Bá Khí

Chương 660: Chương 660: Trư Lung vị diện.




Phong Vân Vô Ngân rốt cuộc tiến vào khu vực siêu cấp vị diện, cảm giác được nơi này hết sức phồn hoa. Hơn nữa, bởi vì khu vực này có sáu khối Thần cách của Chúc lão cho nên trong nội tâm Phong Vân Vô Ngân vẫn cực kỳ kích động.

Dựa theo Chúc lão chỉ dẫn, Phong Vân Vô Ngân liền đi tới một toà siêu cấp vị diện khổng lồ phía trước. Khối vị diện này, diện tích gấp đôi Côn Bằng vị diện. Phong Vân Vô Ngân ngược lại cũng không có tuỳ tiện thả thần thức ra, điều tra vị diện này mà chỉ dựa vào nhãn lực, đứng từ bên ngoài quan sát.

Bất kỳ siêu cấp vị diện nào trong khu vực này đều phi thường đặc sắc. Một khi có môn hộ, mặc kệ người phương nào cũng đều có thể trực tiến tiến vào bất kỳ một cái siêu cấp vị diện nào.

Vị diện Phong Vân Vô Ngân quan sát thập phần phồn hoa, nhân khẩu cường thịnh, hân hân hướng sinh (vui vẻ thái bình). Ngoài ra còn có một ít trận pháp tiên tiến, ví dụ như Tụ Linh trận có tác dụng gia tăng thiên địa linh khí, ví dụ như Truyền Tống trận cự ly xa, vô số võ giả tụ tập trong vị diện tiến hành tu hành, hoặc là thành gia lập nghiệp, an hưởng thái bình. Mặt khác, còn có rất nhiều thần thú bị nuôi nhốt, làm toạ kỵ hay hoặc làm cảnh. Tóm lại, đây là một cái vị diện có xã hội trật tự.

- Chúc lão, có muốn hay không đi vị diện này nhìn một cái?

Phong Vân Vô Ngân truyền âm với Chúc lão.

- Tiểu oa nhi, một khi tiến vào trong đó, gia hoả thu được khối Thần cách của ta sẽ phát hiện ra ta được, đến lúc đó sẽ đánh rắn động cỏ...

Chúc lão chần chờ nói.

- Tạm thời không nên đi vào, trước đi năm cái vị diện khác dò xét.

- Được! Chúc lão, ta liền trực tiếp ghi chép lại toạ độ vị diện này.

Tâm thần Phong Vân Vô Ngân khẽ động, trực tiếp đem toạ độ chính xác của vị diện này ghi lại trong đầu. Sau đó, dựa theo chỉ dẫn của Chúc lão trực tiếp phi hành, tiến về phía vị diện ẩn chứa khối Thần cách thứ hai của Chúc lão.

Phi hành mấy giờ đồng hồ, đến một vị diện, ghi lại toạ độ, sau đó ngựa không dừng vó, trực tiếp đi tới vị diện thứ ba...

Cứ như vậy, Phong Vân Vô Ngân trọn vẹn phi hành một ngày trời, cuối cùng đem toạ độ sáu cái vị diện toàn bộ ghi chép lại trong đầu.

- Tốt rồi, Chúc lão, ta đã ghi rõ ràng lại rồi. Chúng ta trước tuỳ ý tìm một cái vị diện nghỉ ngơi đi.

Ở trong khu vực siêu cấp vị diện này, Phong Vân Vô Ngân đã tận lực lựa chọn một cái vị diện nhược tiểu nhất, cằn cỗi nhất, đẳng cấp cũng tương đương với Côn Bằng vị diện.

Loại vị diện này, trong khu vực mấy ngàn cái vị diện này mà nói, hoàn toàn chính xác là kế cuối.

Phong Vân Vô Ngân tiến vào vị diện đã chọn tốt, nhìn thấy khối đại lục trong vị diện này hiển hiện ra hương vị phong hoả liên thiên, có khí tức chiến tranh nồng đậm.

- Tiểu oa nhi, vị diện này tựa hồ mới bị cướp sạch qua, cảnh hoang tàn khắp nơi...

Chúc lão cũng phát hiện ra vấn đề.

- A, mặc kệ, vị diện nhược tiểu như vậy chúng ta tiến vào trong đó sẽ không phức tạp.

Phong Vân Vô Ngân mỉm cười nói, thân hình trực tiếp di động, đi tới một toà thành thị trong vị diện này.

Bên trong thành thị là một mảnh đìu hiu, người đi trên đường tuy rằng đại đa số là Thần giai nhưng tu vi chỉ là Thần cấp đê giai, trung giai, cao giai số lượng khá nhiều, thành tựu Thần vị chỉ chiếm số ít.

Hơn nữa, những Thần giai hành tẩu trên đường thần sắc đều là một vẻ chết lặng, có một loại hương vị đi không mục đích.

- Thật kỳ quái, người vị diện này như thế nào trầm lặng như thế?

Phong Vân Vô Ngân hành tẩu trên đường chính, nhìn chung quanh.

Hắn đi tới một cái cửa hàng...

- A~~~ Phụ thân đại nhân, tựa hồ... tựa hồ là người đến từ bên ngoài... diện mạo lạ hoắc...

Một tiểu nữ hài đang chơi đùa bên ngoài cửa tiệm, thấy Phong Vân Vô Ngân dĩ nhiên lại bị doạ cho khóc ồ lên, còn té lăn ra mặt đất phát ra tiếng rên rỉ.

- Phụ thân đại nhân, nhanh tới cứu ta... nhanh tới cứu ta...

- Ách?

Phong Vân Vô Ngân ngừng bước lại, nghi hoặc nhìn tiểu nữ hài.

Tiểu nữ hài rất xinh xắn, một bộ phấn điêu ngọc trác, một đôi mắt to đen lúng liếng, rất đáng yêu. Tuy tuổi còn nhỏ nhưng đã như vậy, quả nhiên để lộ ra sự đặc hữu của cái siêu cấp vị diện này.

Bất quá, giờ khắc này, tiểu nữ hài lại nằm rạp trên mặt đất mà khóc thét, toàn thân nhũn như bún mà nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, trong hai mắt đều tràn ngập vẻ khủng bố cùng kinh hãi.

- Không được qua đây... ngươi không được qua đây...

- Tiểu cô nương nói ta?

Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn kinh ngạc.

- Tiểu cô nương, ta không có đáng sợ như vậy a.

Phong Vân Vô Ngân cực độ im lặng, tự ngẫm lại, mới đầu vừa đến vị diện này một người hắn cũng không quen biết, hơn nữa hắn tự hỏi gương mặt của mình lớn lên vẫn rất là vô hại a, khốn kiếp, vì cái gì mà chỉ mới gặp liền doạ khóc một tiểu cô nương?

Thực tội quá a!

- Tiểu muội muội, ngươi khóc cái gì? Đại ca ca bộ dáng rất doạ người sao?

Phong Vân Vô Ngân cố nặn ra một vẻ tươi cười, ôn nhu nói. Sau đó hắn đưa tay tới muốn đỡ tiểu nữ hài kia dậy.

- A!! Van cầu ngài! Đừng! Đừng tới đây!

Đột nhiên, một trung niên Hạ Vị Thần, một thiếu phụ cao giai Thần đồng thời từ trong cửa hàng đi ra, song song quỳ gối trước mặt Phong Vân Vô Ngân mà cuống quít dập đầu.

- Đại nhân! Thỉnh ngài không nên làm như vậy! Thỉnh buông tha nữ nhi của chúng ta! Nàng tuổi còn nhỏ, thỉnh buông tha nàng a! Chúng ta dập đầu van xin ngài!

Rầm rầm rầm phanh!

Cuống quít dập đầu!

Nước mắt như mưa rào rơi xuống!

Phong Vân Vô Ngân choáng váng!

Hắn chẳng qua chỉ đi qua chỗ này, cái gì đều không có làm, hiện tại thoáng cái cả nhà đều quỳ xuống.

- Ta? Ta... không phải chứ? Đại ca đại tẩu, các ngươi... các ngươi cũng quá khoa trương đi à nha! Hơn nữa, ta chỉ là một Hạ Vị Thần mà thôi, các ngươi vì cái gì mà sợ ta như vậy? Đại ca, ngươi xem ngươi cũng là Hạ Vị Thần, chúng ta tu vi tương đương, ngươi không đáng quỳ trước mặt ta a.

Phong Vân Vô Ngân thật sự là không biết nên khóc hay nên cười.

Coi như mình có ác ý, người một nhà này cũng không cần phải không có tôn nghiêm như vậy, vừa gặp mặt liền quỳ xin a. Nếu như đối phương đẳng cấp rác rưởi lại khác, không có thành tựu Thần vị cái gì, chứng kiến chính mình là Hạ Vị Thần vậy thì quỳ xuống cầu xin tha thứ cũng không sao. Nhưng, mấu chốt là trung niên hán tử trong cửa hàng đi ra, là phụ thân tiểu nữ hài kia rõ ràng cũng là Hạ Vị Thần, cảnh giới không kém hơn a!

Hơn nữa, nơi này chính là địa bàn của bọn hắn, tuỳ tiện gào một câu, hàng xóm láng giếng sẽ xông tới hỗ trợ a.

- Ách? Đều quỳ xuống như vậy, người bên cạnh như thế nào...

Nghĩ đến đây, Phong Vân Vô Ngân lại nhìn chung quanh mình.

Chung quanh, người đi đường vẫn đều như trước, một bộ chết lặng hành tẩu, căn bản không có người chú ý tới chuyện bên này. Thậm chí, mấy cửa hàng liền kề nhau lại rầm rầm đóng cửa lại!

- Chuyện này... đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Các ngươi nói đi.

Phong Vân Vô Ngân kinh hãi nói.

- Ta nói đại ca, chúng ta cảnh giới tương đương, ngươi đứng dậy...

- Đại nhân, mặc kệ ngài cảnh giới là gì, chỉ cần ngài là người vị diện khác tới, ngài... ngài chính là lão đại. Ngài có thể tại vị diện chúng ta hoành hành không sợ, muốn làm gì thì làm. Đại nhân, thỉnh buông tha một nhà ba người chúng ta a....

Trung niên nhân Hạ Vị Thần kia dập đầu không thôi, run rẩy cầu khẩn.

- Tiểu oa nhi, vị diện này trong khu vực siêu cấp vị diện này tồn tại kế cuối, vừa rồi chúng a cũng đã nhìn thấy, vị diện này tựa hồ quanh năm chịu đủ loại cay độc cùng tàn phá từ vị diện khác. Bởi vậy, sinh vật sinh hoạt tại cái vị diện này nguyên một đám đều một bộ chim sợ cành cong, lòng tự trọng cái gì đó toàn bộ đều không có, chỉ cầu sống qua ngày.

Chúc lão phân tích.

- Được rồi, chúng ta đi tìm vị diện khác đặt chân a, vị diện này, quá cổ quái rồi.

- Được rồi...

Phong Vân Vô Ngân không biết nói gì.

Thời điểm đang chuẩn bị ly khai...

- Oanh!!

Cả toà thành thị bỗng nhiên run lên! không gian bích luỹ đều bị áp bách.

- A!! Người vị diện khác đến! Chạy mau a! Mau chạy để khỏi chết a!

Là đám dân bản xứ đi trên đường bị doạ cho tim mật rét lạnh, mỗi người đều như chim thú tán ra mà chạy.

Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân vừa động liền nhìn thấy ba nam tử áo trắng, trên mặt nở một nụ cười tán ra cảm giác ưu việt mười phần, vênh vênh váo váo từ trên trời giáng xuống, hàng lâm đến trên con đường này, ba người này, đều là Trung Vị Thần cảnh giới.

- A! Lại... lại tới ba người...

Một nhà ba người đang quỳ trước mặt Phong Vân Vô Ngân bị doạ tới mức con mắt đều muốn trợn ngược rồi.

- Ồ? Tiểu cô nương kia thực đáng yêu...

Bỗng nhiên, ba danh Trung Vị Thần kia liền phát hiện ra tiểu nữ hài đang nỉ non thút thít kia, trong ánh mắt toát ra huyết quang, trực tiếp đi tới.

- Thiếu phụ kia, tư sắc cũng không cạn, có thể mang về chơi đùa vài ngày. Không tệ, lần này tuỳ ý tới, vốn muốn tìm mấy thổ dân đánh một trận cho đỡ nghiền, không nghĩ tới rõ ràng lại có phát hiện ngoài ý muốn này. Đi, đem tiểu cô nương kia cùng thiếu phụ kia đều mang đi.

Ba danh Trung Vị Thần trực tiếp đi tới, bọn hắn cũng phát hiện ra sự tồn tại của Phong Vân Vô Ngân nhưng một người trong đó khi dùng thần thức quét qua, cười nhạo nói.

- Nguyên lai là đã có người vừa ý hai mẹ con này rồi, muốn làm kẻ đầu tiên. Bất quá, ngươi, cút sang một bên!

- Ta?

Phong Vân Vô Ngân dùng một ngón tay chỉ cái mũi của mình.

- Không có lầm a, bảo ta cút sang một bên, ta hôm nay làm sao vậy trời? Ta cái gì cũng không có làm a!

- Bổn toạ xem ngươi không phải là thổ dân cái vị diện này, bởi vậy mới không có giết ngươi, ngươi đừng có không biết tiến thối! Tất cả mọi người tới vị diện này đều muốn kiếm tìm khoái hoạt, bất quá ngươi một thân một mình, tu vi lại là Hạ Vị Thần, tuy rằng khí chất bất phàm nhưng cảnh giới dù sao vẫn thấp, ngươi không có tư cách cùng chúng ta cướp đoạt con mồi. Ngươi, cút đi! Đi địa phương khác mà tìm kiếm, hai mẹ con này, huynh đệ chúng ta chấm rồi!

- A!! Đại nhân... đại nhân vị diện khác! Thỉnh, thỉnh đừng bắt chúng ta! Thỉnh đừng bắt chúng ta! Ta dập đầu van xin các người!

Trung niên nhân lại bắt đầu dập đầu.

- Cút ngay!

Một người trong đó trực tiếp đem trung niêm nhân kia đá vào trong cửa hàng, chợt, tay phải cách không trảo một cái.

- A!! Phụ thân đại nhân! Mẫu thân đại nhân! A! Đừng a!

Tiểu nữ hài bị cách không bắt lấy liền vô cùng hoảng sợ, tay chân điên cuồng vũ động giãy dụa lên.

Thiếu phụ xinh đẹp kia cũng bị lăng không nắm lên, quát ầm lên.

- Súc sinh! Các người các ngươi đều là súc sinh! Đến Sắc Đương vị diện chúng ta làm xằng làm bậy, đốt giết cướp đoạt, các ngươi chắc chắn vạn kiếp bất phục a... súc sinh a....

- Ha ha ha, chửi mắng đi, ngươi càng mắng, đợi lát nữa lão tử chơi đùa ngươi lão tử càng thoải mái.

Ba danh Trung Vị Thần đều nhe răng cười không thôi.

- Cầu xin các đại nhân nới một mắt lưới!

Trung niên nhân kia quỳ từ trong cửa hàng đi ra, khoé mắt nhỏ máu.

- Hừ! Dám càn quấy, giết!

Một Trung Vị Thần trên mặt chợt loé sát cơ, muốn lập tức động thủ.

- Đợi một chút!

Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên kêu lên.

- Hai mẹ con này, thả ra, sau đó, cút!

- Mẹ kiếp! Ngươi nói cái gì?

Ba danh Trung Vị Thần giận tím mặt, đồng thời hướng Phong Vân Vô Ngân xuất thủ, một bộ muốn đem Phong Vân Vô Ngân trực tiếp diệt sát!

- PHỐC~~~~

Kiếm quang thanh đạm (màu xanh nhạt) loé lên!

Từ trên thân thể ba người kia xẹt qua...

Trong khoảnh khắc, thân thể, Thần cách ba danh Trung Vị Thần kia hoá thành bột mịn!

Tâm niệm Phong Vân Vô Ngân khẽ động, trực tiếp tế ra Phá Toái Chi Tâm cuốn tới, đem những năng lượng thể này thu nạp, luyện hoá, khoé miệng còn kéo ra một nụ cười.

- Mẹ kiếp, mấy gia hoả không bằng hạt bụi mà cũng dám om sòm!

Phong Vân Vô Ngân đem tiểu nữ hài cùng thiếu phụ kia tiếp lấy, nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất.

- Ách... đại ca ca, ngươi... ngươi đã cứu chúng ta...

Tiểu nữ hài dùng đôi con to tròn đen láy nhìn Phong Vân Vô Ngân.

- Đúng vậy a, là ta cứu các ngươi.

Phong Vân Vô Ngân cười nói.

- Chuyện này... đại ca ca, ngươi có thể hay không đem ta cùng mụ mụ bắt đi?

Tiểu nữ hài lại hoảng sợ nhìn Phong Vân Vô Ngân.

- Sẽ không, đại ca ca như thế nào sẽ bắt các ngươi?

Phong Vân Vô Ngân tận lực làm cho nụ cười của mình thoạt nhìn thiện lương vô hại.

- Chuyện này... vị đại nhân này, đa tạ ngài.

Lúc này, thiếu phụ mới minh bạch Phong Vân Vô Ngân chẳng những vô cùng cường đại mà hơn nữa lại không có ý đồ xấu.

- A! Đa tại đại nhân xuất thủ cứu giúp! Ta dập đầu vì ngài! Ta dập đầu vì ngài!

Trung niên kia lại bắt đầu liên tiếp dập đầu.

- Tốt rồi, đại ca, ngươi cũng đừng dập đầu nữa, nếu như ngươi muốn báo đáp ta thì hãy cho ta tiến vào cửa hàng của ngươi nghỉ ngơi một chút đi.

Phong Vân Vô Ngân cười nói.

- Tốt, tốt! Thỉnh, mời vào trong.

Có lẽ bởi vì Phong Vân Vô Ngân quá cường đại, cũng bởi vì trung niên này minh bạch, loại cường giả như vậy là không thể làm khó con sâu cái kiến như bọn hắn, đồng thời hắn cũng muốn cảm ơn Phong Vân Vô Ngân vừa mới xuất thủ cứu giúp. Bởi vậy, hắn liền thỉnh mời Phong Vân Vô Ngân nhập phòng.

Phong Vân Vô Ngân nắm lấy tay tiểu nữ hài, cùng tiến vào trong cửa hàng.

Cửa hàng này, từ bố cục nhìn ra chính là một tửu quán, cũng lộ ra thập phần tinh xảo.

- Đại nhân, mời ngồi, ta đi chuẩn bị cho ngài ít mỹ thực.

Trung niên nam tử vội vàng mời Phong Vân Vô Ngân ngồi xuống.

Thiếu phụ kia lại ôm tiểu nữ hài, cùng Phong Vân Vô Ngân ngồi xuống.

- Chuyện này... đại tẩu, trên thực tế ta cũng không phải người của khu vực siêu cấp vị diện này, ta là lần đầu tiên tiến vào khu vực này mạo hiểm, vừa mới tiến vào vị diện của các ngươi. Bất quá, ta rất kỳ quái, vị diện này của các ngươi vì cái gì mà chiến hoả ngập trời, sinh linh đồ thán? Hơn nữa, giống như người vị diện khác thường xuyên đến vị diện này giết hại cướp đoạt, mà các ngươi lại phi thường e ngại bất kỳ sinh vật vị diện khác, tựa như... Còn có, gặp phải cướp đoạt, thổ dân các ngươi lại căn bản không đoàn kết, chi lo cho chính mình chạy khỏi chết, cũng không cùng đứng lên chống lại ngoại xâm.

Phong Vân Vô Ngân thật sự là nhịn không được, liền đem tất cả nghi vấn trong lòng nói thẳng ra.

- A? Đại nhân, ngài không phải là người ở khu này?

Thiếu phụ nghe được Phong Vân Vô Ngân nói như thế liền nhẹ nhàng thở ra.

- Không phải, nếu như ta là người khu này, ta cũng sẽ không hỏi những vấn đề này rồi. Ta thật sự cái gì cũng đều không hiểu.

Phong Vân Vô Ngân mờ mịt nói.

- Chuyện này, đại nhân, ta có thể nói cho người biết. Vị diện này của chúng ta gọi là Sắc Đương vị diện, nhưng trên thực tế trong khu vực siêu cấp vị diện này lại là "Trư Lung" vị diện...

Thiếu phụ kia thê thảm cười.

- "Trư Lung" vị diện chính là dùng để chăn nuôi "trư", "trư" lớn mập rồi, có thể giết.

- Trư Lung vị diện?

Phong Vân Vô Ngân cả đời lần đầu tiên nghe thấy loại vị diện này.

- Ân, trong khu vực này, tổng cộng có 6987 cái siêu cấp vị diện lớn nhỏ, tuy rằng tất cả Thượng Vị Thần đều có thể ký thác được nhưng bất quá có thập phần cường đại, có thập phần nhỏ yếu. Giống như Sắc Đương vị diện chúng ta, trong khu vực siêu cấp vị diện này là nhược tiểu nhất, nằm kế cuối... Giống Sắc Đương vị diện còn có 787 cái nữa. 787 cái vị diện này đều được gọi là Trư Lung vị diện, hơn nữa 787 cái Trư Lung vị diện này chúa tể đều bị bắt làm con tin, nhốt lại. Như vậy, sinh vật vị diện cao cấp khác thi thoảng sẽ tới cướp đoạt, giết hại, chúng ta căn bản không dám phản kháng. Hơn nữa, chúa tể của chúng ta bị nhốt, những Trư Lung vị diện này liền vĩnh viễn không phát triển được, vĩnh viễn cũng chỉ là Trư Lung vị diện.

Càng nói về sau, thiếu phụ càng "anh anh" khóc ồ lên.

- Ta hiểu được.

Phong Vân Vô Ngân thổn thức cảm thán.

Hắn cùng với Chúc lão tiến hành trao đổi.

- Chúc lão, những Trư Lung vị diện này kỳ thật đều là vật tư, thương khố của vị diện khác, mục đích tồn tại chính là vì để người vị diện khác tới cướp đoạt, tìm khoái hoạt, cướp đoạt nữ nhân, cướp đoạt vật tư. Chuyện này... chuyện này cũng quá bi thảm rồi.

- A, cái này được gọi là mạnh được yếu thua.

Chúc lão cũng không lộ ra vẻ hết sức kinh ngạc.

- Tiểu oa nhi, bi thảm cùng với loại Trư Lung vị diện này lão trước kia cũng từng gặp qua, dù sao cũng đều là bị cường giả khi dễ, áp bức.

- Bất quá, chúng ta tạm thời ở lại Trư Lung vị diện này a, chậm rãi thương nghị như thế nào đoạt lại sáu khối Thần cách toái phiến.

Phong Vân Vô Ngân quyết định.

Vì vậy, Phong Vân Vô Ngân tạm thời lưu lại trong cửa hàng này, ở lại trong một cái lầu các tinh xảo ở hậu hoa viên.

Đêm.

Phong Vân Vô Ngân đem các nàng Khinh Vân cùng Liên Y toàn bộ đưa ra.

Mọi người ngồi quây quần bên bàn, thương nghị như thế nào đoạt lại Thần cách toái phiến của Chúc lão.

- Chúc lão, trải qua một ngày một đêm phi hành, chúng ta chẳng những đã tìm được vị diện có ẩn chứa sáu khối Thần cách, hơn nữa còn quan sát tình hình đại khái của chúng.

Phong Vân Vô Ngân bắt đầu khoa tay múa, lập tức phác hoạ ra một bức quang ảnh địa đồ.

- Mọi người xem, khu vực vị diện này phía bắc xa xôi có một cái vị diện, bên trên có một khối Thần cách của Chúc lão, mà ở cuối mặt nam khu vực này, đồng dạng cũng có một cái vị diện bên trên có một khối Thần cách. Một cái ở cuối phía bắc, một cái ở cuối phía nam, lấy tốc độ nhanh nhất của ta mà nói, cũng cần phải một ngày một đêm mới có thể vượt qua khoảng cách giữa chúng.

Phong Vân Vô Ngân chậm rãi phân tích.

- Hiện tại, vấn đề chính là, gia hoả thu giữ sáu khối Thần cách kia ở trong khu vực này, giữa bọn chúng khẳng định sẽ có cảm ứng. Nếu như ta giết một người trong số đó, năm người khác sẽ lập tức phát giác ra, khó tránh khỏi đánh rắn động cỏ.

- Vô Ngân, ý của ngươi là, sáu cái vị diện này, phân bố quá loạn rồi, đầu tiên chàng không cách nào đưa bọn chúng tập trung lại, một mẻ hốt gọn?

Liên Y minh bạch ý tức của Phong Vân Vô Ngân.

- Đúng vậy, ta không muốn có bất kỳ sơ sót nào xảy ra, nhất định phải làm được, lập tức diệt sát sáu kẻ này, đoạt lại toàn bộ Thần cách toái phiến của Chúc lão, đánh vào thân thể Chúc lão, để cho lão trọng tổ thần thể. Trong quá trình này, không thể để xuất hiện bất kỳ sai lầm nào.

Phong Vân Vô Ngân đắn đo suy nghĩ.

- Ta phải dùng phương pháp gì mới có thể đem một kẻ ở vị diện phía bắc, một cái ở phía nam đồng thời dẫn tới đây được chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.