn.
Liên Y khoanh chân ngồi ở dưới trời chiều, tùy ý để ánh hào quang quanh quẩn thân thể, như một pho tượng thuần mỹ điêu khắc không chút sứt mẻ. Từng luồng ánh sáng kiều diễm chảy ra từ quanh thân thể nàng, tựa hồ là đang rèn luyện thân thể của nàng, tinh lọc khí chất của nàng.
Một tháng hoan hảo, khiến cho Liên Y Xá Nữ Tâm Kinh, lại tăng lên tới một cái mới cấp độ, nàng đang hấp thu luyện hóa tinh hoa lấy được từ Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân chính là thể chất Chân Long, rót vào thể nội Liên Y sinh mệnh tinh hoa, há lại có thể so sánh với nhân loại bình thường? Bởi thế mà Liên Y đạt được vô thượng chỗ tốt!
Lúc này, Liên Y dưới trời chiều, khí chất cao quý, thánh khiết giống như nữ thần! Một đóa hồng sắc khí vụ, đều muốn bao vây Liên Y! Thời gian dần trôi qua, những khí vụ tựa hồ ngưng thành thật chất, hình thành một cái kén dày đặc, đem Liên Y hoàn toàn bao lấy!
"Phốc! Phốc! Phốc!"
Hoa hồng kén sương mù, giống như đã có được tính mạng, bắt đầ unhảy lên!
- Chậc chậc, Tiểu oa nhi, Liên Y của ngươi quả nhiên gặp may mắn, tu luyện Xá Nữ Tâm Kinh, lập tức muốn đột phá đến cảnh giới cao nhất! Thập trọng thiên đại viên mãn cảnh giới!
Thanh âm của Chúc lão bên trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân vang lên.
- Xá Nữ Tâm Kinh thập trọng thiên đại viên mãn cảnh giới? Vậy thì như thế nào?
Phong Vân Vô Ngân khó hiểu hỏi.
- Tiểu oa nhi, Xá Nữ Tâm Kinh, tu hành đạt tới thập trọng thiên đại viên mãn cảnh giới, như vậy, Liên Y liền đã có được ký thác linh hồn ấn ký, thành tựu thần vị tư cách, hơn nữa, là chín thành chín xác xuất thành công! Hơn nữa, sau khi đạt được đồng xanh thần vị, nàng sẽ có được một cái bản mệnh thần thông. . . Xá Nữ rắp tâm, hết sức lợi hại!
Chúc lão mặt mày hớn hở mà nói.
- Cũng khó trách nàng tiến bộ như vậy, chủ yếu là bởi vì, nàng là cùng loại người như ngươi có được cao quý Long Tộc huyết mạch nam tử song tu, bởi vì lấy được chỗ tốt khó nói lên lời! Bất quá, ngươi cũng bởi vì đạt được rất nhiều chỗ tốt, Tiểu oa nhi, ngươi xem một chút linh hồn lực của ngươi, có hay không tiến bộ rất nhiều?
- Ân.
Phong Vân Vô Ngân rõ ràng cảm giác được, linh hồn sức dãn, độ dày, độ mềm và dai, đều tăng lên một tầng nữa!
- Ngày mai, ta sẽ thấy độ thử tu hành, rèn luyện kiếm thuật!
Hiện tại, Phong Vân Vô Ngân tin tưởng tăng vọt, tự tin có thể lại lần nữa đem Kiếm Ý rèn luyện đến một cái mới cấp độ, hoàn thành lĩnh ngộ 5000 Kiếm quy nhất! Đạt được bảo bối hạ vị Kiếm Thần di vật!
Bất quá đêm nay, không thể cùng Liên Y hoan hảo rồi. Liên Y bao vây dưới một cái kén hoa hồng sắc , tiến vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất tu luyện.
Vào đêm.
Phong Vân Vô Ngân hai tay gối đầu, nhìn bầu trời đêm một mảnh đầy sao, chỉ cảm thấy linh đài một hồi rõ ràng, linh hoạt kỳ ảo, phảng phất là có một dòng suối chảy nhỏ giọt, rong chơi tại trong linh hồn, hết sức thoải mái.
Đúng lúc này, Tử Viêm nhẹ nhàng đã đi tới:
- Vô Ngân. Ta có lời muố nói với ngươi.
- Hả?
Phong Vân Vô Ngân đưa tầm mắt nhìn qua, liền chứng kiến trên gương mặt tuyệt mỹ vô cùng thanh lệ của Tử Viêm có một tia u oán.
- Tử Viêm. Ngươi muốn nói cái gì?
Phong Vân Vô Ngân có chút chột dạ.
- Vô Ngân, ngươi đi theo ta.
Tử Viêm nói khẽ, chợt quay người hướng bên ngoài sơn cốc đi đến.
Phong Vân Vô Ngân cũng không có chần chờ, trực tiếp trở mình nhảy lên, đi theo Tử Viêm.
Bàng Giải nhuyễn động vài cái, khoan thai thở dài nói:
- Hỏi thế gian tình là gì. . .
Phong Vân Vô Ngân cùng Liên Y, một trước một sau, đi ra ngoài sơn cốc nơi có một cái dòng suối thanh tịnh. Ánh trăng cùng Tinh Quang phản chiếu vào dòng suối nước, nổi lên một chút hoa văn pha tạp sáng lạn.
Phong Thanh Thủy Lương. Cảnh trí uyển chuyển.
- Tử Viêm, ngươi. . .
Phong Vân Vô Ngân vừa định hỏi thăm. Thình lình chỉ thấy Tử Viêm đem áo bào tím trên người trực tiếp cởi bỏ, dưới ánh trăng lộ ra làn da trơn bóng non mịn, da thịt hoàn mỹ không tỳ vết!
Tử sam rơi xuống đất.
Lộ ra bên trong một cái yếm thêu hoa màu đỏ đáng yêu, cùng với một cái tiểu y hơi mỏng.
Đường cong ma quỷ của Tử Viêm lập tức bại lộ!
- Ách. . .
Phong Vân Vô Ngân choáng váng! Ngây người! Sửng sốt!
Hắn thật không ngờ, Tử Viêm luôn luôn thanh thuần dí dỏm đáng yêu đoan trang diễm lệ, vậy mà lại làm ra hành động kinh người như thế!
Bất quá, Tử Viêm vẫn chưa xong!
Nàng đưa lưng về phía Phong Vân Vô Ngân, dĩ nhiên là đem cái yếm màu đỏ cởi ra, nhẹ nhàng ném sang một bên!
Mùi hương thanh khiết bóng loáng, da lưng nõn nà rõ ràng rành mạch hiện lên trước mắt Phong Vân Vô Ngân!
Dưới ánh trăng mông lung chiếu xuống,phần lưng Tử Viêm đều không có nửa phần khuyết điểm nhỏ nhặt, lưu lại một đoàn duy mỹ.
- Tử. . . Tử Viêm. . .
Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy một hồi mê muội.
Tử Viêm chậm rãi đi tới đây!
Bất ngờ, hai ngọn song phong ngạo nghễ ưỡn lên, cùng với hai điểm đỏ tươi động lòng người không hề khoảng cách bại lộ tại trong tầm mắt Phong Vân Vô Ngân!
Tử Viêm chút nào cũng không che chắn, hai mắt ẩn chứa vô cùng thâm tình, cùng với một ít u oán, lẩm bẩm nói:
- Vô Ngân, Liên Y có thể làm cho ngươi, ta đồng dạng cũng có thể với ngươi, thậm chí, ta có thể làm tốt hơn cả nàng! Cho dù hiện tại không có tốt, cuối cùng có một ngày ta cũng sẽ tốt hơn nàng. Vô Ngân. . . Van cầu ngươi, không nên lại tra tấn ta. Trong một tháng này, mỗi ngày. . . Mỗi lần khi ta nhìn thấy ngươi cùng Liên Y như vậy, lòng ta..đều giống như chịu lăng trì…
Lời còn chưa dứt, Tử Viêm đã đột nhiên xông tới, đem Phong Vân Vô Ngân đang trố mắt trực tiếp té nhào xuống. . .
Kết quả là ở bên cạnh dòng suối, dưới ánh trăng, Tử Viêm dùng động tác rất không lưu loát, cùng với biểu lộ rất ngượng ngùng, hoàn thành lần thứ nhất của cuộc đời nàng. . .
Nàng đem chính mình không hề giữ lại giao cho Phong Vân Vô Ngân.
Mà lúc Phong Vân Vô Ngân xuyên phá tầng ngăn cách kia, một loại tình yêu sâu hơn cả biển lập tức bao vây Phong Vân Vô Ngân, làm hắn giống như bay lên trời cao!
Phong Vân Vô Ngân từ trên người Tử Viêm chuyển động, không chỉ có có dục vọng, chỉ có hữu tình, cùng với sức trẻ đều không có giữ lại!
Bất quá, tuy Tử Viêm chính là Thần giai, thần thể không giống người thường, nhưng dù sao là lần đầu tiên, hơn nữa, đối mặt vẫn là Long Tộc thể chất Phong Vân Vô Ngân, vì thế Tử Viêm liền không chịu nổi, nghiến chặt hàm răng, nhưng sợ hãi Phong Vân Vô Ngân chưa thỏa mãn, vẫn cố nén nhịn.
Phong Vân Vô Ngân lập tức cảm thấy Tử Viêm sâu xa tình yêu, nhịn không được khẽ hôn Tử Viêm một ngụm, bứt ra mà ra.
- Vô Ngân, ngươi. . . Ngươi còn không có đủ. . . Liền. . . Cái kia sao… Vậy ngươi. . . Vậy ngươi có thể sẽ rất khó chịu hay không?
Tử Viêm ngượng ngùng vạn phần nói.
- Không có việc gì.
Phong Vân Vô Ngân đem Tử Viêm ôm vào trong ngực.
Trong đầu Tử Viêm lại hiện ra rõ ràng, Phong Vân Vô Ngân cùng Liên Y tại trong sơn cốc làm đủ loại tư thế, nàng cắn răng một cái, trên mặt đỏ bừng càng đậm, nói:
- Vô Ngân, ta nói rồi, Liên Y có thể làm được, ta giống nàng cũng có thể làm được!
Nói xong, Tử Viêm linh xà bình thường, tuột xuống, đầu tựa vào Phong Vân Vô Ngân giữa hai chân. . .
Sáng sớm.
Phong Vân Vô Ngân cùng Tử Viêm từ ngủ say trong tỉnh lại. Nhìn Tử Viêm trong ngực ôn thuần nhu thuận, cùng với trên mặt nàng lưu lại biểu tình vui thích cùng đau đớn hỗn hợp, Phong Vân Vô Ngân trở nên trìu mến, lại có một ít hưng phấn, cùng với một loại khoái cảm chinh phục.
- Vô Ngân, ngươi. . . Ngươi đã tỉnh. . .
Tử Viêm mở ánh mắt đen láy ra, nhu tình bắn ra bốn phía nhìn Phong Vân Vô Ngân.
- Tử Viêm, thật không nghĩ tới, ngươi chủ động như vậy a.... . .
Phong Vân Vô Ngân nhẹ nhàng sờ lên gò má trơn mềm của nàng.
- Bởi vì ta yêu ngươi.
Tử Viêm hơi ngượng ngùng, nhưng kiên định vô cùng nói.
- Ách. . .
Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn thật không ngờ, cô gái thanh thuần như Tử Viêm lại dám thổ lộ lớn mật như thế.
Hơi ngừng lại thoáng một phát, Phong Vân Vô Ngân cười nói.
- Còn đau phải không?
- Ừ. Vô Ngân, đều sưng lên đây. Bất quá, ta về sau biết làm được tốt, cho ngươi vui vẻ. . . Hiện tại, trong nội tâm của ta tất cả ủy khuất đều hóa thành hư ảo rồi, cảm giác rất thư thái, thật vui vẻ đây!
Nói xong, Tử Viêm lại là động tình, liền trở mình đem Phong Vân Vô Ngân đè xuống. . .
Lại là một hồi mây mưa.
Bất quá, trên đường về, Phong Vân Vô Ngân liền tiếp tục “tấn công”, Tử Viêm hoàn toàn đã ăn không tiêu.
Lại triền miên một hồi, Phong Vân Vô Ngân vịn Tử Viêm hầu như đã đi không nổi trở lại sơn cốc. Lúc này, kén sương mù màu đỏ bao vây Liên Y đã tiêu tán hầu như không còn.
Giờ này khắc này Liên Y dung nhan với dung xinh đẹp động lòng người, trên mặt mơ hồ có hào quang hiển hiện. Nàng thụy lệ vạn đoan mang theo một loại thánh khiết tôn quý nhưng không thể xâm phạm; mà mặt khác lại lộ ra loại mị hoặc, tuyệt thế vưu vật!
Mặt khác, nàng còn phát ra một khí chất cao quý trang nhã, như lan như xạ, ngửi thấy vô cùng vui vẻ thoải mái.
Không hề nghi ngờ, mị lực của Liên Y hiện tại lại tăng lên một mảng lớn!
- Tiểu oa nhi, cái này Liên Y, thành công đột phá, tu luyện thành công Xá Nữ Tâm Kinh đệ thập trọng! Lập tức có thể ký thác thần vị, trở thành Hạ Vị Thần rồi!
Chúc lão nói. Đương nhiên, Liên Y không thể nào tại Thái Vương Tinh Cầu tinh vực ký thác thần vị, bằng không đợi sinh tử sẽ bị nắm giữ ở trong tay chúa tể, tùy ý có thể mạt sát.
- Hừ!
Mà ngay cả Tử Viêm chứng kiến Liên Y, trong nội tâm đều không thể không sinh ra một tia đố kỵ.
- Vô Ngân.
Liên Y xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, ánh mắt trở nên si tình bất dời, không nói ra được nào.
Tử Viêm cũng cảm giác được một loại uy hiếp, lập tức nắm chặt tau Phong Vân Vô Ngân, mười ngón bám chặt, tựa hồ sợ hãi Liên Y đem Phong Vân Vô Ngân từ bên cạnh mình cướp đi!
Liên Y lại quét Tử Viêm liếc mắt, xuy xuy cười cười.
- Thật đúng là nhìn không ra a..., ngươi tiểu tiện nhân, nhanh như vậy đã đem Vô Ngân hoạt động động thủ rồi hả?
- Liên Y, cái kia, ngươi cùng Tử Viêm không nên mắng nhau rồi, từ nay về sau, mọi người là người một nhà, phải tương thân tương ái mới được.
Phong Vân Vô Ngân lập tức nói.
Tử Viêm và Liên Y đều mắng nhau là ‘ ti tiện ác nhau ’, thật sự không ra thể thống gì.
Hừ!
Liên Y cùng Tử Viêm, lẫn nhau nhìn chằm chằm, bất quá, cũng không có dây dưa nữa lỵ mắng.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân trong nội tâm khẽ động, liền đối với Liên Y nói:
- Liên Y, kia Xá Nữ Tâm Kinh công pháp, ngươi hôm nay liền bắt đầu truyền thụ cho Tử Viêm a.
Phong Vân Vô Ngân nghĩ thầm, chính mình dù sao đã cùng Tử Viêm abc xyz, dứt khoát khiến cho Tử Viêm cũng học tập Xá Nữ Tâm Kinh. Bởi như vậy, một mặt Tử Viêm cũng tăng lên tu vi cảnh giới, mà chính mình. . . Có hai nữ nhân, luân chuyển cùng mình hoan hảo, tăng tiến linh hồn lực của mình, chẳng lẽ không phải tốt?
Chúc lão cười hèn mọn bỉ ổi vang vọng trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân.
- Ha ha ha! Tiểu oa nhi, kể từ hôm nay, ngươi là có thể hưởng hết tề nhân chi phúc! Chậc chậc, hai vưu vật tu hành Xá Nữ Tâm Kinh cùng một phục thị ngươi, cái này. . . Loại sự tình mất hồn này, ngay cả năm đó lão đầu tử ta đều chưa bao giờ gặp đây. . . Năm đó, chính thê lão đầu tử ta, hết lần này tới lần khác không chịu đem Xá Nữ Tâm Kinh truyền thụ cho thiếp thân, sợ đám thiếp thân tranh thủ tình cảm. Mà đám thiếp thân cũng không muốn học tập, cho rằng Xá Nữ Tâm Kinh thập phần xấu xa. . . Khiến lão đầu tử không có một phen diễm phúc khôn cùng, cuối cùng không thể thực hiện. . .
Liên Y tuy cùng Tử Viêm là đối thủ một mất một còn, nhưng cũng hiểu chuyện. Nàng biết rõ, Phong Vân Vô Ngân cùng các nàng song tu, là có thể đạt được linh hồn lực. Đây là điều rất trọng yếu với mọi người có hay không có thể thoát đi nơi này hay không!
Ân. Vậy được rồi, Vô Ngân, ta sẽ dạy cho tiện. . . Ách, dạy Tử Viêm a. . .
Liên Y nhìn về phía Tử Viêm:
- Ngươi nguyện ý học sao?
Tử Viêm nhìn Phong Vân Vô Ngân liếc mắt, liền chứng kiến Phong Vân Vô Ngân dùng ánh mắt nóng bỏng cổ vũ, tựa hồ lập tức đọc đã hiểu nguyện vọng trong lòng Phong Vân Vô Ngân, vì vậy gật đầu nói:
- Ta tự nhiên muốn học.
Trong lòng nghĩ thầm, chỉ cần có thể lấy lòng Vô Ngân, có cái gì không thể học hay sao?
- Vậy ngươi tới đây.
Liên Y đem Tử Viêm dẫn tới một cái chỗ hẻo lánh bên ngoài sơn cốc.
Rất nhanh, bên kia liền truyền đến âm thanh răn dạy của Liên Y. . .
- Chân giang rộng ra một chút! Khép lại một chút! Ngươi nhăn nhó cái gì? Ngươi như thế nào ngu xuẩn như vậy! Dùng tư thế này, Vô Ngân mới có thể cảm thấy thoải mái!
. . .
Phong Vân Vô Ngân nhịn không được cười to.
Bàng Giải rất có cảm xúc nói:
- Mà thôi, Bàng Giải ta còn là tiến vào trạng thái a ngủ đông. . . Các ngươi a..., quá hoang dâm rồi. . . Giống như hải dương vị diện hoàng thất chúng ta. . . Hoang dâm vô độ a.... . ."
Nói xong, Bàng Giải liền lâm vào trong trạng thái ngủ say. . .
Phong Vân Vô Ngân cũng nhanh chóng thu nhiếp tinh thần, một lần nữa khoanh chân ngồi vào đối diện Kiếm Khí Quang Cầu.
Lúc này, linh hồn của Phong Vân Vô Ngân linh hoạt kỳ ảo, rộng lớn khôn cùng, so với trước kia mạnh hơn rất nhiều. Chúc lão cũng ước định nói:
- Tiểu oa nhi, hôm nay linh hồn lực của ngươi rõ ràng vượt qua Thần giai cao cấp linh hồn, bất quá, so với Hạ Vị Thần vẫn là kém một ít, ngươi có thể thử lại lần nữa rèn luyện Kiếm Ý, nhìn xem có thể thành công hay không!
Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân có chút nhíu lại, một đạo sương mù kiếm khí bay ra, chồng chất, tàn ảnh liên miên, 4000 Kiếm quy nhất! Thuấn Sát Chấn Đãng!
Phốc!
Kiếm khí đánh trúng quang cầu, lập tức biến trở về một chùm tia sáng sương mù năng lượng, thẩm thấu tiến vào linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, bắt đầu rèn luyện bổn mạng Kiếm Ý của Phong Vân Vô Ngân.
Cùng lúc đó, Phong Vân Vô Ngân tiếp dẫn một đám hoàng kim năng lượng, dung nhập trong đó!
Không ngừng rèn luyện!
Bổn mạng Kiếm Ý bắt đầu hấp thu dung hợp chùm tia sáng năng lượng sương mù, cùng với ý chí Hoàng kim!
Linh hồn Phong Vân Vô Ngân bắt đầu vận chuyển tốc độ cao! Đầu bắt đầu phình lên!
Bất quá, hắn vẫn mạnh mẽ chống!
Chống đỡ!
Liền liên tiếp qua vài ngày. Thình lình, hai mắt Phong Vân Vô Ngân mở ra. . .
Phanh!
Hai đạo kiếm khí tinh quang, từ trong đôi mắt Phong Vân Vô Ngân loé sáng mà ra, trực tiếp đem một khối đá to chém thành bụi phấn!
Cùng lúc đó, Phong Vân Vô Ngân rất nhanh chém ra ngoài một kiếm lên Kiếm Khí Quang Cầu!
Phanh!
Kiếm Khí Quang Cầu bị một kiếm của Phong Vân Vô Ngân chém ra một lỗ thủng!
5000 Kiếm quy nhất!
Rốt cục thành công!
Đột nhiên, trong mộ địa, mấy chục tòa lăng mộ Hạ Vị Thần đồng thời dâng lên thần quang chói mắt!
Từng miếng Thần Cách, từng khối đồng xanh thần vị từ từ lượn vòng!
- Ha ha ha ha ha! Tiểu oa nhi! Cuối cùng ngươi đã làm được!
Chúc lão kích động vạn phần, giọng nói run rẩy nói.