Phong Vân Vô Ngân sau khi có được cơ duyên từ trên trời rơi xuống, đoạt
được binh khí buộc phải có để tu luyện Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy,
liền chuẩn bị ăn một đống đan dược, sau đó bế quan mấy ngày, không để ý
đế những việc khác nữa, chỉ chú tâm tu luyện.
Ở trong tiệm thuốc. Thái độ của ông chủ tiệm đối với Phong Vân Vô Ngân cũng ngày càng tốt, cúi đầu khom lưng nói:
-Thiếu niên, ngươi cần đan dược gì?
Phong Vân Vô Ngân thầm suy tính trong lòng, lần trước khi ở trong khu rèn
luyện dã ngoại, nhân đám người Từ Tuấn và Âu Dương Bảo Châu tranh đấu,
mình lại hôi của được một đống đan dược và vàng bạc, hiện tại vàng còn
khoảng 10 vạn lượng, còn đan dược thì còn 32 viên thấp cấp tôi thể đan,
42 viên thấp cấp dưỡng tâm đan, 40 viên thấp cấp giải độc đan; thấp cấp
hồi huyền đan dùng để khôi phục huyền khí còn 52 viên, 2 viên trung cấp
giải độc đan, 1 viên trung cấp tôi thể đan, 2 viên trung cấp dưỡng tâm
đam, 10 viên trung cấp hồi huyền đan, cao cấp tị thủy đan có thể giúp
con người thoải mái hô hấp ở trong nước cũng có 1 viên, cao cấp bổ thủy
đan có thể tích trữ rất nhiều nước, thích hợp cho hành trình lâu ngày
trên sa mạc cũng có 1 viên, mang thảo có thể dùng để tôi luyện binh khí
có khoảng 5 cân, dịch dịch hoa có thể giúp cho con người mấy ngày không
ngủ không nghỉ mà tinh thần vẫn tràn trề, không cảm thấy chút mệt mỏi có 12 đóa.
3 chiếc thấp cấp nạp giới và 1 chiến nạp giới phẩm chất tương đối tốt.
Số lượng và chủng loại đan dược rất nhiều, có thể coi là một món tài sản không hề nhỏ.
Trước khi mua đan dược, Phong Vân Vô Ngân quyết định xử lý một vài loại đan dược không cần dùng tới.
Huyền khí tu vi đạt từ 6 phẩm trở lên thì hiệu quả của thấp cấp đan dược sẽ
rất nhỏ bé, vũ kỹ tu luyện đẳng cấp đạt tới huyền cấp thì thấp cấp dan
dược cũng không còn nhiều tác dụng.
Bởi vậy, Phong Vân Vô Ngân
liền đem tất cả 32 viên thấp cấp tôi thể đan, 42 viên thấp cấp dưỡng tâm đan, 40 viên thấp cấp giải độc đan, 52 viên thấp cấp hồi huyền đan bán
lại cho ông chủ tiệm thuốc.
Thấp cấp đan dược, giá bình quân ở
tiệm thuốc là 500 lượng vàng một viên, còn tiệm thuốc mua lại thì là 400 lượng một viên, Phong Vân Vô Ngân cũng không so đo nhiều, bán tất cả
thấp cấp đan dược lấy 6 vạn lượng vàng.
1 viên cao cấp tị thủy
đan, 1 viên cao cấp bổ thủy đan, 5 cân mang thảo, 12 đóa dịch dịch hoa
tổng cộng đổi được 4 vạn lượng vàng.
Sau khi xử lý xong chỗ dược
thảo linh tinh đó, Phong Vân Vô Ngân tổng cộng có 20 vạn lượng vàng, có
thể thỏa thích mua sắm đan dược mà hắn cần.
Ở trong khu vực tiệm
thuốc này, giá bình quân của trung cấp đan dược đắt hơn rất nhiều thấp
cấp đan dược, mỗi viên lên tới 4000 lượng vàng.
-10 viên trung cấp tôi thể đan; 30 viên trung cấp dưỡng tâm đan.
Phong Vân Vô Ngân suy nghĩ trong giây lát rồi lên tiếng yêu cầu đan dược.
Trung cấp tôi thể đan đương nhiên là để chuẩn bị cho tu luyện Thần Man Lực
Vương Quyết trung kỳ cảnh giới, còn trung cấp dưỡng tâm đan, một mặt là
để dùng khi tu luyện Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy, ngoài ra Phong Vân
Tuyết hiện tại đang tu luyện môn huyền cấp thấp cấp thân pháp kia, chỉ
luyện đến tiểu thành cảnh giới liền gặp phải khó khăn, không thể đột phá được nữa, cần phải có trung cấp dưỡng tâm đan để kích thích.
40
viên trung cấp đan dược đã khiến Phong Vân Vô Ngân tiêu mất 16 vạn lượng vang, chỉ còn lại 4 vạn lượng vàng để dùng làm chi phí sinh hoạt mấy
ngày này.
Khi ra khỏi cửa, trên người Phong Vân Vô Ngân có tới 20 vạn lượng vàng, gia tài không nhỏ, nhưng khi tới lúc về thì tiền bạc đã gần hết.
Bởi vậy mới nói, võ giả căn bản là không thể tích được tiền bạc, chi tiêu cực lớn.
Lúc trước, đám trọng tài Đạt Hề đã từng nói với đám đệ tử ở Khâu Hác Thành
rằng, việc tu luyện của võ giả, tiềm lực bản thân, tư chất, cần cù là
chủ yếu, đan dược chỉ là phụ, nhưng thực ra đó chỉ là một câu khích lệ
thông thường mà thôi.
Thực ra, việc tu luyện của võ giả không thể thiếu đan dược được.
Ví dụ như, một võ giả thiên phú tầm thường nhưng từ nhỏ không hề thiếu đan dược, ăn uống đủ loại đan dược, còn một võ giả khác, thiên phú tuyệt
đỉnh nhưng không thể có được đan dược để phụ giúp cho việc tu luyện.
Thành tựu của hai người , đương nhiên sẽ là võ giả có đan dược sẽ cao
hơn võ giả không có đan dược.
Cái gọi là thiên tài võ giả, chẳng
qua là dùng dược lực của 10 viên đan dược để chống lại dược lực của 100
viên, thậm chí 10000 viên đan dược của người khác mà thôi.
Không có đan dược, thiên tài cũng chỉ là con số 0 tròn trĩnh.
Mà, nói đến đan dược, nghĩa là đốt tiền.
Phong Vân Vô Ngân thu hoạch lớn trở về khu trạch viện mà hắn thuê.
Phong Vân Tuyết cũng đã hoàn thành việc tu luyện hôm nay, đang ngắm hoa ở hoa viên.
-Vô Ngân!
Nhìn thấy Phong Vân Vô Ngân quay về, Phong Vân Tuyết lập tức đứng lên, mỉm cười nói.
Phong Vân Vô Ngân tiến lại gần, bảo Phong Vân Tuyết cùng ngồi xuống, rồi nói:
-Tuyết tỷ, ngươi tu luyện môn huyền cấp thấp cấp thân pháp đó, tiến triển thế nào?
Phong Vân Tuyết hơi sững người , nhíu mày nói:
-Vô Ngân, thực ra thiên phú của ta không hề kém, trong vòng môt tháng đã
luyện môn thân pháp đó tới tiểu thành cảnh giới, thực ra ta chỉ cần 3
viên thấp cấp dưỡng tâm đan là đã đạt tới trình độ đó. Nhưng, thấp cấp
dưỡng tâm đan đối với việc tu luyện huyền cấp vũ kỹ mà nói, hiệu quả
kích thích tiềm lực là vô cùng nhỏ bé. Bắt buộc phải có trung cấp dưỡng
tâm đan mới có thể có được hiệu quả lnws. Nhưng, Vô Ngân, trung cấp đan
dược, giá cả lên tới mấy ngàn lượng, chúng ta căn bản không thể mua nổi.
Ngưng lại một lát, Phong Vân Tuyết tiếp tục nói:
-Với tư chất của ta, không dựa vào đan dược, hoàn toàn dựa vào bản thân tham ngộ, khoảng 2 năm sau có thể luyện môn huyền cấp thấp cấp thân pháp này tới trung kỳ, lại thêm 5 năm nữa có thể tới đại thành, một bước bước đi 4,50 mét.
-A? Không dựa vào đan dược, buộc phải cần 7 năm sau mới có thể luyện môn thân pháp này tới đại thành!
Phong Vân Vô Ngân không ngừng sửng sốt:
-Lâu quá, lâu quá! Nhưng....
Hắn mỉm cười, lôi từ trong ngực ra một chiếc nạp giới.
-Trời! Là.. là nạp giới! Vô Ngân, ngươi... sao ngươi lại có nạp giới!
Phong Vân Tuyết kinh ngạc kêu lên.
Phong Vân Vô Ngân từ sau khi từ khu rèn luyện dã ngoại quay về, tuân thủ
nguyên tắc tuyệt đối không khoe khoang của cải nên không hề đeo nạp giới trên tay mà giấu ở trong ngực, bởi vậy Phong Vân Tuyết không hề biết
Phong Vân Vô Ngân đã giàu có tới mức có tới 4 chiếc nạp giới.
Một chiếc thấp cấp nạp giới, giá cả cũng lên tới khoảng 10 vạn lượng vàng.
Phong Vân Vô Ngân giao chiếc nạp giới này cho Phong Vân Tuyết:
-Tuyết tỷ, đây là nạp giới ta đoạt được trong khi mạo hiểm đi thám hiểm trong
khu rèn luyện dã ngoại, bây giờ tặng cho tỷ. Ở trong nạp giới này có một không gian lớn bằng một chiếc hòm, có thể cất chút y phục, đan dược,
binh khí và đồ dùng hàng ngày. Ở trong nạp giới này ta đã cất kim phiếu
có 4 vạn lượng vàng, trong mấy ngày trước khi cùng Đường Thanh quyết
chiến, Tuyết tỷ có thể dùng 4 vạn lượng vàng này để chi tiêu, tiết kiệm
một chút, ngày ba bữa có lẽ cũng đủ. Ngoài ra còn có 10 viên trung cấp
dưỡng tâm đan, có thể giúp Tuyết tỷ rút ngắn thời gian tu luyện môn
huyền cấp thấp cấp thân pháp đó, sớm đạt tới đại thành, ngày đi ngàn
dặm! Tuyết tỷ, tỷ chỉ cần nhỏ máu là có thể tiến hành nhận chủ với chiếc nạp giới này, rất đơn giản. Cầm lấy!
-Chiếc... chiếc nạp giới này đưa cho ta? 4 vạn lượng vàng? Còn có... còn có 10 viên trung cấp dưỡng tâm đan!
Phong Vân Tuyết sợ tới thất sắc, nhất thời không dám đưa tay ra cầm lấy nạp giới Phong Vân Vô Ngân đưa cho.
Đối với Phong Vân Tuyết mà nói, đây là một gia tài khổng lồ. Đặc biệt là 10 viên trung cấp dưỡng tâm đan, đó thực sự là thứ xa vời không thể với
tới nổi. Ít nhất, với thực lực cảnh giới của Phong Vân Tuyết mà nói,
nàng cố sống cố chết tích cóp 1 tháng trong khu rèn luyện sơ cấp, bao
gồm tiêu pha sinh hoạt hàng ngày, số vàng tích trữ lại được cũng không
đủ để mua nổi một viên trung cấp dưỡng tâm đan.
-Vô Ngân... cái này... cái này quá mức quý giá... ta... ta không dám nhận....
Phong Vân Tuyết giống như đang ở trong giấc mơ, lắp bắp nói.
Phong Vân Vô Ngân không nhịn cười, nhét nạp giới vào trong tay Phong Vân Tuyết:
-Tuyết tỷ, tỷ còn khách khí với ta làm gì? Năm xưa tỷ đưa thức ăn đồ uống cho
ta, ta cũng đâu có khách khí với tỷ. Của ta cũng chính là của tỷ, cứ lấy tự nhiên. Nhưng, của cải không nên khoe khoang, nạp giới này lúc bình
thường tỷ cứ giấu ở trong túi áo, tốt nhất là đừng đeo trên tay, để kẻ
khác không ghen tỵ.
Nói xong, Phong Vân Vô Ngân đứng lên, phấn chấn tiến vào trong trường luyện võ, hiên ngang đứng sừng sững.
Lúc này, đan dược đã có, trọng chùy cũng đã có, đã tới lúc tu luyện Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy rồi.
Trong nháy mắt, bao nhiều cách tu luyện Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy liền hiện ra rõ ràng trong đầu của Phong Vân Vô Ngân.
Hắn chậm rãi cởi áo trên ra, đặt ở một góc của trường luyện võ, để lộ ra đường nét cơ bắp vô cùng hoàn mỹ.
Rồi giây lát sau, thần lực chùy từ trong nạp giới bay ra, được Phong Vân Vô Ngân cầm trong hai tay.
-Phù! Phù!
Huyết quản kinh mạch đập mạnh, thần lực của Phong Vân Vô Ngân truyền vào
trong hai cánh tay, thần lực chùy trong tay hắn không ngừng biến hóa, từ một chiếc búa con vô cùng bình thường biến thành trọng chùy uy thế ghê
người ! phù văn dày đặc không ngừng uốn lượn quanh trọng chùy, cuối cùng đan xen vào nhau, tạo thành hình dáng của các loại hung thú, giống như
huyễn ảnh hiển hiện trên đỉnh đầu của Phong Vân Vô Ngân.
Phong
Vân Vô Ngân hai tay ôm chặt chuôi chùy, ánh mắt lạnh lùng như lưỡi dao,
phối hợp cùng với huyễn ảnh ở trên đỉnh đầu, giống như thiên thần hạ
phàm.
Đột nhiên, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền được Phong Vân Vô
Ngân hấp thu vào trong thân thể, khiến tứ chi nhục thể của hắn, huyền
khí vũ động không ngừng, quanh người hắn bắt đầu tỏa ra 6 phẩm huyền khí ba động.
Phong Vân Vô Ngân nắm chặt lấy trọng chùy, sừng sững
bất động, trong đầu bắt đầu tham ngộ bước đầu tiên để tu luyện Phong Ma
Thập Bát Trọng Chùy.
Dùng 6 phẩm huyền khí để kích thích bản thân trọng chùy, sinh ra các loại lực lượng tinh diệu, dựa vào các lực lượng tinh diệu này để hoặc là đằng không, hoặc là từ trên không lao xuống,
hoặc là nhảy lên, hoặc là xuống thấp.
Phong Vân Vô Ngân nhắm mắt
lãnh ngộ chừng mười phút, rồi đột nhiên, trọng chùy trong tay hắn khẽ
vung lên, 6 phẩm huyền khí và trọng chùy va chạm vào nhau, rồi không ngờ phát ra một thanh âm như tiếng thủy triều lên, rồi một giây sau, thân
thể Phong Vân Vô Ngân đã vô cùng kỳ dị bay về phía bên trái mấy chục
mét, vô cùng nhẹ nhàng, giống như một chiếc lá trong gió, như con cá uốn lượn giữa biển khơi.
-Vận dụng huyền khí và trọng chùy va chạm
vào nhau, sinh ra các loại quỹ đạo vận động, đây là một kỹ xảo vô cùng
kỳ diệu, nếu mình cứ lãnh ngộ như thế này, e rằng mỗi khi lãnh ngộ một
phương pháp va chạm vận động đều phải cần rất nhiều thời gian. Trước mắt mình chỉ còn chưa tới mười ngày, sao có thể chấp nhận được tốc độ tu
luyện chậm chạp như vậy? Nuốt đan dược!
Trên ngón trỏ tay phải
của Phong Vân Vô Ngân đang đeo một chiếc nạp giới, ở bên trong có 22
viên trung cấp dưỡng tâm đan, hắn cũng không hề hà tiện, ý niệm vừa
động, chưởng tâm tay phải mở ra, một viên trung cấp dưỡng tâm đan mùi
hương ngào ngạt đã xuất hiện trong chưởng tâm của hắn. Phong Vân Vô Ngân lập tức nuốt lấy viên trung cấp dưỡng tâm đan này, rồi tiến vào trạng
thái tu luyện vong ngã.
Ở trong đầu nhanh chóng tham ngộ suy diễn các phương pháp tinh diệu để vận dụng huyền khí va chạm với bản thân trọng chùy.
-Phù!
Mười mấy phút sau, một thanh âm lớn vang lên, trọng chùy trong tay Phong Vân Vô Ngân khẽ vung xuống dưới liền mượn lực va chạm tinh diệu của huyền
khí và trọng chùy, sinh ra một cỗ lực lượng đẩy lên trên, cả thân người
hắn liền được đưa lên cao mấy mét trên không trung, giống như hai chân
có lắp một chiếc lò xo vậy.
Động tức vọt lên trên không này hoàn
toàn do lực lượng tinh diệu tạo thành, bởi vậy khiến cho động tác của
Phong Vân Vô Ngân nhìn rất tự nhiên, cả người như thể không có trọng
lượng, giống như được thổi lên không trung, vô cùng nhàn nhã thoải mái.
Tới khi Phong Vân Vô Ngân từ trên không trung đáp xuống, hai tay hắn nắm
trọng chùy lại khua nhẹ một cái, cả thân người lại dịch chuyển sang phía bên trái mười mấy mét....
Tung mình lên trên....
Hạ người thấp xuống....
Vọt qua!
Lộn nhào!
Dịch chuyển sang trái!
Xông sang phải!
.........
Đủ các kiểu, vô cùng tinh diệu!
Nhờ vào một viên trung cấp dưỡng tâm đan, Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn tiến
nhập vào trạng thái tu luyện vô cùng chuyên tâm, thoải mái tham ngộ suy
diễn các loại lực lượng tinh diệu do huyền khí va chạm với trọng chùy
sinh ra, thân thể giống như con quay, không ngừng ẩn hiện ở trong trường luyện võ, lúc sang trái lúc sang phải, lúc thì tung mình lên cao mấy
mét, lúc lại nép mình trên mặt đất.
Mấy giờ đồng hồ, trong nháy mắt liền qua đi.
Cho tới khi tinh lực cạn kiệt, Phong Vân Vô Ngân mới thoát khỏi trạng thái
tu luyện, biến thần lực chùy trở lại hình dạng của chiếc búa con, cất
vào trong nạp giới, mặc y phục rồi tiến ra ngoài trường luyện võ, trong
đầu vẫn không ngừng suy nghĩ về những điểm khó khăn gặp phải trong lúc
tu luyện, hoàn toàn quên mất rằng lúc này mặt trăng đã lên cao.
Phong Vân Tuyết cũng nuốt một viên trung cấp dưỡng tâm đan, tu luyện mấy giờ
đồng hồ, khi nàng từ trong phòng đi ra, nhìn thấy trạng thái tu luyện
của Phong Vân Vô Ngân cũng không khỏi chấn kinh, chỉ thấy Phong Vân Vô
Ngân hai tay cầm một chiếc trọng chùy nhìn rõ ràng không hề nhẹ, thân
thể giống như một mảnh giấy bay lượn ở trong trường tu luyện, hai loại ý cảnh “nặng” và “nhẹ” hoàn toàn trái ngược lại cùng lúc xuất hiện trên
một người , thật là vô cùng kỳ diệu.
-Vô Ngân rốt cuộc... rốt cuộc đang tu luyện công pháp gì vậy?
Phong Vân Tuyết thầm lẩm bẩm trong lòng.
Đợi tới khi Phong Vân Vô Ngân tu luyện xong, nàng mới tiến lại gần, nhẹ nhàng hỏi:
-Vô Ngân, ngươi chỉ biết tu luyện, ngay cả cơm cũng quên ăn. Thức ăn ngươi
mang về cho ta buổi trưa vẫn còn thừa rất nhiều, nếu không chúng ta ăn
tạm, thế nào?
Phong Vân Vô Ngân mấy ngày trước đã ăn thịt viên, không hề cảm thấy đói, cười nói:
-Tuyết tỷ, ta không đói, tỷ ăn đi. Ta đi nghỉ trước.
Tu luyện mấy giờ đồng hồ quả thực khiến Phong Vân Vô Ngân có cảm giác mệt mỏi rã rời.
Phong Vân Tuyết cũng không khuyên can Phong Vân Vô Ngân, để hắn tự quyết định.
Phong Vân Vô Ngân biết rằng có thể đánh bại một kẻ không hề tầm thường như
Đường Thanh ở trên võ đài, cần phải trông chờ rất nhiều vào công phu khổ luyện mấy ngày này. Bởi vậy, trong mấy ngày tiếp theo, mỗi ngày từ sáng sớm Phong Vân Vô Ngân đã thức dậy, đi vào trường luyện võ, nuốt trung
cấp dưỡng tâm đan, chịu khó luyện tập.