Bá Khí

Chương 572: Chương 572: Phá giải chi mê trăm triệu năm không giải (thượng).




- Long sơn vách đá' ? Là bí mật trăm triệu năm không giải sao?

Phong Vân Vô Ngân cứng lại, hắn lúc này cũng là rãnh rỗi, dù sao, khoảng cách hộ tịch chọn lựa cuộc thi, cũng còn có hai ngày thời gian, Phong Vân Vô Ngân không có việc gì, cũng muốn tìm một chút việc vui. Vì vậy, trực tiếp đã bị chuyện của đám người kia nói chuyện với nhau mà hấp dẫn Phong Van Vô Ngân.

Lúc này vừa nhìn, là 4 tên nhân loại trẻ tuổi, toàn bộ đều là cấp thấp Thần. Tu vi như vậy, tới tham gia hộ tịch chọn lựa cuộc thi, đơn giản cũng chính là giả bộ đánh đấm mà thôi.

- Ách, quấy rầy chư vị rồi.

Phong Vân Vô Ngân làm ra bộ mặt thân thiện mà không mất nụ cười nhiệt tình, trực tiếp nghênh đón.

- Ân?

Bốn người kia dừng lại, trên trừ mặt kinh ngạc cũng không có cái vẻ ngạo mạn gì. Thoạt nhìn, cũng là hạng người dễ dàng chung đụng.

- A, chư vị, tại hạ đến từ vị diện khác, lúc này là lần đầu đi tới Đông Doanh vị diện này, cũng chưa quen cuộc sống nơi đây, cảm giác hết sức khô khan nhàm chán. Vừa mới tình cờ nghe được chư vị nói đến cái 'Long sơn vách đá' gì đó, tựa hồ hết sức thú vị, tại hạ cũng muốn cùng chư vị đi nhìn một cái, chẳng biết có được không?

Phong Vân Vô Ngân cười nói.

- Nga, huynh đệ, ta xem cảnh giới ngươi không cao. Khó có thể, cũng là người tới tham gia hộ tịch chọn lựa cuộc thi?

Một tên cấp thấp Thần thật thà, vui tươi hớn hở nhìn Phong Vân Vô Ngân nói ra.

- Ha ha. . . Các vị bằng hữu, các ngươi nhìn ta, vẫn không có thể tạo ra thần cách, mới là Đế Giai 3 kiếp, nào có tư cách gì tham gia hộ tịch chọn lựa cuộc thi? Đơn giản là tới đây giả bộ đánh đấm, xem một chút náo nhiệt, được tăng thêm kiến thức.

Phong Vân Vô Ngân tùy ý tán dóc, hơn nữa trực tiếp kết lên giao tình, xưng hô mấy tên cấp thấp Thần này là bằng hữu như vậy.

Có lẽ là bởi vì mọi người cảnh giới đều không quá cao, lần này bên trong hộ tịch chọn lựa cuộc thi, đều thuộc về nhân vật 'Đánh đấm giả bộ', thoáng cái, mấy tên cấp thấp Thần kia, cùng Phong Vân Vô Ngân, sinh ra cảm giác thân thiết, cùng nhiệt tình đáp lại Phong Vân Vô Ngân.

Một nữ tử cấp thấp Thần, lúc này cũng buột miệng cười.

- Bằng hữu. Chúng ta cùng ngươi đồng dạng, cũng là đến xem náo nhiệt, ha ha.

- Như vậy, huynh đệ, chúng ta liền cùng đi quan sát 'Long sơn vách đá' kia đi!

Tên thật thà cấp thấp Thần cũng không khách khí, trực tiếp nắm ở bả vai Phong Vân Vô Ngân, nói.

- Đi.

Cứ như vậy, mấy tên cấp thấp Thần, liền mang theo Phong Vân Vô Ngân, xuyên qua một cái đường lớn, rồi sau đó nhắm hướng phía Đông đi tới.

Dọc theo đường đi, Phong Vân Vô Ngân cũng đại khái hiểu rõ cái gọi là 'Long sơn vách đá' là chuyện gì rồi.

Nguyên lai, tại Đông Doanh vị diện bản thể tinh cầu khu vực, có bốn đạo quang cảnh thần bí. Phân biệt ẩn chứa một chút Thiên Cơ, huyền bí.

Được xưng Đông Doanh quang cảnh tứ đại huyền ảo.

Nổi tiếng xa gần.

Mà, bên trong Đông Doanh tứ đại quang cảnh huyền ảo này, trong đó tam đại quang cảnh, đã bị trí giả phá giải. Người có số mệnh, từ bên trong nơi tam đại quang cảnh này, đã hiểu thấu đáo huyền cơ rồi, tu vi tiến nhanh.

Cuối cùng một đạo quang cảnh, 'Long sơn vách đá', là Đông Doanh tứ đại huyền ảo quang cảnh, duy nhất còn chưa từng bị phá giải được.

Hơn nữa, tam đại quang cảnh bị phá giải, là tại mấy ngàn vạn năm trước, lúc này chỉ có Long sơn vách đá, vẫn luôn để đó, không giải quyết được.

Cổ kim vãng lai, không biết có bao nhiêu hạng người trí năng thông thiên, khổ tâm nghiên cứu Long sơn vách đá, bất quá cuối cùng đều không thu hoạch được gì.

Nghe nói, Đông Doanh vị diện chúa tể, đều tự thân ở Long sơn vách đá tròn mười năm, cũng vô phương tìm hiểu huyền ảo trong đó.

Dĩ nhiên, cũng có ngưu nhân vô số vị diện khác, đặc biệt tới đây tìm hiểu, cuối cùng cũng là lắc đầu thất vọng mà đi.

Cho tới bây giờ, Long sơn vách đá, trên thực tế đã trở thành một chỗ du lịch tham quan phong cảnh Đông Doanh vị diện bản thể khu vực rồi, đối với người ngoài mở ra, cũng không có nhiều người như vậy, vô công, hao phí tâm thần đi nghiên cứu phá giải sự huyền bí này rồi.

Dần dà, lữ khách vị diện khác đi tới Đông Doanh vị diện nghiên cứu Long sơn vách đá, cũng hơn nửa chẳng qua là du lịch chơi đùa mà thôi, không có cái tâm tư gì phá giải huyền bí này rồi.

Ban đầu, vừa lúc bắt đầu, Phong Vân Vô Ngân vẫn chỉ là ôm lấy một loại tâm thái nhàm chán, tùy tiện xem một chút mà thôi, bây giờ nghe mấy tên cấp thấp Thần này vừa nói như thế, Phong Vân Vô Ngân cũng động tâm, hắn thầm nghĩ.

- Rốt cuộc là cái huyền ảo gì?

- Hắc hắc, ta liền đi qua xem vận khí, nói không chừng, quỷ thần xui khiến, để cho ta phá giải bí mật trăm triệu năm không giải thích được này rồi!

Phong Vân Vô Ngân trong lòng cũng có chút mơ ước rồi.

Đây cũng không phải nói Phong Vân Vô Ngân đối với trí tuệ của mình có nắm chắc cỡ nào. Phải biết rằng, Chúc Lão là cái lão già thành tinh, bên trong vũ trụ, rất nhiều sự tình, bí mật, Chúc Lão đều thuộc như lòng bàn tay. Chúc Lão tuy rằng thần cách bị đánh nát, tu vi không còn tồn tại, nhưng sự hiểu biết của hắn vẫn bảo vệ lưu lại, tinh thông đủ loại sách, kiến thức cực rộng rãi.

Nói không chừng, Chúc Lão có thể trợ giúp Phong Vân Vô Ngân phá giải huyền cơ này được.

- Hắc hắc, Vô Ngân tiểu oa nhi, cái bí ẩn gì? Huyền ảo gì? Lão đầu tử tự thân đi qua xem một chút, hơn phân nửa có thể phá giải, khu Đông Doanh vị diện này, có thể có cái huyền ảo gì, làm khó được lão đầu tử?

Quả nhiên, Chúc Lão cũng là ra vẻ lên mặt cụ non nói ra.

- Đi qua xem một chút thì biết rồi!

Phong Vân Vô Ngân cũng không thể chờ đợi được.

Lúc này, mấy tên cấp thấp Thần, mang theo Phong Vân Vô Ngân, xuyên qua một tòa thành trì, dõi mắt nhìn lại, hết tầm cuối mắt, là sơn thủy liên miên.

- Ân, nơi này khoảng cách Long sơn vách đá, ước chừng có mười vạn dặm, chúng ta thuấn di phi hành, một chung trà thời gian là có thể tới.

Tên cấp thấp Thần thật thà, nhìn Phong Vân Vô Ngân một chút, sau đó nói ra.

- Bằng hữu, ta dẫn ngươi thuấn di. Nơi này cũng không phải nhìn ý tứ bằng hữu, bất quá, tốc độ Đế Giai, so với Thần Giai. A. Huynh đệ ngươi không ngần ngại đi?

- A.

Phong Vân Vô Ngân cười một tiếng, nói ra.

- Mấy vị cứ việc thuấn di phi hành, tiểu đệ ta ở phía sau cũng liền có thể theo.

- Hảo, huynh đệ ngươi tâm chí kiên định, ngày sau nhất định tu vi thành công.

Mấy tên cấp thấp Thần cũng không quá cưỡng cầu, cũng coi như là cấp cho Phong Vân Vô Ngân một chút tự tôn.

- Huyên náo! Huyên náo! Huyên náo!

Lúc này đám cấp thấp Thần đã hướng hết tầm mắt nhìn về phía thanh sơn lục thủy, sau đó cùng thuấn di phi hành mà đi.

Phong Vân Vô Ngân cười cười, trực tiếp di chuyển thân thể, dùng lực lượng, không nhanh không chậm theo tại phía sau.

- Di? Huynh đệ, ngươi, nhục thể của ngươi rất mạnh.

Mấy tên cấp thấp Thần, lúc này đều thất kinh, không nghĩ tới, Phong Vân Vô Ngân chỉ mới dựa vào nhục thân sức bật, tốc độ cũng không thua bởi Thần Giai như vậy.

Phong Vân Vô Ngân cũng không khoe khoang, chẳng qua là cùng theo tại phía sau mấy tên cấp thấp Thần, cũng không đuổi kịp và vượt qua.

Không lâu lắm, mọi người đặt chân tại trên một khối cự nham.

Lúc này, bên trên cự nham, đã có tốp năm tốp ba mấy trăm tên có nam có nữ rồi, trong đó không thiếu Hạ Vị Thần, thậm chí còn có 2 tên Trung Vị Thần.

Bọn họ đều dừng chân, ngưng thần ngắm nhìn một khối vách đá đối diện cự nham.

Vách đá này, phóng lên cao, thẳng vào chân trời. Vách đá hết sức bóng loáng, không có cỏ cây, bên trên vách đá, hiện đầy đường nét lằn sọc không có chút quy tắc nào, mất trật tự vô cùng.

- Móa nó, những cái đường nét này, phong cách hết sức cổ xưa, đích xác giống như là ẩn tàng cái huyền cơ gì, bất quá, lão tử ở chỗ này quan tưởng một ngày một đêm rồi, lại cái gì cũng không nhìn ra!

Một tên đầu trọc Trung Vị Thần, hai mắt thần quang trán phóng, Thiên Đình sung mãn, mũi thẳng mồm vuông, vừa nhìn là biết hắn là một người trí năng linh hoạt khéo léo, giờ đây, lại phát điên kêu sủa, lắc đầu liên tục như vậy.

Một tên Trung Vị Thần khác, vải thô ma y, khoanh chân mà ngồi, dùng linh hồn lực, không ngừng quét nhìn đường vân bên trên vách đá, rồi sau đó, lắc đầu bật cười.

- Những cái đường nét đường vân này, cũng đích xác là thời kỳ viễn cổ lưu lại, nhưng trong đó không chứa lực lượng ba động, linh lực ba động nào, bổn tọa dùng linh hồn lực thẩm thấu tiến vào bên trong vách đá này, cũng không có phát hiện bất luận cái kỳ hoặc gì, để tạo thành nham thạch vách đá này, cũng chỉ là Huyền Vũ thạch phổ thông mà thôi.

Hai tên Trung Vị Thần kiến thức rộng rãi đều không thể hiểu rõ huyền ảo, những người khác, thì càng không hiểu ra sao rồi, đần độn nhìn chằm chằm đường nét bên trên vách đá một hồi, liền buồn tẻ vô vị, sau đó quay đầu đi.

- Hắc hắc, huynh đệ, đây chính là cái gọi là 'Long sơn vách đá' rồi, tên cấp thấp Thần thật thà, nhìn Phong Vân Vô Ngân cười một tiếng.

- Mọi người cùng nhau nghiên cứu một chút.

- Ân.

Phong Vân Vô Ngân ánh mắt ngưng tụ, chuyên chú nhìn sang, hơn nữa thả ra linh hồn lực cường đại, bao trùm mặt vách đá.

Cùng lúc đó, Phong Vân Vô Ngân còn đối với Chúc Lão truyền âm nói.

- Chúc Lão, bây giờ người cũng hảo hảo nhìn một cái đi.

Cứ như vậy, Phong Vân Vô Ngân cùng Chúc Lão, cùng nhau nghiên cứu mấy phút đồng hồ, Phong Vân Vô Ngân tự mình là không nhìn ra cái kết quả gì, cảm thấy hoa văn trên vách đá cũng không có quy luật chút nào, hắn vội vàng hỏi thăm Chúc Lão.

- Chúc Lão, phát hiện cái dấu vết gì rồi?

- Cái này. . . Cái này. . .

Chúc Lão hết sức khó xử.

- Điều này. . . Không giống như là bản đồ, lại không giống như là tọa độ vũ trụ. Cũng càng không phải là cái văn tự gì. Hơn nữa, lão đầu tử còn đem thần thức thẩm thấu tiến vào vách đá, phát hiện, bên trong vách đá này cũng không có cái cung điện, đường hầm gì. Dúng là mất mặt, mất mặt rồi, Tiểu oa nhi, lão đầu tử vừa mới đem lời nói tự mãn như vậy, hiện tại. . . Mất mặt rồi. Lão đầu tử nghiên cứu không ra.

- Ai. Không có ý tứ, ta còn tưởng rằng là cái gì, thì ra cũng chính là vách đá trụi lủi mà thôi, có một chút đường vân.

Cùng lúc đó có một tên cấp thấp đi đến bên cạnh Thần Phong Vân Vô Ngân lầm bầm oán giận nói ra.

- Cái này gọi là tuyệt thế huyền bí, hơn phân nửa là đồ chơi dọa người.

- Đi thôi. Người ta là Đông Doanh vị diện chúa tể, ở chỗ này vẫn nghiên cứu tròn mười năm, cũng không nghiên cứu ra cái cái hoa dạng gì, chúng ta cũng chính là xem nhìn náo nhiệt mà thôi.

Tên cấp thấp Thần thật thà nói ra.

- Huynh đệ, chúng ta trở về đi?

Mấy tên cấp thấp Thần, đều cười nhìn Phong Vân Vô Ngân.

Đúng lúc này, trong đầu Phong Vân Vô Ngân linh quang chợt lóe, tựa hồ bắt tới cái gì rồi.

- Di? Những cái đường nét này, mơ hồ ta tựa hồ cảm giác có chút quen thuộc!

Phong Vân Vô Ngân ánh mắt lần nữa nhìn vào trên vách đá, những thứ đường nét kia, càng xem càng cảm thấy quen mắt.

- Chẳng lẽ thật là như vậy? Ha ha ha! Khó có thể, bí mật này được xưng là Đông Doanh vị diện trăm triệu năm không giải thích được, đã bị ta phá giải như vậy?

Phong Vân Vô Ngân sắc mặt, đột nhiên biến đổi, sau đó hơi chút ửng hồng.

- Ân? Huynh đệ, ngươi không phải là nhìn thấu cái kết quả gì chứ?

Lúc này, tên cấp thấp Thần thật thà kia, nhìn thấy biểu tình của Phong Vân Vô Ngân có chút biến hóa, cũng vội buột miệng nói ra.

- Ân?

Lúc này có vô số Thần Giai, bao gồm cả 2 tên Trung Vị Thần kia, đều đem ánh mắt nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.