Bá Khí

Chương 41: Chương 41: Tật Phong Bộ... Đại thành!




Bà lão phụ trách khu nhà gỗ cuối cùna cũna xuất hiện, cũna không thấy bà ơ? ta bước bao nhiêu bước chân, chi trona vài bước đã đến bên cạnh đám người 'ệ, Đường Thanh và Phona Vân Vô Ngân.

'i>. Ánh mắt bà lạnh lẽo nhìn ba gă thất phẩm thiếu niên Đường Thanh, khiến trong lòns Đường Thanh sợ hãi, khí thế cũna với lửa giận đana dâng trào trong nháy mắt tan thành mây khói.

Sự chênh lệch trên cảnh giới, khiến cho bà lăo trực tiếp áp chế được ba người Đường Thanh!

- Các nsươi muốn động thủ trong thành Nham Thạch? Chán sống rồi sao?

Bà lão lạnh lùng nhìn lướt qua ba nsười Đường Thanh.

Ba gã thiếu niên, tất cả đều cúi đầu, vẻ mặt sợ hãi. Luôn miệng nói:

- Đệ tử khỏns dám.

- Hừ! Đương nhiên các nsươi không dám!

«w «w «w

Bà lão cười nhạo một tiếng, lại quay đầu cảnh cáo Phona Vân Vô Ngân.

- Tiểu tử thối, naươi cũna giừ quy tắc cho lăo nương, bằna không, một chiêu chém chết!

Nói xong, bà lão quay người bò đi.

Sau khi bà lăo rời đi, Đường Thanh dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chàm chàm Phong Vân Vô Ngân, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Tạp chủng, ngươi hăy nghe cho kỹ, từ hôm nay trờ đi, ta sẽ truỵ sát ngươi. Ò trong thành Nham Thạch, ta không dám động đến ngươi, chi cần ra khôi thành, ta mà gặp được, ta nhất định sẽ chém ngươi thành trăm mảnh! Nếu như ngươi không muốn chết, thì cả đời co đầu rụt cổ ở trong thành Nham Thạch đi!

Vây giết!

Hai mắt Đường Thanh bắn ra lửa hận, sát khí bừng bừng, nghiến răng nghiến lợi ban bố phong sát lệnh đối với Phong Vân Vô Ngân. Ngũ quan của hắn đà vặn vẹo tới mức biến dạng.

Đương nhiên, đây cũng không phải là do Đường Thanh biết được Phong Vân Vô Ngân thực sự là hung phạm giết đệ đệ của hắn. Hắn chẳng qua là bị thái độ của Phong Vân Vô Ngân gây kích động mới bùng lên sát khí, hơn nừa cũng có ý giận cá chém thớt.

Nhừng thiếu niên ở đây nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, có người thì đồng tình, có người thì cảm thấy may mẳn vì thoát khỏi kiếp nạn. Hiên nhiên, không ai cho rằng Phong Vân Vô Ngân có tiền đồ gì. BỊ Đường Thanh và hai tẻn thiếu niên thất phẩm liên thủ vây giết, trừ khi Phong Vân Vô Ngân ở trong thành Nham Thach cả đời, bằng không nhất đinh sẽ bi ngươc đài đên chết!

Việc đã đến nước này, Phong Vân Vô Ngân cùng không có gì để nói, lại càng không khóc lóc van xin. Trên khuôn mật non nớt xẹt qua vẻ khinh thường cùng thù hận, không nói gỉ quay về cãn nhà gô của mình.

Đóng cửa phòng lại, khóa trái cửa. Tránh xa những tiếng hỗn loạn cùng không khí ngột ngạt bên ngoài.

Phong Vân Vô Ngân biết, ờ trong thành Nham Thạch, nhóm người Đường Thanh tuyệt đối sẽ không dám làm bậy. Lúc này, hấn khoanh chân ngồi trên giường gô, lấy từ trong người ra 8 viên Dường Tâm đan.

- Nếu không thể mượn 8 viên Dường Tâm đan này, đề thăng Tật Phong Bộ tới cảnh giới đại thành, thỉ tỉnh cảnh của ta sẽ vô cùng khó khăn! Tiền đồ mờ mịt, họa phúc khó lường!

Phong Vân Vô Ngân nín hơi ngưng thần, trong đầu dần dần hiện lên lộ tuyến của 10 đường kinh mạch trùng kích Tật Phong Bộ cảnh giới đại thành.

Uống vào một viên Dường Tâm đan, không bao lâu sau dược lực phát tác, Phong Vân Vô Ngân tiến vào cảnh giới vô nhân vô ngã, xung quanh đều yên tĩnh, trong đầu không hề có tạp niệm! Tâm ý thôi động một tia huyền khí, bắt đầu trùng kích đường kinh mạch thứ nhất!

Liên tục trùng kích 13 lần vẫn không được. Phong Vân Vô Ngân nuốt viên Dường Tâm đan thứ hai. Dược lực chồng lên!

Sau mấy chục lần trùng kích, Phong Vân Vô Ngân dường như cảm thấy được, mình đã gần đả thông được đường kinh mạch thứ nhất!

Phong Vân Vô Ngân cũng không do dự, nuốt luôn viên Dường Tâm đan thứ ba! "

Trong nháy mắt, kinh mạch thứ nhất được khai thông mà không hề gặp phải trờ ngại!

Phong Vân Vô Ngân không ngừng cố gắng, lợi dụng hiệu quả của ba viên Dường Tâm đan, điên cuồng công kích kinh mạch thứ hai!

Sau hơn mười lần công kích, kinh mạch thứ hai đã được khai thông!

Khi công kích đường kinh mạch thứ ba, Phong Vân Vô Ngân lại nuốt tiếp §- viên Dường Tâm đan thứ tư.

Phá!

Đồng thời không ngừng cố gắng, khai phá sợi kinh mạch thứ tư!

Khi công kích sợi kinh mạch thứ nãm, Phong Vân Vô Ngân liền nuốt luôn hai viên Dường Tâm đan!

Cảm giác toàn thân nhẹ nhàng thoải mái, ba đường kinh mạch 5,6,7, dưới dược lực của 6 viên Dường Tâm đan, liên tiếp bị khai thông!

Đường kinh mạch thứ 8.

«w •

Sau khi trải qua 34 lần trùns kích, đã được khai thông.

Công kích đườns kinh mach thứ 9!

Dưới sự thúc giục của dược lực cường đại, kinh mạch thứ 9 cũng lung lay sắp đổ.

Phons Vân Vô Ngân đã làm thỉ làm cho xong, nuốt nốt hai viên Dường Tâm đan cuối cùns! Dược lực trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân, hình thành một vòng xoáy mãnh liệt, gió cuốn mây tan, đả thông được đường kinh mạch thứ 9!

Còn lại một đường kinh mạch cuối cùng, Tật Phong Bộ sẽ đạt cảnh giới đại thành!

Cùns với mãnh lực của 8 viên Dường Tâm đan, Phong Vân Vô Ngân dốc toàn lực, điên cuồng công kích kinh mạch cuối cùng!

Rốt cục, sau 43 lần thất bại, trời không phụ người có lòng, kinh mạch cuối cùns rốt cuộc cũns bị Phong Vân Vô Ngân đả thông!

Hỏm nay, trong cơ thể hắn có 20 đường kinh mạch chứa đựng huyền khí chạy dọc theo thân thê, cuôi cùng thông xuông hai chân.

- Cuối cùng cũns luyện Tật Phong Bộ đến cảnh giới đại thành! Thêm một chút vốn liếng để giừ mạng rồi!

Phong Vân Vô Ngân thỉ thào lẩm bẩm.

Tu luyên Tật Phong Bộ này, tổng cộng tiêu hao 12 viên Dường Tâm đan cấp thấp. Nếu đổi thành vàng, thì là khoảng 6000 lượng!

Đươns nhiên, Phong Vân Vô Ngân hiểu rõ, con đường tu luyện không phải chi xem ai nuốt nhiều đan dược cấp cao.

Nói về tật phong bộ này, người có tư chất tốt, dựa vào vài viên dường tâm đan là có thể đủ để tu đến đại thành cảnh giới, người có tư chất kém, phải liên tục uống thuốc không được gián đoạn, mười mấy viên, mấy chục viên, thậm chí hơn trăm viên...

- Vố đạo của ta thiên phú, có lẽ là thuộc vào loại trung bỉnh. Phons Vân Vô Ngân tự mình đảnh giá.

Sau khi đại công cáo thành, Phons Vân Vô Ngân đi tới phía cửa sổ, mở cửa xem bên ngoài, trên đất trống, Đường Thanh cùng đám thiếu niên sớm đã giải tán, sắc trời cũns đã tối dần.

Chi một lúc sau, Phong Vân Tuyết đi tới cãn nhà gỗ của Phong Vân Vô Ngân, thân thiết nói:

- Vô Ngân, đệ đang làm gì ở đây? Đi ăn với Tuyết tỷ được chứ?

- Tuyết tỷ, đêm nay ta sẽ không ăn. Tỷ đừng có lo lắng, ta đang tu luyện.

Phong Vân Vô Ngân mở cửa, hiện ra trước mắt, là khuôn mặt Phons Vân

Tuyêt ôn nhu cùng với lo lăng.

- Vô Ngân... tên Đườns Thanh đó thực sự quá đáns... Hay là, việc này đi tìm ba vị trọng tài đại nhân?

Phons Vân Tuyết nói thăm dò.

- Tên thối tha đó, ỷ vào bản thân tu vi cao, liền đi chèn ép người khác, thực sự là đê tiện vô liêm sỉ.

Phons Vân Vô Ngân thản nhiên nói:

- Tuyết tỷ, cũng không thể nói Đường Thanh đê tiện vộ liêm sỉ. Quy luật của thành Nham Thạch chính là như vậy, người có quả đấm lớn, chung quy vân là tốt hơn nhữns kẻ yếu. Nói cho ba vị trọng tài cũng không thê giúp ích gì cho ta. Được rồi, Tuyết tỷ, đừng lo lắng nữa, ta sẽ tự ứng phó.

Trên khuôn mặt non nớt, hiện lên một vẻ vô cùng thành thục, kiên nghị, tự tin. Phons Vân Tuyết muốn nói điều gỉ đó, nhưng dường như bị chận lại, một câu cũng không nói lên được.

@ Chương 41: Tật Phong Bộ... Đại thành! (2)

- Lúc này, vài thiếu nừ cùna độ tuổi với Phong Vân Vô Ngân, từ khu nhà gỗ đi ra, luôn miệng hô:

- A Tuyết, chúng ta cùna đi ăn cơm đi!

- Tuyết tỷ, tỷ muội của tỷ đana gọi đấy. Tỷ đừna lo lắna cho ta, ta phải

nấm chặt thời cơ tu luyện.

Phona Vân Vô Naân cười nhạt nói.

- Vậy...vậy được rồi.

Phona Vân Tuyết khôna nói thêm aì nữa, liếc nhìn Phona Vân Vô Naân, sau đó xoay người rời khôi. Lúc gần đi, Phona Vân Tuyết căn dận một câu...

- Vô Naân, thời aian aần đây, đệ đừna có rời khôi thành Nham Thạch.

Phona Vân Vô Naân cười nhìn theo Phona Vân Tuyết rời khôi, sau đó đóna cửa phòna, lại trờ về naồi trên giườna. Hắn sờ tay lên naực, lục lọi lấy hai tấm da thú ra. Chính là naày hôm nay ở trona Khôi Lỗi trườna, vô tỉnh nhật được vật này bên cạnh bộ xươna khô.

Phong Vân Vô Naân cẩn thận dè dặt thổi hết bụi bặm trên tấm da thú, sau đó cầm lấy một cái, mượn ánh sáng của căn phòna ti mi quan sát.

Trên tấm da thú thứ nhất, bên trên vẽ đầy đườna đi, rừna cây núi sông, hiển nhiên là một tấm địa đồ. Mỗi chỗ trên bản đồ, dùna màu hồng đánh dấu một khu vực.

Phona Vân Vô Naân nhìn rất lâu cũna nhìn khôna ra, vì vậy liền cất tấm da thú đi.

Tấm da thú thứ hai, càna cổ quái, bên trên là bức tranh một thiếu niên cầm kiếm.

Thiếu niên trona bức tranh, bạch sam nhẹ nhàns, mặt như quan ngọc, trên trán đầy rẫy phona thái naạo nahễ không nói nên lời, càna nhìn càna thấy sốna độna.

Một luồna khí mịt mờ, hơi có sự uy áp, dĩ nhiên lại phát ra từ trona bức tranh!

Thế cho nên, Phona Vân Vô Naân chi xem tranh cũna sinh ra một cảm giác mê mẩn, ánh mắt si naốc nhìn thiếu niên trona tranh, cùna khôna di chuyển nửa phân, trona miệng lẩm bẩm nói:

- Nhân vật trè tuổi trong bức tranh này, tu vi nhất định vô cùna cao minh.

Rất lâu sau, ánh mắt Phong Vân Vô Ngân mới chuyển đến thanh trườna kiếm trona tay vị thiếu niên trong tranh.

Trona bức tranh, kiếm của thiếu niên chưa rút ra, nhưna aần như muốn

rút, thực sự rất huyền ảo!

Vẻn vẹn cũna chi là tư thế rút kiếm như vậy, mà có thể khiến người khác suy tưởna vạn phần!

Tâm thần Phona Vân Vô Ngân, từ từ dung nhập vào tự thế rút kiếm của thiếu niên trona tranh. Trong nháy mắt, trong đầu không hề có tạp niệm, hình ảnh hiện lên đều là tư thế rút kiếm cùa vị thiếu niên kia!

- Hắn... Hắn rút kiếm ra, không naờ có 35 phương vị xuất kiếm!

Phona Vân Vô Naân chìm đắm trona cách thức rút kiếm vô cùng tuyệt diệu của vị thiếu niên trona tranh, đồng thời bắt đầu suy diễn...

- Khôna, là 39 phươna vị xuất kiếm... Hả, 42 phương vị xuất kiếm!

Dần dần, Phona Vân Vô Ngân cũna cầm lấy đoản đao bên hông, làm theo nhừna tư thế của thiếu niên trong tranh, trons nháy mắt, khí chất của Phong Vân Vô Ngân, dường như cũng thay đổi!

Thần bí mờ ảo, thật giả khó lường! Cuối cùng cũng có chút ăn khớp với khí chất của vị thiếu niên trong tranh! Đương nhiên, kiểu ăn khớp này, có thể chi là một phần trăm, một phần nghìn!

Nhưng, chút ăn khớp nhò bé này, làm cho Phong Vân Vô Ngân sản sinh ra một loại kiếm ý!

- 48 phương vị xuất kiếm... 52 phương vị xuất kiếm.... 68 phương vị xuất kiếm...

Trong đầu Phong Vân Vô Ngân bắt đầu suy diễn, dĩ nhiên từ phương thức rút kiếm đơn giản trong bức tranh, suy diễn ra 68 phương vị xuất kiếm!

Đột nhiên, sự mệt mỏi rã rời trực tiếp xâm chiếm lấy Phong Vân Vô Ngân, hắn chi cảm thấy đầu óc trỗng rỗng, tinh thần dường như đã bị rút sạch!

Một cảm giác khó chịu như sắp thổ huyết, khiến toàn thân Phong Vân Vô Ngân mềm nhũn, ngồi thẳng xuống đất thở gấp gáp, ánh mắt liếc nhìn tấm da thú đó, nhưng không ngờ vừa nhìn tấm da thú, hình ảnh thiêu niên trên đó đã

khiến Phong Vân Vô Ngân quanh thân huyền khí cuồn cuộn, đột ngột nôn mửa! Hắn cùng không dám liếc nhiều, bèn nhắm mắt cuộn tấm da thú lại, cất vào trong người.

Sau đó, khoanh chân ngồi dưới đất, thu nạp 104 hạt thiên địa đan điền nhập thể, nãng lượng huyền khí ôn nhuận, tự nhiên chảy xuống tứ chi bách hài Phona Vân Vô Ngân!

10 phút qua đi, cảm giác như bị bóna đè này của Phona Vân Vô Ngân mới từ từ bị xua tan. Hắn mở mất, thở dài lâm bâm nói.

- Bức họa kia, tuyệt đối ẩn chứa huyền cơ rất lớn! Lẽ nào, là phương pháp tu luyện một loại vũ kỳ cao giai ? Tuy nhiên, tại sao lại chi có tư thế rút kiếm đơn aiản vậy?

Suy tư một hồi, Phong Vân Vô Ngân liền đứng lên, tay phải đật trên đoản kiếm, giống như tư thế rút kiếm của thiếu niên trong tranh.

7 c w «w

Trong nháy mất, khí chất của Phong Vân Vô Ngân đột nhiên biến hóa, mờ ảo vô định, thay đổi vô hình!

Hắn giống như một thanh kiếm, một thanh kiếm tùy lúc có thể đả thương người khác! Nhưng, thanh kiếm này cuối cùng đâm tới phương vị nào, lại khiến người ta không thể nhìn thấu!

w w

Nhưng, bản thân Phong Vân Vô Ngân hiểu rõ, lúc này, hắn có 68 phương vị có thể xuất kiếm!

Đôt nhiên, trong đầu Phong Vân Vô Ngân hiểu ra thứ gì đó...

- Lê nào nói, từ trong tư thế rút kiếm của thiếu niên kia, ta có thể không ngừng suy diễn phương vị xuất kiếm? Vừa suy diễn một lúc, ta đà lĩnh ngộ được 68 phương vị xuất kiếm, nếu như tiếp tục suy diễn, ta sẽ lĩnh ngộ được càng nhiều phương vị xuất kiếm?

- Lê nào quả thực chính là bí kíp vũ kỳ cao giai... hoặc là, một phần nội dung nhỏ của bí kíp vũ kỳ cao giai ?

Phong Vân Vô Ngân thu hồi thanh kiếm trên tay phải, lại trờ về ngồi lên giường, bây giờ hắn lại muốn lôi bức tranh ra, ti mi xem xét suy diên, nhưng cái cảm giác như bóng đè vừa rồi, lại khiến hắn tạm thời không dám xem bức họa kia nừa.

Lúc này, tiếng đập cửa vang lên. Phong Vân Tuyết ở ngoài nhẹ giọng nói:

- Vô Ngân, đê mở cửa ra.

Phong Vân Vô Ngân vội vă lấy lại tinh thần, đứng lên mờ cửa.

Ngoài phòng, trăng nhô lên cao, bóng đêm đă dần dần bao trùm lên tất cả.

Dưới ánh trăng, chi thấy Phong Vân Tuyết cầm theo một cái giỏ trúc, im lặng đứng ở cửa phòng, mùi thơm rượu thịt bay vào trong mùi Phong Vân Vô Ngân.

«w

Phong Vân Vô Ngân cúi đầu nhìn, chi thấy bên trong cái giô trúc, có vài bát nhò, bên trong có đồ ăn ngon lành.

- Vô Ngân, đệ cũng đừng chi lo luyện tập, nếu như đói bụng, làm gì có khí lực tu luyện chứ? Đây, Tuyết tỷ mang cho đệ chút thức ăn.

Phong Vân Tuyết vừa nói, vừa đi vào căn phòng của Phong Vân Vô Ngân, đặt vài bát nhò lên bàn.

- Vô Ngân, mau lại đây ăn đi.

Phong Vân Vô Ngân trong lòng nhất thời dâng lên cảm giác ấm áp vô tận, đi qua bưng bát cơm lên ăn.

Trong mắt Phong Vân Tuyết tràn ngập sự cưng chiều, mỉm cười ngồi nhìn Phong Vân Vô Ngân ăn.

Cơm nước xong, Phong Vân Tuyết cũng không làm lờ thời gian tu luyện của Phong Vân Vô Ngân, cầm giò rời khôi.

- Vô Ngân, Tuyết tỷ cũng phải về phòng, cố gắng tu luyện thân pháp huyền giai cấp thấp kia. Hì hì, Vô Ngân, tốc độ thân pháp của đệ rất nhanh, chờ Tuyết tỷ luyện thành thân pháp huyền giai cấp thấp kia, nhất định phải cùng đệ tỷ thí một phen.

- ừm!

Phong Vân Vô Ngân cười, tiễn Phong Vân Tuyết về.

^ Hắn cũng không lập tức ngủ, mà đi tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết vài tiếng đồng hồ. 104 hạt thiên địa đan điền bay lượn quanh thân thể, thoải mái hấp thụ luyện hóa thiên địa linh khí. Một hít một thở, 104 hạt thiên địa đan điền đà sắp có xu thế phân giải mãnh liệt, chi là còn thiếu một chút thời gian cùng hỏa hậu mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.